Cây nho rất dễ trồng nơi xứ lạnh. Khi nho bắt rễ có thể sống đến trăm năm. Thân nho thường có nhiều nhánh và mỗi nhánh mang bản chất riêng, dù tất cả đều nhận nhựa từ thân nho chính. Có nhánh cho chùm nho rũ cành, có nhánh cho rất ít trái, và có nhánh trái chua, chát, không ngọt, như chủ mong muốn. Dù là nhánh nho tươi tốt, hay nhánh không tốt cũng cần cắt tỉa hàng năm. Cắt tỉa giúp nhánh tốt, tốt hơn, và nhánh xấu hy vọng sẽ tốt tươi trở lại. Cắt tỉa chính là cắt bỏ những nơi do sâu rầy ăn hại, hoặc tẩy rửa nơi rêu rong đóng bụi, bám cành, làm mục thân nhánh và từ dó làm hại lá, yếu cành, gió đưa đẩy gẫy cành.

Đức Kitô dùng hình ảnh thân nho và cành nho để nói đến sự liên kết cần thiết giữa Đức Kitô và môn đệ. Đức Kitô là thân nho và môn đệ là cành nho. Cành cần liên kết với thân để sanh hoa lành, trái tốt đúng mùa. Có hai loại cành nho: cành tốt và cành xấu. Tương tự như thế cũng có hai loại môn đệ: môn đệ chân chính và môn đệ 'nhãn hiệu'.

Môn đệ chân chính liên kết mật thiết với Đức Kitô, cuộc sống họ trở thành hữu dụng, sinh ích cho xã hội và Giáo Hội. Môn đệ chân chính Đức Kitô nhận nguồn sống từ Đức Kitô vì thế cuộc sống họ, từ lời nói đến hành động đều làm Sáng Danh Thiên Chúa. Môn đệ 'nhãn hiệu' tìm nguồn sống từ nơi khác, ngoài Đức Kitô. Nguồn sống đó đến từ xã hội, vật chất, bè phái, thế lực. Bởi nguồn sống đến từ ngoài Đức Kitô nên môn đệ đó không thể làm nhân chứng cho Đức Kitô giữa đời. Cuộc sống họ không thể tỏ cho thế gian biết họ là môn đệ chân chính của Đức Kitô. Thế gian nhìn vào việc lành, phúc đức để nhận biết ai là môn đệ trung tín, chân chính, của Đức Kitô, và ai là môn đệ 'nhãn hiệu'.

Môn đệ chân chính nhận nguồn sống từ Đức Kitô vì thế cuộc sống họ sanh hoa lành, trái thơm cho xã hội. Môn đệ 'nhãn hiệu' nhận nguồn sống từ xã hội không thể sinh hoa lành, trái thơm bởi cuộc sống xã hội thường tìm vinh danh cho chính mình, và cho thân nhân. Cuộc sống luôn mang nhiều lo âu, sợ sệt bởi những gì thuộc về xã hội thường bị xã hội cạnh tranh, trang giành, cầm được thì còn, không cầm được bị mất. Dôi khi mất luôn cả tính mạng vì gánh nặng xã hội đè nặng làm cho người đó sụp đổ hoặc bị đè bẹp.

Trong trái thường có hạt. Hạt trở thành hạt giống, chính là để nối tiếp cho các thế hệ nho tiếp theo. Kitô hữu cũng mang trong mình Lời Đức Kitô, giáo huấn Ngài, vì thế Kitô hữu cũng cần làm cho Danh Đức Kitô toả sáng để nhân loại nhận biết Đức Kitô, đến và xin theo làm môn đệ Ngài.

Lời Đức Kitô, Lời Hằng Sống, có sức mạnh như lưỡi kiếm sắc bén vừa làm nhiệm vụ xén tỉa, tẩy rửa, vừa làm nhiệm vụ liên kết. Xén tỉa những gì không cần thiết, giúp ánh nắng lọt vào hoa cành, vừa diệt trùng, vừa làm cho cây tươi tốt. Liên kết bằng cách khuyến khích nâng đỡ, ban sức mạnh giúp môn đệ can đảm hơn, mạnh dạn hơn, trong việc chấp nhận đau thương do xén tỉa gây nên. Đồng thời cũng nhận ra sức mạnh chữa lành, và bình an do Lời Chúa mang lại.

