Phải Chăng Sự Băng Hoại về Luân Lý Chẳng Có Gì Đáng Để Quan Tâm?

Hãy nhớ rằng: hệ quả của việc coi thường luân lý trong tất cả mọi hành động của từng cá nhân có sức tàn phá kinh khủng hơn là chúng ta có thể nhận thức được …..

Nếu chúng ta bỏ chút thời giờ để lượt qua dòng lịch sử của nhân loại, một câu hỏi chắc chắn sẽ bùng lên trong suy nghĩ của chúng ta là: Tại sao các quốc gia đều phải bị sụp đổ? Những đế chế vĩ đại nhất trong quá khứ lần lượt bị hủy diệt và suy tàn đi. Tại sao vậy? Thế hầu hết mọi nền văn minh sẽ có lúc phải suy tàn và bị sụp đổ hay sao? Hay sự sụp đổ tàn khốc đó là do một nguyên nhân cụ thể nào khác?

Các sử gia thường quy kết nguyên nhân hay lý do gây ra sự sụp đổ của nhiều nền văn minh khác nhau, như thiên tai, bệnh dịch, sự thay đổi về khí hậu, sự thay đổi về nhân khẩu học, việc tham nhũng chánh trị, việc di dân ồ ạt, sự trì trệ về kinh tế, nền kỹ thuật lạc hậu, hay vì sự xâm lấn của ngoại bang, vân vân. Thế nhưng, có phải vì vũ khí, các ứng dụng khoa học, và công ăn việc làm khiến cho một nền văn minh không thể nào bị hủy diệt được chăng? Tiếc thay, ngày hôm nay vẫn còn có rất nhiều người suy nghĩ như vậy.

Liệu Hoa Kỳ hay Anh Quốc sẽ có ngày bị sụp đổ không? Hay vì hai xã hội này quá tân tiến, quá phức tạp, và quá văn minh nên khó có thể bị sụp đổ? Suy cho cùng, sẽ có ngày Hoa Kỳ và Anh Quốc sẽ bị xóa sổ ra khỏi bản đồ thế giới, không phải vì tỉ lệ sinh đẻ thấp, khí hậu thay đổi, cơn đại dịch, tổng sản lượng nội địa (GDP) hay việc dân chúng nổi loạn, nhưng vì sự suy thoái của về luân lý (failed morals).

Lịch Sử về Nền Luân Lý của Hoa Kỳ và Anh Quốc

Khởi đầu thời cận đại, Hoa Kỳ và Anh Quốc đang trên đà phát triển đầy quyền thế trên chính trường thế giới. Cũng cùng thời điểm đó, các chính khách cùng nhau tranh luận về nguyên do sâu sa nhằm gây ra sự lớn mạnh (rise) và sụp đổ (fall) của các đế chế. Một năm trước khi Hiến Pháp Hoa Kỳ được thông qua, Edward Gibbon (sử gia, nhà văn, và thành viên của Nghị Viện Anh Quốc) cho xuất bản phiên bản cuối cùng của cuốn sách có nhan đề Lịch Sử về việc Suy Tàn và Sụp Đổ của Đế Chế La Mã (The History of the Decline and Fall of the Roman Empire) . Gibbon nêu ra năm lý do chính dẫn đến sự sụp đổ của các đế chế vĩ đại nhất trong lịch sử. Việc suy giảm về nhân chủng học cũng như nền kỹ thuật lạc hậu và sự thay đổi về khí hậu không có thuộc vào năm lý do được nêu ra. Lý do nền tảng đầu tiên mà Ông nêu ra đó là sự sụp đổ của gia đình. Kế đến là việc tăng thuế, việc khoái lạc quá trớn, việc trang bị võ trang không thể kiểm soát được, và sau cùng là sự mục nát của tôn giáo.

Theo Gibbon, nguyên do chính gây ra sự sụp đổ của Đế Chế La Mã vĩ đại chính là việc mất đi nền phẩm hạnh công dân (civic virtue) và luân lý cá nhân (individual morality) . Gibbon tin rằng các luật lệ về luân lý thì không có thể nào bị thay đổi được, vì chúng cũng giống như các quy luật về toán học và vật lý học vậy. Chính khách người Anh Edmund Burke, một đồng nghiệp của Gibbon, người vốn được xem là cha đẻ của nền bảo thủ cận đại (modern conservatisim), đã tóm tắt sự xác tín của Ông về luân lý trong lá thư gởi cho các quận trưởng cảnh sát Bristol vào năm 1777 như sau: “Tất cả những ai đã từng viết trong chánh phủ đều nhất trí đồng lòng, nếu có bất kỳ một sự tham những nào xảy ra trong quần chúng, thì sự tự do không thể nào tồn tại được.” Vị Tổng Thống đầu tiên của Hoa Kỳ cũng khá quen thuộc với Gibbon. Chính bản thân Tổng Thống George Washington sở hữu cuốn sách nêu trên do Gibbon viết. Trong diễn từ tạm biệt nổi tiếng, vị Tổng Thống đầu tiên của Hoa Kỳ nói: “Trong tất cả mọi khuynh hướng và thói quen tập quán để dẫn đến sự phồn thịnh của nền chánh trị, thì tôn giáo và nền luân lý là không thể nào tách rời ra nhau được.”

Gibbon, Burke, và Washington đều tin tưởng rằng việc bảo tồn xã hội không chỉ thuần túy dựa vào các lữ đoàn quân sự, các thương gia tài giỏi hay những người tiêu dùng dư dã, mà phải dựa vào nền luân lý cao độ (high morals) và tôn giáo đích thực (sincere religion). Thế nhưng, hầu hết các chánh trị gia và các nhà sư phạm thời nay lại thẳng thừng chối bỏ niềm xác tín đó. Họ lập luận rằng những gì mà người khác làm một cách riêng tư trong gia đình của họ đều không có liên quan gì cả đến nền an ninh quốc gia. Hoa Kỳ và Anh Quốc, trước sau gì, cũng sẽ bị sụp đổ một cách trầm trọng và kinh khủng hơn nhiều so với sự sụp đổ của Đế Chế La Mã xưa kia chỉ vì cả hai quốc gia này đã chối bỏ đi nền tảng của việc ổn định quốc gia đó là: các luật lệ về luân lý.

