SAIGÒN - Hôm qua, 30/9 đồng loạt nhiều báo trong nước đăng tin của tờ Tuổi Trẻ “Khiển trách tổng biên tập báo điện tử Đảng Cộng Sản VN ” có liên quan đến bản tin “Hải quân Trung Quốc diễn tập tại biển Đông” của báo điện tử đảng Csvn hôm 4/9/2009.
Đã gần tháng trời trôi qua, bài báo này cũng đã bị gỡ xuống sau đó mấy hôm, nhưng dư luận thì nhiều người vẫn chưa thể nguôi ngoai sau ‘cú sốc’ nên nay mới có chuyện ‘khiển trách’.
Tuy nhiên vì cùng là ‘gà nhà’ cả nên đoc giả khắp nơi còn được xem thêm những lời phân trần của người đứng đầu tờ báo đảng là ông Đào Duy Quát, khi cho rằng đó là chỉ “tai nạn nghề nghiệp, vì cậu đánh máy lúc bấy giờ đã quá giờ, cậu ấy đánh xong và đang định hỏi thì lại quên mấy cái chữ biên tập”.
Cái sự “quên” mà ông ta bảo trọng tâm nằm ở hai chữ “ngang ngược” mà theo ông bị thiếu do “viết ở ngoài, thì cậu đánh máy nhận rồi nhưng không đưa vào, nên tự nhiên làm sai lệch thông tin.”
Lời biện hộ của họ Đào mới khó nghe làm sao, bởi:
1. Hai chữ “ngang ngược” cho dẫu có được ‘gắn’ thêm vào bản tin mà tờ báo do ông ta quản lý đã ‘nhắm mắt bịt tai’ bê nguyên xi nội dung từ báo TQ với số chữ lên đến gần bốn trăm, chúng cũng khác gì hai hạt đường đem hòa chén nước biển, vì đã ‘quá mặn’ với người đọc bởi những lời lẽ tâng bốc sức mạnh của kẻ đang rắp tâm chiếm đoạt các hải đảo của chúng ta.
Nếu vào thời điểm đăng tải bản tin trên trong đầu ông Đào Duy Quát thật sự có sẵn hai chữ “ngang ngược”, chắc chắn ông ta đã không bê ‘nguyên con’ nội dung một cách ‘ngon ơ’ như vậy. Mà là tổng biên tập một tờ báo quan trọng, lại ở vào thời điểm vấn đề hải đảo đang rất nhạy cảm trong quan hệ với TQ và đang được rất nhiều nhân sĩ trí thức quan tâm, lẽ ra ông ta phải biết mình cần phải làm gì: muốn chỉ trích ông ta chỉ được phép trích dẫn vài đoạn để phân tích mổ xẻ cho người đọc thấy đâu là sự ngang ngược của TQ, chứ không thể đơn giản bằng cách thêm hai chữ “ngang ngược” đâu đó rồi bảo đó là “phản biện”.
Không hiểu ông Quát đã ‘tậu’ được mảnh bằng Phó tiến sĩ ở trường nào mà trình độ lý luận lại có thể ‘khiêm tốn’ đến mức tệ hại như thế nhỉ?
2. Nhưng thôi cứ tạm cho là hai chữ “ngang ngược” kia là có thật trong đầu ông ta đi, tất cả tội lỗi chỉ là do cái ‘đầu tằm’ nghễnh ngãng của cậu nhân viên, thì sau khi được các báo ‘lề trái’ phát hiện thấy có chuyện không ổn và ‘nhắc hộ’, ông Đào Duy Quát lẽ ra chỉ cần nhẹ nhàng bảo “cậu đánh máy” hôm trước gõ vào thêm hai chữ “ngang ngược” ấy vào bản tin cho đúng ‘ý nguyện’ tốt đẹp ban đầu của mình, thêm vài hàng đính chính bên dưới bài báo nữa là xong.
Làm thế mới đúng là do “tai nạn nghề nghiệp”. Hôm qua “quên” thì hôm nay nhớ ra bổ túc thêm không sao hết, chứ sao lại gỡ bỏ luôn bài báo ấy xuống ‘mất tiêu’ luôn mà không đưa ra lời giải thích nào?
Tuy nhiên, việc phi tang dấu tích cũng lại ‘giấu đầu lòi đuôi’ nốt: Xóa sạch nội dung giữ lại chỉ mục, có lẽ ông Quát e ngại khi mọi người click vào đường link (http://www.cpv.org.vn/cpv/Modules/News/NewsDetail.aspx?co_id=30127&cn_id=358460 )dẫn đến bài báo ‘chết người’ này đang được rất nhiều báo ‘lề trái’ quảng bá miễn phí giúp khi ấy, họ nhận được cái màn hình trống trơn dẫu sao cũng còn đỡ… bị xem là chạy tội trắng trợn hơn thấy cái thông báo lỗi ‘page not found’ khi xoá luôn cả index?.
