XUÂN LỘC -- Ngày 22/1/2010, Đức cha Thomas, Giám mục Phụ tá GP Xuân lộc đã dâng thánh lễ Tạ Ơn, đồng tế cùng linh mục Giám Tỉnh dòng Đaminh Việt Nam và quản hạt giáo hạt Long thành, với khoảng gần 1500 giáo dân và quan khách tham dự tai nhà thờ Martinô tọa lạc trong xã Phước Bình, Long thành, Đồng nai.
ĐGM đã làm phép nhà xứ, nhà khách, nhà giáo lý và tượng đài Đức Mẹ Lavang. Trong thánh lễ ĐGM ban phép Thêm sức cho 40 em và cha quản hạt Long thành tuyên đọc quyết định nâng giáo họ Martinô thành giáo xứ và bổ nhiệm cha Phêrô Nguyễn văn Hường OP làm chánh xứ tiên khởi.
Giaó xứ Martinô gồm khoảng 600 giáo dân từ nhiều nơi di dân đến vùng rừng núi tỉnh Đồng Nai từ sau ngày đất nước thống nhất năm 1975. Mặc dầu thiếu thốn vật chất và khó khăn trong thủ tục, nhưng với Đức Tin kiên vững, giáo dân đã đóng góp công của xây dựng một nhà nguyện tranh tre để có nơi qui tụ đọc kinh cầu nguyện. Rồi theo thời gian với sự giúp đở của cha cố Antôn Nguyễn Đức Hiếu Dòng Đaminh VN, cộng đoàn dân Chúa đã tập hơp thành giáo họ biệt lập Martinô và với công lao của cha Phêrô Nguyễn văn Hường sau 5 năm quản nhiệm đã củngcố đời sống Đức Tin cũng như xây dựng cơ sở vật chất cho giáo xứ.
Tuy đã chính thức được nâng lên hàng giáo xứ, nhưng thiếu phương tiện cho hoạt động mục vụ và sống đức tin vẫn còn là trăn trở của cha quản xứ và giáo dân Martinô. Một giáo dân cao niên cho biết trong việc góp sức xây dựng giáo xứ không có nhiều thành phần trẻ vì họ phải tất tả kiếm sống, cũng như ngay chiều hôm trước ngày tổ chức thánh lễ Tạ Ơn, cho đến tối mịt mới lót xong những viên gạch cuối cho nền nhà thờ, cũng như tiếp tục đổ cát lấp các vủng nước đọng sau cơn mưa cuối mùa. Cho nên trong phát biểu sau thánh lễ ĐGM cũng kêu gọi mọi giáo dân và quan khách đến chung vui hãy tiếp tục giúp đở cho giáo xứ còn quá mới mẻ này.
Trong tiệc mừng đơn sơ sau phần phụng vụ, nhiều đại diện giáo xứ và cá nhân tư xa đến chia vui với giáo xư. Cũng có Đại đức Phật giáo và đại diện chính quyền địa phương đến chúc mừng. Nhiều giáo dân trong thời kỳ khởi đầu hình thành giáo xứ nay đã đi lập nghiệp xa quá nữa vòng trái đất cũng về mừng ngày cộng đoàn Martinô trở thành giáo xứ.
Năm 2010, Năm Thánh của giáo hội Công giáo Việt Nam. Hôm nay ngày 22 tháng 1, vào những ngày đầu Năm Thánh, giáo xứ Martinô chúng ta được chính thức thành lập. Có thể nói được rằng niềm vui mừng hôm nay đã được hình thành từ niềm tin và gian khó của cộng đoàn dân Chúa giáo họ Martinô ngày ấy.
Sau ngày đất nước thống nhất, trong đoàn người đi khai phá vùng đất thuộc huyện Long thành Đồng nai, còn dấu vết bom đạn mang tên Hách Dịch, Chòi Đồng.. có những con người đã hòa mồ hôi nước mắt loài người với Niềm Tin Thiên Chúa. Bằng chứng là những ngày chủ nhật hay lễ trọng, họ không bao giờ quên và họ đã lội rừng vượt suối tìm về với nhà thờ Tân Hiệp cách xa hàng chục cây số, để được tham dự Thánh lễ. Đó là những gia đình đầu tiên của cộng đoàn Dân Chúa giáo xứ Martinô hôm nay.
