Cảm nghĩ về bài viết trên báo TNTP

Hôm nay đọc bài báo “Ông ấy có còn xứng đáng?” trên tờ Thiếu Niên Tiền Phong (TNTP) Thứ Tư, tôi cảm thấy như bị thụi một quả đấm vào ngực vậy. Tôi cảm thấy vô cùng tức giận và thất vọng. Phản ứng đầu tiên của tôi là muốn xé nát trang báo đó ra, nhưng tôi đã kìm lại được.

Đây là tờ báo tôi thích nhất, vậy nhưng đến hôm nay tôi không thể tin rằng nó có thể đưa một bài báo như vậy để nói về Đức Tổng Giám mục của chúng tôi. Trước hết, nó là 1 tờ báo dành cho học sinh, vậy mà có thể đưa bài báo như vậy để giáo dục học sinh.

Tôi xin trích nguyên văn 1 đoạn đối thoại giữa 1 “học sinh công giáo” và 1 “học sinh không công giáo” trong bài báo (xem bài bên phải):

Các bạn thấy sao khi một cô học sinh người công giáo có thể nói như vậy? Còn tôi, tôi tin chắc sẽ chẳng có ai nói như vậy nếu là người công giáo. Vì chính tôi, 1 học sinh công giáo bình thường cũng đã biết được toàn bộ nội dung lời phát biểu của Đức Cha Tổng Giám mục. Tôi cũng xem ti vi, nghe đài và đọc một số báo thì thấy họ đã xuyên tạc hoàn toàn sự thật.

Nếu nói như cô bé theo đạo trong bài báo kia thì tại sao vẫn có rất nhiều người tới nghe cha Kiệt giảng? Chắc chắn cô bé theo đạo trong bài báo này không có thực vì đã là người đi đạo thì sẽ chẳng ai nói về Đức Tổng Giám mục như thế cả.

Khi họ đã nói về Đức Tổng Giám mục với những lời lẽ như vậy thì chứng tỏ họ chẳng có chút hiểu biết gì cả. Tại sao nhà nước cướp đất của giáo hội trắng trợn như vậy nhưng mọi người vẫn có thể đứng về phía nhà nước? Và cả giới báo chí truyền thông, ngay cả kênh trung ương cũng có thể đưa những bài báo, những tin tức xuyên tạc nhưng mọi người vẫn tin họ? Có thể vì báo chí, truyền hình đã nói dối quá nhiều về sự việc này.

Theo tôi, đây không thể là những lời nói của một học sinh ở lứa tuổi của chúng tôi được. Lời lẽ trong câu chuyện của hai bạn quá già dặn. Ví dụ, khi nói chuyện với nhau, chúng tôi không bao giờ nói “…là một công dân nhỏ tuổi của Tổ quốc VN” hay “… hít thở khí trời an bình của VN do bao người đổ máu xương mới có được và ăn cơm VN do các giáo dân Việt góp tiền nuôi các cha hàng ngày” .

Học sinh công giáo chúng tôi được học giáo lý từ tấm bé, được học phải yêu thương người khác như chính bản thân mình, không dễ gì vừa nghe một người ngoại đạo, thiếu hiểu biết nhưng không chịu tìm hiểu sự thật, xỉ vả, lên án vị cha chung của Giáo hội mới hôm nào đã trực tiếp ban phép Thêm sức cho chúng tôi mà lại vội vàng hùa theo như vậy.

Chính Chúa đã nói: “Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh mà còn nhờ những lời từ miệng Thiên Chúa phán ra” (MT 4, 4). Chúng tôi – những giáo dân nhỏ tuổi – cho dù chẳng đủ cơm ăn, áo mặc đi chăng nữa thì chúng tôi vẫn luôn có Chúa ở bên. Người dạy chúng tôi biết ăn ở thuận hòa, thương yêu nhau, không làm chứng dối. Chúng tôi luôn tự hào về điều đó.

Tôi cứ nghĩ, sau khi đăng bài báo này, họ phải đăng thêm một bài nữa có nhan đề “Chúng tôi có còn xứng đáng?”.

Hôm nay tôi rất thất vọng về tờ báo TNTP mà tôi vẫn đặt mua hàng tuần và nghiến ngấu đọc. Tôi cũng thất vọng về tác giả Thành Long – một tác giả quen thuộc của tờ TNTP – người đã làm chứng dối trong chính bài viết này. Liệu từ nay trở đi, cầm tờ báo trên tay, tôi nên tin có bao nhiêu phần trăm trong nội dung tờ báo là sự thật?

Con xin cám ơn Chúa Thánh Thần đã soi sáng cho con để con có thể biết được sự thật, để đức tin của con không phải là đức tin chết như “bạn nhỏ theo đạo” trong bài báo.

(Một học sinh Công giáo Hà Nội)