BAY CAO THẬT CAO
“Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng!”.
Trong cuốn “Living for Eternity”, “Sống Cho Vĩnh Cửu”, Dave Breese so sánh: “Nếu Ađam Eva giữ được trạng thái ban đầu, họ không bao giờ chết. Tiếc thay, họ đã khuất phục con rắn; và sự chết đã ập xuống! Trước đó, họ ở trong một trạng thái đẹp đẽ, nguyên sơ; tồn tại ở một mức độ cao hơn nhiều so với tình trạng của loài người hiện nay. Thật khó để hình dung con người lúc đó, so với hôm nay. Giờ đây, xem ra nó đang cố tạo lại phiên bản gốc của mình như tái tạo một chiếc máy bay từ đống đổ nát của nó. Và nếu không biết gì về việc bay, chúng ta khó có thể ngờ rằng, nó đã từng bay! Vật liệu giống nhau; tuy nhiên, khả năng bay đã không còn!”.
Kính thưa Anh Chị em,
“Vật liệu giống nhau; tuy nhiên, khả năng bay đã không còn!”. Nhận xét của Dave Breese thật sâu sắc, tinh tế! Thế nhưng, với ân sủng của Thiên Chúa, thì mọi tạo vật vẫn có thể bay lên và ‘bay cao thật cao!’. Đó là một sự thật hấp dẫn, gợi lên niềm cảm hứng và hy vọng cho mỗi người chúng ta trong ngày mừng kính Đức Trinh Nữ Maria, Vô Nhiễm Nguyên Tội!
Lời Chúa hôm nay tường thuật hai cuộc đối thoại của hai người mẹ. Eva, người mẹ của một cuộc đối thoại mất mát, gãy đổ khi Thiên Chúa đi tìm con người vốn đang trần truồng, ẩn núp, sợ ánh sáng và thích bóng tối; đó là một cuộc đối thoại chạy tội đầy sợ hãi. Ađam đổ lỗi cho Eva, Eva đổ lỗi cho con rắn và kết quả là nguyên tổ bị đuổi ra khỏi địa đàng. Một cuộc đối thoại xúi quẩy dẫn đến hậu kết là nguyên tổ và hậu duệ của hai ngài mất khả năng bay! Tuy nhiên, giữa những khoảnh khắc bẽ bàng đó, Thiên Chúa vẫn không tài nào giấu được cảm xúc và lòng trắc ẩn của Ngài; Ngài đã nói với con rắn, “Ta sẽ đặt mối thù giữa mi và người phụ nữ, giữa miêu duệ mi và miêu duệ người đó, người miêu duệ đó sẽ đạp nát đầu mi”. Đó là tiền Phúc Âm, đó là Tin Mừng đầu tiên còn được gọi là lời hứa. Thiên Chúa sẽ thực hiện những gì Ngài hứa!
Maria, người mẹ thứ hai, không trần truồng, chẳng ẩn núp, khoác phẩm phục chói ngời ân sủng; sứ thần gọi Mẹ “Đấng Đầy Ân Sủng”. Mẹ không sợ hãi, cũng không trốn chạy nhưng sẵn sàng mở toang cửa nhà, mở rộng cõi lòng và thưa lên hai tiếng “Xin Vâng!”. Để từ đó, con người bị đuổi khỏi chốn bồng lai nay được vào lại trong ngôi nhà của Thiên Chúa nhờ sự chết và sự phục sinh của Đấng Mẹ cưu mang. Bởi lẽ, Thiên Chúa là tình yêu, một tình yêu lớn hơn sự chết; và lòng thương xót của Ngài lớn hơn tội lỗi. Đó là cuộc tạo dựng mới để con người trở về cung lòng Đấng dựng nên mình; Thánh Vịnh đáp ca diễn tả, “Hát lên mừng Chúa một bài ca mới, vì Người đã thực hiện bao kỳ công”. Như vậy, với Maria, kết quả của cuộc đối thoại thứ hai tiết lộ cho con người rằng, với ân sủng của Đấng Phục Sinh, nó vẫn có thể ‘bay cao thật cao!’. Trong thư Êphêsô hôm nay, Phaolô xác thực niềm vui đó, “Chúc tụng Thiên Chúa… Trong Đức Kitô, từ cõi trời, Ngài đã thi ân giáng phúc cho ta hưởng muôn vàn ơn phúc của Thánh Thần”.
Anh Chị em,
“Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng!”. Không chỉ Đức Mẹ được đầy ân sủng, nhưng cả chúng ta, bạn và tôi cũng đầy ân sủng! Từ ngày lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội, mặc lấy Chúa Kitô, như thánh Phaolô nói, chúng ta không thiếu một ơn nào. Vì thế, chừng nào chúng ta sống trong ơn nghĩa Chúa, nghĩa là sống trong tình trạng sạch tội, và quyết tâm làm theo ý muốn của Ngài, chúng ta vẫn có thể ‘bay cao thật cao’ như Đức Mẹ. Qua mọi thời, các thánh đã bay cao, bao tâm hồn quảng đại không sống cho mình nhưng chỉ sống cho Chúa đã bay cao. Thế nhưng, một khi nuông chiều xác thịt, liều lĩnh đánh mất ơn nghĩa Chúa khi chúng ta phạm tội, thì tuy “vật liệu giống nhau, khả năng bay đã không còn!”. Mùa Vọng, mùa tìm lại khả năng bay!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, thân xác con chỉ là một đống đổ nát; những ngày còn lại của Mùa Vọng, giúp con tìm đến suối Hoà Giải, múc lấy ân sủng Chúa, hầu con có thể tiếp tục ‘bay cao thật cao!’”, Amen.
(Tgp. Huế)