Bắt chúng phải thực thi pháp luật mà chính chúng đặt ra.

“Vô phúc đáo tụng đình!” Ông cha ta đã dậy như vậy, nhưng Dân Thái Hà không sao tránh khỏi! Bởi vì họ đã “vô phúc” gặp phải chính quyền độc đảng trị là nhà cầm quyền cuả Đảng Cộng sản Việt Nam. Họ cướp tài sản và dùng bạo lực bắt Dân Thái Hà phải “vô phúc” đáo tụng đình.

Ở xã hội toàn trị như ở Việt Nam hiện nay, luật pháp đặt ra là chỉ để tô điểm cho bộ mặt chế độ, và dùng luật pháp ấy chỉ để bảo vệ bọn cầm quyền, chứ thực tế, nó chẳng bảo vệ cho sự thật hay công lý! Những vụ án nổi cộm tham nhũng diễu cợt gần đây, như vụ Bùi Tiến Dũng, Nguyễn Việt Tiến và đồng bọn đã nói lên rất rõ cái luật pháp giấy lộn mà ĐCS Việt Nam dùng làm bửu bối cai trị đó. Khi đệ tứ quyền tham gia phanh phui, chúng đã trơ trẽn lật ngược và truy bức răn đe các nhà báo Hải và Chiến cuả hai tờ TT và TN, và cả cán bộ điều tra. Nhờ thế mà chúng đã đè bẹp quyền cuả báo chí, mặc dù cái quyền này cũng hoàn toàn nằm trong tay chúng.

Khi vụ việc Thái Hà xẩy ra. Những người sống lâu năm trong chế độ hiểu rõ rằng, những người bị chúng bắt bớ trấn áp sẽ khốn khổ vì đòn thù. Chúng trấn áp để răn đe những người khác, những người còn đang sống trong nhà tù lớn, phải nhụt khí thế tranh đấu đòi hỏi công lý, sự thật. Chúng đã thành công trong nhiều vụ việc như vậy, và lần này, chúng cũng dương dương tự đắc để chứng tỏ đảng cuả chúng quang vinh muôn năm.

Khốn thay cho chúng, đã tính lầm, khi dùng bạo lực bắt người, chúng tưởng, chúng làm như vậy sẽ làm cho những buổi cầu nguyện cuả giáo dân đòi công lý sẽ xẹp xuống, và làm tan tác những con người yếu đuối tay không tấc sắt kia phải khuất phục trước bạo quyền. Nhưng không, không những họ đã không khuất phục, còn vùng lên tranh đấu đòi thả người vô tội và cùng nhau đoàn kết, sẵn sàng cùng đi tù. Trước hành động dũng cảm, đoàn kết đấu tranh cho công lý và sự thật cuả Giáo dân Thái Hà. Nhà cầm quyền đã phạm thêm một sai lầm tiếp theo, thay vì nhận lỗi, chúng lại vội vã đưa những người bị bắt ra toà, và ngu xuẩn nhất là nguỵ tạo chứng cớ để hòng buộc tội họ.

Với cả một bộ máy công an, tư pháp, toà án, truyền thông bịp bợm nằm trong tay, bọn tay sai này hùng hồn lên án, kết tội. Tưởng như rằng với những chứng cứ như vậy, nạn nhân cuả chúng sẽ rũ tù. Nhưng nhờ vào sự khoan hồng, chính sách nhân đạo cuả chúng, đã nới tay kết án nhẹ hều và cho hưởng án treo là phúc đức cho các nạn nhân lắm rồi, và nạn nhân sẽ hân hoan ra về cám ơn lòng bao dung khống cuả nhà cầm quyền, vụ án sẽ mau chóng kết thúc.

Giả như vụ việc rơi vào thời điểm trước đây thì đã đúng với kịch bản mà nhà cầm quyền độc tài đã quen dàn dựng, nhưng vào thời nay thì chúng quá thụt lùi, mất hướng. Những nạn nhân quyết đòi công lý và sự thật, họ khẳng định mình vô tội, bắt toà phải xử lại và bắt bọn tay sai, công cụ truyên truyền cuả đảng phải cải chính và xin lỗi khi đã loan tin thất thiệt. Vụ việc đã khiến thêm hai cơ quan truyền thông tay sai là Đài truyền hình Hà Nội và Báo Hà Nội Mới bị lúng túng trong cái luật một chiều cuả bọn chúng, khi bị các nạn nhân cuả chúng bắt phải tuân thủ theo đúng luật chơi.

Tưởng mình thắng thế, ai dè nhà cầm quyền lại rơi vào thế lúng túng. Chuyện nhỏ cuả Thái Hà mà Bộ chính trị Đcs đã mất ăn mất ngủ, Vì chỉ có bộ này mới có thể huy động và ra lệnh toàn thể bộ máy trấn áp từ trung ương đến các điạ phương phải nhập cuộc để chỉ giải quyết một vụ việc tưởng cỏn con như mấy cục gạch mục, nay tự nhiên dài và lớn như Dẫy Trường Sơn.

Phiên toà Ngày 27 Tháng 3 với sự yếu kém và bất lực thấy rõ cuả những người cầm cân công lý cuả xã hội đảng trị. Thay vì họ có quyền hành để xử theo đúng pháp luật, thì lại bị quyền lực bóng tối chỉ đạo, để vụ việc tìm công lý và sự thật cuả những nạn nhân thuộc Giáo xứ Thái Hà chưa thể kết thúc. Đơn giản là công lý và sự thật chưa về với họ, những người dân vô tội. Và chắc chắn họ sẽ dùng đúng luật pháp cuả nhà cầm quyền để bắt nhà cầm quyền phải tuân thủ luật pháp.