Hậu quả của việc ‘sửa sai’ bằng sai tiếp này mới bị lòi ra khi đưa ra ‘lời xin lỗi và cảm ơn bạn đọc’ muộn màng hôm 19/9. Bây giờ chẳng lẽ lại biến từ màn hình blank trống trơn trở lại thành đen, nên đành phải đặt nó ở một trang khác chẳng ăn nhập gì đến bài viết (http://www.cpv.org.vn/cpv/modules/news/newsdetail.aspx?cn_id=361353&co_id=30106 ). Sau này độc giả tương lai báo đảng không theo dõi câu chuyện hôm nay, khi đọc được lời cáo lỗi này muốn tìm hiểu sẽ chẳng tìm thấy bài viết gốc đâu, chắc chắn họ phải bảo tờ báo đảng này ‘tưng tửng’ tự dưng đưa ra lời xin lỗi ‘vô căn cứ’ vì chẳng thấy lỗi ở đâu!
Tưởng hành xử dở đến cỡ đó đã quá đủ thì nào ngờ hôm qua mọi người lại được nghe thêm lời biện hộ “quên” nghe rất khó lọt lỗ tai.
Càng lúc, họ Đào như càng giúp chúng ta làm rõ dấu hỏi trong đầu rất nhiều người đó là sự thật về trình độ của hàng ngàn phó tiến sĩ, tiến sĩ của chế độ hiện nay: Trình độ quản lý của họ vừa tồi tệ, dũng khí lại rất kém cỏi. Các sự cố xảy ra liên tiếp với Bộ Công Thương nay là tờ Đảng Csvn là bằng chứng và khi đụng chuyện, họ không bao giờ dám đứng ra nhận lỗi mà đổ vấy hết lên đầu nhân viên quèn như ‘cậu đánh máy’ tội nghiệp của ông Quát.
Cái ‘tầm’ cũa ông vốn đã thiếu nay cái ‘tâm’ cũng lại bằng không nốt. Một người như vậy liệu sau sự cố này có còn xứng đáng được tiếp tục ‘làm quan’ ngồi ghế tổng biên tập? (hay lại ‘đi lên’ cao hơn chúng ta chờ xem?)
Xem ra tiếng Việt của ta rất phong phú vì diễn tả cuộc sống muôn mặt rất chính xác: ‘Gian dối’, có nghĩa theo sau những việc làm ‘gian’ thường luôn là những lời nói ‘dối’ hòng chạy tội!
Sàigòn 1/10/2009
Tuy nhiên vì cùng là ‘gà nhà’ cả nên đoc giả khắp nơi còn được xem thêm những lời phân trần của người đứng đầu tờ báo đảng là ông Đào Duy Quát, khi cho rằng đó là chỉ “tai nạn nghề nghiệp, vì cậu đánh máy lúc bấy giờ đã quá giờ, cậu ấy đánh xong và đang định hỏi thì lại quên mấy cái chữ biên tập”.
Cái sự “quên” mà ông ta bảo trọng tâm nằm ở hai chữ “ngang ngược” mà theo ông bị thiếu do “viết ở ngoài, thì cậu đánh máy nhận rồi nhưng không đưa vào, nên tự nhiên làm sai lệch thông tin.”
Lời biện hộ của họ Đào mới khó nghe làm sao, bởi:
1. Hai chữ “ngang ngược” cho dẫu có được ‘gắn’ thêm vào bản tin mà tờ báo do ông ta quản lý đã ‘nhắm mắt bịt tai’ bê nguyên xi nội dung từ báo TQ với số chữ lên đến gần bốn trăm, chúng cũng khác gì hai hạt đường đem hòa chén nước biển, vì đã ‘quá mặn’ với người đọc bởi những lời lẽ tâng bốc sức mạnh của kẻ đang rắp tâm chiếm đoạt các hải đảo của chúng ta.
Nếu vào thời điểm đăng tải bản tin trên trong đầu ông Đào Duy Quát thật sự có sẵn hai chữ “ngang ngược”, chắc chắn ông ta đã không bê ‘nguyên con’ nội dung một cách ‘ngon ơ’ như vậy. Mà là tổng biên tập một tờ báo quan trọng, lại ở vào thời điểm vấn đề hải đảo đang rất nhạy cảm trong quan hệ với TQ và đang được rất nhiều nhân sĩ trí thức quan tâm, lẽ ra ông ta phải biết mình cần phải làm gì: muốn chỉ trích ông ta chỉ được phép trích dẫn vài đoạn để phân tích mổ xẻ cho người đọc thấy đâu là sự ngang ngược của TQ, chứ không thể đơn giản bằng cách thêm hai chữ “ngang ngược” đâu đó rồi bảo đó là “phản biện”.