Tôn Giáo và Nền Luân Lý

Trong cuộc cách mạng giới tính (sexual revolution) vào thập niên 1960, một thẩm phán của Tòa Án Tối Cao Hoa Kỳ đã phải thốt lên rằng thật khó mà định nghĩa được thế nào là tính cách/cá tính (character). Lời phát ngôn đó cho thấy rõ ràng đã có một sự thay đổi cơ bản về những gì mà thế hệ trước đã từng tin tưởng và xác tín vì họ thừa biết tính cách/cá tính là gì. Theo họ, tính cách/cá tính của một người nào đó được thể hiện qua việc người đó tôn kính cha-mẹ của mình như thế nào, là không giết người, không ăn cắp, không nói giối, không thèm muốn, và không ngoại tình. Nói tóm lại, tính cách/cá tính được thể hiện qua việc người đó biết và tuân giữ Mười Điều Răn mà Chúa dạy như thế nào. Mọi sự sụp đổ nào cũng đều có hệ quả của nó. Mười Điều Răn chính là cách để tạo ra sự phồn vinh về mặt chánh trị. Chí ít, đó chính là những gì mà vị Tổng Thống thứ nhì của Hoa Kỳ. John Adams, tin tưởng. Trong lá thư gởi cho Thomas Jefferson, John Adams viết như sau: “Mười Điều Răn và Bài Giảng Trên Núi đúc kết nền tôn giáo của tôi.” (The Ten Commandments and the Sermon on the Mount contain my religion) .

Suốt thế kỷ thứ 18, hai Đế Chế Hoa Kỳ và Anh Quốc, nói chung, là rất là tôn giáo. Dĩ nhiên, trong số những người dân của hai đất nước này cũng có những người tội lỗi, xấu xa, và đê tiện. Việc nói dối, việc ham muốn nhục dục, việc ăn cắp, giết người và những tội lỗi khác đều có cả. Thế nhưng, xét về mặt xã hội một cách tổng thể, thì tất cả mọi người dân, mọi gia đình, cho đến các công chức và giới lãnh đạo đều bắt buộc phải tuân thủ theo nền luân lý cao độ vì suy cho cùng đó chính là nền luân lý của Thánh Kinh. Và rất nhiều người trong số họ tin rằng nếu hầu hết mọi gia đình đều biết tôn kính và quy phục Thiên Chúa, thì quốc gia đó mới có thể tồn tại lâu dài và phồn vinh được.

Trong cuốn sách có nhan đề Tư Cách của Các Quốc Gia (The Character of Nations) xuất bản năm 1997, vị cựu Giáo Sư chuyên về Quan Hệ Quốc Tế, Angelo Codevilla viết rằng có một khuynh hướng rất mạnh về những người Mỹ đầu tiên “tự xem họ ngang hàng với con cái Israel.” /Đó là lý do tại sao họ chuyên lo học hỏi về Kinh Thánh. Đó là lý do tại sao họ tìm cách tuân phục và gìn giữ Mười Điều Răn. Đó là lý do tại sao tất cả con cái của họ học hỏi về lịch sử khi Israel cổ xưa bất phục tùng Thiên Chúa nên phải gánh chịu sự xâm lấn của ngoại bang, và chỉ khi họ biết quay trở về với Thiên Chúa, thì họ mới được giải phóng, thoát khỏi ách nô lệ lưu đày nơi Babylon. Thời đó không có nơi nào trên thế giới mà ám chỉ đến Thiên Chúa như là Đấng Tạo Ra Các Luật Lệ về Luân Lý một cách phổ quát như vậy như là tại đất nước Hoa Kỳ này. Khi đó, cả hai quốc gia Hoa Kỳ và Anh Quốc đều tin tưởng vào sự vĩ đại của quốc gia tùy thuộc rất nhiều vào cử chỉ đạo đức (ethical) và luân lý (moral).

Đối với các quốc gia nói tiếng Anh trên khắp thế giới, các gia đình được tổ chức theo đúng với quy luật của Tạo Hóa nghĩa là từng người trong gia đình đều hoàn thành đúng vai trò của mình trong tư cách của người làm cha, làm mẹ, làm con cái, vân vân. Người cha là trụ cột của gia đình, có trách nhiệm chu cấp và bảo vệ cho gia đình mình. Người vợ thì tôn trọng quyền bính của chồng, cảm thấy tự hào trong vai trò là người vợ, và đảm đương chuyện gia đình. Xã hội xem vai trò của người vợ là để bù đắp cho người chồng. Cả hai (chồng-vợ) cùng nhau gánh vác, sinh sản, và giáo dục con cái thành người.

Alexis de Tocqueville—nhà ngoại giao người Pháp, và cũng là một sử gia—người nghiên cứu rất kỹ về Hoa Kỳ và đưa ra một sự đánh giá tài ba về gia đình như sau: “Đối với bản thân tôi, tôi không gì phải ngần ngại khi phải thành thật thú nhận rằng mặc dầu người phụ nữ Hoa Kỳ bị gói gọn lại trong khung cảnh bé nhỏ của một gia đình, và hoàn cảnh của họ theo một khía cạnh nào đó bị coi là quá bị phụ thuộc, vì tôi chưa từng thấy một người phụ nữ đảm nhận một vai trò khiêm tốn đến như vậy; và nếu có ai đó hỏi tôi, thì giờ đây theo kết luận của việc tôi nghiên cứu rất kỹ lưỡng về gia đình Hoa kỳ, vốn tôi cũng đã từng đề cập đến biết bao nhiêu điều vĩ đại mà người Hoa Kỳ đã làm ra, đến việc phải nêu ra một lý do duy nhất và mạnh mẽ nhất để tạo nên sự phồn thịnh đó thì tôi phải nói rằng đó chính là sự trổi vượt của những người phụ nữ Hoa Kỳ nơi đất nước của họ.”

