49. BÁNH “NGÀY” TRUNG THU

Có ông chủ tiệm ăn, trên bảng hiệu của tiệm đáng lẽ phải viết là “bánh trung thu中秋月餅”, nhưng ông ta viết sai là “bánh ngày trung thu中秋日餅”.

Một khách hàng nói với ông:

- Chữ “nguyệt月” của bánh trung thu ông viết thành chữ “bạch白”.

Ông chủ tiệm rất trịnh trọng nói:

- “Làm gì có chữ “bạch白” mà trên đầu còn có một phẩy?”

(Tiếu lâm quảng ký)

Suy tư 49:

Bảng hiệu là cái mặt của cửa tiệm và cũng là cái bụng của cửa tiệm, nhìn cái bảng hiệu thì ai cũng biết cái tiệm đó mua bán những gì, cho nên không ai lơ là cẩu thả trong việc viết tên cho bảng hiệu của tiệm mình, ngoại trừ những tên ma giáo treo đầu dê bán thịt chó mà thôi.

Có một vài người mang danh là Ki-tô hữu nhưng không tham dự thánh lễ, không lãnh nhận các bí tích, cuộc sống thì bê tha hình như chối đạo công khai, nhưng họ đi đến đâu là vỗ ngực xưng mình là người Ki-tô hữu, và có khi sợ người khác không tin lời mình nói, nên họ cũng biểu diễn làm Dấu Thánh Giá, đọc vài kinh Lạy Cha hoặc kinh Kính Mừng để người khác tin...

Họ treo đầu dê bán thịt chó, vì họ là người Ki-tô hữu nhưng không sống như người Ki-tô hữu; họ vẽ bảng hiệu sai nhiều lỗi vì đời sống của họ đi ngược lại với lời dạy của Đức Chúa Giê-su và Giáo Hội của Ngài, cho nên dù họ đọc thuộc nhiều kinh, biết làm Dấu Thánh Giá thì người ta cũng không tin họ là người Ki-tô hữu chân chính.

Có thể lừa dối che mắt được con người, nhưng không thể nào lừa dối và che mắt Thiên Chúa.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


---------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info