47. DẾ MÈN CẦM ĐỒ

Có một cống sinh họ Diệp, rất thật thà với người và cũng rất cổ hủ. Một hôm, bắt được con dế mèn cổ dài hai cánh màu vàng, thì coi nó như một thứ đồ quý giá và bỏ vào trong cái dĩa.

Không lâu sau đó, người đầy tớ báo cáo lương thực trong nhà đã dùng hết, cống sinh họ Diệp nghĩ rằng con dế mèn này có thể đem đi cầm được vài đồng để mua gạo, bèn bỏ con dế trong cái dĩa đem đi cầm đỡ. Ông chủ cầm đồ thấy vậy bèn cố ý lừa anh ta, nói:

- “Thứ này rất là quý giá, có điều là tiệm của tôi mấy ngày nay thiếu tiền mặt, ông nên đến Tô Châu mà cầm, bảo đảm có thể thỏa mãn như ý của anh”.

Diệp cống sinh cả tin lời ấy, bèn bưng cái dĩa lên đường đi qua Tô Châu.

(Minh Tề Tiểu Thức)

Suy tư 47:

Người có đức tính thật thà thì ai cũng thích, bởi vì đó chính là “tính bổn thiện” của con người. Thật thà không phải là cái tội, dù họ thật thà như người...ngu chăng nữa, thì đó cũng là một gương sáng cho đời.

Cái tội và là tội lớn, chính là thấy người ta thật thà mà nói dối phỉnh gạt họ rồi bụm miệng mà cười với nhau.

Đức Chúa Giê-su đã dạy chúng ta ai muốn vào Nước Trời thì không phải trở nên như trẻ nhỏ đó sao, mà trẻ nhỏ chính là thật thà, đơn sơ vậy; rồi Đức Chúa Giê-su cũng dạy chúng ta đừng nên cớ vấp phạm cho trẻ nhỏ sao, vì ai nên cớ vấp phạm cho trẻ nhỏ, thì cột tảng đá vào cổ nó mà quăng xuống biển hay sao? Cho nên đừng thấy người thật thà mà khinh dể và lấy họ làm trò cười cho mình và cho người khác. Coi chừng bị Chúa phạt nặng đấy.

Hãy có lòng trắc ẩn khi thấy người khác quá thật thà mà giúp đỡ họ, đó là hành động của người muốn vào Nước Trời vậy.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


--------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info