Tối nay, tình cờ nhìn tờ lịch treo trên tường ngày mai 30 tháng 3. A, mai là kỷ niệm ngày cưới rồi, từ đầu tháng 3 đã nhớ, nhưng lu bu công việc thế mà nó đến lúc nào không hay. 37 năm, một chặng đường khá dài mà không mấy người đạt được trong đời sống hôn nhân.

Tôi cũng thầm hãnh diện cho tôi, vững vàng đi một bước thật dài.

Nếu ai đó nói rằng cuộc sống Hôn Nhân là cuộc sống tuyệt vời, thì tôi khẳng định là “Họ đang nói dối”.

Sau nhiều năm tháng trong đời sống Hôn Nhân tôi mới thấy rỏ ràng, người ta tổ chức ăn mừng ngày cưới là rất đúng.

Ăn mừng ngày cưới như ăn mừng ngày đầu năm (Ngày Tết).

Một năm qua đi bao nhiêu chuyện đã xảy ra ? Những rắm rối, những đau buồn, những lo toan, những thất bại, những thành công và những hoan hỷ ?

Tất cả những điều ấy lần lượt diễn ra trong suốt 365 ngày, mà ai là người có thể nói rằng suốt thời gian ấy toàn gặp chuyện vui hoan hỷ ? Chuyện buồn chẳng là bao ?

Thường thì ai cũng thở phào nhẹ nhõm “Qua đi một năm!”

Bao nhiêu những thăng trầm trong một năm mà chỉ nhà nào biết được nhà đó thôi. Có lúc có thể tâm sự kể lể với bạn bè, nhưng có lúc chẳng làm sao nói được nên lời với bạn bè, đành im lặng, đành mín miệng gượng cười “Cũng chẳng có gì”, và nín lặng mong cho thời gian qua đi … mọi sự được đổi mới.

Rất là nhiều người, một năm không được “hanh thông”. Một năm toàn gặp nhiều điều xui xẻo, rủi ro. Một năm buôn bán thất bại. Một năm nợ nần chồng chất. Một năm bịnh hoạn, mất mùa. Một năm không làm nên tích sự gì cả …. Và mau mau đón mừng năm mới. Đốt cho những điều xúi quảy qua đi, tẩy trần, tẩy rửa những ô uế của năm cũ. Cầu Trời, Vái đất cho một năm mới sáng tươi hơn, an khang thịnh vượng hơn.

Và họ thay đổi toàn bộ …những gì có thể thay đổi. Từ tường nhà, màn cửa, giường gối, chén bát, soong nồi …

Thế rồi họ sắm sửa những gì đẹp nhất cho căn nhà, trong những ngày mới của năm mới. Hoa, đèn, bánh, trái …

Nhà đẹp, để đẹp suốt năm. Thức ăn dư tràn, để tràn dư trong 12 tháng. Tiền mới, áo mới để thay đổi đi bộ mặt khó ưa, xấu xí của năm cũ.

Người ta tin rằng mọi sự thay đổi mới mẻ ấy, sẽ đem lại được nhiều điều tốt đẹp trong năm mới cho họ …

Và thế là, cho dù qua một năm sự đổi thay như thế nào đó? Tốt hay Xấu thì cho đến cuối năm người ta vẫn lập lại những lề thói cũ. Năm này nối tiếp năm khác, và đời này nối tiếp đời khác … để chỉ một mục đích duy nhất là: Mong moi sự mỗi ngày mỗi tốt đẹp hơn.

Tôi trầm ngâm suy ngẫm: về Hôn Nhân cũng không khác thế !

Có những người bạn hỏi nhau: “Cậu than thở đời sống vợ chồng của cậu lắm, mà sao cũng ăn mừng ?”

Hoặc “Cặp ấy cãi nhau tối ngày mà cũng bày đặt kỷ niệm ngày cưới”

Quý vị nói như thế là không đúng rồi. Vô tình quý vị xem thường những công sức của chính mình đã cố gắng thật nhiều trong thời gian qua.

Chẳng ai có thể khẳng định được cuộc hôn nhân của mình là hoàn toàn tốt đẹp. Là thành công. Là không hề có điều gì trắc trở cả. Và cũng vì thế mà mỗi ngày, mỗi ngày án ly hôn mỗi tăng:

Theo kết quả nghiên cứu khoa học mới công bố về tình trạng ly hôn của thanh niên trên địa bàn TP Saigon của nhóm tác giả Nguyễn Ngọc Tài (Trung tâm Tư vấn giáo dục tâm lý thể chất TP. Saigon, hiện nay cứ bình quân 2,7 cặp kết hôn thì có một cặp ly hôn. Độ tuổi ly hôn dưới 30 chiếm tỉ lệ cao và năm sau luôn tăng hơn năm trước. (Báo Pháp Luật ngày 9/2/2010)

Cuộc sống hôn nhân nào cũng có những khó khăn của nó. Chuyện những ngày mới yêu nhau, xa lắm với những ngày sống bên nhau. Có thể Anh cũng mơ ước hoặc luôn mơ ước được trở lại những ngày hai người mới quen nhau. Và Chị cũng thế, có thời gian nào đẹp bằng thời gian hai người mới yêu nhau đâu ?

