Khi lòng tin bị đánh mất.
Đọc bản cam kết đề ngày 3/9/2013 giữa lãnh đạo xã Nghi Phương-Nghi Lộc-Nghệ An với bà con giáo dân Mỹ Yên, Gp Vinh, tôi buồn cho cả lãnh đạo và người dân, cho quê hương đất.
Đối với lãnh đạo vì đã không giữ lời hứa với người dân
Đối với người dân vì đã mất niềm tin nơi người lãnh đạo.
Theo tôi được biết, phần đa người dân chỉ biết ông chủ tịch xã là người “to nhất”; là người điều hành mọi việc, lo cho người dân về đời sống tinh thần cũng như vật chất.
Ngoài ra họ ít quan tâm, hay không quan tâm ông bí thư xã là ai, làm gì… hay là công an cũng vậy.
Bởi đó, lời hứa của ông chủ tịch là một điều vô cùng cao quý, trân trọng và tin tưởng đối với họ. Sau bao ngày chờ đợi khi người thân của họ bị bắt giam mà không hiểu lý do gì, được ông chủ tịch hứa (bản cam kết) họ đã vui mừng chờ đợi. (Trước yêu cầu của người dân, tôi Nguyễn Trọng Tạo thay mặt UBND xã cam kết với người dân sáng mai trực tiếp đề nghị công an tỉnh thả người trước 16 giờ ngày mai (04/9/2013).Nếu đến thời gian trên mà công an tỉnh Nghệ an không thả ông Ngô Văn Khởi và ông Nguyến Văn Hải thì UBND xã chịu trách nhiệm trước nhân dân).
Chắc rằng đêm đó rất nhiều người đã không ngủ để ”đến hẹn lại lên” để nhận người thân về với gia đình như lời hứa của ông chủ tịch. Đến hẹn lại lên; họ lại không thấy như vậy, mà thay vào đó là “họ ngỡ ngàng nhận ra là không hề có chuyện thực hiện lời cam kết đó! Không hề có chuyện thả người. Ngược lại nhà cầm quyền đã bày binh bố trận với hàng trăm công an, cảnh sát cơ động, dân quân tự vệ, chó nghiệp vụ. lựu đạn cay…để án ngữ lối vào trụ sở của UBND xã.
Chưa dừng lại ở đó (theo video và người dân thuật lại) họ còn khơi mào cho “côn đồ” ra tay trước để hy vọng người dân bị kích động (nếu có), để có cớ bảo là người dân “gây rối trật tự ", theo kiểu ba ông cảnh sát không mặc sắc phục lục soát đồ đạc của người đi Lễ, sau đó lại kết tội cho hai ông, Hải và Khởi là người gây rối trật tự.
Và kết cục lời hứa của ông chủ tịch là “ít nhất 30 người bị thương, trong đó có cả phụ nữ và thiếu niên. Một số nạn nhân còn trong tình trạng nguy kịch tính mạng”TCTGM.
Đúng là:
“Bước sang năm con Khái
Sáng ăn phở bò tái
Họp nghe thơ “chị gái”
Ra về khéo vãi đái.
Chưa giải thích lời hứa cũng như sự thất hứa của mình đối với dân, ông chủ tịch này tiếp tục “phán” với dân qua kiểu nói: “Qua các nhà báo, tôi xin gửi lời đến bà con giáo dân hãy bình tĩnh, nhận thức được rõ vấn đề, đừng để bị xúi giục, lợi dụng làm những việc sai trái mà tập trung vào lao động, sản xuất, phát triễn kinh tế gia đình, xây dựng quê hương, đoàn kết lương giáo, sống tốt đời đẹp đạo”.Báo QĐND
Đến đây tôi nhớ tới câu nói của ai đó “Cả thế giới phải kiêng nễ người Mỹ vì người Mỹ đã nói là làm. Nhưng người Mỹ lại sợ người Nhật vì người Nhật làm rồi mới nói. Người Nhật lại sợ Trung Quốc vì Trung Quốc không nói mà làm. Người Trung Quốc lại sợ Việt Nam vì Việt Nam nói một đàng làm một nẽo…”
Qua bản cam kết này, tôi chắc rằng, nếu sau này ông chủ tịch xã Nghi Phương có họp hành hay ban hành nghị quyết gì thì người dân vẫn luôn nhớ về “chị gái”cùng với kết quả mà “chị gái” đã tặng cho họ. Nói cụ thể hơn vì bản cam kết này đã đẩy người dân hiền lành vô tội phải đi tới chỗ: “Gây hỗn loạn, hoang mang và bất bình cho quần chúng; đặc biệt, ít nhất 30 người trong đó có nhiều phụ nữ bị đánh trọng thương, nhiều người trong tình trạng nguy kịch tính mạng” .