Năm 1992 ông Nguyễn Cao Truyện và ông Hồ Hành đã tập họp và gặp gở khỏang 20 gia đình Công giáo sống trong vùng sâu vùng xa của xã Phước thái. Dưới sự hướng dẫn giúp đở của cha cố Antôn Nguyễn Đức Hiếu OP, một Ban Hành giáo được tạm thời đề cử từ tháng 10 năm 1992 để có điều kiện kết hợp cộng đoàn Dân Chúa.
Ngày 5 tháng 5 năm 1993, cha cố Antôn tổ chức ban bí tích rữa tội cho một số tân tòng và bí tích giải tội cho số giáo dân già yếu không thể đến nhà thờ Tân hiệp. Thời gian này gia đình giáo dân Công giáo đã tăng lên 40 hộ, từ miền Bắc và miền Trung qui tụ về. Nhưng lúc này các bí tích và thánh lễ chỉ được cử hành âm thầm trong nhà giáo dân.
Tháng 8 năm 1993, dưới sự chứng kiến của cha cố Antôn, giáo dân bầu Ban Hành Giáo chính thức và trưởng, phó giáo khu. Bổn mạng của giáo họ là thánh Martinô và giáo họ thuộc giáo xứ Tân Hiệp.
Tuy nhiên vì những khó khăn do vị trí địa lý của Giáo họ Martinô thuộc xã Phước Thái, nên chính quyền chỉ cho phép linh mục chánh xứ Hiền hòa thi hành mục vụ, Cha Giuse Trần Công Thưởng đã đến dâng thánh lễ Bổn mạng Martinô ngày 3 tháng 11 năm 1993 tại nhà ông Biệt, trưởng ban hành giáo lúc đó và cho 24 em xưng tội rước lễ lần đầu. Có khoảng 150 giáo dân tham dự thánh lễ.
Nhưng thánh lễ Giáng Sinh năm ấy cha Antôn lại đến dâng thánh lễ cho giáo họ, vì cha Giuse chánh xứ Hiền hòa gặp tai nạn giao thông qua đời.
Tháng 3 năm 1994,cha Phêrô Trần văn Tiến vừa về chánh xứ Hiền hòa vào dâng lễ Chủ nhật thứ nhất Mùa chay tại nhà ông Truyện. Giáo họ lúc đó đã có 67 gia đình Công giáo, gần 300 nhân khẩu.
Cuối năm 1994, cha An tôn lại đến dâng lễ mừng Bổn mạng giáo họ và lễ Giáng sinh tại nhà ông Sinh. Và từ đó, khi khi xã Phước- Bình thành lập tách ra khỏi xã Phước thái thì việc cha Antôn chánh xứ Tân hiệp coi sóc giáo đoàn Martinô không còn gặp trở ngại, vì Xã Phước Bình chưa có giáo xứ nào.
Tháng 3 năm 1996, một ngôi nhà lá diện tích 7X6 (42m2) được dưng lên trên khu đât hiện nay. Đất do nhiều gia đình giáo dân dâng cúng, vật liệu do giáo dân đóng góp. Ngôi nhà nhỏ hiện diện với danh nghĩa là một trường dân lập cho học sinh, vừa làm nhà nguyện. Mỗi ngày chủ nhật, Cha cố Antôn đến dâng thánh lễ và ngôi nhà trở thành nơi hội họp của Dân Chúa Cộng đoàn Martinô.
Giáo dân Martinô không thể nào quên được hình ảnh cha cố Antôn trong những ngày mưa gió, đường sá lầy lội vẫn đến với giáo dân, dâng lễ, gặp gỡ, trao đổi và củng cố đời sống Đức Tin cho họ.
Tháng 5 năm 1999, sau những vận động khéo léo, nhà nguyện được chính quyền chấp thuận và cho cơi nới thêm với diện tích 16X7(112m2), mái tôn vách ván, cùng ngôi tháp chuông đơn sơ cao khoảng 9 m.
Mấy năm sau, nhà nguyện bằng cây gỗ bị mối mọt xâm thực, một bộ sườn nhà tiền chế bằng sắt của một ân nhân dâng cúng, được giáo dân âm thầm dựng lên phủ trùm trên nhà nguyện củ. Tuy nhiên dựa trên pháp lệnh tôn giáo và qui chế xây dựng, chính quyền ra lệnh đình chỉ và giáo dân đành giữ nguyên hiện trạng: Thời gian này nhà nguyện Martinô có một hình thù đặc biệt là một nhà tiền chế không có vách phủ trên ngôi nhà bằng tôn vách ván !
