Liệu Bà Hillary Clinton sẽ làm thay đổi cuộc sống của mỗi người trong chúng ta như thế nào?

Nhận xét qua kết quả cuộc bầu cử sơ bộ tại Neveda. ...

Joseph Farah - cây viết về chánh trị nổi tiếng với đường lối trung lập trong giới báo chí Hoa Kỳ, đã đưa ra câu hỏi như trên và những lời lý giải lý thú sau đây:

Mad Hillary Clinton
Khi cuộc tranh cử của Hillary dường như rơi vào chổ bế tắc, thì chồng của Bà - Ông Bill Clinton - với giọng điệu ướt át, kể lễ và phách lối, lại nhảy vào chiến cuộc. Tại New Hampshire, Bill Clinton đã đưa ra lời bình luận về người vợ của mình như sau:

"Vợ tôi thuộc vào hạng thông thái của thế giới trong việc tạo nên những đổi thay tích cực trong đời sống của những người khác."

(My wife is a world-class genius in making positive changes in other people's lives).

Ông nói tiếp:

"Lý do mà Bà ấy phải làm Tổng Thống, trên hết thảy chính là về những viễn ảnh và các kế hoạch của bà, đó là, bà đã từng chứng tỏ cho mọi người thấy rằng trong bất cứ vị trí nào mà bà đã từng nắm giữ trong cuộc sống của bà, cho dẫu đó có là vị trí được đề cử hay không, bà đúng là một người thông thái thuộc tầm cở thế giới trong việc tạo nên những đổi thay tích cực trong đời sống của những người khác."

Điều được giới chính trị dòng chính chú ý đến và ngạc nhiên bởi câu nói đó là tự bà có thể trở thành một người thông thái theo kiểu nào đó đối với những người khác, thế nhưng đối với cuộc đời của chính bà thì bà chẳng phải là một người thông thái gì cả.

Thì đây mới chính là điểm mấu chốt để hiểu về Hillary Clinton, Bill Clinton và bất kỳ chính trị gia nào nghĩ rằng họ giống với cặp vợ-chồng này.

Bởi lẽ, họ có thể là một cặp vợ-chồng bất hạnh nhất, tham nhũng nhất, không cảm thấy thoả mãn nhất, vô phúc nhất, điên cuồng nhất về quyền lực chánh trị, đầy tham vọng nhất, và có đời sống vô đạo đức và luân lý nhất trong đời sống công cộng lẫn riêng tư, thế nhưng họ lại không bao giờ tìm cách để làm đổi thay chính bản thân của họ, họ chưa bao giờ có ý định đó bao giờ.

Không một ai trong số hai người này đã từng bỏ tiền túi riêng của mình để giúp đỡ cho những ai đang bất hạnh, túng thiếu, cùng quẫn, khổ đau, hay sa cơ bước lỡ. Họ không thèm bỏ ra một đồng xu nhỏ dính túi nào để giúp đỡ những người đói ăn, và khát nước bên lề; hay bỏ tiền ra để giúp cho những trung tâm chấp chứa và tìm mọi cách để giúp đỡ cho những người vô gia cư có nơi nương tựa tạm thời; hay thậm chí những ai vì bất hạnh đã mắc phải những cơn bệnh hiểm nghèo. Những gì mà cặp vợ-chồng này làm chính là lợi dụng những nhu cầu cấp thiết đó hằng ngày của những người bất hạnh này như là một cái cớ để lên tiếng, để chỉ trích xã hội, để cổ võ cho các chính sách của họ, hòng để đánh bóng tên tuổi, và để chứng minh cho những người phụ nữ bằng những giọt nước mắt rơi, rằng họ chính là những người đầy lòng trắc ẩn với tất cả những người khổ hạnh trong xã hội.

Họ sẽ sẵn sàng và vui sướng tiêu tiền của những người khổ hạnh này càng nhiều chừng nào, càng tốt chừng nấy, và sau đó lại lên tiếng thay cho những người khổ hạnh này.

Nếu chúng ta nghiêm túc diện đối và hỏi thẳng Ông Bill Clinton rằng: Ông ta có thể nêu ra tên chỉ một người thôi, mà cuộc sống của người đó, đã được thay đổi một cách tốt đẹp hơn bởi sự thông thái của bà vợ ông, thì tôi nghĩ rằng Ông sẽ không trả lời được câu hỏi đó bao giờ.

Bà đã không thể làm thay đổi cuộc sống mang tính "đầy sở khanh" của Ông chồng của bà, và Ông cũng vậy, đã không thể làm đổi thay được cuộc sống "ăn nem và ăn chả" của bà, thì thử hỏi Bà có thể thay đổi được cuộc sống của ai bây giờ? Tự bản thân của hai người, họ đã không thể thay đổi được chính bản thân của họ thì liệu làm sao mà họ có thể làm thay đổi cuộc sống của những người khác được?

