Lời Chủ Chăn tháng 5 năm 2008

Kính gởi các thành viên trong gia đình giáo phận

Anh chị em rất thân mến,

1. Hôm đầu tháng 4. 2008 vừa qua, giáo phận có tổ chức Lễ Tạ Ơn và Lễ Hội kỷ niệm 10 năm tôi gia nhập gia đình giáo phận và chọn thành phố nầy làm quê hương. Dịp lễ nầy làm nẩy sinh trong tôi những suy nghĩ và tâm tình khó quên. Qua Lời Chủ Chăn tháng nầy, tôi muốn chia sẻ đôi điều tâm sự, hy vọng mở đường và khơi dậy cho sự đồng cảm trong gia đình thêm sâu rộng, cho mối giây hiệp thông huynh đệ thêm vững bền.

2. Trong đêm Lễ Hội 2.4.2008, một nhóm bạn trẻ, với lời ca tiếng hát, đã gọi nhớ lại bài thơ "Huyền nhiệm Ơn gọi" đã xuất hiện cách đây 10 năm:

" Khi cần một người cha cho dân mình, Chúa đã gọi một ông lão...
" Khi cần một lãnh tụ cho dân, Chúa đã gọi một bạn trẻ con út trong gia đình...
" Khi cần người làm nền móng xây dựng Giáo Hội, Chúa đã gọi một kẻ chối Chúa,
" Khi cần người truyền đạo, Chúa đã gọi một kẻ bắt đạo...
" Khi cần ai đó quy tụ dân, Chúa gọi ngươi...


Tiếng ca chấm dứt, ông bầu đêm Lễ Hội chất vấn tôi một câu:

- Mười năm về trước, Đức Hồng Y rất tâm đắc với bài thơ nầy. Nay, sau 10 năm, Đức Hồng Y cảm thấy thế nào?
- Tôi trả lời ngay rằng nay tôi nhận thấy từ "ngươi" trong câu "Chúa gọi ngươi" không còn chính xác. Phải đổi từ "ngươi" thành "một người mù". (Người mù, có thể mù từ bẩm sinh, hoặc mù do tai nạn, hoặc mù do đi trong đêm tối...)

3. Thời gian 10 năm trôi qua với nhiều biến chuyển trong đời sống gia đình giáo phận, mở mắt cho tôi thấy Thiên Chúa là Người Cha yêu thương từ bi bao dung vô biên, đang dẫn dắt và chăm sóc gia đình giáo phận chúng ta.

4. Nhiều năm về trước, trong một buổi sinh hoạt với anh chị em tu sĩ, tôi có đề cập đến những mẫu số chung (niềm tin, đời thánh hiến...) như nền tảng xây dựng đời sống hiệp thông huynh đệ trong các cộng đoàn gồm những thành phần đến từ ba miền đất nước. Sau buổi sinh hoạt, một bề trên đến nói với tôi rằng Đức Hồng Y quên một mẫu số chung quan trọng, đó là Bắc kỳ, Trung kỳ, Nam kỳ, người miền nào cũng có cái "kỳ" của mình. Góp ý nầy mở mắt cho tôi thấy mình cũng có cái"kỳ" của mình, đồng thời mở đường cho tôi đi tìm mặt bổ túc cho nhau của ba cái "kỳ" làm cho đời sống văn hoá của ba miền thêm phong phú.

5. Cách đây vài năm, 250 anh em linh mục trải qua một cuộc khám xét sức khoẻ. Kết quả xét nghiệm y khoa mở mắt cho tôi thấy cuộc sống liên tục bon chen và náo động, luôn ồn ào và ô nhiễm của một thành phố vừa đang phát triển theo hướng kinh tế thị trường mang tính cạnh tranh gay gắt, vừa có mật độ dân số dày đặc như một chuồng gà công nghiệp, dễ làm phát sinh bệnh dịch gà công nghiệp mổ nhau liên tục. Chịu đựng cảnh sống đó lâu ngày dễ sinh bệnh tim mạch, huyết áp cao...Tình cảnh đó thúc đẩy tôi đi tìm phương thuốc phòng trị bệnh dịch cho mọi người trong gia đình giáo phận, giáo sĩ, tu sĩ, giáo dân.

6. Trong Năm Thánh Thể 2006, anh chị em giáo dân mở mắt tôi và chỉ cho thấy phương thuốc phòng trị dịch gà công nghiệp. Những giờ cầu nguyện trầm lắng thường ngày bên Chúa Giêsu Thánh Thể đem lại ơn bình an cho gia đình, mang năng lượng mới cho sự ổn định đời sống cộng đoàn. Các bạn trẻ chỉ cho tôi phương thuốc khác, là giúp nhau học hỏi Lời Chúa, tìm và tuân hành ý Chúa, sống bác ái huynh đệ tương thân tương trợ. Đó là những phương thuốc mà Thánh Phaolô đã sử dụng và đã truyền lại nhằm giúp cho mọi gia đình, mọi cộng đoàn vượt qua những bất đồng, bất hoà, bất ổn, những kỳ thị và cách biệt, đồng thời củng cố sự đồng cảm, tình hiệp thông liên đới và chia sẻ.