Không hiểu ông Quát đã ‘tậu’ được mảnh bằng Phó tiến sĩ ở trường nào mà trình độ lý luận lại có thể ‘khiêm tốn’ đến mức tệ hại như thế nhỉ?
2. Nhưng thôi cứ tạm cho là hai chữ “ngang ngược” kia là có thật trong đầu ông ta đi, tất cả tội lỗi chỉ là do cái ‘đầu tằm’ nghễnh ngãng của cậu nhân viên, thì sau khi được các báo ‘lề trái’ phát hiện thấy có chuyện không ổn và ‘nhắc hộ’, ông Đào Duy Quát lẽ ra chỉ cần nhẹ nhàng bảo “cậu đánh máy” hôm trước gõ vào thêm hai chữ “ngang ngược” ấy vào bản tin cho đúng ‘ý nguyện’ tốt đẹp ban đầu của mình, thêm vài hàng đính chính bên dưới bài báo nữa là xong.
Làm thế mới đúng là do “tai nạn nghề nghiệp”. Hôm qua “quên” thì hôm nay nhớ ra bổ túc thêm không sao hết, chứ sao lại gỡ bỏ luôn bài báo ấy xuống ‘mất tiêu’ luôn mà không đưa ra lời giải thích nào?
Tuy nhiên, việc phi tang dấu tích cũng lại ‘giấu đầu lòi đuôi’ nốt: Xóa sạch nội dung giữ lại chỉ mục, có lẽ ông Quát e ngại khi mọi người click vào đường link (http://www.cpv.org.vn/cpv/Modules/News/NewsDetail.aspx?co_id=30127&cn_id=358460 )dẫn đến bài báo ‘chết người’ này đang được rất nhiều báo ‘lề trái’ quảng bá miễn phí giúp khi ấy, họ nhận được cái màn hình trống trơn dẫu sao cũng còn đỡ… bị xem là chạy tội trắng trợn hơn thấy cái thông báo lỗi ‘page not found’ khi xoá luôn cả index?.
Hậu quả của việc ‘sửa sai’ bằng sai tiếp này mới bị lòi ra khi đưa ra ‘lời xin lỗi và cảm ơn bạn đọc’ muộn màng hôm 19/9. Bây giờ chẳng lẽ lại biến từ màn hình blank trống trơn trở lại thành đen, nên đành phải đặt nó ở một trang khác chẳng ăn nhập gì đến bài viết (http://www.cpv.org.vn/cpv/modules/news/newsdetail.aspx?cn_id=361353&co_id=30106 ). Sau này độc giả tương lai báo đảng không theo dõi câu chuyện hôm nay, khi đọc được lời cáo lỗi này muốn tìm hiểu sẽ chẳng tìm thấy bài viết gốc đâu, chắc chắn họ phải bảo tờ báo đảng này ‘tưng tửng’ tự dưng đưa ra lời xin lỗi ‘vô căn cứ’ vì chẳng thấy lỗi ở đâu!
Tưởng hành xử dở đến cỡ đó đã quá đủ thì nào ngờ hôm qua mọi người lại được nghe thêm lời biện hộ “quên” nghe rất khó lọt lỗ tai.
Càng lúc, họ Đào như càng giúp chúng ta làm rõ dấu hỏi trong đầu rất nhiều người đó là sự thật về trình độ của hàng ngàn phó tiến sĩ, tiến sĩ của chế độ hiện nay: Trình độ quản lý của họ vừa tồi tệ, dũng khí lại rất kém cỏi. Các sự cố xảy ra liên tiếp với Bộ Công Thương nay là tờ Đảng Csvn là bằng chứng và khi đụng chuyện, họ không bao giờ dám đứng ra nhận lỗi mà đổ vấy hết lên đầu nhân viên quèn như ‘cậu đánh máy’ tội nghiệp của ông Quát.
Cái ‘tầm’ cũa ông vốn đã thiếu nay cái ‘tâm’ cũng lại bằng không nốt. Một người như vậy liệu sau sự cố này có còn xứng đáng được tiếp tục ‘làm quan’ ngồi ghế tổng biên tập? (hay lại ‘đi lên’ cao hơn chúng ta chờ xem?)
Xem ra tiếng Việt của ta rất phong phú vì diễn tả cuộc sống muôn mặt rất chính xác: ‘Gian dối’, có nghĩa theo sau những việc làm ‘gian’ thường luôn là những lời nói ‘dối’ hòng chạy tội!
Sàigòn 1/10/2009