SỐNG HAY TIẾN ĐẾN CHẾT?

Đang khi người viết viết suy niệm này, thì đêm qua, linh mục đoàn giáo phận P. chia tay vĩnh viễn người anh em linh mục của mình, cha Gioan Đ.P., 58 tuổi. Ngài đang là cha sở ở một giáo xứ vùng hẻo lánh.

Sáng nay (4.8.2016), sau khi chờ đợi khá lâu, không thấy cha sở của mình ra nhà thờ dâng thánh lễ, giáo dân phác giác, cha đã được Chúa gọi về từ lúc nào trong đêm. Sự ra đi đột ngột của cha P. gây nên nỗi đau lớn nơi tâm hồn nhiều người, nhất là những người thân, những người quý mến Cha…

Mấy tuần gần đây, tại giáo xứ mà tôi đang phục vụ, một người anh em giáo dân đang làm việc đắc lực trong hội đoàn Legio, bỗng dưng thấy khó thở. Ông đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe. Sau nhiều lần thực hiện nhiều xét nghiệm ở hai bệnh viện khác nhau, cuối cùng kết quả thật bi đát: ung thư phổi giai đoạn cuối…

Những cái chết, những căn bệnh tai ác, đã làm nhiều người thân quý của họ, nhiều người trong cuộc với họ bàng hoàng, sửng sờ. Tuy nhiên, dẫu lòng có thổn thức, vẫn không lấy làm lạ. Bởi cuộc đời vẫn thế. Nó đã từng tước đoạt và chắc chắn sẽ còn tước đoạt cách tàn nhẫn những điều quý giá nhất của thân phận con người, ném xa khỏi nó.

Và con người, đã khoác lên đời mình hai tiếng “làm người”, họ phải luôn nhận biết, bản thân là “chỉ mành trước gió”. Kiếp sống là chiếc lá non mong manh, là mảnh thủy tinh dễ vỡ.

Chết có trong sống. Sống là đang chết. Sống là tiến về hướng chết. Vì thế, con người sống, nhưng cái chết đã lồng trong chính sự sống của họ. Sống thêm một giờ, nghĩa là cái chết cướp đi của họ thêm một giờ. Càng sống, lại càng gần cái chết.

Ai cũng nhìn nhận, bây giờ cuộc sống có phần nâng cao hơn. Nhưng hình như kinh tế phát triển, xã hội lại bất ổn, sự dữ nhiều hơn, lòng người có lúc đáng sợ, tai ương gấp bội phần… Bởi đó, kiếp người không còn là “nay sống mai chết”. Ranh giới giữa sống - chết chỉ là tích tắc. Hình như chúng ta đang bị tất cả những rủi ro kia đè trĩu đôi vai…

Nhìn vào phận người yếu đuối, cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng thốt lên đâu đó: “Càng sống nhiều ta càng thấy cái chết dễ dàng đến với bất cứ một ai. Chết quá dễ mà sống thì quá khó. Hôm qua gặp nhau đấy, ngày mai lại mất nhau. Sống thì có hẹn hò hôm nay hôm mai. Chết thì chẳng bao giờ có một cuộc hẹn hò nào trước… Cuối cùng thì lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ lại đời người. Cuối cùng thì tình yêu không giữ được người mình yêu”.

Khi khám phá lại tính mong manh của phận người, người tín hữu Chúa Kitô không dừng lại chỉ để than thân tủi phận. Họ nhận ra sự khôn ngoan mà Thiên Chúa ban, chính là phải khám phá, phải tìm lại sự bền vững, sự vĩnh cửu giữa nỗi mong manh ấy.

Họ nhận ra, sự thiêng thánh phía bên trong cuộc đời, bên trong nội tâm, bên trong sự sống hay cái chết, bên trong đức tin của mình… mới thực sự bền vững, thực sự đưa tới vĩnh cửu. Bởi chỉ có những gì là chắc chắn mang chiều sâu tâm linh, mới đúng là nền tảng cho cuộc đời mỗi con người.