Cho dẫu có nhận thức được hay không, thì các gia đình nơi các quốc gia nói tiếng Anh chính là những gia đình mẫu mực theo đúng những gì Thánh Kinh dạy. Cấu trúc gia đình mạnh mẽ này giúp làm sản sinh ra những đứa con đạo đức, và những đứa trẻ này khi lớn lên sẽ trở thành những người làm cha, làm mẹ, những nhà sư phạm, những thẩm phán, những kỷ sư, những chính khách, và những nhà lãnh đạo gương mẫu. Những người hoạch định chính sách thừa hiểu mối dây liên kết giữa việc tan vỡ gia đình và những tệ nạn xã hội như việc nghiện rượu, nghiện ma túy/cần sa/thuốc phiện/thuốc lắc, việc lạm dụng phúc lợi xã hội (welfare), việc tù tội nơi trẻ chưa đến tuổi thành niên, và những tội phạm nguy hiểm khác. Như Thánh Kinh đã chỉ dạy, chỉ có quốc gia nào biết phục tùng các luật lệ về luân lý của Thiên Chúa thì quốc gia đó mới được tồn tại và chúc phúc bởi Thiên Chúa.

Gia Đình Tan Vỡ

Đến thế kỷ thứ 20, các nhà sư phạm ở Hoa Kỳ lẫn ở Khối Thịnh Vượng Chung Anh Quốc (British Commonwealth) bắt đầu chối bỏ ý tưởng cho rằng các luật lệ có liên quan đến luân lý là bất diệt và không có thể nào thay đổi được. Khi cuộc cách mạng giả thuyết bắt đầu cắm rễ nơi lương tâm của dân chúng, thì mọi người tin rằng những gì đúng đắn trong quá khứ, chưa hẳn là thích hợp hay đúng đắn trong thời đại ngày nay. Những điều răn như “ngươi phải thảo kính cha-mẹ,” “chớ ngoại tình” họ cho rằng đã bắt đầu trở nên quá lỗi thời. Từ đó, con người thẳng thừng chối bỏ nền luân lý tuyệt đối mà Môsê và Chúa Kitô đã giảng dạy. Họ bắt đầu đón nhận chủ thuyết về luân lý của Charles Darwin và Sigmund Freud một cách ngông cuồng. Đến nay, thì khía cạnh về luân lý trên khắp thế giới đã hoàn toàn bị biến đổi.

Trước năm 1912, ước chừng có khoảng hơn 80% những người phụ nữ hãy còn trinh tiết trước khi họ bước vào đời sống hôn nhân. Ngày nay, con số đó còn lại khoảng 3% -- những người phụ nữ chỉ chấp nhận chuyện ái ân sau khi đã kết hôn. Ngay cả trong số những người mộ đạo hay có lòng tin Kitô Giáo, thì con số đó chỉ còn lại là 20%. 2/3 những người sống tại Hoa Kỳ lẫn Anh Quốc chẳng hề bao giờ coi chuyện gian dâm/thông dâm là chuyện xấu xa nữa. Nhiều người coi những con số thống kê đó như là sự chiến thắng về mặt văn hóa. Việc rộng rãi chấp nhận chuyện ăn cơm trước kẻng (hay việc ân ái trước hôn nhân) dẫn đến cơn đại họa về việc sinh con ngoài giá thú một cách tăng vọt (mà người Mỹ vẫn hay gọi là tình trạng single mom/dad). Trước kia, trong số 200 trẻ em chào đời, chỉ có 1 em là sinh ngoài giá thú. Ngày nay, con số đó tăng lên tới gấp 40 hay hơn nữa. Tại Anh Quốc, nếu tỉ lệ này cứ kéo dài, thì đến năm 2025, hầu hết các trẻ em chào đời toàn là những đứa trẻ được sinh ra ngoài giá thú. Sự nứt mẻ về gia đình như vậy chính là hệ quả không thể nào chối bỏ được của việc bất tuân Mười Điều Răn mà Thiên Chúa dạy cho con người chúng ta.

Việc rộng rãi chấp nhận các hình ảnh khiêu dâm và việc ăn cơm trước kẻng đã làm suy yếu đi ý nghĩa của hôn nhân vốn được xem như là nền tảng giữ chặt các gia đình lại với nhau. Điều này đã khiến cho nạn ly dị tăng vọt. Trong năm 1890, trong số 18 cuộc hôn nhân tại Hoa Kỳ thì chỉ có duy nhất một vụ là ly dị. Ngày nay, cứ 2 cuộc hôn nhân là có 1 vụ là ly dị, Tại Anh Quốc và tại xứ Wales, trung bình một giờ là có tới 13 vụ ly dị. Đúng như nhận xét của một chính khách La Mã Seneca thời xưa rằng: “Người ta ly dị là để tái hôn, và họ lấy nhau là để ly dị.” Rồi kết quả sẽ như thế nào?

1/3 trong số các trẻ em ở Hoa Kỳ lớn lên là không có cha đẻ. Tại Anh Quốc, con số này là cao nhất so với các quốc gia khác ở Châu Âu. Người ta lý luận rằng những trẻ em này chẳng có gì là xấu xa cả. Nhưng sự thật thì lại chứng minh đều ngược lại. Những trẻ em lớn lên mà không có cha đẻ thì sẽ bị rơi vào sự đói nghèo gấp tới 4 lần, bỏ họ gấp tới 9 lần, gây ra các tội ác kinh khủng gấp tới 11 lần, và có nguy cơ bị bắt gấp tới 20 lần. Rõ ràng là một có sự liên kết giữa việc rạn nứt gia đình và các tệ nạn xã hội. Quả thế, chẳng có gì là đáng ngạc nhiên khi mức độ bạo động tại Hoa Kỳ trên mỗi đầu người tăng lên gấp đôi kể từ năm 1960, vì tỉ lệ những người Mỹ hưởng trợ cấp xã hội cũng tăng lên gấp đôi. Trong thời Obama làm Tổng Thống, tình trạng hưởng trợ cấp xã hội tăng vọt, và tăng cao nhất so với tất cả các thời Tổng Thống khác của Hoa Kỳ gộp lại. Rất tiếc, hãy còn quá nhiều người Việt, ngoại trừ những người cao niên và những người tật bệnh, xem chuyện nhận trợ cấp của chính phủ là đều rất tự hào, và có không ít dối lừa chánh phủ để nhận được tiền trợ cấp!? Theo những dự đoán của Văn Phòng Nghiên Cứu về Ngân Sách của Quốc Hội (Congressional Budget Office hay CBO), việc gia tăng tiền chi trả trợ cấp sẽ khiến cho nợ quốc gia tăng vọt đến mức không thể chịu đựng được, và phải mất ít nhất là 50 thế hệ sau, mới có thể trả hết được tiền nợ nần quốc gia.