Xén tỉa thường xuyên thường mất ít thời gian, và cũng ít đau đớn. Xén tỉa bất thường hậu quả đau đớn nhiều, cần nhiều thời gian bình phục. Đau khổ là điều xảy ra trong lúc xén tỉa, không thể nào tránh được. Ơn bình an, và tâm hồn thanh thản sau khi xén tỉa mang lại lợi ích hơn vạn lần. Lời Đức Kitô mang bình an cho tâm hồn; biến con tim đau khổ thành con tim hoan lạc, đồng thời ban sức mạnh nội tâm. Cuộc sống an lành bởi tình yêu Chúa luôn lan tràn trong tâm hồn, bình an Chúa hiện diện trong cuộc sống. Mỗi ngày là một niềm vui mới.

Đức Kitô loan báo Ngài là cây nho thật, và Chúa Cha là người trồng nho để cảnh báo cho biết có nho giả hiệu, và chủ vườn giả dạng. Chủ vườn nho thật vun trồng vườn nho và xén tỉa cành nho vì yêu mến, dùng tình thương chăm sóc vườn nho. Chủ vườn giả dạng chăm sóc vườn nho hời hợt, mục đích xén tỉa nhằm loại bỏ đối thủ, và mong trục lợi riêng cho cá nhân.

Nhìn vào cách chăm sóc, xén tỉa vườn nho để nhận biết chủ thật, chủ giả. Người nào xén tỉa vườn nho nào, người đó chính là chủ vườn nho đó.

TiengChuong.org

Abiding In Christ

A grapevine is a plant that is easy to grow, and once it is established, it lasts for years to come. A single grapevine has many branches. The vine treats all branches equally, and yet each branch has its own character. Some have plenty of fruit; others are not so healthy, and others again have bitter fruit. All branches need to be pruned. Good branches are pruned to bear more fruit, and the not so good ones are pruned to improve the quality, and quantity of fruit. Pruning means cutting off rotten wood or removing any kind of parasites, and insects on the branches. Pruning hurts, but it is a necessity. Letting branches grow wild, life is fruitless, and diseases eventually will kill the vine.

Jesus used the image of vine and branches to talk about the relationships He has with His disciples, and the relationships His disciples must have to remain in Him to produce proper fruit. Jesus is the true vine, and His disciples are the branches. When Jesus' disciples abide in Christ, they bear good fruit and in plenty. The quality of fruit changes when a disciple chooses to have the main source of life not from Christ, but from something else. Branches depend on the vine. This is not a choice, but a must. Depending on something else means a desire to follow a different path. The different path often means following the way of the world. It also means, that a disciple chooses to follow his/her own course of action. Branches produce good fruit because they abide in the vine. A Christian can't produce good fruit unless s/he abides in Christ. In other words, Christ helps Christians bear good fruit, and through Him we can bring others to Christ. Not abiding in Christ, we are seeking glory for ourselves, and heading for ruin.

Fruits have seeds in them, and the seeds are meant to reproduce more vines for generations to come. Good faithful disciples bear good fruit by making Christ's glory shine, and that brings others to Jesus, and that enriches the number of Christ's Church on earth.

The word of God serves as a double edged sword. It does both the pruning, and abiding. It prunes our lives by means of removing, and cleansing any deadly vices, and dead cultures in us. At the same time, the word of God helps us to abide us in the love of Christ, which encourages to endure pain, and welcomes the power of healing Jesus offers. Regular pruning takes less time, and less cutting is required. Infrequent pruning requires lots of time with more cutting, and more pain involved. Pain and hurt are unavoidable, but the peacefulness, and life enrichment to come outweighs any hurt, and pain the pruning caused. The word of God enlightens our mind; it enlivens our heart, or it strengthens our faith in Christ. Life is secured not by our own power, but by the love of God, which is instilled into the lives of those who abide in Christ.

When Jesus says He is the true vine, and God the Father is the vinedresser, Jesus contrasts Himself from other kinds of vine promoted by the world. They are not the kinds of vines God wants. The Father is the vinedresser. The Father prunes branches out of love, and with tender care for the branches; the world prunes branches by means of humiliation.
Let us remind one another that whoever prunes you, that person is your master.