CHIẾC GHẾ TRỐNG

(Để kính tặng ông Lưu Hiểu Ba, người được lãnh giải Nobel Hòa Bình năm 2010)

Một chiếc ghế trống mà không trống,
Vì nơi đó đang hiện diện đầy ắp
một con người,
một nhân cách,
một biểu tượng.

Một con người can đảm,
một nhân cách tự do,
một biểu tượng của hòa bình, nhân văn và sự thăng tiến của nhân loại.
Cũng chính vì sự hiện diện vô hình nhưng cao cả và quyền uy đó,
mà những sự "có mặt" đáng xấu hổ của độc tài, phi nhân, khiếp nhược và nô lệ phải cuối mặt ra đi.

Ôi, đẹp thay ! Một chiếc ghế trống mà không trống !