Sử gia về tài chánh Niall Ferguson đã đưa ra lời cảnh cáo rằng: “Các đế chế thường bị rơi vào tình trạng tự phân hủy khi cái giá của việc trả nợ quốc gia vượt quá cái giá của việc bảo tồn các vùng biên giới.” Thật đúng như vậy đối với Đế Chế La Mã vĩ đại. Gần đây nhất chính là việc tan rã của Khối Nga Sô (Soviet Union). Như vị Tổng Thống thứ nhì của Hoa Kỳ, John Adams, đã từng nói: “Các nền tảng của luân lý quốc gia phải được đặt trên nền tảng của các gia đình.” Chỉ có các gia đình vững mạnh mới có thể tạo nên những người công dân chánh trực và ngay thẳng, để họ tự có khả năng chu cấp cho chính gia đình của họ, mà không phải nhờ vã hay bị lệ thuộc vào chánh phủ. Khi một quốc gia chỉ biết hướng vào việc chánh phủ phải chu cấp cho dân chúng, thì quốc gia đó đang trên đường sụp đổ về mặt xã hội.

Chính sự tan vỡ hay rạn nứt của gia đình đã dẫn đến sự sụp đổ của Đế Chế La Mã vĩ đại. Rồi không chóng thì chày, nó cũng mang đến sự sụp đổ và lụi tàn của Hoa Kỳ lẫn Anh Quốc!

Cuộc Cách Mạng về Đồng Tính

Trong thời của Gibbon, cả Hoa Kỳ lẫn Anh Quốc đều có các luật lệ chống lại những khuynh hướng hay những khía cạnh đạo đức có liên quan đến đồng tính (homosexual). Thật ra, Gibbon đã lưu chú rằng việc chấp nhận tình trạng thông dâm (sodomy) giữa hai người cùng giới tính và tình dục trác táng (sexual debauchery) là lý do chính dẫn đến sự hủy hoại của đời sống gia đình trong nền văn hóa La Mã cổ xưa.

Việc thông dâm giữa hai người cùng giới tính được xem như là những dấu hiệu sau cùng hết của nền văn hóa sự chết. Cuốn Bách Khoa Toàn Thư Britannica phiên bản năm 1833 xem việc thông dâm giữa hai người cùng giới tính như là “thứ tội lỗi không tên, vốn là sự nhục nhã hay là điều ô nhục nhất đối với nền văn minh của Hy Lạp và La Mã.” Con người trong thời đại ngày nay thì chế giễu và xem lời nhận xét đó không khác gì là mù quáng (bigotry), mặc cho việc đúng/sai là như thế nào.

Noah Webster, người thường được coi là cha đẻ của học bổng và việc giáo dục của Hoa Kỳ, trong cuốn tự điển – phiên bản đầu tiên—nổi tiếng của Ông là cuốn Webster’s Dictionary định nghĩa việc thông dâm giữa hai người đồng giới tính như là “một thứ tội lỗi chống lại tự nhiên” (a crime against nature) . Trước năm 1962, mỗi tiểu bang của Hoa Kỳ coi việc thông dâm giữa hai người cùng giới tính là trọng tội (felony). Và trước năm 1973, Hội Tâm Lý Học Hoa Kỳ (American Psychological Association hay APA) xem việc thông dâm giữa hai người cùng giới tính chính là việc bất ổn hay rối loạn về thần kinh (mental disorder). Thế nhưng vào những năm 1970, ý kiến và nhận thức của công luận chống lại việc đồng tính đã bắt đầu có sự đảo ngược một cách nguy hại và kinh khủng chưa từng có.

Một khi xã hội bắt đầu xem ý niệm về luân lý chỉ là có tính chủ quan, thì những triết gia theo thuyết tiến hóa bắt đầu loan truyền ra ý tưởng rằng: việc gian dâm (ăn cơm trước kẻng), việc ngoại tình, việc đồng tính luyến ái, và thậm chí ngay cả việc ấu dâm, thì chẳng có gì là xấu xa hay tội lỗi cả. Và thật vậy, giờ đây dường như mọi người đều coi những chuyện đó là tự nhiên, là chuyện thường ngày ở huyện. Ngày nay, đã không còn có những người cha với bản tính nam giới (masculine fathers) thật sự hay những người mẹ với bản tính nữ giới (feminine mothers) thật sự, có mặt trong một mái ấm gia đình, để dạy dổ các con trẻ của họ về vai trò của dục tính nữa—và chính vì sự thiếu vắng đó, đã khiến cho các con trẻ bị mù mờ hay rối bời về giới tính (gender confusion), và hiện trạng này đã đạt đến cao điểm trong năm 2014. Đó cũng chính là năm mà Nghị Viện Anh Quốc chính thức hợp thức hóa “hôn nhân” đồng tính. Và một năm sau đó, dưới thời Obama—người được tờ tạp chí theo khuynh hướng phóng khoáng Newsweek mệnh danh là ông tổng thống đồng tình đầu tiên (the first gay president)—thì Tòa Án Tối Cao Hoa Kỳ cũng chính thức hợp thức hóa chuyện “hôn nhân” đồng tính, với sự phản bội của Chánh Án Anthony Kennedy, người vốn được coi là bảo thủ.

