52. KHÍ PHÁCH KIÊN CƯỜNG CỦA SÚC SINH

Học trò của Khổng tử là Công Dã Trường tinh thông ngôn ngữ của loài chim, Công Dã Đoạn thì tinh thông ngôn ngữ của loài cầm thú.

Một hôm, Công Dã Đoạn đi lên núi thì thấy con cọp muốn bắt con trâu để ăn, trâu nói:

- “Mày không thấy hai cái sừng nhọn trên đầu của ta sao?”

Con cọp nói:

- “Hai cái sừng của mày có ích gì chứ?”

Con trâu đáp:

- “Sừng là xương đầu, chỉ cần nhờ điểm này thì đủ để chứng minh ta có khí phách kiên cường !”

Con cọp nói:

- “Mày quả có khí phách thật đấy, ta đương nhiên kính trọng mày, nên không muốn ăn mày”,

Trâu bèn bỏ đi.

Một lúc sau có con dê đến, con cọp chăm chú nhìn nó thật kỷ một hồi rồi nói:

- “Cái thứ này không lớn như con trâu, nhưng vẫn cho là có khí phách kiên cường đây.”

Bèn để cho nó đi.

Cuối cùng, có một con lợn lúc lắc lúc lắc cái đuôi đi đến, thịt béo nung núc con cọp nhìn chịu không nổi, nói:

- “Đây là cái thứ không có chút kiên cường khí phách nào cả.”

Nói xong thì nhảy ra vồ con lợn mà ăn.

Công Dã Đoạn nghe xong thì thở dài, nói:

- “Không ngờ súc sinh mà lại biết kính trọng kẻ khí phách kiên cường”.

(Yết hậu ngữ)

Suy tư 52:

Chính đức tin là “cái sừng” đầy uy lực làm cho người Ki-tô hữu đầy khí phách hiên ngang trước cám dỗ của ma quỷ và thế gian. Cho nên có thế nói, người Ki-tô hữu là những người có khí phách kiên cường nhất, bởi vì giữa cảnh đời bon chen với biết bao là cám dỗ của thế gian ma quỷ và bị bách hại, nhưng họ vẫn cứ hiên ngang tin vào Đức Chúa Giê-su -Đấng mà họ không nhìn thấy bằng con mắt xác thịt, nhưng lại thấy rất rõ ràng bằng con mắt đức tin-

Con cọp tượng trưng cho ma quỷ đang rình mò chực bắt con người ta để ăn, con trâu con dê tượng trưng cho người Ki-tô hữu có đức tin mạnh mẻ, và con heo thì tượng trưng cho những Ki-tô hữu chỉ biết lo cho phần xác mập ú nung núc, nhưng phần hồn thì đói meo, mà con heo mập ú thì nhất định là miếng mồi ngon của con cọp...

Người Ki-tô hữu nào chỉ biết lo cho thân xác ăn no ngủ kỷ, hưởng thụ vật chất, nuông chiều thân xác mà không lo chăm sóc phần hồn, thì cũng sẽ có ngày làm mồi ngon cho ma quỷ, mà ma quỷ thì không như con cọp đói chỉ ăn cái thân xác, mà nó còn xơi luôn cả phần hồn nữa đấy, đến lúc đó thì hết đường sống lại với Đức Chúa Giê-su. Ôi, buồn thật.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


------------

http://www.vietcatholic.org

http://facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info