Tôi nhại một bài hát thường nghe là “đèn nhà ai nấy sáng”, để nói đến cái Tết sắp đến. Không khí Tết bên VN thì chắc rộn ràng và nhộn nhịp hơn bên Mỹ này nhiều. Không khí Tết ở VN thì nó khắp mọi nơi mọi chỗ. Ra ngoài cửa thôi đã thấy thiên hạ bầy hàng bầy họ vui mắt lắm rồi!. Đành rằng người nghèo thì không ăn Tết nhưng cũng không phủ nhận được rằng cái Tết đang sắp đến, và ít nhất trong nhà cũng có chút gì để cúng kiến ông bà tổ tiên. Đành rằng con cái nheo nhóc, chẳng có đứa nào được cha mẹ sắm cho quần áo mới, nhưng không khí chúng cảm nhận cũng cho chúng biết rằng cái Tết đang đến. Tết là cái mốc thời gian mà Mẹ Xuân ban cho toàn cõi nước VN và những ai tha phương trên xứ người. Vì Tết là của muôn người không trừ một ai, tùy từng người biết hưởng vui cái Tết ra làm sao mà thôi!. Người giầu thì họ hưởng cái Tết theo người giầu. Người trung lưu thì hưởng cái Tết của người trung lưu và người nghèo họ hưởng cái Tết của người nghèo. Tết đến hẳn cho chúng ta niềm hy vọng trong một năm mới này!. Cũng là cái cớ để cho tất cả mọi người hội tụ và gặp nhau, để chúc cho nhau những lời chân tình nhất. Để họ hàng có dịp gặp nhau mà trong năm vì ai cũng đầu tắt mặt tối không có thời giờ mà đến thăm nhau, hàn huyên thăm hỏi sức khỏe. Cái Tết cho tất cả mọi nhà và mọi người niềm vui và hy vọng. Thế cho nên tất cả từ trên xuống dưới sau khi đã cúng vái ông bà thì liền trên dưới đi chúc nhau để nhận được những lời may mắn như là: “chúc ông bà, cha mẹ, cậu dì, cô chú, cùng tất cả anh chị em năm mới An Khang, Thịnh Vượng, Sức Khỏe dồi dào, tiền vào như nước tiền ra nhỏ dọt, thăng quan tiến chức, và được mọi sự may mắn theo ý muốn”.

Cái Tết làm cho chúng ta quên đi cái khổ thường ngày, bởi nghèo nên hằng ngày nó đã trở thành quen, nhưng cái Tết không thể nào mà không vui được vì nó chỉ đến một năm có một lần. Nợ nần ư! Ừ thì cứ đợi đấy đã sang năm tôi sẽ trả mà có giật bà đâu mà sợ, để cho tôi vui cái Tết với chứ!. Và xin những người cho vay lấy lãi lời cắt cổ, xin cho họ vui được mấy ngày Tết mà khoan đòi nợ cái đã. Họ vẫn còn đó mà bà thì vẫn còn đây! Cũng phải cảm ơn bà vì đã cho vay tuy lời cắt cổ, nhưng gặp hữu sự thì người bệnh có tiền mà chữa bệnh hay ăn cầm hơi cho đỡ đói. Chứ nếu không có người như bà thì chúng tôi cũng không biết đi vay chỗ nào!?. Nhưng ngày tư ngày Tết bà cũng biết tránh cái xui cho người ta đi chớ!. Ăn thua chúng ta biết hưởng cái Tết cho có ý nghĩa là được rồi! Đừng nên nhìn lên để cảm thấy ganh ghét với cái giầu của họ, mà cũng đừng ghen dùm với cái nghèo của người nghèo. Bước thang của xã hội đâu phải chỉ đến trong thời đại của ngày hôm nay đâu, mà đã là như thế suốt bao nhiêu thế kỷ con người rồi mà!. Ai Chúa cũng ban cho mỗi người là một cuộc sống riêng, bởi biết thế nên dù giầu hay nghèo mà biết sống theo giới Luật của Chúa là thành nhân và là thành thánh rồi!. Người giầu mà biết giúp đỡ người nghèo thì đó là họ đã có bổn phận trước mặt Thiên Chúa rồi!. Sự giầu có của người ta chắc phải do Thiên Chúa ban. Như có một chuyện ngắn mà tôi nghe một Linh Mục giảng trong tuần Lễ vừa rồi như thế này là …….

“Ngày xửa ngày xưa có một ông vua sau một thời gian dài đã trở thành chán nản với cái chức vua không mấy thánh thiện của ông. Tự tìm đến một nhà dòng xin với Cha bề trên là bỏ ngai vua để trở thành người nghèo khó dâng hiến cuộc đời còn lại của mình cho Chúa. Rồi thì Cha bề trên sai bảo gì ông cũng xin vâng, và ông đã quyết định như thế. Sáng ngày hôm sau Cha bề trên cho điệu ông vào và bảo ông vua hãy trở về với ngôi vua ấy của ông và tiếp tục sống một cuộc đời còn lại của mình cho xứng đáng với chức Vua ấy!. Cha bề trên cắt nghĩa cho ông nghe rằng, mỗi người đều được Chúa ban cho một định mệnh riêng và phải sống với cái định mệnh ấy!. Chúa ban cho ông được làm vua của một nước, thì hãy về mà sống cho xứng đáng với ngôi vua ấy!. Hãy làm sao biết lấy quyền hành và những gì Chúa ban cho mình, giúp cho người nghèo khổ, sống đúng với chức phận của mình, thì đấy là cách sống làm đẹp lòng Chúa nhất. Và ông đã nhận thấy điều Cha bề trên khuyên rất phải và ông đã làm như vậy”, hình như đó là Thánh Henry thì phải?. Còn những người nghèo khổ cũng thế!. Ai biết sống cuộc đời nghèo khổ của mình theo giới Luật Yêu Thương của Chúa, sẽ nhận được gấp nhiều lần hơn những người giầu có. Chứ mang tiếng nghèo mà đầu trộm đuôi cướp thì nào có được Chúa thưởng cho Nước Trời đâu!.

Trong không khí của đầu năm Tết người nghèo ngoại giáo thì họ đến Chùa để hưởng Lộc đầu năm qua những cúng kiến, bái chào, và không quên những món ăn Chùa thật là ngon. Còn chúng ta người nghèo có đạo thì không quên đến với Chúa để nhận Lộc Thánh đầu năm, là món ăn Tinh Thần thật bổ cho cuộc sống Tâm Linh của chúng ta.

Tết đến khắp mọi nơi, chúng ta tất cả cảm tạ Mẹ Xuân, ban cho toàn thể con cái Mẹ trong nước cũng như ngoài nước một cái Xuân “Tiền nhà ai nấy cháy” để cháy lên sưởi ấm Tình gia đình, tình đồng loại, trộn lẫn với khí tiết của mùa Xuân bất diệt trong lòng mọi người và của đất trời.