ĐƯỢC GỌI ĐỂ NÊN CAO CẢ
“Ta là Chúa, Ta đã phán và đã hành động!”.

Một nhà thần học nhận định, “Trước những việc lớn lao, con người cố thể hiện và làm ra vẻ cao cả; thế mà, trước những việc nhỏ bé, nó vẫn là nó. Thiên Chúa thì khác, trước những việc lớn lao, Ngài trở nên nhỏ bé; và trước những việc nhỏ bé, Ngài vẫn cao cả!”. Đó là những gì chúng ta sẽ dừng lại trong phụng vụ Lời Chúa Chúa Nhật hôm nay.

Kính thưa Anh Chị em,

Thật thú vị! Với một Thiên Chúa quyền năng vô song, hẳn không có việc nào là quá lớn lao đối với Ngài; Ngài nói, là Ngài làm! Qua miệng ngôn sứ Êzêkiel hôm nay, Thiên Chúa nói, “Ta là Chúa, Ta đã phán và đã hành động!”. Một khi Thiên Chúa hành động, Ngài làm cho nên cao cả; cao cả công trình tay Ngài thực hiện, cao cả con người được Ngài gọi mời! Vì thế, ơn gọi của con người, cũng như ơn gọi của mọi thọ tạo là ‘được gọi để nên cao cả’.

Bài đọc thứ nhất đưa chúng ta về câu chuyện một con chim đại bàng, lông dài, cánh rộng, màu sắc sặc sỡ mà Êzêkiel đã từng kể; đó là con đại bàng dũng mãnh đã ngắt một đọt cây hương bá, đem trồng ở một nơi khác; qua hình ảnh biểu tượng này, Êzêkiel nói cho dân Chúa biết những gì sẽ xảy ra khi vua Babylon bắt vua Israel đi lưu đày. Và hôm nay câu chuyện của Êzêkiel tiếp tục, khi Thiên Chúa cũng làm một điều tương tự, Ngài cũng lấy một chồi non từ ngọn cây hương nam, đem trồng nó trên một đỉnh núi cao, và nó trở thành một cây hương nam cao quý, làm nơi trú ẩn cho nhiều loại chim chóc và thú rừng.

Hình ảnh này được Chúa Giêsu lấy lại trong dụ ngôn hạt cải của Tin Mừng hôm nay. Hạt giống vô danh, nhỏ bé ấy chính là Ngài, ‘Giêsu, Con Thiên Chúa’. ‘Hạt Giống Giêsu’ sẽ lớn lên, trở thành đại thụ mà mọi loài chim chóc có thể nương náu, khi các quốc gia tìm thấy vị trí của mình trong Vương Quốc của Ngài, Vương Quốc Nước Trời; đó cũng là một Israel mới của Do Thái và dân ngoại muôn nước. Và như vậy, chính Chúa Giêsu là Đấng đầu tiên được Thiên Chúa chọn gọi, Ngài ‘được gọi để nên cao cả’; đồng thời, được gọi để làm nên một công trình cao cả nhất giữa bao công trình, đó là công trình cứu rỗi nhân loại.

Qua Bí tích Rửa tội; đúng hơn, qua sự chết và sự sống lại của Chúa Giêsu, mỗi người chúng ta cũng ‘được gọi để nên cao cả’ như Ngài; sống đúng “tầm vóc sung mãn” của con cái Thiên Chúa. Như Chúa Giêsu, ơn gọi của mỗi người chúng ta là làm vinh danh Thiên Chúa, tiếp tục mở rộng Vương Quốc của Ngài trong thế giới hôm nay; giữa lòng thế giới đó, chúng ta trở nên lời ngợi khen, chúc tụng, tôn vinh Thiên Chúa như lời Thánh Vịnh đáp ca hôm nay tuyên xưng, “Lạy chúa, hạnh phúc thay được tạ ơn Ngài!”. Thánh Phaolô trong bài đọc thứ hai cũng nói, mỗi người chúng ta được kêu gọi để “Cố gắng sống đẹp lòng Chúa”, hầu cùng Chúa Giêsu, chúng ta mở rộng Vương Quốc Nước Trời. Và như vậy, ơn gọi của Kitô hữu quả là ‘được gọi để nên cao cả’.

Chúa Giêsu vẫn là ‘Hạt Cải’ gương mẫu cho sự khiêm nhường, thầm lặng trong việc xây dựng và mở mang Vương Quốc của Thiên Chúa, một Vương Quốc mà Thiên Chúa muốn nó cũng lớn lên trong âm thầm, khiêm tốn nhưng thật sự hiệu quả, ‘vĩ đại và tốt đẹp’ trong một thế giới sa đoạ. Trong thế giới đó, chúng ta không được ngã lòng vì sự ác và cái xấu. Thật vậy, trước thế giới đó, nhiều lúc chúng ta chứng kiến một giai đoạn lịch sử, với các sự kiện và các nhân vật chính dường như đang đi ngược lại với thiết kế của Cha trên trời, Đấng luôn luôn muốn công lý, tình huynh đệ và hoà bình cho mọi nước, mọi dân. Dẫu thế, Chúa Giêsu nói với chúng ta, “Đừng sợ!”.

Anh Chị em,

Đang khi trông đợi mùa màng, chúng ta ‘được gọi để nên cao cả’ ngay trong những giai đoạn thử thách này. Vậy mà, hôm qua cũng như hôm nay, Nước Thiên Chúa vẫn phát triển trong thế giới một cách bí ẩn, một cách đáng ngạc nhiên, bộc lộ sức mạnh tiềm ẩn của những hạt giống nhỏ bé và sức sống chiến thắng của nó. Trong những giai đoạn xem ra gấp rút của các sự kiện cá nhân và xã hội mà đôi khi dường như báo hiệu sự thất bại của niềm hy vọng, thì điều quan trọng, là chúng ta vẫn phải tin tưởng vào cách thức hành động mạnh mẽ nhưng khuất phục của Thiên Chúa. Vì lý do này, trong những thời khắc tăm tối và khó khăn nhất, chúng ta vẫn không được mất lòng tin, nhưng cố trung thành với Thiên Chúa, tin vào sự hiện diện cứu rỗi của Ngài. Hãy nhớ một điều, Chúa là Thiên Chúa cứu độ; Chúa Giêsu là Đấng Cứu Thế; với Ngài, mọi sự sẽ nên cao cả!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, con thường muốn ngày mùa của Nước Chúa, cũng như muốn bản thân con nên thánh trong một sớm một chiều; xin cho con biết trung tín đợi chờ, ra sức nhổ cỏ, nhặt đá và gai góc trước hết ở mảnh đất linh hồn con, vì con ‘được gọi để nên cao cả’. Đồng thời, cho con ra sức gieo hạt Tin Mừng, vì biết rằng, ngày mùa nhất định sẽ đến và đó là một vụ mùa giàu có!”, Amen.

(Tgp. Huế)