Những thay đổi này đã đánh dấu nên một kỷ nguyên mới: một kỷ nguyên mà hôn nhân không còn được coi là có tính thánh thiên, như Thiên Chúa đã định sẳn, giữa một người nam và một người nữ nữa; một kỷ nguyên mà hôn nhân có thể được định nghĩa như là mối quan hệ dục tính giữa bất kỳ hai bên nào có đồng thuận với nhau, cho dẫu cả hai đều là nam, là nữ, là nữ chuyển thành nam, là nam chuyển thành nữ, hay giữa chừng, vân vân.

Thật khó mà có thể tưởng tượng được, mấy năm trước, khi cuộc trưng cầu dân ý về “hôn nhân” đồng tính diễn ra tại tiểu bang California và các tiểu bang khác, mọi cử tri ồ ạt đi bỏ phiếu và kết quả là hầu hết dân chúng đều chống lại “hôn nhân” đồng tính. Thế nhưng, với sự cai trị độc tài theo khuynh hướng xã hội chủ nghĩa, cộng với quyền lực mafia đen tối, tội lỗi, và mạnh bạo; chính thể Obama đã dùng sức ép lên các chánh án Tối Cao, và thậm chí còn đe dọa sẽ vạch ra những điểm xấu của họ, để buộc Tòa Án Tối Cao phải chấp nhận “hôn nhân” đồng tính.

Ngay khi phán quyết “hôn nhân” đồng tính được đưa ra, Cựu Chánh Án Quá Cố, theo đường lối bảo thủ và cũng là một người Công Giáo mộ đạo, Antonin Scalia (người có đứa con trai hiện làm Linh Mục – Cha Paul Scalia – thuộc Giáo Phận Arlington, VA, và cũng vị Linh Mục con cử hành lễ tang cho người cha khả kính của mình) đã phải thốt lên rằng: “Quyết định về ‘hôn nhân’ đồng tính cho thấy kẻ ‘cai trị’ Hoa Kỳ là Tòa Án Tối Cao” (Gay marriage decision shows America’s ‘ruler’ is Supreme Court) . Điều này là vi hiến vì 9 vị chánh án, trong đó có tới 8 vị không phải là Kitô Giáo hay Tin Lành chính thống, và tất cả họ không phải do dân chúng bầu lên, thế mà họ lại có quyền cai trị đất nước?!

Phải nói rằng chưa có chính thể nào dùng sức ép tư pháp (judicial push) mạnh mẽ để thông qua những mục tiêu đen tối của mình, nhằm làm băng hoại xã hội, Giáo Hội Công Giáo, và các gia đình Kitô Giáo như là chính thể của Obama trong suốt 8 năm!

Riêng tại Vatican, cũng chẳng lạ gì, cũng có không ít “con sâu làm rầu nồi canh” khi mà những cố vấn và những vị chủ chốt tại một số bộ trong giáo triều mạnh mẽ, âm thầm, và lặng lẽ để cổ võ cho phong trào thế tục tội lỗi này, chẳng hạn như vị cựu linh mục người gốc Ba Lan Krzysztof Olaf Charams, người đã làm việc tại Vatican hơn 13 năm; đến Đức Ông Luigi Capozzi, vị thư ký riêng của một vị Hồng Y thuộc Hội Đồng Giáo Hoàng đặc trách việc diễn giải các văn bản luật, vốn là cộng sự viên gần gũi và thân tín nhất của vị Giáo Hoàng đương nhiệm; vân vân.

[Xem thêm chi tiết về Ông Krzysztof Olaf Charams tại https://www.theguardian.com/world/2015/oct/28/ex-vatican-official-krzysztof-charamsa-im-a-gay-man-im-not-a-monster]

[Xem thêm chi tiết tại https://www.lifesitenews.com/news/high-ranking-monsignor-with-link-to-pope-francis-caught-in-cocaine-fueled-g]


Mạnh mẽ hơn, vị Cựu Chánh Án Quá Cố Scalia, phán rằng: “Tòa Án Tối Cao Hoa Kỳ đã đi thụt lùi hay cách ly hẳn với kiểu lý luận luật pháp theo đúng với khuôn khổ của John Marshall và Joseph Story hòng theo đuổi kiểu cách ngôn bí ẩn của cái bánh cookie may mắn” (The Supreme Court of the United States has descended from the disciplined legal reasoning of John Marshall and Joseph Story to the mystical aphorisms of the fortune cookie)

[Phiên bản Anh ngữ có thể đọc tại http://thehill.com/blogs/blog-briefing-room/news/246249-scalia-gay-marriage-decision-shows-americas-ruler-is-supreme]

[Xem Tang Lễ của vị Cựu Chánh Án Quá Cố Antonin Scalia và đặc biệt là bài giảng lễ của Cha Paul Scalia tại https://www.youtube.com/watch?v=xHdqGtYJegg]


Xưa kia, việc đồng tính là một thứ trọng tội đáng kinh tởm, thế còn ngày nay, đồng tính lại là một thứ quyền đặc ân (priviledged right), mà bất kỳ ai, chống lại đều phải bị khổ hình. Quả thật là đáng nực cười, khi mà tỉ lệ đồng tính luyến ái chỉ chiếm trên dưới 1% trên toàn nước Mỹ, thế nhưng, dưới thời độc trị của Obama, chúng lại có thế lực rất mạnh như vũ bão, và có thể lấn áp hay trù dập bất kỳ ai, nhất là những người Kitô Giáo có đức tin thật sự, nếu như họ có tư tưởng lên án, chống đối, phê phán, hay dám can đảm sống Đức Tin Kitô Giáo của họ nơi quãng trường công cộng.

Còn về phía Giáo Hội Công Giáo, Giáo Hội coi chuyện “hôn nhân” đồng tính là như thế nào?