Nhưng, trong niềm tin quan phòng, giáo dân cộng đoàn Martinô đã nhận được Ý Chúa qua cơn bão số 9 năm 2005. Cơn bão họa hiếm của Nam Bộ thổi vào bờ biển Vủng tàu tràn qua ngọn đồi và thổi tốc mái nhà nguyện bằng gỗ, mà không làm hư hao chút nào sườn nhà tiền chế !.
Trước cảnh hoang tàn của nhà nguyện Martinô, chính quyền chấp nhận cho sữa chửa, nhưng lại không cho phép xây bằng vật liệu kiên cố. Khéo léo vận dụng, cha quản nhiệm Nguyễn văn Hướng và giáo dân Martinô đã cơi nới thành nhà nguyện vách tôn hiện nay. Ngày 26-4-2008, ĐGM Đaminh Nguyễn Chu Trinh đã đến giáo họ Martinô làm phép cung hiến bàn thờ bằng đá, trong ngôi nhà nguyện khá khang trang mới được sũa chửa.
Kể từ đó, với sự năng nổ của linh mục quản nhiệm, khu vực nhà nguyện trở thành một công trường xây dựng: Xe ủi đất san mặt bằng, xe ben đổ đất, xe cải tiền chở đá hộc từ trong nương rẫy về, thợ nề xây bờ kè quanh khu đất hơn 700 m2. Rồi tượng đài thánh Martino, tượng đài Đức Mẹ La vang, nhà xứ, nhà khách, nhà giáo lý cũng cấp tốc xây dưng cùng với hang rào quanh khuôn viên. Cả con đường lầy lội qua suối cạn trước nhà nguyện cũng được rãi đá.
Công trình chưa hoàn chỉnh thì cộng đoàn Martinô thêm phấn khởi khi nghe tin Giáo phận nâng giáo họ thành giáo xư và chính thức bổ nhiệm chánh xứ là cha quản nhiệm Nguyễn văn Hướng, nguyên phó xứ Tân Hiệp.
Thật đúng là giáo xứ Martinô đã được hình thành từ những con số không, nhưng có được con số một là niềm tin vào Thiên Chúa.
Xin tạ ơn Chúa quan phòng, xin cám ơn giáo phận, cám ơn Tỉnh dòng Đa minh, cám ơn tất cả ân nhân xa gần. Xin Chúa trả công vô cùng.
Giaó xứ Martinô gồm khoảng 600 giáo dân từ nhiều nơi di dân đến vùng rừng núi tỉnh Đồng Nai từ sau ngày đất nước thống nhất năm 1975. Mặc dầu thiếu thốn vật chất và khó khăn trong thủ tục, nhưng với Đức Tin kiên vững, giáo dân đã đóng góp công của xây dựng một nhà nguyện tranh tre để có nơi qui tụ đọc kinh cầu nguyện. Rồi theo thời gian với sự giúp đở của cha cố Antôn Nguyễn Đức Hiếu Dòng Đaminh VN, cộng đoàn dân Chúa đã tập hơp thành giáo họ biệt lập Martinô và với công lao của cha Phêrô Nguyễn văn Hường sau 5 năm quản nhiệm đã củngcố đời sống Đức Tin cũng như xây dựng cơ sở vật chất cho giáo xứ.
Tuy đã chính thức được nâng lên hàng giáo xứ, nhưng thiếu phương tiện cho hoạt động mục vụ và sống đức tin vẫn còn là trăn trở của cha quản xứ và giáo dân Martinô. Một giáo dân cao niên cho biết trong việc góp sức xây dựng giáo xứ không có nhiều thành phần trẻ vì họ phải tất tả kiếm sống, cũng như ngay chiều hôm trước ngày tổ chức thánh lễ Tạ Ơn, cho đến tối mịt mới lót xong những viên gạch cuối cho nền nhà thờ, cũng như tiếp tục đổ cát lấp các vủng nước đọng sau cơn mưa cuối mùa. Cho nên trong phát biểu sau thánh lễ ĐGM cũng kêu gọi mọi giáo dân và quan khách đến chung vui hãy tiếp tục giúp đở cho giáo xứ còn quá mới mẻ này.
