Chúa Nhật thứ III mùa Chay

Đức Kitô, mối lợi tuyệt hảo

„Hơn nữa, tôi coi tất cả mọi sự là thiệt thòi, so với mối lợi tuyệt vời, là được biết Đức Ki-tô Giê-su, Chúa của tôi. Vì Người, tôi đành mất hết, và tôi coi tất cả như rác, để được Đức Ki-tô và được kết hợp với Người..“ (Phil 3, 8-9)

„Mùa Chay không được đối mặt với một tinh thần "xưa cũ", dường như đó là một sự bắt buộc nặng nề và nhàm chán, nhưng với tinh thần mới mẻ của kẻ tìm thấy ý nghĩa sự sống, trong Chúa Giêsu và mầu nhiệm phục sinh của Người, và bây giờ cảm thấy mọi sự phải qui chiếu về Người. Đó là thái độ của Thánh Tông Đồ Phaolô, ngài khẳng định rằng ngài bỏ mọi sư đằng sau hầu có khả năng biết Chúa Kitô "và quyền năng sự sống lại của Người, và được thông phần những đau khổ của Người, nhờ nên đồng hình đồng dạng với Người trong cái chết, với hy vọng có ngày được sống lại từ trong cõi chết" ( Phil 3:10-11)“ (ĐTC Biển Đức XVI, Huấn dụ ngày Chúa Nhật 26/2: Cách sống tốt trong Mùa Chay VietCatholic News 04/03/2006)

Bạn thân mến,

Bước vào tuần thứ III mùa Chay, qua lời của Đức Thánh Cha, chúng ta được kêu gọi bỏ lại „con đường cũ“, để mặc lấy tinh thần mới mẻ, nghĩa là chúng ta hãy quy chiếu tất cả vào Đức Kitô. Phao-lô một người Do-thái đạo đức, giữ luật thì đúng như một người Pha-ri-sêu, còn sống công chính theo Lề Luật, thì chẳng ai trách được. Nhưng khi Phao-lô gặp được Đức Kitô, thì ông bỏ đi tất cả mọi sự, như chính ông nói: „Tôi coi tất cả mọi sự là thiệt thòi, so với mối lợi tuyệt vời, là được biết Đức Ki-tô Giê-su, Chúa của tôi „. Tâm tình của Thánh Phao-lô như là một bài học thật quý báu cho chúng ta, những Kitô hữu, những người có Chúa Kitô trong mình, những người tin tưởng vào Đức Kitô. Chúng ta thực có nhận ra được mối lợi tuyệt vời này không?

Vâng, Đức Kitô là ai đối với chúng ta vậy? Chúng ta có dám vì Người mà đành mất hết mọi sự không? Chúng ta có can đảm vì Người mà cởi bỏ cái cũ ra khỏi con người và cuộc đời của chúng ta không? Chúng ta có dám rao giảng một Đấng Ki-tô bị đóng đinh, điều mà người Do-thái coi là ô nhục không thể chấp nhận, và dân ngoại cho là điên rồ không? (ss. 1 Cor 1, 23)

Trong Chúa Nhật hôm nay, chúng ta cùng dừng bước. Trong thinh lặng, chúng ta hãy chiêm ngắm Đức Kitô, và tự hỏi mình xem, Đức Kitô có là mối lời tuyệt hảo của chúng ta không? Chúng ta hãy để câu hỏi này đi vào ngày sống của chúng ta, và luôn luôn đi tìm cho mình câu trả lời đích thực.

Lạy Chúa, cuộc đời của chúng con có rất nhiều mối lợi, nào là tiền bạc, nào là tiện nghi vật chất, nào là bảo đảm xã hội, bảo hiểm nhân mạng. Tất cả thuộc về chúng con, và ngày ngày chúng con còn muốn kho tàng này, mối lợi này „mập thêm“ một chút. Vâng, cứ chạy theo những mối lợi ấy, chúng con cảm thấy mình vui, nhưng niềm vui không trọn vẹn, vì chúng con cảm thấy không được thỏa mãn. Hình như chúng con vẫn đi tìm một mối lợi tuyệt hảo nhất, để chúng con quy chiếu tất cả vào đó. Nhưng mối lời đó là gì, là ai và ở đâu vậy? Xin Chúa giúp chúng con nhận ra mối lợi đó, và can đảm bỏ lại tất cả đàng sau, để lên đường đi tìm mối lợi tuyệt hảo đó nghe Chúa. Amen