ĐỒNG NAI -- Sáng ngày 26/08/2007 quý chị em trong Ban Tông Đồ Dòng Nữ Đaminh Rosa Lima – Miền Mẹ Vô Nhiễm kết hợp cùng quý bác sĩ thiện nguyện thuộc các bệnh viện: Nguyễn Trãi, Đa khoa Thủ Đức, linh mục bác sĩ Hậu dòng Đaminh Việt Nam và một số bác sĩ khác đã đến xã Vĩnh Thanh huyện Nhơn Trạch tỉnh Đồng Nai, khám bệnh và phát thuốc miễn phí cho gần 800 bệnh nhân.

Một nữ tu đang nhân đơn phát thuộc cho bệnh nhân
Cha Giuse Nguyễn Văn Học, chánh xứ nhà thờ Bắc Thần cho biết: xã Vĩnh Thanh bao gồm 4 giáo xứ Bắc Minh, Thanh Minh, Nghĩa Yên và Bắc Thần thuộc giáo phận Xuân Lộc. Hôm nay số bệnh nhân đến khám 3 phần tư thuộc giáo xứ Bắc Thần.

Đoàn khám bệnh đến nhà xứ chỉ kịp chào cha xứ rồi bắt tay vào việc, vì bệnh nhân chờ khá đông.

Đúng 8g, bóng áo blue trắng của đoàn bác sĩ và quý Soeur Đaminh đã dần bị vây kín giữa vòng vây các bệnh nhân. Công việc của một ngày phát thuốc là đo huyết áp, khám bệnh, phát thuốc và lần này còn có cô Giang và Lan là hai nha sĩ chăm lo cho sức khỏe của nụ cười. Tiếng loa phát gọi bệnh nhân, tiếng các ông trong ban mục vụ của Bắc Thần điều phối các bệnh nhân đến các bàn khám bệnh. Mọi việc diễn tiến một cách rập ràng như trong bệnh viện, mặc dầu phòng khám bệnh không theo quy củ của bệnh viện mà là nhà giáo lý của giáo xứ, bàn khám mượn của các lớp giáo lý. Chu đáo hơn, nhà xứ còn mượn 6 cái rạp để cho bà con ngồi tránh nắng cũng như các bình nước lọc để chung quanh nơi ngồi đợi khám bệnh.

Ban Tông Đồ của Dòng đã đi khám bệnh rất nhiều nơi nhưng chưa thấy nơi nào tổ chức một cách chặt chẽ, rập ràng và gọn gàng như thế này - Sr. Mỹ Thu cho biết. Những tưởng giáo xứ đã đón nhiều đoàn thiện nguyện trước đó, nhưng khi đem thắc mắc này trao đổi với các ông trùm, các ông cho biết đây là lần đầu tiên giáo xứ mới được đón đoàn bác sĩ đến khám bệnh. Chúng con tổ chức được như thế này có lẽ vì chúng con …đi bệnh viên nhiều. Câu pha trò của ông trùm làm cho mọi người gần gũi hơn nhưng có lẽ cũng có nhiều suy tư trăn trở.

Dù chỉ cách trung tâm Sài Gòn khoảng 25 cây số qua một cái phà, nhưng điều kiện sống của người dân rất thấp. Nghề nghiệp chủ yếu là nông nghiệp, nhưng cũng chẳng còn nhiều đất để làm, con cái dần dần đi làm thuê cho các công ty, để lại nhà các ông bà già. Thỉnh thoảng con cháu mới về một nhoáng thăm nhà rồi lại bươn chải tìm kế sinh nhai.

Bệnh nhân chờ đến lượt được khám bác sĩ
Có lẽ vậy mà 12 giờ trưa, cha Hậu còn nán lại để khám cho cụ bà Nguyễn Thị Vuột 78 tuổi, chân đi run rẩy, tay chống gậy nhưng dáng vẫn liêu xiêu. Tôi hỏi cụ ở đâu mà tới vào giờ mặt trời đứng bóng thế này, con cháu đâu không chở cụ tới? Rồi bần thần nghe cụ tâm sự: Nhà tôi ở giáo xứ Bắc Minh, cách đây chỉ gần 3 cây số, tôi đi bộ tới đây. Lúc khỏe thì đi, mệt ngồi nghỉ bên đường. Có lẽ vậy mà đoạn đường chỉ vài phút đi xe máy mà cụ bà đã đi từ 9 giờ sáng đến 12 giờ trưa mới tới nơi. Các con của tôi đi làm công nhân hết rồi. Cầm bịch thuốc với ánh mắt rưng rưng cụ lại chống gậy trở về. Nhưng đoạn đường về nhanh hơn vì đã có người tình nguyện làm xe ôm không công giúp cụ.

Sr. Andre Đỗ Thị Hương cho biết, bệnh nhân ở đây hầu hết là người lớn tuổi các bệnh như:cao huyết áp, tim mạch, đau nhức, chóng mặt, viêm dạ dày, rối loạn tiền đình…còn các em bé thường là suy dinh dưỡng, sâu răng…và một số bệnh thông thường khác.

Một ngày tất bật khám và phát thuốc mệt nhưng bù lại rất vui, một bác sĩ chia sẻ trên đường trở về: tôi là người không công giáo, lần đầu tiên đi cùng với các Soeur, đến giáo xứ, thấy được đón tiếp ân cần, nồng hậu, gần gũi…niềm vui nhận được đầy tràn. Khi đi khám thiện nguyện với đồng nghiệp tại bệnh viện đang công tác, chúng tôi thường không được địa phương tiếp đón như ở đây. Ước mong sự thân tình của mọi người con Chúa sẽ là điểm sáng cho anh chị em gọi chúng ta như những từ ngữ thuở ban đầu khi Kitô giáo mới đặt chân trên đất Việt, chúng ta được gọi: đó là đạo của những người thương nhau.

Gần 800 bệnh nhân, quả là một con số kỷ lục với chỉ hai soeur đo huyết áp (chắc chắn sẽ bị phồng tay và ù tai). Con số bệnh nhân ấy với 7 bàn khám bệnh, vị chi mỗi bác sĩ sẽ khám cho hơn 100 người. Một ngày quả là vất vả, nhưng niềm vui vẫn đong đầy trên từng khuôn mặt. Ước mong những chia sẻ ấy như là một dấu ấn tình yêu mà Thiên Chúa tặng ban cho người đến cũng như người đi. Để tất cả những gì vượt trên những vất vả của một ngày sẽ không phai mờ trong trái tim của những người đã lãnh nhận niềm vui. Niềm vui được hạnh phúc chia sẻ và niềm vui hạnh phúc đón nhận.