Một chi tiết khác mà ít ai được biết tới đó là trong những năm đầu ở đại học, Bà đã từng là người cổ võ và ủng hộ điên cuồng cho thứ Chủ Nghĩa Mácxít của Đức mà trong Thông Điệp mới nhất của Đức Thánh Cha Biển Đức 16 về "Niềm Hy Vọng," Ngài đã liên tục nhắc tới rất nhiều lần về thứ chủ nghĩa sai lệch này, vốn coi vật chất, và bạo quyền như là lẽ sống, và là cùng đích cho cuộc đời của mỗi con người. Tự chính thứ chủ nghĩa này, không bao giờ tìm cách thay đổi, thế nhưng lại cứ hô hoán lên là cố làm thay đổi nơi những người khác.

Không gì khác hơn, hãy nhìn về chế độ Cộng Sản Việt Nam, một chế độ đề cao thứ chủ nghĩa Mácxít và Lêninnít, thử xem và tự nghiệm xem hành động của chủ nghĩa đó có giống với hành động của Bà Hillary Clinton không? Cộng Sản bao giờ cũng hô hào đổi mới, thế nhưng, đổi mới theo kiểu nào và cách nào, và sự tác hại của nó nơi những người dân vô tội và cùng đinh như thế nào, chắc chúng ta đã rõ và thấm nhuần!?

Không lẽ bạn và tôi - chúng ta lại để thứ chủ nghĩa Mácxít đó - có cơ hội được thống trị nước Mỹ nữa hay sao?

Nhưng nói gì thì nói, đối với người Công Giáo chúng ta, cho dẫu vào bất cứ lúc nào hay vào bất cứ hoàn cảnh nào đi chăng nữa, thì vấn đề đạo đức và luân lý Kitô Giáo phải luôn là tiêu chuẩn hàng đầu, và tối quan trọng nhất, khi chúng ta đặt chân đến nơi bầu cử, để bầu chọn ra ứng cử viên xứng đáng nhất để đại diện cho chúng ta, và nhất là cho lương tâm Kitô Giáo trong sáng của chúng ta, vì rằng vào Ngày Cánh Chung, Thiên Chúa sẽ phán xử chúng ta về nghĩa vụ công dân Kitô Giáo đó, và về những lựa chọn theo đúng với những giảng dạy truyền thống của Đạo Công Giáo chúng ta.

Chúng ta phải bỏ ra ngoài những tị hiềm cá nhân, hay những điểm không thích nho nhỏ, chẳng hạn như: tương lai của nền kinh tế, tính xác thực của cuộc chiến, vân vân, hay những vấn đề khác được cho là quan trọng nhất của chúng ta, để đặt vấn đề đạo đức và lương tâm Kitô Giáo trong sáng lên hàng đầu, vì hậu quả của hành động mà chúng ta bầu ra ứng cử viên một cách thiếu suy nghĩ và hời hợt, sẽ rất là đau đớn và nặng nề, không những ảnh hưởng đến cá nhân chúng ta, mà còn đến cả hàng triệu triệu các thế hệ trẻ của Hoa Kỳ, và của con cái chúng ta sau này.

Nền đạo đức và luân lý Kitô Giáo của đất nước Hoa Kỳ sẽ rơi về đâu? Câu trả lời là tùy thuộc nơi mỗi người chúng ta, nơi bè bạn của chúng ta, và nơi cộng đồng của chúng ta; chúng ta đã đóng góp được gì cho sự thăng tiến lành mạnh, hay sự sụp đổ suy đồi đó?..... . vì rằng Thiên Chúa sẽ vặn hỏi chúng ta những câu này, khi chúng ta còn có dịp để được diện đối với Ngài!

Để giúp chúng ta cùng suy nghiệm thêm về các vấn đề quan trọng có liên quan đến cuộc bầu cử Tổng Thống Hoa Kỳ 2008 sắp tới, hay ứng cử viên nào là xứng đáng nhất trong những người xứng đáng, qua các vấn đề như: phá thai, án tử hình, đạo luật Không Để Cho Trẻ Nào Rơi Lại Đằng Sau (No Child Left Behind Act), chuyện dùng Ngân Sách của chính phủ Liên Bang để tài trợ cho việc nghiên cứu phôi thai, việc khai mỏ dầu ở vùng vịnh Alaska, Thỏa Ước về Môi Sinh Kyoto, việc cấm các loại vũ khí có tính giết người mà cảnh sát thường dùng, việc kiểm tra nguồn gốc trước khi mua súng, Đạo Luật Ái Quốc, việc giam tù nhân chiến tranh tại đảo Guantanamo, việc tra tấn tù nhân bằng cách cho ngập nước, chuyện cung cấp cơ hội để trở thành các công dân Hoa Kỳ chính thức đối với những di dân lậu, chuyện rào chắn các cửa biên giới, vân vân... thì mời Quý Vị có thể vào trang Web tại địa chỉ:

http://www.vajoe.com/candidate_calculator.html

để từ đó lượng định ra ứng viên nào là xứng đáng nhất!