Chúa hiện diện trong phép Thánh Thể

Đã bao lần tôi đến nhà thờ, tham dự Thánh Lễ Misa và rước Chúa vào lòng với một tâm trạng hững hờ, không cảm nhận được sự hiên diện của Chúa . Việc rước Chúa của tôi như một thói quen, như việc thường làm khi tham dự Thánh Lễ.

Tôi đã cố ngắm nhìn và dùng cả trí tưởng tượng của mình nữa để hình dung miếng bánh đã trở thành thịt Chúa và rượu nho trở thành máu Chúa là thế nào! Tôi đã thất bại vì tôi không thấy gì khác nơi tấm bánh và rượu trước và sau khi linh mục truyền phép cả .

Khi tôi rước lễ, tôi ăn bánh thì tôi vẫn thấy mùi bánh và khi tôi uống rượu tôi vẫn thấy mùi của rượu. Đôi khi ngay lúc đó, tai tôi còn vang vọng tiếng những người Do-thái tranh luận sôi nổi với nhau. Họ nói: "Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt ông ta được? (Ga6, 53).

Không phải dễ dàng để tin ngay vào một việc xem ra rất khó tin này nếu tôi dựa vào lý trí hạn hẹp của tôi.

Là một tín hữu Công Giáo, tôi được Giáo Hội dạy rằng khi linh mục cầm lấy bánh và rượu, đọc lời truyền phép thì bánh và rượu trên bàn thờ trở thành Mình và Máu Chúa Giêsu thật. Tôi đã tin như thế với lòng yêu mến, tôn thờ Chúa Giêsu trong phép Thánh Thể.

Tin là phó thác vào Đấng mình tin, bước đi với Người vào một thế giới nhiệm mầu mà tôi không hiểu biết gì. Tôi như người mù đi giữa dòng xe cộ lao nhanh vun vút, phó mặc sự an toàn của bản thân và tin tưởng bước đi theo Đấng dẫn dắt mình. Đức Giáo Hoàng Biển Đức XVI đã đưa ra một vài ví dụ đơn giản, Ngài so sánh việc tôi không nhìn thấy trí thông minh nhưng tôi biết phân biệt giữa người có trí thông minh và người không có; cũng như tôi không nhìn thấy dòng điện, nhưng ánh sáng của ngọn đèn, sức nóng của microwave cho tôi biết có dòng điện.

Đức tin đem lại sự bằng an trong tâm hồn. Đức tin giúp tôi sống trong tinh thần phó thác bằng cách dám giao cả đời sống, ước mơ, tương lai mình trong sự định đoạt của Thiên Chúa.

Tin không thôi chưa đủ, tôi phải nuôi dưỡng và củng cố đức tin của tôi qua việc cầu nguyện và học hỏi.Trong một lớp Kinh Thánh, Cha giảng phòng đã cho tôi biết Thánh Kinh là kho tàng quý giá nhất mà tôi có thể tìm ra tất cả mọi giải pháp cho những vấn nạn của cuộc đời.

Lần giở từng trang Kinh Thánh và đọc với lòng yêu mến, trong tinh thần cầu nguyện, tôi đã xúc động khi Chúa nói về phép Thánh Thể: "Bấy giờ Chúa Giêsu nói với họ: "Thật, Ta bảo thật các ngươi: Nếu các ngươi không ăn thịt Con Người và uống máu Ngài, các ngươi sẽ không có sự sống trong các ngươi. Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta thì có sự sống đời đời, và Ta, Ta sẽ cho kẻ ấy sống lại ngày sau hết. Vì thịt Ta thật là của ăn, và máu Ta thật là của uống. Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta, thì ở trong Ta, và Ta ở trong kẻ ấy. Cũng như Cha là Đấng hằng sống đã sai Ta, nên Ta sống nhờ Cha, thì kẻ ăn Ta, chính người ấy cũng sẽ sống nhờ Ta. Đây là bánh bởi trời xuống, không phải như cha ông các ngươi đã ăn manna và đã chết. Ai ăn bánh này sẽ sống đời đời". Người giảng dạy những điều này tại Hội đường Caphar-naum.(Ga 6,53,60).

