Cuộc đời và sức khỏe của tôi hiện giờ chỉ trông mong vào sự quan phòng của Chúa. Tôi được chẩn đoán có bệnh tiểu đường đã lâu lắm rồi, nhưng vì vừa đi làm, không thích đến ngồi chờ đợi để gặp bác sĩ, không thích bị lấy máu, và không muốn biết sự thật. Cho nên đến giờ phút này, do sự cảm nghiệm bản thân, bao nhiêu lần hai cánh tay bị rũ liệt, bị stroke nhẹ vì không thể đọc kinh theo và thoáng bị mất trí nhớ.
Biết sợ hãi và biết sợ bị bán thân bất toại, nên tôi liền xin hẹn để được gặp bác sĩ. Để được ông chẩn đoán cho đúng với bệnh tình của tôi hiện nay, sau khi có kết quả thử máu. Sự thật thì bao giờ cũng làm cho chúng ta ra thất vọng não nề, vì độ đường của tôi nay không thể làm ngơ cho được, mà ngược lại phải được kiểm soát thật chặt chẽ. Tôi nghe mà cảm thấy ngao ngán và sợ sệt làm sao. Lấy máu cho người ta thì tôi không sợ. Lấy máu cho chính tôi, tôi cũng chẳng sợ. Phụ mổ trong phòng mổ tôi cũng chẳng sợ. Nhưng Chúa ơi! Tôi thấy đầu cây kim mà phải tự đâm vào đầu ngón tay của mình, sao tôi thấy rùng rợn quá!!!.
Bác sĩ bắt tôi một ngày phải thử tiểu đường 2 lần, sáng trước khi ăn và tối 2 tiếng sau khi ăn. Lần đầu tôi tự chích vào đầu ngón tay của tôi, tôi đã nhìn cây kim mà khóc than với Chúa tôi rằng ôi Thưa lậy Chúa, chỉ có thế này thôi mà con đã phải khóc than cùng Chúa. Còn con nhìn Chúa trên Thập Tự mỗi một cái gai đâm sâu vào đầu của Chúa kia thì sao?. Bốn cây đinh to đâm lún sâu vào tay chân Chúa làm bể hết cả mọi cái xương trong đấy, thế mới biết con người của chúng con chỉ là một lũ chết nhát và rất sợ đau đớn Chúa ơi!.
Vì tôi biết sợ bị bán thân bất toại, nên cũng đã rất cố gắng để dùng cầu thang mà tập thể dục hằng ngày, bớt ăn không như trước đây nữa và tập ăn rau cải cho thật nhiều trong tất cả mọi bữa ăn. Tập đến khi hai cái đầu gối muốn không lết được nữa và mồ hôi đầm đìa, thì tôi lại than thở với Chúa tôi rằng ôi lậy Chúa, con cũng lê bước theo Chúa lên Núi Sọ đây, nhưng tôi nhìn lên Chúa tôi thì thấy Ngài đầm đìa và bê bết những vết loang của máu bám khô vào áo Chúa. Nhìn thấy Ngài ôm cây Thánh Giá ngã lên ngã xuống. Máu không ngừng tuôn đổ. Tôi mới hiểu được rằng quả tình yêu Thiên Chúa dành cho nhân loại thật vô biên và thật Người yêu thương chúng ta vô điều kiện.
Hiểu được bản tánh yếu đuối của con người nên chúng ta mới phải luôn bám vào Chúa nhiều hơn. Vì không có cái dại nào cho bằng chúng ta chỉ biết bám vào những thứ mà không đem cho chúng ta sự lợi nào, ngoài cái chết muôn đời bị đày trong hỏa ngục. Thật phải trong Mùa Chay này, chúng ta lại càng phải biết chạy đến cùng Đức Mẹ Maria, để xin Mẹ giúp chúng ta hướng lên Thập Giá để cùng được đóng đanh chết cho tội lỗi của chúng ta. Xin cho được đóng đinh tính xác thịt vào Thánh Giá Chúa.
Quả thật con người có thân xác bệnh hoạn như chúng ta thì ai cũng phải cần được đến gặp bác sĩ để được điều trị và nghe theo tất cả những lời khuyên bổ ích, ngay cả tự chích vào đầu ngón tay của mình, tự chích thuốc vào bụng của mình. Vâng, nghe theo cả sự kiêng cữ trong vấn đề ăn uống, và tập thể dục. Sống một cuộc sống buông thùa, tham mê ăn uống không tiết độ, sẽ dẫn thân xác của chúng ta bị đặt nằm muôn đời trên chiếc giường của định mệnh. Phần đông chúng ta ai cũng được chứng kiến cái cảnh không mấy thích đấy trên người thân thương trong gia đình của chúng ta. Nhất là từ những người lớn tuổi trong họ hàng giòng tộc.
