13. NGỰA ĐỎ KHOÁC SƯƠNG.
Vương Hạo tính tình rất chậm chạp.
Một hôm, cưỡi con ngựa màu đỏ táo cùng với nhà vua đi đánh trận. Một đêm nọ, ông ta đem ngựa cột bên gốc cây, sáng sớm ngày hôm sau ra coi ngựa, thì nhìn thấy con ngựa màu táo đỏ biến thành ngựa trắng, ông ta kinh hoảng quá chừng chừng, lập tức sai phái bộ hạ đi tìm con ngựa đỏ, nhưng nào ngờ -nguyên nhân chính là sương trắng rơi suốt đêm- khi mặt trời xuất hiện, sương tan ra, ngựa trắng lại biến thành ngựa đỏ.
Vương Hạo vừa nhìn thấy, kinh ngạc cả lên, nửa tin nửa ngờ, nói:
- “Té ra là nó ở đây !”
(Bắc sử)
Suy tư 13:
Có người đi lễ nhà thờ là vì ông cha sở quá tốt với mình, đến khi có chuyện xích mích với ông cha sở thì bỏ luôn nhà thờ, họ không yêu mến Chúa mà chỉ yêu mến ông cha sở, trái tim yêu Chúa đã bị lớp sương bên ngoài che khuất trở thành trái tim bạc trắng; có người hăng say đến nhà thờ tham gia các sinh hoạt trong giáo xứ, tập hát ca đoàn rất tích cực, đến khi chia tay với bạn gái (trai) thì không thèm tới nhà thờ nữa, trái tim hăng say phục vụ ấy, chỉ là lớp sương giả tạo phủ bên ngoài, chỉ tội nghiệp cho Chúa bị “lừa” mà vẫn làm thinh...
Người ta sẽ kinh ngạc khi tôi sáng đi dâng lễ, tối về chửi vợ mắng con, gây gổ với hàng xóm; người ta cũng sẽ kinh ngạc khi tôi giảng cho bà con giáo dân về sự đoàn kết yêu thương, nhưng lại gây bè kết phái trong cộng đoàn của tôi, lớp sương mù bao phủ bên ngoài sẽ tan mất khi mặt trời lên, cũng vậy, việc làm của tôi nếu không thành tâm thiện chí, nếu không đặt trên nền tảng của đức ái, thì cũng tan rã nhanh chóng theo thời gian vậy.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)
---------
http://www.vietcatholic.org
http://facebook.com/jmtaiby
http://nhantai.info
Vương Hạo tính tình rất chậm chạp.
Một hôm, cưỡi con ngựa màu đỏ táo cùng với nhà vua đi đánh trận. Một đêm nọ, ông ta đem ngựa cột bên gốc cây, sáng sớm ngày hôm sau ra coi ngựa, thì nhìn thấy con ngựa màu táo đỏ biến thành ngựa trắng, ông ta kinh hoảng quá chừng chừng, lập tức sai phái bộ hạ đi tìm con ngựa đỏ, nhưng nào ngờ -nguyên nhân chính là sương trắng rơi suốt đêm- khi mặt trời xuất hiện, sương tan ra, ngựa trắng lại biến thành ngựa đỏ.
Vương Hạo vừa nhìn thấy, kinh ngạc cả lên, nửa tin nửa ngờ, nói:
- “Té ra là nó ở đây !”
(Bắc sử)
Suy tư 13:
Có người đi lễ nhà thờ là vì ông cha sở quá tốt với mình, đến khi có chuyện xích mích với ông cha sở thì bỏ luôn nhà thờ, họ không yêu mến Chúa mà chỉ yêu mến ông cha sở, trái tim yêu Chúa đã bị lớp sương bên ngoài che khuất trở thành trái tim bạc trắng; có người hăng say đến nhà thờ tham gia các sinh hoạt trong giáo xứ, tập hát ca đoàn rất tích cực, đến khi chia tay với bạn gái (trai) thì không thèm tới nhà thờ nữa, trái tim hăng say phục vụ ấy, chỉ là lớp sương giả tạo phủ bên ngoài, chỉ tội nghiệp cho Chúa bị “lừa” mà vẫn làm thinh...
Người ta sẽ kinh ngạc khi tôi sáng đi dâng lễ, tối về chửi vợ mắng con, gây gổ với hàng xóm; người ta cũng sẽ kinh ngạc khi tôi giảng cho bà con giáo dân về sự đoàn kết yêu thương, nhưng lại gây bè kết phái trong cộng đoàn của tôi, lớp sương mù bao phủ bên ngoài sẽ tan mất khi mặt trời lên, cũng vậy, việc làm của tôi nếu không thành tâm thiện chí, nếu không đặt trên nền tảng của đức ái, thì cũng tan rã nhanh chóng theo thời gian vậy.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)
---------
http://www.vietcatholic.org
http://facebook.com/jmtaiby
http://nhantai.info