Cũng theo Thánh Kinh, Chúa Giêsu đã lập phép Thánh Thể trong một hoàn cảnh như thế này,"Trước lễ Vượt Qua, Đức Giê-su biết giờ của Người đã đến, giờ phải bỏ thế gian mà về với Chúa Cha. Người vẫn yêu thương những kẻ thuộc về mình còn ở thế gian, và Người yêu thương họ đến cùng" (Ga 13,1).

Và đây là cách Chúa lập phép Thánh Thể:"Cũng trong bữa ăn, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra, trao cho môn đệ và nói: "Anh em cầm lấy mà ăn, đây là mình Thầy." Rồi Người cầm lấy chén, dâng lời tạ ơn, trao cho môn đệ và nói: "Tất cả anh em hãy uống chén này, vì đây là máu Thầy, máu Giao Ước, đổ ra cho muôn người được tha tội. Thầy bảo cho anh em biết: từ nay, Thầy không còn uống thứ sản phẩm này của cây nho, cho đến ngày Thầy cùng anh em uống thứ rượu mới trong Nước của Cha Thầy."(Mt 26: 26 -29; Lc 22: 14 -20; ICo 11: 23 -25 ).

Nếu tấm bánh chỉ là biểu tượng như một số người quan niệm, thì Chúa đã không nói ĐÂY LÀ MÌNH THÀY và ĐÂY LÀ MÁU THÀY. Nếu tôi đã tin rằng Thiên Chúa tạo ra vũ trụ này chỉ qua phán một lời, thì cũng vậy, việc thiết lập bí tích Thánh Thể cũng nằm trong quyền phép của Chúa.

Khi tin tưởng vào sự hiện diện của Chúa Giêsu trong phép Thánh Thể nghĩa là tôi xác tín rằng khi tôi ăn bánh và uống rượu là tôi ăn thịt Chúa và uống máu Chúa thật . Có Chúa thì cuộc sống của tôi phải khác. Khác như thế nào thì tôi không hình dung ra được, nhưng nhất định phải khác với những ngày tháng tôi sống không có Chúa. Tôi phải yêu Chúa nhiều hơn, tôi phải bám chặt lấy Chúa hơn và tất cả mọi ý nghĩ, lời nói, việc làm của tôi đều phải quy hướng về Chúa. Mục đích cuộc sống của tôi cũng chỉ là được yêu mến Chúa.

Nếu Chúa đã thực sự ở trong lòng tôi mà tôi vẫn giữ lối sống đạo như tôi đã từng có thì chắc chắn có điều gì không ổn rồi. Lối sống đạo nửa nạc nửa mỡ, lối sống đạo nay siêng năng nhà thờ, mai thờ ơ lãnh đạm, lối sống đạo thích thì làm, không thích thì thôi, nhất định sẽ không phải là lối sống đạo của người đã tin thật Chúa hiện diện trong bí tích Thánh Thể .

Lối sống đạo cơ hội, tuỳ hứng, lúc nóng lúc lạnh, không bỏ đạo hẳn mà cũng chẳng giữ đạo trọn vẹn là lối sống đạo của nhiều người hiện nay. Họ cũng chẳng bao giờ quan tâm đến việc làm sao để sống đạo cho tốt hơn. Tất cả như là một thói quen. Tình trạng sống đạo như thế đã được Thánh Kinh mô tả là “Ngươi hâm hẩm, chẳng nóng chẳng lạnh, Ta sẽ mửa ngươi ra khỏi miệng ta” (Kh3, 16).

Trong những phút suy tư về lối sống đạo của mình, tôi tự đặt câu hỏi xem tôi có tin thật Chúa ngự thật trong phép Thánh Thể không. Câu trả lời đến rất nhanh là có. Tôi tin Chúa ngự trong phép Thánh Thể. Câu hỏi kế tiếp là nếu có Chúa trong phép Thánh Thể mà sao tôi vẫn đối xử như không có Ngài vậy. Tôi vẫn đi nhà thờ nhưng tôi vẫn sống như không có Chúa.