Trong tiệc mừng đơn sơ sau phần phụng vụ, nhiều đại diện giáo xứ và cá nhân tư xa đến chia vui với giáo xư. Cũng có Đại đức Phật giáo và đại diện chính quyền địa phương đến chúc mừng. Nhiều giáo dân trong thời kỳ khởi đầu hình thành giáo xứ nay đã đi lập nghiệp xa quá nữa vòng trái đất cũng về mừng ngày cộng đoàn Martinô trở thành giáo xứ.
Năm 2010, Năm Thánh của giáo hội Công giáo Việt Nam. Hôm nay ngày 22 tháng 1, vào những ngày đầu Năm Thánh, giáo xứ Martinô chúng ta được chính thức thành lập. Có thể nói được rằng niềm vui mừng hôm nay đã được hình thành từ niềm tin và gian khó của cộng đoàn dân Chúa giáo họ Martinô ngày ấy.
Sau ngày đất nước thống nhất, trong đoàn người đi khai phá vùng đất thuộc huyện Long thành Đồng nai, còn dấu vết bom đạn mang tên Hách Dịch, Chòi Đồng.. có những con người đã hòa mồ hôi nước mắt loài người với Niềm Tin Thiên Chúa. Bằng chứng là những ngày chủ nhật hay lễ trọng, họ không bao giờ quên và họ đã lội rừng vượt suối tìm về với nhà thờ Tân Hiệp cách xa hàng chục cây số, để được tham dự Thánh lễ. Đó là những gia đình đầu tiên của cộng đoàn Dân Chúa giáo xứ Martinô hôm nay.
Năm 1992 ông Nguyễn Cao Truyện và ông Hồ Hành đã tập họp và gặp gở khỏang 20 gia đình Công giáo sống trong vùng sâu vùng xa của xã Phước thái. Dưới sự hướng dẫn giúp đở của cha cố Antôn Nguyễn Đức Hiếu OP, một Ban Hành giáo được tạm thời đề cử từ tháng 10 năm 1992 để có điều kiện kết hợp cộng đoàn Dân Chúa.
Ngày 5 tháng 5 năm 1993, cha cố Antôn tổ chức ban bí tích rữa tội cho một số tân tòng và bí tích giải tội cho số giáo dân già yếu không thể đến nhà thờ Tân hiệp. Thời gian này gia đình giáo dân Công giáo đã tăng lên 40 hộ, từ miền Bắc và miền Trung qui tụ về. Nhưng lúc này các bí tích và thánh lễ chỉ được cử hành âm thầm trong nhà giáo dân.
Tháng 8 năm 1993, dưới sự chứng kiến của cha cố Antôn, giáo dân bầu Ban Hành Giáo chính thức và trưởng, phó giáo khu. Bổn mạng của giáo họ là thánh Martinô và giáo họ thuộc giáo xứ Tân Hiệp.
Tuy nhiên vì những khó khăn do vị trí địa lý của Giáo họ Martinô thuộc xã Phước Thái, nên chính quyền chỉ cho phép linh mục chánh xứ Hiền hòa thi hành mục vụ, Cha Giuse Trần Công Thưởng đã đến dâng thánh lễ Bổn mạng Martinô ngày 3 tháng 11 năm 1993 tại nhà ông Biệt, trưởng ban hành giáo lúc đó và cho 24 em xưng tội rước lễ lần đầu. Có khoảng 150 giáo dân tham dự thánh lễ.
Nhưng thánh lễ Giáng Sinh năm ấy cha Antôn lại đến dâng thánh lễ cho giáo họ, vì cha Giuse chánh xứ Hiền hòa gặp tai nạn giao thông qua đời.
Tháng 3 năm 1994,cha Phêrô Trần văn Tiến vừa về chánh xứ Hiền hòa vào dâng lễ Chủ nhật thứ nhất Mùa chay tại nhà ông Truyện. Giáo họ lúc đó đã có 67 gia đình Công giáo, gần 300 nhân khẩu.
Cuối năm 1994, cha An tôn lại đến dâng lễ mừng Bổn mạng giáo họ và lễ Giáng sinh tại nhà ông Sinh. Và từ đó, khi khi xã Phước- Bình thành lập tách ra khỏi xã Phước thái thì việc cha Antôn chánh xứ Tân hiệp coi sóc giáo đoàn Martinô không còn gặp trở ngại, vì Xã Phước Bình chưa có giáo xứ nào.