Đồng thời con người của chúng ta ai cũng phải biết quan tâm và lo sợ cho phần hồn của chúng ta, gấp ngàn lần cái thân xác hay chết này!. Bởi linh hồn mới là có sự sống muôn đời. Thân xác thì một ngày nào đó, nó cũng sẽ phải thối và tan đi trong lòng đất. Muốn có sự sống muôn đời, chúng ta phải biết chạy đến cùng Mẹ Maria, để Mẹ sẽ dẫn dắt chúng ta đi trên con đường ngay thẳng, biết hướng lên và hướng về nơi Con Mẹ là Trên Trời. Nơi có cuộc sống hạnh phúc vĩnh cửu. Nơi sẽ không còn sinh, bệnh, lão, tử.
Hết thảy chúng ta là con người, với thân xác yếu đuối, dở chịu đựng, lại chẳng mấy ai muốn hy sinh cho ai cả!. Tất tất mọi điều chúng ta làm, chỉ muốn cho thân xác ngày một phì …. ra mà thôi!. Nếu chúng ta biết sợ khi thấy tâm hồn của chúng ta ngày một bệnh hoạn thì xin hãy lấy cái hẹn gấp để được đến gặp vị Bác Sĩ Giêsu rất nhân từ này. Bác Sĩ Giêsu này ông rất Nổi Tiếng là trị bệnh rất hay và rất mát tay. Người mù, què quặt, điếc, phong cùi, hoại huyết, cảm sốt, bị quỷ nhập, Ông chữa được hết, mà chẳng tốn đồng xu nào. Có chết thối 3 ngày rồi, ông cũng chữa cho sống lại, nếu ông muốn.
Lậy Chúa Giêsu Ngài rất nhân từ của chúng con! Xin Ngài chữa chúng con cho hết mọi bệnh tật tâm hồn vì chỉ có Ngài mới là vị bác sĩ muốn cho chúng con được khỏi bệnh. Mà không muốn nuôi con bệnh giống nhiều ông trên trần gian này. Chỉ có Ngài mới có thể chữa linh hồn cho chúng con được sạch trắng trong. Để chúng con còn có cơ hội được về Trời, hưởng phúc vinh muôn đời bên ba ngôi Thiên Chúa, Mẹ Maria, các đạo binh Thiên Thần, các Thánh, cùng toàn thể anh chị em trên Trời. Amen.
Biết sợ hãi và biết sợ bị bán thân bất toại, nên tôi liền xin hẹn để được gặp bác sĩ. Để được ông chẩn đoán cho đúng với bệnh tình của tôi hiện nay, sau khi có kết quả thử máu. Sự thật thì bao giờ cũng làm cho chúng ta ra thất vọng não nề, vì độ đường của tôi nay không thể làm ngơ cho được, mà ngược lại phải được kiểm soát thật chặt chẽ. Tôi nghe mà cảm thấy ngao ngán và sợ sệt làm sao. Lấy máu cho người ta thì tôi không sợ. Lấy máu cho chính tôi, tôi cũng chẳng sợ. Phụ mổ trong phòng mổ tôi cũng chẳng sợ. Nhưng Chúa ơi! Tôi thấy đầu cây kim mà phải tự đâm vào đầu ngón tay của mình, sao tôi thấy rùng rợn quá!!!.
Bác sĩ bắt tôi một ngày phải thử tiểu đường 2 lần, sáng trước khi ăn và tối 2 tiếng sau khi ăn. Lần đầu tôi tự chích vào đầu ngón tay của tôi, tôi đã nhìn cây kim mà khóc than với Chúa tôi rằng ôi Thưa lậy Chúa, chỉ có thế này thôi mà con đã phải khóc than cùng Chúa. Còn con nhìn Chúa trên Thập Tự mỗi một cái gai đâm sâu vào đầu của Chúa kia thì sao?. Bốn cây đinh to đâm lún sâu vào tay chân Chúa làm bể hết cả mọi cái xương trong đấy, thế mới biết con người của chúng con chỉ là một lũ chết nhát và rất sợ đau đớn Chúa ơi!.