Cuộc sống của tôi không thể là cuộc sống có hai mặt, mặt trái và mặt phải, sống đạo nơi nhà thờ và cuộc sống thật ngoài đời. Nếu tôi tin Chúa đến và ở lại trong tâm hồn tôi thì lối sống trần thế phải là hệ quả tốt đẹp, phản ánh việc sống đạo nơi nhà thờ của tôi. Tôi yêu Chúa thì tất cả đời sống của tôi phải hướng về Chúa , còn ngược lại nếu tôi chọn thế gian thì mọi thứ chỉ nhằm cho nhu cầu đời này thôi.Tôi không thể cùng lúc làm tôi hai chủ như Chúa đã dạy,"Không gia nhân nào có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi Tiền Của được."(Lc 16,13)

Bây giờ mỗi lần quý trước nhà Tạm, tôi đều vận dụng lòng trí để tin rằng Chúa Giêsu đang thực sư hiện diện qua những chiếc bánh nhỏ trong đó. Những chiếc bánh không phải là biểu tượng mà chính là Chúa Giêsu, một Thiên Chúa trọn vẹn, quyền năng. Ngài ẩn mình trong chiếc bánh này để tôi có thể đến với Ngài dễ dàng hơn .Tôi đến để thờ lạy, cảm tạ, yêu mến và tâm sự với Ngài .

Phép Thánh Thể là bí tích tình yêu, tình yêu của người đi xa để lại vật kỷ niệm cho người ở lại. Chúng ta vẫn thường làm thế, cho nên có người luôn giữ vật kỷ niệm của người thân trong mình. Kỷ vật có thể là cái nhẫn bạc, cái bông tai cũ, một chiếc khăn..Xét về giá trị vật chất thì không đáng bao nhiêu, nhưng đối với những người yêu nhau thì kỷ vật là vô giá. Kỷ vật Chúa để lại cho tôi chính là Mình và Máu Chúa. Chúa muốn đồng hành và gắn bó với tôi qua những thăng trầm của cuộc đời,"Này đây, Thầy ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế" (Mt 28,20).Chính Chúa Giêsu cũng đã cầu nguyện với Chúa Cha: "Lạy Cha, con muốn rằng con ở đâu, thì những người Cha đã ban cho con cũng ở đó với con, để họ chiêm ngưỡng vinh quang của con, vinh quang mà Cha đã ban cho con, vì Cha đã yêu thương con trước khi thế gian được tạo thành" (Ga.17,24)

Tình yêu Chúa dành cho tôi cao vời, bao la quá. Chúa đã chết để cứu tôi qua vũng lầy tội lỗi, cho tôi được phúc làm con Chúa. Chúa lại ban cho tôi được sống, một đời sống dồi dào ân sủng qua việc nuôi tôi bằng chính Mình và Máu của Chúa qua phép Thánh Thể."Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy" (Ga 6, 56)

Tôi nhớ lại đoạn Phúc Âm của Thánh Gioan, "Cô Mác-ta nói với Đức Giê-su: "Thưa Thầy, nếu có Thầy ở đây, em con đã không chết.(Ga 11,21)

Cũng vậy, nếu chúa hiện diện thực sự trong phép Thánh Thể, nếu Chúa ở đây, Chúa ở với tôi thì tôi cũng sẽ không chết, tôi sẽ không phạm tội nữa . Tôi sẽ biết quên mình để phục vụ Chúa qua anh chị em , qua những người nghèo khổ, những người bị áp bức, những nguời bị bỏ rơi. Tôi sẽ nhìn mọi người qua ánh mắt nhân từ hiền hậu của Chúa. Tôi sẽ nói với mọi người bằng lời yêu thương của Chúa. Tôi sẽ phản ảnh dung nhan Chúa qua đời sống của tôi và tôi cũng sẽ bắt chước Thánh Phaolô mà nói rằng “Tôi sống, không phải tôi sống, nhưng chính Chúa Kitô sống trong tôi" (Gal 2, 20), và "Đúng thế, tôi tin chắc rằng: cho dầu là sự chết hay sự sống, thiên thần hay ma vương quỷ lực, hiện tại hay tương lai, hoặc bất cứ sức mạnh nào,39 trời cao hay vực thẳm hay bất cứ một loài thọ tạo nào khác, không có gì tách được chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa thể hiện nơi Đức Ki-tô Giê-su, Chúa chúng ta. (Rm 8, 38).

Lạy Chúa, con cảm tạ Chúa vì Chúa đã lập phép Thánh Thể để ở lại với chúng con mọi ngày cho đến tận thế.

Giuse Thẩm Nguyễn