Tháng 3 năm 1996, một ngôi nhà lá diện tích 7X6 (42m2) được dưng lên trên khu đât hiện nay. Đất do nhiều gia đình giáo dân dâng cúng, vật liệu do giáo dân đóng góp. Ngôi nhà nhỏ hiện diện với danh nghĩa là một trường dân lập cho học sinh, vừa làm nhà nguyện. Mỗi ngày chủ nhật, Cha cố Antôn đến dâng thánh lễ và ngôi nhà trở thành nơi hội họp của Dân Chúa Cộng đoàn Martinô.
Giáo dân Martinô không thể nào quên được hình ảnh cha cố Antôn trong những ngày mưa gió, đường sá lầy lội vẫn đến với giáo dân, dâng lễ, gặp gỡ, trao đổi và củng cố đời sống Đức Tin cho họ.
Tháng 5 năm 1999, sau những vận động khéo léo, nhà nguyện được chính quyền chấp thuận và cho cơi nới thêm với diện tích 16X7(112m2), mái tôn vách ván, cùng ngôi tháp chuông đơn sơ cao khoảng 9 m.
Mấy năm sau, nhà nguyện bằng cây gỗ bị mối mọt xâm thực, một bộ sườn nhà tiền chế bằng sắt của một ân nhân dâng cúng, được giáo dân âm thầm dựng lên phủ trùm trên nhà nguyện củ. Tuy nhiên dựa trên pháp lệnh tôn giáo và qui chế xây dựng, chính quyền ra lệnh đình chỉ và giáo dân đành giữ nguyên hiện trạng: Thời gian này nhà nguyện Martinô có một hình thù đặc biệt là một nhà tiền chế không có vách phủ trên ngôi nhà bằng tôn vách ván !
Nhưng, trong niềm tin quan phòng, giáo dân cộng đoàn Martinô đã nhận được Ý Chúa qua cơn bão số 9 năm 2005. Cơn bão họa hiếm của Nam Bộ thổi vào bờ biển Vủng tàu tràn qua ngọn đồi và thổi tốc mái nhà nguyện bằng gỗ, mà không làm hư hao chút nào sườn nhà tiền chế !.
Trước cảnh hoang tàn của nhà nguyện Martinô, chính quyền chấp nhận cho sữa chửa, nhưng lại không cho phép xây bằng vật liệu kiên cố. Khéo léo vận dụng, cha quản nhiệm Nguyễn văn Hướng và giáo dân Martinô đã cơi nới thành nhà nguyện vách tôn hiện nay. Ngày 26-4-2008, ĐGM Đaminh Nguyễn Chu Trinh đã đến giáo họ Martinô làm phép cung hiến bàn thờ bằng đá, trong ngôi nhà nguyện khá khang trang mới được sũa chửa.
Kể từ đó, với sự năng nổ của linh mục quản nhiệm, khu vực nhà nguyện trở thành một công trường xây dựng: Xe ủi đất san mặt bằng, xe ben đổ đất, xe cải tiền chở đá hộc từ trong nương rẫy về, thợ nề xây bờ kè quanh khu đất hơn 700 m2. Rồi tượng đài thánh Martino, tượng đài Đức Mẹ La vang, nhà xứ, nhà khách, nhà giáo lý cũng cấp tốc xây dưng cùng với hang rào quanh khuôn viên. Cả con đường lầy lội qua suối cạn trước nhà nguyện cũng được rãi đá.
Công trình chưa hoàn chỉnh thì cộng đoàn Martinô thêm phấn khởi khi nghe tin Giáo phận nâng giáo họ thành giáo xư và chính thức bổ nhiệm chánh xứ là cha quản nhiệm Nguyễn văn Hướng, nguyên phó xứ Tân Hiệp.
Thật đúng là giáo xứ Martinô đã được hình thành từ những con số không, nhưng có được con số một là niềm tin vào Thiên Chúa.
Xin tạ ơn Chúa quan phòng, xin cám ơn giáo phận, cám ơn Tỉnh dòng Đa minh, cám ơn tất cả ân nhân xa gần. Xin Chúa trả công vô cùng.