82. ĐÀO TÔN GHÉT NỊNH NỌT

Đào Tôn bị bệnh, Thành Kính Ký đến thăm hỏi bệnh tình, khóc lóc bù lu bù loa.

Họ Thành còn đem đến mấy con chim sẻ còn sống, và sau khi đem chim sẻ thả cho bay cao thì nói:

- “Chỉ mong cho thân thể anh bay cao phục hồi nguyên trạng”.

Đào Tôn rất ghét kiểu nói nịnh hót lấy lòng ấy của hắn, bèn nói:

- “Nước mắt của ông làm sao mà chảy ra được vậy”.

Từ đó về sau không tiếp kiến hắn ta nữa.

(Tiếu tiếu lục)

Suy tư 82:

Có những thuộc hạ khi đi thăm cấp trên bị bệnh thì làm bộ làm tịch mặt mày ủ rủ, nhưng trong lòng thì nguyền rủa chết quách cho rồi, bởi vì cấp trên ăn ở bạc ác với họ; có những người đầy tớ khi chăm sóc cho ông bà chủ thì nguyền rủa cho họ gặp điều xui xẻo, bởi vì ông bà chủ đối xử ác nhơn ác đức với họ...

Người đời là như thế, cho nên có mấy ai lại không thích được người khác nịnh nọt lấy lòng chứ?

Người Ki-tô hữu thì khác với người khác, họ sẽ không ghét ai và cũng không nịnh nọt lấy lòng người nào cả, hể đi thăm bệnh nhân thì luôn cầu cho họ được mau mạnh khỏe dù người bệnh đó là ông chủ hay đầy tớ, dù là nhà giàu hay nhà nghèo hể đi giúp đỡ người nào thì luôn cầu cho họ được may mắn có công ăn việc làm, bởi vì cốt lõi của Tin Mừng là ở đó: thấy Đức Chúa Giê-su trong mọi người.

Nịnh nọt lấy lòng là hại người và làm giảm đi giá trị nhân cách của mình.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


----------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info