(Lễ Lá Năm A)

Người đã tự hạ mình mà vâng lời cho đến chết, và chết trên thập giá. Vì thế, Thiên Chúa đã tôn vinh Người, và ban cho Người một danh hiệu vượt trên mọi danh hiệu, để khi nghe tên Giêsu, mọi loài trên trời dưới đất và trong địa ngục phải quỳ gối xuống, và mọi miệng lưỡi phải tuyên xưng Đức Giêsu Kitô là Chúa để Thiên Chúa Cha được vinh quang. (Pl 2, 6-11).

Thưa đây là Danh Hiệu của Chúa Giêsu được Thiên Chúa ban cho Ngài chứ không phải một danh hiệu rất tầm thường mà con người trên thế gian này mong muốn có. Để khi nghe tên Giêsu, mọi loài trên trời dưới đất và trong địa ngục phải quỳ gối xuống, và mọi miệng lưỡi phải tuyên xưng Đức Giêsu Kitô là Chúa để Thiên Chúa Cha được vinh quang.

Ôi lậy Chúa Giêsu! Bước vào tuần Lễ Lá khi mà con người trần gian thấy rằng Chúa Giêsu Ngài đúng là Con Thiên Chúa từ Trời mà đến. « Hai môn đệ dẫn lừa mẹ và lừa con về, trải áo lên mình chúng và đặt Chúa ngồi lên trên. Phần đông dân chúng trải áo xuống đường, kẻ khác thì chặt nhành cây trải lối đi. Dân chúng kẻ thì đi trước, người theo sau tung hô rằng: "Hoan hô con vua Đavit! Chúc tụng Đấng nhân danh Chúa mà đến. Hoan hô trên các tầng trời!" ». (Mt 21, 1-11). Họ đón rước Ngài thật long trọng như một vị Vua có thẩm quyền trên họ, vì Ngài đã làm những phép lạ cả thể trước mặt mọi người. Ngài đáng để họ tôn vinh và đáng để họ đi theo làm môn đệ của Ngài. Và họ đã không màng đi theo Ngài vào thành, miệng thì tung hô chúc tụng Ngài là con vua David, áo thì họ cởi ra để lót đường đưa Ngài vào thành, lá thì họ trải xuống đường và cầm tay để tung hô vạn vạn tuế như một vị Vua của họ đáng được tôn sùng.

Phải thật khi Thánh Phaolo nhận định về Chúa Giêsu như thế này: « Chúa Giêsu Kitô, tuy là thân phận Thiên Chúa, đã không nghĩ phải giành cho được ngang hàng với Thiên Chúa; trái lại, Người huỷ bỏ chính mình mà nhận lấy thân phận tôi đòi, đã trở nên giống như loài người, với cách thức bề ngoài như một người phàm. Người đã tự hạ mình mà vâng lời cho đến chết, và chết trên thập giá. Vì thế, Thiên Chúa đã tôn vinh Người, và ban cho Người một danh hiệu vượt trên mọi danh hiệu, để khi nghe tên Giêsu, mọi loài trên trời dưới đất và trong địa ngục phải quỳ gối xuống, và mọi miệng lưỡi phải tuyên xưng Đức Giêsu Kitô là Chúa để Thiên Chúa Cha được vinh quang ». Chúng ta nên học cùng Người về thân phận của con người sống như thế nào để đáng có danh xưng là con Thiên Chúa. Ngài thì được danh hiệu Thiên Chúa Cha ban tặng cho những công trình Cứu Độ Ngài phải làm trên trần gian này, là để cứu rỗi mọi linh hồn tội lỗi của chúng ta. Trong thân xác phàm của Ngài. Vì thế không ai nói được rằng Ngài là Thiên Chúa mà không hiểu tất cả mọi đau đớn xác thân ra làm sao!?. Chúng ta thường lấy cớ để trách móc rằng Người chẳng thể nào cảm thông được nỗi đau khổ của con người. Thế thì chúng ta sống quá vô tình, và chẳng hiểu được sự gì trong việc Cứu Chuộc loài người, mà vì sự Cứu Chuộc nhân loại vô cùng tội lỗi của chúng ta, Ngài mới phải bỏ Trời Cao mà xuống thế làm người, trong thân xác phàm vô cùng yếu đuối, chỉ trừ tội lỗi mà thôi!.

Ngài không có cảm xúc ư? Ngài không biết cái lạnh ra sao khi được sinh ra trong hang lừa hôi tanh, và thật giá lạnh sao? Ngài không hiểu được cảnh nghèo ra sao ư? Khi cả cuộc đời của Ngài sống trong nghèo khổ, vì cha mẹ và Ngài chỉ sống bằng nghề thợ mộc của dưỡng phụ Giuse. Ngài không biết đau khổ khi mất đi người thân ra sao ư? Ngài phải rơi lệ khi Lazaro em của Maria và Matha đã chết và được Ngài cứu cho sống lại. Ngài không thương xót quá cho những người mù từ lúc bẩm sinh, cho đến tất cả mọi người bị phong, bại liệt, xuất huyết, và trừ quỷ ma trong thân xác bị hành hạ xem rất đau đớn ư? Xin anh chị em đừng lầm tưởng như thế để từ chối sự Hy Sinh rất cao cả của Ngài Giêsu.

