Một bài đọc đã dùng trong Lễ Thiên Chúa giáo La Mã trong số những Bài đọc về Lễ Mừng Sinh Nhật hoặc sự giáng sinh của Mẹ Maria, đã được biết đến ở Đông Phương như Mẹ Thiên Chúa (theotokos), vào ngày 8 tháng Chín – theo Thánh Andrew của Crete về sự giáng sinh của Maria như một mục đích bỏ giao ước cũ để trở trở thành giao ước mới, biên giới nơi mà những dấu hiệu và những biểu tượng đưa ra phương hướng dẫn đến thực tế. Bài đọc này chỉ ra rằng ngày 8 tháng Chín được cử hành lễ kỷ niệm như sinh nhật của Mẹ Maria, sự giáng sinh của Mẹ Maria được ghi chép trong Tin Mừng đầu tiên của Thánh James (Protoevangelion) một công việc của thế kỷ thứ hai đó không phải là phần lề luật của Kinh Thánh tế lễ. Ở đó, chúng ta được kể rằng cha mẹ của Maria là các Thánh Joachim và Ann. Nơi truyền thống của Mẹ Maria Đồng Trinh trực thuộc Giáo Hội của Thánh Ann ở Jerusalem nơi mà người ta tin rằng Joachim và Ann đã sống. Giáo Hội Công Giáo La Mã dạy rằng bằng một hành động của Thánh ý Chúa, sự khai sinh của Mẹ Maria thiêng liêng xảy ra không mang Tội Tổ Tông Truyền – Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội. Giáo lý này như một ý niệm tinh tuyền.

Ôi Mẹ Thiên Chúa Đồng Trinh, khai sinh Mẹ,
hân hoan đón chào với tất cả trần gian.
Vì từ thưở Mẹ thai sinh Mặt Trời công lý,
Đức Ki-tô là Chúa của chúng con.
Hủy diệt tai ương, Người chúc phúc;
và nguyền rủa điêu tàn, Người ban cho chúng con
máu thịt trường sinh.
Hồng phúc Mẹ tràn đầy hơn bao người nữ
và ân sủng là trái Mẹ cưu mang.
Vì từ thuở Mẹ thai sinh Mặt Trời công lý,
Đức Ki-tô là Chúa của chúng con.

(trích “The Divine Office”)

Sự hoàn thành lề luật là chính Đức Ki-tô, người mà không dẫn dắt chúng ta tránh khỏi ngôn ngữ văn chương nhiều cho lắm khi nâng đỡ chúng ta đến với nội dung tinh thần của nó. Vì sự hoàn hảo của lề luật là đây, rằng người làm luật nhấn mạnh tuyệt đối đã thực hiện công việc của mình và chuyển đổi ngôn ngữ văn chương thành nội dung tinh thần, đánh giá mọi điều tự bản thân, suy tư vấn đề trước chủ thể, sống bởi ân sủng. Người đã khuất phục lề luật, vì đã hợp nhất với nó một cách hài hòa, không lẫn lộn những cá biệt đặc trưng của điều này với điều khác, nhưng việc thực hiện sự tiếp chuyển bằng một cách phù hợp nhất vì Thiên Chúa. Người đã thay đổi bất cứ điều gì là gánh nặng, rình rập, áp bức mà không nhẹ nhàng và tự do, để chúng ta phải biến thành nô dịch không còn “dưới sự lãnh đạo từ những khuynh hướng thiết yếu của thế gian,” như các Tông Đồ nói, hoặc không nắm giữ trung thành như những người đầy tớ nô lệ phục vụ dưới quyền công văn luật pháp.

Đây là đỉnh cao, mọi sự giúp đỡ trìu mến, thân thương mà Đức Ki-tô ban tặng chúng ta. Đây là điều tiết lộ của sự huyền bí, đây là sự dốc cạn của bản tính thiêng liêng, đây là sự hiệp nhất của Thiên Chúa và con người, và sự tôn kính của nhân cách mà đã được thừa nhận. Việc đến cới con người của Thiên Chúa hiển nhiên và rạng rỡ vô vàn chắc chắn cần một khúc nhạc dạo đầu hân hoan để giới thiệu món quà vô giá về sự cứu rỗi đối với chúng ta. Lễ mừng giờ đây, ngày khai sinh Mẹ Thiên Chúa, là khúc nhạc dạo đầu, trong khi những hành động căn bản là sự liên kết của Ngôi Lời với xác thịt đã được định trước. Hôm nay Đức Nữ Đồng Trinh được sinh ra, đã được định hướng, được tạo thành, và đã được chuẩn bị cho Mẹ với vai trò Mẹ Thiên Chúa – người mà nắm quyền Vương Đế tất cả của mọi thời đại.

Quả là chính đáng, sau đó, chúng ta đã kỷ niệm huyền nhiệm này từ khi đó là dấu hiệu cho chúng ta một ân huệ gấp đôi. Chúng ta được dẫn dắt hướng tới chân lý, và chúng ta được dẫn dắt tránh khỏi điều kiện nô lệ của chúng ta đối với công văn luật pháp. Điều này có thể như thế nào? Bóng tối khuất phục trước sự xua đuổi của ánh sáng, và ân sủng thay đổi sự trói buộc tuân theo pháp luật cho tự do. Nhưng nửa đường giữa hai thế đứng của mầu nhiệm hôm nay, tại ranh giới nơi những dấu hiệu và biểu tượng đưa ra những phương hướng dẫn tới thực tế, và cái cũ được thay thế bởi cái mới. Vì lý do đó, hãy để mọi sự sáng tạo hát ca và nhảy múa và hợp nhất để tạo ra sự đóng góp xứng đáng đối với việc kỷ niệm ngày này. Hãy có một lễ chung cho các thánh trên thiên đàng và loài người dưới thế. Hãy để mọi thứ, những thứ thuộc về thế gian và những thứ gì đó thuộc trên trời, hợp nhất trong ngày kỷ niệm hân hoan. Hôm nay, thế giới sáng tạo này được tôn lên một vị trí thiêng liêng cho người mà đã tạo ra muôn loài. Sinh vật được chuẩn bị một cách mới mẻ để trở thành nơi cư ngụ của Đấng Sáng Tạo.

(Trích: The Discourse by St. Andrew of Crete – Oratio 1: PG 97, 806- 810.) (The Nativity of Our Lady, the Theotokos – St. Andrew of Crete)