53. SAU KHI TẾ ĐINH

Con của giáo quan và con của huyện (1) thừa đánh nhau.

C
on của giáo quan nhiều lần bị đánh bại, về nhà khóc, bà mẹ hỏi:

- “Họ ngày ngày ăn thịt cá, cho nên tráng kiện nên đánh mạnh. Nhà mình ngày nào cũng ăn đậu hủ đương nhiên phải yếu hơn, làm sao đánh thắng được họ”.

Giáo quan chêm vào:

- “Con trai, đừng vội, đợi tế đinh (2) xong, rồi tìm nó đánh báo thù cũng không muộn”.

(Tiếu lâm quảng ký)

Suy tư 53:

Con của giáo quan (quan huấn luyện) thì chắc chắn võ giỏi hơn con của quan huyện, nhưng vì gia đình của giáo quan nghèo nên con trai không đủ khỏe mạnh để thắng con nhà giàu.

Có những người Ki-tô hữu đạo gốc mặc dù họ rất giàu về vật chất, nhưng đời sống đạo đức của họ thì không hơn những người mới theo đạo, bởi vì họ quá nghèo về giáo lý, quá nghèo về cầu nguyện, quá nghèo về Lời Chúa, cho nên trong cuộc sống họ luôn là đối tượng cho người khác chỉ trích và coi thường Giáo Hội, coi thường đạo của mình…

Giáo quan khuyên con trai đợi qua “ngày đinh” rồi đánh phục thù, vì “ngày đinh” có cơm cá và thịt để ăn.

Cũng vậy, những người Ki-tô hữu đạo gốc nhưng nghèo lòng đạo đức cũng tự nhủ mình rằng: đợi đến già thì siêng năng đi nhà thờ tu tâm dưỡng tánh cũng không muộn, đợi gần chết rồi đi xưng tội cũng chưa muộn, đợi hấp hối thì xin linh mục Xức Dầu cũng được, và đợi và đợi….

Cứ đợi đi rồi sẽ thấy…hỏa ngục !

(1) Quan phụ cho quan huyện quản trị về dân chính.

(2) Thời xưa, mỗi năm đến giữa xuân và đinh nhật thượng tuần mùa thu, dùng thịt cá để tế Khổng tử, nên gọi là “đinh tế” hay là “tế đinh”.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


----------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info