7. Mùa Xuân Mậu Tý vừa qua, cuộc thăm viếng một khu xóm dân cư mở mắt cho tôi nhận thấy đời sống đức tin và bác ái huynh đệ trong cộng đoàn không những mang tính phòng trị bệnh dịch xã hội, song còn là thần dược có sức đổi mới một khu xóm đầy các loại tệ nạn xã hội thành một cộng đoàn huynh đệ sống an lành trong yêu thương đùm bọc lẫn nhau.

8. Những khám phá đó mở mắt cho tôi thấy Chúa đang đồng hành với tôi, với chúng ta, như đã đồng hành với hai môn đệ làng Êmau đang mang tâm trạng đau buồn và thất vọng trong đêm tối của lòng tin yêu và hy vọng. Chúa đồng hành, đồng thời gieo nhiều loại hạt giống ơn thánh, hạt giống ơn đức tin cậy mến, ơn gọi linh mục, tu sĩ... Thăm và cử hành lễ nơi các cộng đoàn giáo xứ, dòng tu, tôi thấy thánh đường nào, tu viện nào cũng đầy tràn những hạt giống Chúa gieo. Đó là tín hiệu cho chúng ta nhận ra Chúa yêu thương đồng hành như người chủ ruộng chuyên cần chăm sóc ruộng đồng của mình. Đồng thời cũng cho tôi nhận ra rằng: nhờ đời sống chuyên cần cầu nguyện làm nguồn nước tưới, nhờ đời sống bác ái huynh đệ, liên đới và chia sẻ, làm nguồn phân bón ruộng đồng, gia đình và cộng đoàn anh chị em trở nên một thửa đất màu mỡ, một cánh đồng phì nhiêu.

9. Mười năm đồng hành với anh chị em đem lại cho tôi trải nghiệm nầy: bóng tối của đêm đức tin, của cuộc thương khó, tan dần, và loé lên ánh bình minh của một ngày mới, ngày Chúa Phục Sinh. Trải nghiệm đó làm cho lòng trí tôi chan chứa niềm hân hoan. Hân hoan vì được sáng mắt, được nhìn ngắm đồng lúa xanh tươi bát ngát, được nhìn thấy khuôn mặt nhiều người rạng rỡ niềm vui và hy vọng khi được làm con Chúa, khi được làm thợ trên cánh đồng truyền giáo của quê hương, được tham gia sứ vụ yêu thương và phục vụ cho Tin Mừng, cho sự sống của mọi người anh em...Đồng thời lòng tôi cũng tràn đầy tâm tình cảm mến tri ân đối với Thiên Chúa là người gieo giống và chăm sóc ruộng đồng, tâm tình biết ơn đối với tất cả anh chị em trong gia đình giáo phận đã dày công vun tưới cho ruộng đồng thêm màu mỡ, cho hạt giống ơn thánh phát triển xanh tươi, trong đó có hạt giống ơn gọi mục tử của tôi.

10. Và cuối cùng, tôi nhận ra vì quý trọng loài người, Thiên Chúa đã biến hồng ân Người ban thành trách nhiệm đặt trên đôi vai của người tin cậy vào Chúa. Trách nhiệm chăm sóc, đào tạo những mục tử như lòng Chúa mong ước, huấn luyện những tay thợ lành nghề cho vườn nho của Chúa, cho cánh đồng truyền giáo trên quê hương đất nước. Trách nhiệm thường xuyên vun tưới các hạt giống Chúa gieo, cảnh giác theo dõi tình hình sâu rầy bệnh dịch đang đe doạ tàn phá mùa màng để kịp thời có biện pháp phòng trị. Trách nhiệm cùng nhau chuyên cần cầu khẩn xin Chúa tiếp tục đồng hành và trợ giúp cho mọi gia đình và mọi cộng đoàn tín hữu vượt qua mọi gian lao và thử thách trong hành trình tiến đến vùng ánh sáng của ngày mới, của sự sống mới, sự sống dồi dào trong yêu thương và an bình.

11. Tôi ước mong mọi thành phần trong gia đình giáo phận luôn ý thức và nỗ lực cùng nhau chia sẻ trách nhiệm chung, hỗ trợ nhau hoàn thành sứ vụ Chúa giao, vì sự sống dồi dào của mọi người anh em trong cộng đồng dân tộc.

Lễ kính thánh Gioan Lasan, một nhà giáo dục Kitô giáo, 7. 4. 2008

+ Gioan B. Phạm Minh Mẫn
Hồng Y Tổng Giám mục