Linh Mục Antôn Bùi Kim Phong, Cha phó của Nhà Thờ Các Thánh Tử Đạo Việt Nam tại Tổng Giáo Phận Atlanta, GA trong tờ Thông Tin Mục Vụ ngày 30 tháng 7 năm 2017, đã có một bài viết rất hay và chí lý về chủ đề “hôn nhân” đồng tính mà tôi xin được phép trích lại nguyên văn như sau:

“Nhiều người trong chúng ta quan tâm lo lắng khi thấy vấn đề đồng tính luyến ái ngày càng gia tăng và gây ra nhiều biến động trong đời sống xã hội, và cả trong những tranh luận bên trong Giáo Hội. Ngày càng có thêm nhiều quốc gia, trong đó có đất nước chúng ta đang sống, chấp nhận và hợp pháp hoá việc sống chung đồng tính như là ‘hôn nhân’ đồng tính (same sex marriage). Trong gia đình của một số người trong chúng ta cũng đang phải đối diện với vấn đề này trong con cái chúng ta. Mọi việc xem ra đang rất ‘thuận lợi’ cho đồng tính. Trong xã hội ngày nay, người đồng tính công khai phát biểu không chấp nhận hôn nhân truyền thống giữa người nam và người nữ thì được hưởng ứng và trân trọng, nhưng ai phản đối công khai đồng tính luyến ái thì bị phản đối và loại trừ. Cả trên bình diện quốc gia lẫn quốc tế, đồng tính được xem như là một dấu hiệu của phát triển, phải được bảo vệ, tôn trọng và cổ võ. Trong khi đó, Giáo Hội Công Giáo của chúng ta luôn bị tấn công và kết án là chống đồng tính, là lạc hậu. Cuộc chống đối này còn mạnh mẽ hơn việc coi Giáo Hội là kẻ thù của tự do của phụ nữ khi không cho phép họ thai. Những điều này không làm cho Giáo Hội chúng ta chùn bước trong việc biện minh cho việc không chống đối người đồng tính, nhưng luôn cổ võ một cái nhìn tích cực về tình yêu, về tính dục của con người, và về gia đình. Giáo hội mời gọi chúng ta phân biệt rõ ràng giữa tính dục đồng tính, người có khuynh hướng đồng tính, hành vi tính dục đồng tính, và ‘hôn nhân’ đồng tính.

Sách Giáo Lý Công Giáo định nghĩa: “Đồng tính luyến ái là những liên hệ giữa những người nam hay nữ cảm thấy bị lôi cuốn tính dục với người đồng phái nhiều hơn với người khác phái. Đồng tính luyến ái xuất hiện trong nhiều thời đại và văn hóa, với nhiều hình thức khác nhau. Cho đến nay, người ta vẫn chưa giải thích được nguyên nhân tâm thần của hiện tượng này (Số 2357). Như chúng ta đã biết, mọi hành vi tính dục ngoài hôn nhân, cả liên hệ khác giới tính, đều ngược với luật Chúa, và bị kết án.

Sách Giáo Lý Công Giáo xác quyết rằng: “Các hành vi đồng tính luyến ái ngược với luật tự nhiên vì loại bỏ chủ đích truyền sinh của hành vi tính dục, cũng không xuất phát từ nhu cầu bổ túc thực sự về tình cảm và tính dục” (Số 2357).

Trong tuyên ngôn “Persona Humana,” ngày 29-12-1975, Bộ Giáo Lý Đức Tin đã tái khẳng định rằng: “Những hành động đồng tính luyến ái là điều đã bị Kinh Thánh lên án như những sa đọa trầm trọng và bị coi là hậu quả đau thương của sự phủ nhận Thiên Chúa. Phán đoán này chứng tỏ hành động đồng tính luyến ái tự nó là điều xáo trộn và không thể chấp nhận được trong bất kỳ trường hợp nào” (Số.8).

Mặc dầu Giáo Hội không coi khuynh hướng hướng chiều về tình dục đồng tính là tội lỗi, vì đôi lúc không hẳn là vì đương sự chọn điều đó, nhưng cũng không có nghĩa là Giáo Hội coi khuynh hướng đó là không có ý nghĩa, trung tính về luân lý. Tuy rằng tự nó không là tội, nhưng nó là một thiên hướng hướng về một sự dữ luân lý, nên phải được coi là một sự sai lệch khách quan. Còn về cái gọi là ‘hôn nhân’ đồng tính, gọi một sự việc là hôn nhân không có nghĩ là làm cho nó trở thành hôn nhân thực sự.

Hôn nhân luôn là một giao ước giữa người nam và người nữ, tự bản tính là để truyền sinh và giáo dục con cái, và hiệp nhất và mưu tìm hạnh phúc cho hai người phối ngẫu. Những người cổ võ cho ‘hôn nhân’ đồng tính đưa ra những luận cứ hoàn toàn khác biệt. Họ cho đây là sự kết hợp giữa hai người nam hay hai người nữ. Điều này chối bỏ sự khác biệt tự nhiên về tâm sinh lý giữa hai người nam và nữ đang tìm sự bổ túc và thành toàn cho nhau trong hôn nhân. Họ cũng chối từ mục đích đặc biệt ưu tiên trong hôn nhân là sinh sản và nuôi dạy con cái. Hai thực tại hoàn toàn khác biệt, không thể đồng hoá và coi như nhau.

Thêm vào đó, điều tốt nhất cho đứa trẻ là được nuôi dạy và lớn lên dưới ảnh hưởng của người cha và người mẹ tự nhiên. Quy luật này được khẳng định qua những khó khan mà các trẻ mồ côi, các trẻ được nuôi dạy bởi riêng cha hay mẹ đơn thân, bởi thân thuộc hay người bảo hộ, phải đối diện. Và đây cũng là quy luật mà các trẻ được các cặp ‘hôn nhân’ đồng tính nuôi. Nó bị tước đi chính người cha hay người mẹ tự nhiên của nó. Nó được lớn lên với người không phải máu mủ ruột thịt. Đứa bé đó luôn bị tước đi hình ảnh, tình thương, và kiểu mẫu đích thực của người cha hay người mẹ.