Thế mà thời gian thật khắc nghiệt, có thể xóa hẳn đi những dư âm tốt đẹp của ngày đó, càng nhiều năm thì sự bào mòn càng nhiều hơn lên.

Tôi không là ngoại lệ trong việc bào mòn ấy.

Bây giờ một ngày không cãi nhau là một ngày tốt đẹp.

Một ngày nhìn nhau với sự hòa hoãn, thân tình là sự thành công.

Đa số những cặp hôn nhân sống như thế là những cặp hôn nhân Công Giáo, họ vì Lời Khấn Thề năm xưa mà phải sống đời với nhau.

Họ nhịn nhục để mà sống.

Họ vì con cái mà phải sống

Và vì, không sống như thế … là không được, nên họ phải sống.

Và có lẽ họ là Thánh thật !

“Vì quả thật, trong bậc sống gia đình với ơn Bí tích hôn nhân công giáo, mỗi thành viên đều được ơn nên thánh và phải nên thánh mới bảo đảm được hạnh phúc gia đình ở trần thế nầy, và ở đời sau. …

Không là thánh, không nên thánh, thì đời sống gia đình đôi khi trở nên vực thẳm cho nhau, trở nên một địa ngục ở trần gian đầy khủng khiếp.” (Trích “Thánh Trong Nhà” của Cao Huy Hoàng)

Có thể ngày đó Tổ Phụ Adong ta cũng có thời gian ân hận vì “người đàn bà Thiên Chúa ban cho” đã làm thay đổi cuộc sống của Ngài, đã làm cho Ngài phải ra nông nổi như thế này ?

Tôi cũng có lúc ân hận phải chi đừng lấy anh ?

Và Anh chắc chắn rất phiền hà vì sự cản trở của tôi làm tương lai Anh mù tối.

Phải chi chúng tôi đừng gặp nhau ? Phải chi … và phải chi. . suốt nhiều năm như thế.

Để bây giờ sau gần 40 năm chung sống, tôi thấy được rằng:

“Phải chi ngày ấy tôi lấy một người đàn ông khác làm chồng. thì cũng chừng ấy chuyện xảy ra và đoạn cuối cùng chắc chắn rồi cũng phải đi đến đây thôi, không có gì khác được”

Những ngày còn lại của hôn nhân hôm nay là những ngày chờ Tết đến. Như một thói quen, như một tiền lệ. Một năm qua đi, là một sự ao ước được làm đổi mới hơn năm đã qua. Cho dù cũng chẳng có gì là đổi mới, cũng chẳng có gì là khá hơn năm cũ, nhưng sự ao ước vẫn mạnh mẽ và thúc đẫy được những đổi thay. Ai cũng tin thế. Và tôi cũng tin thế.

Tôi tin ngày mới của năm nay. Chúng tôi cùng đi Lễ thì cả năm nay chúng tôi sẽ sốt sắng hơn. Chúng tôi cùng ăn những món ngon bên nhau thì năm nay chúng tôi có nhiều ngày hạnh phúc được đi ăn với nhau hơn. Tôi sẽ tặng quà cho anh hay anh sẽ tặng quà cho tôi thì năm nay chúng tôi sẽ có nhiều niềm vui cho nhau hơn …

Và nếu cứ thấy, hằng năm ngày đánh dấu kỷ niệm hôn nhân lại về, thì ta hãy vui mừng vì chính ta đã cố gắng chạy về đến đích, từng năm từng năm một. Ta đã thật sự kiên cường chiến đấu với những bản ngã của mình, để vẫn đứng chung với nhau trong ngày kỷ niệm mới này …

Đó là sự thành công chứ không phải sự thất bại.

Hãy ăn mừng sự chiến thắng của mình mà lâu nay ta cứ lầm tưởng là ta thất bại, ta cứ tưởng là ta không còn gì để ăn mừng.

Thật sự hãy vui mừng vì hạnh phúc trong cuộc sống là chính ta đã thắng được bản ngã của ta chứ không phải ở người nào đã mang lại cho ta.