Chúa Nhật 16 tháng Giêng, Giáo Hội trên toàn thế giới cử hành Chúa Nhật thứ 2 Mùa Quanh Năm.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Gioan.

Khi ấy, có tiệc cưới tại Cana miền Galilê. Trong tiệc cưới có thân mẫu Đức Giêsu. Đức Giêsu và các môn đệ cũng được mời tham dự. Khi thấy thiếu rượu, thân mẫu Đức Giêsu nói với Người: “Họ hết rượu rồi.”

Đức Giêsu đáp: “Thưa bà, chuyện đó can gì đến bà và tôi? Giờ của tôi chưa đến.” Thân mẫu Người nói với gia nhân: “Người bảo gì, các anh cứ việc làm theo.”

Ở đó có đặt sáu chum đá dùng vào việc thanh tẩy theo thói tục người Do Thái, mỗi chum chứa được khoảng tám mươi hoặc một trăm hai mươi lít nước. Đức Giêsu bảo họ: “Các anh đổ đầy nước vào chum đi!”

Và họ đổ đầy tới miệng. Rồi Người nói với họ: “Bây giờ các anh múc và đem cho ông quản tiệc.”

Họ liền đem cho ông. Khi người quản tiệc nếm thử nước đã hoá thành rượu, mà không biết rượu từ đâu ra, còn gia nhân đã múc nước thì biết, ông mới gọi tân lang lại và nói: “Ai cũng thết rượu ngon trước, và khi khách đã ngà ngà mới đãi rượu xoàng hơn. Còn anh, anh lại giữ rượu ngon mãi cho đến bây giờ.”

Đức Giêsu đã làm dấu lạ đầu tiên này tại Cana miền Galilê và bày tỏ vinh quang của Người. Các môn đệ đã tin vào Người.”



Trong bài huấn dụ ngắn trước khi đọc kinh Truyền Tin, Đức Thánh Cha nói:

Anh chị em thân mến, chào anh chị em,

Tin Mừng của phụng vụ hôm nay thuật lại tình tiết tiệc cưới Cana, nơi mà trước sự vui mừng của đôi vợ chồng, Chúa Giêsu đã biến nước thành rượu. Đây là cách mà câu chuyện kết thúc: “Đức Giêsu đã làm dấu lạ đầu tiên này tại Cana miền Galilê và bày tỏ vinh quang của Người. Các môn đệ đã tin vào Người” (Ga 2:11). Chúng ta nhận thấy rằng thánh sử Gioan không nói về một phép lạ, nghĩa là, một việc làm mạnh mẽ và phi thường gây ra sự kinh ngạc. Thánh Sử viết rằng một dấu lạ đã xảy ra tại Cana, một dấu chỉ khơi dậy đức tin của các môn đệ của Ngài. Do đó, chúng ta có thể tự hỏi: Theo Phúc âm thì “dấu lạ” là gì?

Đó là một dấu chỉ mang đến cho chúng ta manh mối cho thấy tình yêu của Thiên Chúa, điều đó không kêu gọi sự chú ý đến sức mạnh của hành động, nhưng đến tình yêu đã gây ra hành động ấy. Nó dạy chúng ta điều gì đó về tình yêu thương của Thiên Chúa luôn gần gũi, dịu dàng và từ bi. Dấu lạ đầu tiên của Chúa Giêsu xảy ra khi một cặp vợ chồng gặp khó khăn vào ngày quan trọng nhất của cuộc đời họ. Ngay giữa bữa tiệc, rượu là một yếu tố cần thiết cho một bữa tiệc bị thiếu và niềm vui của họ có nguy cơ bị dập tắt vì những lời chỉ trích và không hài lòng của khách. Hãy tưởng tượng làm thế nào một tiệc cưới có thể diễn ra chỉ với nước. Thật ê chề! Thật là một ấn tượng xấu mà cặp phu thê này sẽ gây ra.

Chính Đức Mẹ đã nhận thức được vấn đề và đã kín đáo hướng sự chú ý của Chúa Giêsu đến điều đó. Và Người đã can thiệp mà không cần phô trương, gần như không để lộ ra ngoài. Mọi thứ diễn ra một cách kín đáo, mọi thứ diễn ra “ở hậu trường” - Chúa Giêsu bảo các đầy tớ đổ đầy nước vào chum, sau đó nước biến thành rượu. Đây là cách Thiên Chúa hành động, gần gũi với chúng ta và kín đáo. Các môn đệ của Chúa Giêsu hiểu điều này: họ thấy rằng nhờ Người mà tiệc cưới càng thêm đẹp. Và họ cũng nhìn thấy cách Chúa Giêsu hành động - cách Ngài phục vụ một cách kín đáo trong khoảnh khắc đó (Chúa Giêsu là như thế - Ngài giúp chúng ta, Ngài phục vụ chúng ta một cách kín đáo), đến nỗi chính chú rể cũng được khen vì rượu ngon. Không ai biết về chuyện đó trừ ra những người hầu. Đây là cách hạt giống đức tin bắt đầu phát triển trong họ - tức là họ tin rằng Thiên Chúa, tình yêu của Thiên Chúa, hiện diện trong Chúa Giêsu.

