SỨC SỐNG NHIỆM MẦU

Chúa Giê su đã dùng dụ ngôn để loan báo về mầu nhiệm Nước Trời. Dụ ngôn là những hình ảnh, danh xưng, địa danh đã quen thuộc để diễn tả một tư tưởng, quan điểm mà Chúa Giê su muốn hướng lòng người nghe tới mục đích. Vì vậy, dụ ngôn chính là dùng sự so sánh giữa những vật đã biết để đạt tới những gì chưa biết nhưng cao hơn và sâu sắc hơn.

Hôm nay, Chúa Giêsu dùng dụ ngôn về hạt giống. Thật là quen thuộc với nhà nông chúng ta. Người nào cũng biết, gieo hạt giống xuống trở thành cây mạ, cây mạ trở thành cây lúa. Rồi cây lúa trổ bông, hạt ba mươi, hạt sáu mươi, hạt một trăm.

Dụ ngôn không có gì là khó hiểu. Nó hoàn toàn hợp với tự nhiên, đúng với tự nhiên. Nhưng điều quan trọng là Chúa Giêsu dùng dụ ngôn để diễn tả mầu nhiệm của Nước Trời.

Dụ ngôn cỏ lùng với lúa là một thực tế giản dị đến nỗi không cần ai giải thích, nhưng với Chúa Giêsu, hình ảnh ấy lại được diễn tả bộ mặt thật của cuộc sống nhân loại đời này., dụ ngôn không hướng chúng ta đến toà án dân sự, nhưng cho chúng ta viễn ảnh về ngày phán xét công minh đời đời và như thế cho ta hiểu rằng ngày giờ sống trên trần thế này, dẫu là nơi pha trộn thiện – ác, ánh sáng và bóng tối nhưng vẫn luôn được Thiên Chúa quan phòng, yêu thương và kiên nhẫn chờ đợi hồi “kết có hậu” của con người.

Phúc cho những người đơn sơ bé mọn vì họ lắng nghe và thực hành Lời Chúa, họ được đạt tới hạnh phúc Nước Trời. Còn những người tự cao tự đại, là những người giỏi giang, họ cố gắng để nghĩ rằng thế giới chỉ gói trọn trong vũ trụ vật chất này, họ nghĩ rằng những gì là siêu nhiên, là siêu hình chỉ gói gọn trong khối óc nhỏ nhoi của họ. Họ sẽ phải thất bại với tất cả những điều đó, bởi vì họ là những người nhắm mắt mà không chịu mở ra nhìn sự thật, rồi đến một lúc mở mắt ra nhìn sự thật thì người ta đang vuốt mắt cho mình rồi. Với một ý nghĩa như vậy, dụ ngôn của Chúa Giê su hôm nay thực sự đi vào lòng của mỗi người chúng ta. Chúng ta hãy suy nghĩ xem mình ở vào tình trạng nào. Những hạt giống hôm nay tung rơi, có rất nhiều tình trạng được đón nhận: hoặc tôi là gai, hoặc tôi là đá sỏi, hoặc tôi là vệ đường, hoặc tôi là đất tốt. Chỉ có đất tốt mới sinh hoa kết trái. Nhưng nếu đất tốt mà không được chăm sóc thì cũng ra hoang hóa, rồi cỏ mọc um tùm, rồi gai mọc um tùm, nó cũng sẽ bóp nghẹt Lời Chúa. Nhưng bụi gai mà được cải tạo, canh tân cũng sẽ trở nên đất tốt, như một lời trong “Bài Ca Vỡ Đất”:

“Bàn tay ta làm nên tất cả.

Có sức người sỏi đá cũng thành cơm”

( Nhà thơ Hoàng Trung Thông (1925 - 1993)

Mỗi người chúng ta ngày hôm nay không quan trọng đặt mình ở tình trạng nào của dụ ngôn mà là, bất kỳ tôi ở tình trạng nào tôi cũng trở nên đất tốt, và chỉ có đất tốt mới sinh hoa kết trái.

Năm tháng bốn mùa theo dòng thời gian xét ra đều là ân sủng và tình thương của Chúa.

Thật vậy:

Dòng thời gian từng phút giây êm ả
Mang trong mình sức sống cả đất trời.
Tô thiên nhiên, bức tranh đẹp tuyệt vời,
Gợi tình Chúa, nối tình người sâu lặng.
Mùa hè về trong không gian ngập nắng,
Khí trong lành, trời đất cảnh giao hoà
Chúa trong ta, đâu có phải nơi xa.
Trong thanh tĩnh ta nhận ra tiếng Chúa.
Tiếng Chúa nói từ ngàn muôn muôn thuở,
Chúa nói trong thinh lặng của tâm hồn
Chúa ẩn mình khi bối rối lo buồn,
Chúa tan biến khi hồn luôn chiêm ngắm.
Chúa hiện ra nơi những chân trời thẳm
Chúa dịu dàng trong ánh nắng bình minh.
Chúa mỉm cười trong hạt sương lung linh
Chúa dịu dàng khi tỏ mình trong gió.
Mùa thu về trong ánh trăng soi tỏ,
Lòng nhân từ cho con nhỏ vui ca.
Khắp không trung ngàn vạn giải Ngân hà,
Tình Cha Cả bao dung và nhẫn nại.
Những áng mây trôi đi, trôi đi mãi
Là cánh tay luôn quảng đại giang ra.
Khi mặt trời gác núi cảnh chiều tà.
Chúa cúi xuống gọi mời ta hiệp nhất.
Mùa đông về tuyết băng trên trái đất.
Tình yêu Cha: năng lượng chất trong mình.
Giữa đêm đông Con Chúa đã hạ sinh,
Mùa cứu độ: Đấng Cứu Tinh giáng thế !
Đã hết rồi cảnh âm u tội lệ
Xoá đêm đen bao thế kỷ tội truyền.
Mùa xuân về, xuân cứu rỗi vượt lên.
Chúa hiện diện trong thiên nhiên sống động.
Ơn thánh hóa như ngàn hoa mở rộng,
Hương Nước Trời gieo mầm sống khắp nơi,
Lòng xót thương hoà mưa xuân đầy trời.
Chúa bừng sáng cho lòng người mềm dịu.
Dòng thời gian bốn mùa sao tuyệt diệu
Trong niềm tin ta càng hiểu rõ hơn !


Xin Chúa cho chúng con nhận ra tình yêu thương của Chúa suốt dọc thời gian,

và biết sám hối, canh tân biến đổi hàng ngày

để cuối cùng được thu nhận vào kho trong thân phận của cây lúa Nước trời Amen.