Như vậy, ‘hôn nhân’ đồng tính bỏ qua những lợi ích lớn nhất của đứa trẻ. Đưa các trẻ em vào trong các cặp đồng phái tính qua việc nhận con nuôi, trong thực tế là một sự bạo hành đối với các em đó, theo nghĩa người ta lợi dụng tình trạng yếu đuối của các em ấy để đưa chúng vào những môi trường không tạo điều kiện dễ dàng cho sự phát triển đầy đủ của chúng về mặt nhân bản. Chắc chắn việc làm như thế là điều vô luân nặng nề. Hơn thế nữa, luật pháp dân sự kiến tạo những nguyên tắc cho đời sống con người trong xã hội. Vì thế nó đóng vai trò rất quan trọng và đôi khi mang tính quyết định trong việc ảnh hưởng đến cách nghĩ và phương thức cư xử. Bên ngoài nó định hình đời sống xã hội, và bên trong nó cải đổi sâu xa lối nghĩ và đánh giá của mọi người về các hành vi. Việc luật pháp công nhận ‘hôn nhân’ đồng tính rõ ràng đang làm mờ nhạt đi những giá trị luân lý căn bản, làm mất giá trị hôn nhân truyền thống, và đang làm cho nền luân lý công cộng yếu dần đi.

Giáo huấn của Giáo Hội coi gia đình con người tự nhiên đặt nền tảng trên việc kết hiệp với nhau suốt đời giữa người nam và người nữ, sinh sản con cái, và tạo nên nền tảng cho toà nhà xã hội, cũng như cộng đồng đức tin. Đạo Công Giáo tôn trọng và xem gia đình là ‘giáo hội tại gia’ nên chống lại bất cứ chính sách công cộng nào đang cố định nghĩa lại, hay sắp xếp để xem ‘hôn nhân’ đồng tính có giá trị tương đương.

Trong văn kiện ngày 3-6-2003 về những dự luật nhìn nhận sự những cặp đồng phái về phương diện pháp luật, Bộ Giáo Lý Đức Tin nhấn mạnh rằng “Giáo Huấn của Hội Thánh dạy phải có lòng từ bi cảm thông với những người đồng tính luyến ái, nhưng việc nhìn nhận về pháp lý sự kết hợp của những người đồng phái tính là điều trái ngược với bản tính con người và xét cho cùng, có hại cho xã hội.” Luân lý Công Giáo kết án hành vi tình dục đồng tính, nhưng không kết án con người đồng tính.

Trong giáo hội vẫn thường trích dẫn nguyên tắc của thánh Augustino: “Ghét tội, nhưng yêu tội nhân”. Sách Giáo Lý Công Giáo hướng dẫn: “Ðừng quên một số người đã có khuynh hướng đồng tính luyến ái thâm căn. Ðối với đa số những người này, khuynh hướng lệch lạc ấy là một thử thách. Chúng ta phải đón nhận họ với lòng tôn trọng, thông cảm và tế nhị, tránh đối xử bất công. Cả những người này cũng được mời gọi thực hiện ý Chúa trong cuộc sống và, nếu là Kitô hữu, họ được kêu gọi kết hợp các khó khăn họ có thể gặp phải do hoàn cảnh của mình, với hy lễ thập giá của Chúa” (Số 2358). Chúng ta cùng cầu xin Mẹ Maria cầu bầu cho cho những anh chị em đang có khuynh hướng tính dục khác biệt, cũng như mọi người, có được sức mạnh để sống đời sống khiết tịnh trong hôn nhân cũng như trong đời sống độc thân. Xin cho các nhà cầm quyền luôn đặt lợi ích cho đời sống công cộng dựa trên những nguyên tắc luân lý tự nhiên chứ không mưu tìm những lợi ích chóng qua, và cổ võ cho văn hoá sự chết.”

Theo thiển ý của riêng tôi, trong tư cách là người Công Giáo, chúng ta không có quyền phê phán hay chỉ trích những người đồng tính luyến ái. Nhưng đó cũng không có nghĩa là họ bắt buộc chúng ta phải chúc phúc (bless) hay nhìn nhận (recognize) mối quan hệ tội lỗi và bất chánh của họ được. Mà trái lại, chúng ta cần phải luôn mở rộng vòng tay để đón tiếp, để cầu nguyện, và để giúp họ hoán cãi mau sớm trở về với đường lối ngay thẳng mà Thiên Chúa đã hoạch định. Hãy nhớ những gì Thiên Chúa đã răn dạy chúng ta về chuyện thông dâm giữa hai người cùng giới tính như sau:

“Vì thế, Thiên Chúa đã phó mặc họ cho những tình dục bỉ ổi. Nữ giới tráo đổi tính giao lẽ thường để làm những điều nghịch luân. Nam giới cũng vậy, gác bỏ tính giao lẽ thường với nữ giới, mà hăm hở thèm muốn lẫn nhau, trai với trai, làm điều ô trọc, chuốc lấy vào thân cái công lênh đích đáng với sự lầm lạc của họ” (Thư Rôma 1:26–27)

“Hay anh em không biết sao? những kẻ bất công sẽ không được Nước Thiên Chúa làm cơ nghiệp? Chớ có tự khi! Hạng dâm dật, thờ quấy, ngoại tình, bợm điếm, dâm cuồng, trộm cắp, tham ô, nghiện ngập, chửi bới, hay cướp giựt: các người đó sẽ không được Nước Thiên Chúa làm cơ nghiệp!” (1 Cor. 6:9–10)

“Mà ta biết: Lề luật tốt lành, miễn là người ta biết dùng nó như bộ luật, 9 nhận ra điều này là Luật không được lập ra cho người công chính, nhưng là cho hạng phi pháp và loạn tặc, vô đạo và tội lỗi, bất lương, vô lại, giết cha, giết mẹ, sát nhân, 10 dâm dật, kê gian, buôn người, láo khoét, bội thề và bất cứ điều gì khác nghịch với đạo lý thuần lương” (1 Tim. 1:8–10)