Thật đẹp biết bao khi nghĩ rằng dấu hiệu đầu tiên mà Chúa Giêsu thực hiện không phải là một sự chữa lành bất thường hay một điều gì đó phi thường trong đền thờ Giêrusalem, mà là một hành động đáp lại nhu cầu đơn giản và cụ thể của những người bình thường, một cử chỉ gia đình. Chúng ta hãy giải thích theo cách này - một phép lạ được thực hiện nhẹ nhàng, một cách kín đáo, âm thầm. Chúa Giêsu sẵn sàng giúp đỡ chúng ta, nâng chúng ta lên. Và sau đó, nếu chúng ta chú ý đến những “dấu lạ” này, chúng ta sẽ được tình yêu của Người chinh phục và chúng ta sẽ trở thành môn đệ của Người.

Nhưng còn có một nét nổi bật về dấu lạ ở Cana. Thông thường, rượu được cung cấp vào cuối bữa tiệc không ngon - điều này vẫn được thực hiện cho đến ngày nay. Khi đó, người ta cũng không phân biệt được đâu là rượu ngon hay rượu đã bị pha loãng một chút. Thay vào đó, Chúa Giêsu hành động theo cách để bữa tiệc kết thúc với rượu ngon hơn. Nói một cách hình tượng, điều này cho chúng ta biết rằng Thiên Chúa muốn những gì tốt hơn cho chúng ta, Ngài muốn chúng ta hạnh phúc. Ngài không đặt ra giới hạn và Ngài không yêu cầu chúng ta nài nỉ. Ngài không đòi nơi cặp phu thê này những yêu cầu không nói ra hay những yêu sách. Không, niềm vui mà Chúa Giêsu mang đến cho tâm hồn họ là niềm vui trọn vẹn và không vụ lợi, một niềm vui không hề bị loãng, không!

Vì vậy, tôi muốn đề xuất cho anh chị em một bài tập sẽ rất tốt cho chúng tôi. Hôm nay, chúng ta hãy thử lục lại ký ức của mình, tìm kiếm những dấu chỉ Chúa đã hoàn thành trong cuộc đời tôi. Mỗi người chúng ta hãy nói: trong cuộc đời tôi, Chúa đã hoàn thành những dấu chỉ nào? Những dấu chỉ nào về sự hiện diện của Người, những dấu chỉ nào Ngài đã làm để chứng tỏ rằng Ngài yêu chúng ta? Chúng ta hãy nghĩ về khoảnh khắc khó khăn mà Chúa cho phép tôi trải nghiệm tình yêu của Ngài… Và chúng ta hãy tự hỏi: những dấu chỉ rời rạc và yêu thương mà qua đó Ngài cho phép tôi cảm nhận được sự dịu dàng của Ngài là gì? Có khi nào tôi cảm thấy Chúa ở gần tôi hơn không? Có khi nào tôi cảm nhận được sự dịu dàng và lòng trắc ẩn của Người nhiều hơn không? Mỗi người trong chúng ta đều có những khoảnh khắc này trong lịch sử cá nhân của mình. Chúng ta hãy đi tìm những dấu chỉ này, chúng ta hãy ghi nhớ chúng. Làm thế nào tôi phát hiện ra sự gần gũi của Người và làm thế nào mà trái tim tôi tràn ngập niềm vui sướng tột độ? Chúng ta hãy hồi tưởng lại những khoảnh khắc mà chúng ta đã trải nghiệm sự hiện diện của Người và sự chuyển cầu của Mẹ Maria. Xin Mẹ, người Mẹ luôn chú ý như ở Cana, giúp chúng con biết quý trọng những dấu chỉ Chúa hiện diện trong cuộc đời chúng con.

Sau khi đọc kinh Truyền Tin, Đức Thánh Cha nói thêm như sau:

Anh chị em thân mến,

Tôi bày tỏ sự gần gũi với những người bị ảnh hưởng bởi mưa lớn và lũ lụt ở nhiều vùng khác nhau của Brazil trong những tuần qua. Tôi đặc biệt cầu nguyện cho các nạn nhân và gia đình của họ, và cho những người đã mất nhà cửa. Xin Chúa nâng đỡ những nỗ lực của những người đang cứu trợ.

Từ ngày 18 đến ngày 25 tháng Giêng, Tuần lễ Cầu nguyện cho sự Hiệp nhất các Kitô hữu sẽ diễn ra. Đề xuất năm nay là suy tư về kinh nghiệm của các đạo sĩ từ phương Đông đến Bethlehem để tôn vinh Vị vua Thiên sai. Kitô Hữu chúng ta, trong sự đa dạng của các hệ phái và truyền thống của chúng ta, cũng là những người hành hương trên con đường hướng tới sự hiệp nhất trọn vẹn, và chúng ta sẽ tiến gần đến mục tiêu của mình nếu chúng ta luôn dán mắt vào Chúa Giêsu, Chúa duy nhất của chúng ta. Trong Tuần Cầu nguyện, chúng ta hãy dâng những khó khăn và đau khổ của mình cho sự hiệp nhất của các Kitô hữu.

Tôi chào tất cả anh chị em đến từ Rome và những người hành hương từ các quốc gia khác nhau. Xin gửi lời chào đặc biệt tới nhóm Girasoli della Locride từ Locri, cùng với gia đình và các nhà lãnh đạo của họ.

Chúc tất cả anh chị em một ngày Chúa Nhật an lành. Xin đừng quên cầu nguyện cho tôi. Chúc anh chị em bữa trưa ngon miệng và xin chào tạm biệt.