Bởi thế, bạn và tôi, khi chứng kiến những biến cố rơi vào giữa đời mình, rơi vào giữa cuộc đời của anh chị em mình, tự dưng ta thấy ở đó có tiếng mời gọi ta ly thoát cuộc đời, ly thoát những tạm bợ trong cuộc đời mà bám chặt vào nền tảng thiêng liêng, luôn đón chờ mình, chính là Thiên Chúa.

Tất cả những kinh nghiệm về phận người có phần bi đát và bẽ bàng, nhưng lại củng cố mạnh mẽ đức tin, lòng mến của chúng ta nơi Thiên Chúa như vừa nói, giúp bạn và tôi nhận ra cách sống động hơn, sâu sắc hơn lời Chúa Giêsu trong Tin Mừng của tuần trước: “Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu” (Lc 12, 15).

Rồi hôm nay, Chúa lại nhắc nhở: “Anh em hãy thắc lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn. Hãy làm như những người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ vừa về tới và gõ cửa, là mở ngay…Hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến” (Lc 12, 35-36.40).

Bạn và tôi hãy đọc lại những bài học trong từng kinh nhiệm sống của đời mình, rồi để cho Lời Chúa thấm và khắc sâu vào hồn mình. Nhờ đó, Lời Chúa giúp ta, thúc giục ta sống khôn bằng cách chọn lựa thái độ sống sao cho mãi mãi ta vẫn tồn tại trong Chúa, trong vương quốc vĩnh cửu đầy yêu thương của Chúa.

Hãy tỉnh thức và sẵn sàng. Hãy nâng tâm hồn hướng về những giá trị vĩnh cửu, những giá trị đưa tới sự sống đời đời. Hãy để bản thân tránh mọi thứ làm cho lòng dơ bẩn. Đó là những thứ ghê tởm mà Chúa Giêsu từng cho biết: “Từ lòng phát xuất những ý định gian tà, những tội giết người, ngoại tình, tà dâm, trộm cắp, làm chứng gian, vu khống. Đó là những cái làm cho con người ra ô uế” (Mt 15, 19-20).

Hiện tại là thời gian quyết định số phận đời đời của mỗi người. Từng giây phút qua đi, sẽ không bao giờ trở lại. Cuộc sống nơi trần gian là quà tặng Chúa ban. Nó vô cùng quý. Hãy trân trọng nó. Hãy làm hết sức có thể để gieo mầm cho đời vĩnh cữu ngay tự hôm nay.

Cái chết luôn rình rập. Sự sống quá mong manh, có thể bị cướp bất cứ lúc nào. Điều đó không làm ta bi quan, nhưng càng thúc giục ta tỉnh thức và sẵn sàng, càng thúc đẩy ta sống khôn bằng cách thấm thía và thực thi trọn vẹn Lời Chúa dạy qua từng nhịp thở của đời ta.

Ai sẵn sàng, ai để cho Lời Chúa thành lời sống động cho đời sống của mình ngay hôm nay, người đó đang chuẩn bị cách hoàn thiện nhất để bản thân vượt qua cái chết, tiến đến sự sống toàn hảo trong vương quốc vĩnh cửu của Thiên Chúa.

Chúng ta không quên cầu nguyện cho người anh em linh mục của chúng ta, cha Gioan Đ.P., vừa nằm xuống.

Xin chào tiễn biệt cha. Cha vừa hoàn thành nhiệm vụ làm con Chúa trong thánh chức linh mục nơi trần thế. Giờ cha thanh thản ra đi. Hết sức nhẹ nhàng, hết sức hạnh phúc. Xin Chúa thương đón nhận cha vào quê đời đời. Cha hãy nhớ đến chúng trong đời hưởng kiến vinh phúc mà cha vừa đạt tới nhé. Chào cha.

Lm. VŨ XUÂN HẠNH