Thật phải khi Danh Hiệu của Ngài được Thiên Chúa ban cho, Danh Hiệu đó trên trần gian này không đáng tặng cho Ngài vì tất cả những gì Ngài đã làm cho nhân loại tội lỗi đáng chết của chúng ta. Chỉ có Thiên Chúa Cha Ngài mới đáng để tặng cho Ngài danh xưng và danh hiệu Toàn Mỹ ấy!. Còn nhân loại chúng ta ư! Chúng ta chỉ đáng phủ phục bằng cách nằm sõng soài dưới đất dang tay, dang chân, và đầu cúi gục như một tội nhân đáng chết mà kêu van lạy xin Ngài cách thành khẩn; để cho chúng ta được sống theo quyền năng và lòng thương xót của Ngài, ban phát cho nhân loại tội lỗi bất xứng của chúng ta. Không ai trong chúng ta có quyền phê bình gì về Ngài. Không ai trong chúng ta dám nhận định về quyền năng và quyền phép của Ngài. Chúng ta chỉ nên hiểu được rằng chúng ta phải luôn sống thờ lạy, tôn vinh, ca khen, và chúc tụng Người luôn, để Lòng Thương Xót của Người, và Ánh Sáng Phục Sinh của Người, luôn chiếu dãi trên chúng ta. Vì Người là Tình Yêu, là sự sống, và là sự sống lại, cho những ai luôn biết Kính Sợ Người.

Điều quan trọng nhất là con người chúng ta thường lầm lẫn và cố tình sống trong tội lỗi, trong sa đọa, mà đáng được để Thiên Chúa xóa bỏ tội lỗi mà ban cho Nước Trời sao? Nếu thế thì Chúa Giêsu chịu bao nhiêu sự nhục nhã, tra tấn, chết treo trên Thập Giá cho thế gian làm gì, thưa anh chị em? Chúa khuyên chúng ta luôn phải sống trong ăn ăn thức tỉnh là vì Chúa không muốn chúng ta phải mất linh hồn đời đời của chúng ta. Cuộc sống mà cả đời chúng ta chỉ sống trong tội lỗi thì hữu ích gì cho chính chúng ta, gia đình, và xã hội? Uổng quá cho một thân xác và con người thật đẹp đẽ, chính bàn tay Thiên Chúa đã tác tạo ra chúng ta, từng người một theo hình ảnh tuyệt tác giống như in Thiên Chúa. Thì như thế chúng ta sống có ích gì cho ai? Nếu chúng ta đổ thừa vì chúng ta nghèo thì cả thế giới ai cũng nghèo chứ có phải mình ta đâu!?. Kẻ giầu thường là người gian manh xảo quyệt, không có Chúa ở cùng, và dám làm tất cả, chúng ta cũng đừng so sánh với họ mà làm gì, ngay cả chính họ cũng là phương tiện giúp cho dân nghèo khi cần. Do thế, mỗi một người là một tác tạo riêng của Thiên Chúa, mà tất cả chúng ta phải biết có trách nhiệm trên thân xác và linh hồn của chúng ta mà thôi! Không nên xét xử, lên án, và kết án ai cả, để chúng ta không bị Thiên Chúa xét xử, lên án, và kết án chúng ta.

Danh Hiệu của Chúa Giêsu quả không ai dám thắc mắc mà không ai không đồng ý. Chỉ có Ngài mới đáng nhận Danh Hiệu ấy một cách rất tự phụ nơi Thiên Chúa Cha của Ngài. Chúng ta là con người trần gian rất cần Danh Hiệu ấy của Ngài, để tăng thêm cho chúng ta lòng cậy trông và sốt mến. Bởi ai trên trần gian mà còn cao trọng hơn Ngài Giêsu? Bởi ai không biết Ngài quyền năng và thống trị cả Trời, Đất, và Hỏa Ngục. Ai nghe Danh Hiệu Giêsu là phải nằm sát rạt xuống mà phủ phục thờ lậy, như thế chúng ta còn chần chờ gì mà không thoát ngay ra khỏi vòng tội lỗi, mà chỗi dậy theo Ngài trong đoàn người cởi áo lót đường cho Ngài đi, cầm cành lá mà miệng cao rao Chúc tụng Ngài: « "Hoan hô con vua Đavit! Chúc tụng Đấng nhân danh Chúa mà đến. Hoan hô trên các tầng trời!"». Amen.

** Xin bấm vào mã số dưới đây để nghe đọc

http://www.youtube.com/watch?v=4Uz-B33E8hU

(Cuộc Thương Khó Phần I)

http://www.youtube.com/watch?v=FodSOdW_dDQ

(Cuộc Thương Khó Phần II)