“Lạy Trời mưa xuống,
lấy nước tôi uống,
lấy ruộng tôi cày,
lấy đầy bát cơm,
lấy rơm đun bếp…” (Ca dao)
Ngày lễ Tạ Ơn theo truyền thống các di dân khai phá Mỹ quốc là dịp để dâng lên Thượng Đế lời cảm tạ. Ngày nay, cuộc lễ vẫn còn mang ý nghĩa truyền thống đó và đã được phổ thông hóa thành ngày lễ nghỉ của cả nước và là dịp gia đình đoàn tụ, bạn bè hàn huyên.
Truyền thống kể lại trong gia đình vào bữa ăn tối mừng Lễ Tạ Ơn, người ta có tập tục đặt các hạt bắp trên một chiếc dĩa rồi bắt đầu từ người cha, mẹ, đến con cái mỗi người nhặt một hạt, đặt trong lòng bàn tay và nói lên lời biết ơn về những điều họ cảm nhận.
Biết bao điều trong cuộc sống khiến chúng ta dâng lên lời cảm tạ. Khi còn ở Việt Nam, dấu hiệu gia đình sung túc là có của ăn, quần áo tươm tất, con cái được học hành… bây giờ ở Mỹ đây không những các nhu cầu đó được chu cấp đầy đủ mà các nhu cầu về trí thức, tinh thần cũng được hưởng dồi dào.
Khi ngẫm nghĩ về các ơn huệ đó, tôi biết ơn các ân nhân đã thi ân cho mình, và trên hết tất cả, tôi tạ ơn Đấng Tối Cao, cội nguồn của mọi điều thiện hảo. Vì vậy, năm nay tôi cũng muốn cầm một hạt bắp trong tay, ngước mắt lên trời và dâng lên lời nguyện:
Lạy Đấng Toàn Năng là Cha ở trên trời,
Chúng con cảm tạ Cha đã ban của ăn cho chúng con,
Xin Cha nhớ đến những người nghèo khổ;
Cảm tạ Cha đã cho chúng con nhà ở và các tiện nghi,
Xin Cha nhớ đến những kẻ không nhà, túng thiếu;
Cảm tạ Cha đã cho chúng con cơ hội tiến thân,
Xin Cha nhớ đến những kẻ lao tâm, khắc khoải kiếm tìm;
Cảm tạ Cha đã cho chúng con tình yêu thương của những người thân,
Xin Cha nhớ đến những kẻ đơn côi, cô quạnh;
Cảm tạ Cha đã cho chúng con dân chủ tự do,
Xin Cha nhớ đến những người đang bị tù đày đàn áp.
Lạy Cha, vì những ân huệ Cha đã ban,
Xin cho chúng con lòng quảng đại và can đảm dấn thân giúp đỡ mọi người.
Amen!
lấy nước tôi uống,
lấy ruộng tôi cày,
lấy đầy bát cơm,
lấy rơm đun bếp…” (Ca dao)
Ngày lễ Tạ Ơn theo truyền thống các di dân khai phá Mỹ quốc là dịp để dâng lên Thượng Đế lời cảm tạ. Ngày nay, cuộc lễ vẫn còn mang ý nghĩa truyền thống đó và đã được phổ thông hóa thành ngày lễ nghỉ của cả nước và là dịp gia đình đoàn tụ, bạn bè hàn huyên.
Truyền thống kể lại trong gia đình vào bữa ăn tối mừng Lễ Tạ Ơn, người ta có tập tục đặt các hạt bắp trên một chiếc dĩa rồi bắt đầu từ người cha, mẹ, đến con cái mỗi người nhặt một hạt, đặt trong lòng bàn tay và nói lên lời biết ơn về những điều họ cảm nhận.
Biết bao điều trong cuộc sống khiến chúng ta dâng lên lời cảm tạ. Khi còn ở Việt Nam, dấu hiệu gia đình sung túc là có của ăn, quần áo tươm tất, con cái được học hành… bây giờ ở Mỹ đây không những các nhu cầu đó được chu cấp đầy đủ mà các nhu cầu về trí thức, tinh thần cũng được hưởng dồi dào.
Khi ngẫm nghĩ về các ơn huệ đó, tôi biết ơn các ân nhân đã thi ân cho mình, và trên hết tất cả, tôi tạ ơn Đấng Tối Cao, cội nguồn của mọi điều thiện hảo. Vì vậy, năm nay tôi cũng muốn cầm một hạt bắp trong tay, ngước mắt lên trời và dâng lên lời nguyện:
Lạy Đấng Toàn Năng là Cha ở trên trời,
Chúng con cảm tạ Cha đã ban của ăn cho chúng con,
Xin Cha nhớ đến những người nghèo khổ;
Cảm tạ Cha đã cho chúng con nhà ở và các tiện nghi,
Xin Cha nhớ đến những kẻ không nhà, túng thiếu;
Cảm tạ Cha đã cho chúng con cơ hội tiến thân,
Xin Cha nhớ đến những kẻ lao tâm, khắc khoải kiếm tìm;
Cảm tạ Cha đã cho chúng con tình yêu thương của những người thân,
Xin Cha nhớ đến những kẻ đơn côi, cô quạnh;
Cảm tạ Cha đã cho chúng con dân chủ tự do,
Xin Cha nhớ đến những người đang bị tù đày đàn áp.
Lạy Cha, vì những ân huệ Cha đã ban,
Xin cho chúng con lòng quảng đại và can đảm dấn thân giúp đỡ mọi người.
Amen!