Lm Minh Tường.
Đọc bản cam kết đề ngày 3/9/2013 giữa lãnh đạo xã Nghi Phương-Nghi Lộc-Nghệ An với bà con giáo dân Mỹ Yên, Gp Vinh, tôi buồn cho cả lãnh đạo và người dân, cho quê hương đất.
Đối với lãnh đạo vì đã không giữ lời hứa với người dân
Đối với người dân vì đã mất niềm tin nơi người lãnh đạo.
Theo tôi được biết, phần đa người dân chỉ biết ông chủ tịch xã là người “to nhất”; là người điều hành mọi việc, lo cho người dân về đời sống tinh thần cũng như vật chất.
Ngoài ra họ ít quan tâm, hay không quan tâm ông bí thư xã là ai, làm gì… hay là công an cũng vậy.
Bởi đó, lời hứa của ông chủ tịch là một điều vô cùng cao quý, trân trọng và tin tưởng đối với họ. Sau bao ngày chờ đợi khi người thân của họ bị bắt giam mà không hiểu lý do gì, được ông chủ tịch hứa (bản cam kết) họ đã vui mừng chờ đợi. (Trước yêu cầu của người dân, tôi Nguyễn Trọng Tạo thay mặt UBND xã cam kết với người dân sáng mai trực tiếp đề nghị công an tỉnh thả người trước 16 giờ ngày mai (04/9/2013).Nếu đến thời gian trên mà công an tỉnh Nghệ an không thả ông Ngô Văn Khởi và ông Nguyến Văn Hải thì UBND xã chịu trách nhiệm trước nhân dân).
Chắc rằng đêm đó rất nhiều người đã không ngủ để ”đến hẹn lại lên” để nhận người thân về với gia đình như lời hứa của ông chủ tịch. Đến hẹn lại lên; họ lại không thấy như vậy, mà thay vào đó là “họ ngỡ ngàng nhận ra là không hề có chuyện thực hiện lời cam kết đó! Không hề có chuyện thả người. Ngược lại nhà cầm quyền đã bày binh bố trận với hàng trăm công an, cảnh sát cơ động, dân quân tự vệ, chó nghiệp vụ. lựu đạn cay…để án ngữ lối vào trụ sở của UBND xã.
Chưa dừng lại ở đó (theo video và người dân thuật lại) họ còn khơi mào cho “côn đồ” ra tay trước để hy vọng người dân bị kích động (nếu có), để có cớ bảo là người dân “gây rối trật tự ", theo kiểu ba ông cảnh sát không mặc sắc phục lục soát đồ đạc của người đi Lễ, sau đó lại kết tội cho hai ông, Hải và Khởi là người gây rối trật tự.
Và kết cục lời hứa của ông chủ tịch là “ít nhất 30 người bị thương, trong đó có cả phụ nữ và thiếu niên. Một số nạn nhân còn trong tình trạng nguy kịch tính mạng”TCTGM.
Đúng là:
“Bước sang năm con Khái
Sáng ăn phở bò tái
Họp nghe thơ “chị gái”
Ra về khéo vãi đái.
Chưa giải thích lời hứa cũng như sự thất hứa của mình đối với dân, ông chủ tịch này tiếp tục “phán” với dân qua kiểu nói: “Qua các nhà báo, tôi xin gửi lời đến bà con giáo dân hãy bình tĩnh, nhận thức được rõ vấn đề, đừng để bị xúi giục, lợi dụng làm những việc sai trái mà tập trung vào lao động, sản xuất, phát triễn kinh tế gia đình, xây dựng quê hương, đoàn kết lương giáo, sống tốt đời đẹp đạo”.Báo QĐND
Đến đây tôi nhớ tới câu nói của ai đó “Cả thế giới phải kiêng nễ người Mỹ vì người Mỹ đã nói là làm. Nhưng người Mỹ lại sợ người Nhật vì người Nhật làm rồi mới nói. Người Nhật lại sợ Trung Quốc vì Trung Quốc không nói mà làm. Người Trung Quốc lại sợ Việt Nam vì Việt Nam nói một đàng làm một nẽo…”
Qua bản cam kết này, tôi chắc rằng, nếu sau này ông chủ tịch xã Nghi Phương có họp hành hay ban hành nghị quyết gì thì người dân vẫn luôn nhớ về “chị gái”cùng với kết quả mà “chị gái” đã tặng cho họ. Nói cụ thể hơn vì bản cam kết này đã đẩy người dân hiền lành vô tội phải đi tới chỗ: “Gây hỗn loạn, hoang mang và bất bình cho quần chúng; đặc biệt, ít nhất 30 người trong đó có nhiều phụ nữ bị đánh trọng thương, nhiều người trong tình trạng nguy kịch tính mạng” .
Lm Minh Tường.