Vì tôi biết sợ bị bán thân bất toại, nên cũng đã rất cố gắng để dùng cầu thang mà tập thể dục hằng ngày, bớt ăn không như trước đây nữa và tập ăn rau cải cho thật nhiều trong tất cả mọi bữa ăn. Tập đến khi hai cái đầu gối muốn không lết được nữa và mồ hôi đầm đìa, thì tôi lại than thở với Chúa tôi rằng ôi lậy Chúa, con cũng lê bước theo Chúa lên Núi Sọ đây, nhưng tôi nhìn lên Chúa tôi thì thấy Ngài đầm đìa và bê bết những vết loang của máu bám khô vào áo Chúa. Nhìn thấy Ngài ôm cây Thánh Giá ngã lên ngã xuống. Máu không ngừng tuôn đổ. Tôi mới hiểu được rằng quả tình yêu Thiên Chúa dành cho nhân loại thật vô biên và thật Người yêu thương chúng ta vô điều kiện.
Hiểu được bản tánh yếu đuối của con người nên chúng ta mới phải luôn bám vào Chúa nhiều hơn. Vì không có cái dại nào cho bằng chúng ta chỉ biết bám vào những thứ mà không đem cho chúng ta sự lợi nào, ngoài cái chết muôn đời bị đày trong hỏa ngục. Thật phải trong Mùa Chay này, chúng ta lại càng phải biết chạy đến cùng Đức Mẹ Maria, để xin Mẹ giúp chúng ta hướng lên Thập Giá để cùng được đóng đanh chết cho tội lỗi của chúng ta. Xin cho được đóng đinh tính xác thịt vào Thánh Giá Chúa.
Quả thật con người có thân xác bệnh hoạn như chúng ta thì ai cũng phải cần được đến gặp bác sĩ để được điều trị và nghe theo tất cả những lời khuyên bổ ích, ngay cả tự chích vào đầu ngón tay của mình, tự chích thuốc vào bụng của mình. Vâng, nghe theo cả sự kiêng cữ trong vấn đề ăn uống, và tập thể dục. Sống một cuộc sống buông thùa, tham mê ăn uống không tiết độ, sẽ dẫn thân xác của chúng ta bị đặt nằm muôn đời trên chiếc giường của định mệnh. Phần đông chúng ta ai cũng được chứng kiến cái cảnh không mấy thích đấy trên người thân thương trong gia đình của chúng ta. Nhất là từ những người lớn tuổi trong họ hàng giòng tộc.
Đồng thời con người của chúng ta ai cũng phải biết quan tâm và lo sợ cho phần hồn của chúng ta, gấp ngàn lần cái thân xác hay chết này!. Bởi linh hồn mới là có sự sống muôn đời. Thân xác thì một ngày nào đó, nó cũng sẽ phải thối và tan đi trong lòng đất. Muốn có sự sống muôn đời, chúng ta phải biết chạy đến cùng Mẹ Maria, để Mẹ sẽ dẫn dắt chúng ta đi trên con đường ngay thẳng, biết hướng lên và hướng về nơi Con Mẹ là Trên Trời. Nơi có cuộc sống hạnh phúc vĩnh cửu. Nơi sẽ không còn sinh, bệnh, lão, tử.
Hết thảy chúng ta là con người, với thân xác yếu đuối, dở chịu đựng, lại chẳng mấy ai muốn hy sinh cho ai cả!. Tất tất mọi điều chúng ta làm, chỉ muốn cho thân xác ngày một phì …. ra mà thôi!. Nếu chúng ta biết sợ khi thấy tâm hồn của chúng ta ngày một bệnh hoạn thì xin hãy lấy cái hẹn gấp để được đến gặp vị Bác Sĩ Giêsu rất nhân từ này. Bác Sĩ Giêsu này ông rất Nổi Tiếng là trị bệnh rất hay và rất mát tay. Người mù, què quặt, điếc, phong cùi, hoại huyết, cảm sốt, bị quỷ nhập, Ông chữa được hết, mà chẳng tốn đồng xu nào. Có chết thối 3 ngày rồi, ông cũng chữa cho sống lại, nếu ông muốn.
Lậy Chúa Giêsu Ngài rất nhân từ của chúng con! Xin Ngài chữa chúng con cho hết mọi bệnh tật tâm hồn vì chỉ có Ngài mới là vị bác sĩ muốn cho chúng con được khỏi bệnh. Mà không muốn nuôi con bệnh giống nhiều ông trên trần gian này. Chỉ có Ngài mới có thể chữa linh hồn cho chúng con được sạch trắng trong. Để chúng con còn có cơ hội được về Trời, hưởng phúc vinh muôn đời bên ba ngôi Thiên Chúa, Mẹ Maria, các đạo binh Thiên Thần, các Thánh, cùng toàn thể anh chị em trên Trời. Amen.