“Với trai, ngươi sẽ không đồng sàng, như nằm với đàn bà: đó là điều đáng nhờm tởm,” hay “Người nào đồng sàng trai với trai như nằm với đàn bà: chúng đã làm điều nhờm tởm, cả hai: tất phả chết: máu chúng đổ xuống trên mình chúng” (Leviticus 18:22 & 20:13)

“Chúng đã làm cao làm cách, đã làm điều ghê tởm trước nhan Ta, nên Ta đã hủy chúng đi như ngươi đã thấy” (Ezek. 16:50)

Cũng có không ít người thậm chí còn cho rằng gia đình theo khuynh hướng truyền thống, ngày nay đã quá lỗi thời, và quá nguy hiểm cho xã hội, vì nó chẳng khác gì hình thức nô lệ phụ nữ và trẻ em. Việc gia đình tan vỡ, và con cái ngoài giá thú, chẳng còn là điều đáng để đánh động lương tâm nhân loại nữa. Con người thời nay đã quá quen thuộc với viễn cảnh tan nát như vậy rồi. Thay vì phải can đảm nhìn nhận là xã hội ngày nay đã tách rời hẳn với Thiên Chúa, với các giá trị và lời giảng dạy của Thánh Kinh, vốn là chuẩn mực của xã hội, ngày nay xã hội đã thẳng thừng thay đổi chuẩn mực đó, để tái định nghĩa hôn nhân và gia đình, theo cách thỏa mãn dục tính tội lỗi của con người.

Hãy Để Những Bé Trai Trở Thành Các Bé Gái Hay Ngược Lại Hoặc Giữa Chừng (Let Boys Be Girls or Goys Be Birls or In-Between)

Kinh Thánh Công Giáo dạy cho chúng ta biết về người nam và người nữ theo sự hoạch định của Thiên Chúa như sau:

“Thiên Chúa sáng tạo con người theo hình ảnh mình, Thiên Chúa sáng tạo con người theo hình ảnh Thiên Chúa, Thiên Chúa sáng tạo con người có nam có nữ” (Genesis 1:27)

“Người đáp: ‘Các ông không đọc thấy điều này sao: ‘Thuở ban đầu, Đấng Tạo Hoá đã làm ra con người có nam có nữ’” (Matthew 19:4)

“Chính thiên nhiên lại không dạy anh em rằng người nam mà để tóc dài là điều ô nhục, còn người nữ mà để tóc dài thì lại là vinh dự cho họ đó sao? Là vì Thiên Chúa ban cho người nữ mái tóc làm khăn che đầu” (1 Corinthians 11:14-15)

Gần 2 năm cuối cùng của chính thể Obama, phong trào chuyển đổi giới tính (transgender) bổng trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, đặc biệt là tại tiểu bang North Carolina—khi cuộc chiến chống lại chính phủ liên bang lên tới cực điểm, và Bộ Tư Pháp của Obama đã thẳng tay trừng phạt tất cả các tiểu bang nào chống lại khuynh hướng này. Target là công ty đầu tiên hưởng ứng lời kêu gọi bảo vệ những người chuyển giới tính bằng cách cho phép họ dùng bất kỳ nhà vệ sinh nào mà họ muốn. Kết quả sau 2 năm, doanh số thu vào của họ bị thua lỗ nặng nề.

Sau chiến thắng “ngoạn mục” của “hôn nhân” đồng tính, chính thể Obama thừa thắng xông lên để cực lực cổ võ cho việc chuyển đổi giới tính: từ nam thành nữ, từ nữ thành nam, hay giữa chừng xuân (nam cũng chẳng ra nam, và nữ cũng chẳng ra nữ; nam có bộ phận sinh dục của nữ giới, có thể mang thai; và ngược lại). Xã hội bây giờ coi chuyện “giới tính” không phải là luật hay hình thức tự nhiên hoặc thuộc về khía cạnh sinh lý bẩm sinh, vốn do chính Thiên Chúa hoạch định nên khi đứa bé hãy còn trong dạ mẹ, mà là một sự “chọn lựa” tùy theo sở thích và theo từng thời điểm khác nhau trong cuộc sống của riêng cá nhân đó. Khi mà mọi người giả đò như chuyện rối loạn về giới tính là chuyện bình thường, nếu không nói là điều tất yếu sẽ phải xảy ra, thì bất kể ai chống lại lối nghĩ suy bệnh hoạn và ngông cuồng này đều bị trừng trị thẳng thừng hay bị bịt miệng. Điều đó cho thấy một sự sút giảm hay suy đồi trầm trọng về mặt luân lý!

Hãy tưởng tượng một nam sinh ngang nhiên bước vào phòng thay đồ và nhà vệ sinh của các nữ sinh, vì rằng tuy có hình thể là nam giới, nhưng cách suy nghĩ và cá tính của người nam sinh đó là giống với nữ sinh, nên người nam sinh có quyền vào phòng nữ sinh, và ngược lại. Chính thể của Obama thay vì bảo vệ những người nghèo yếu cô thế, những trẻ thơ vô tội không có thể tự bảo vệ mình, hay những bất công khác của xã hội; thì lại dồn hết sức lực để bảo vệ cho người nam sinh đó; vì chưng việc không cho người nam sinh vào phòng thay đồ và nhà vệ sinh của các nữ sinh chính là hình thức quyấy nhiễu nguy hại chống lại người nam sinh đó; và khốn nạn thay, hình thức quấy nhiễu đó—theo cách lập luận của chính thể Obama và cũng là của xã hội đương thời—chẳng khác nào với việc phân biệt chủng tộc (racial segregation). Đó, chúng ta đã nhận thấy kiểu lập luận quái dị đó chưa?! Ngày nay đại đa số công luận đồng ý rằng việc chối từ cặp đồng tính luyến ái quyền được “cưới nhau” thì cũng chẳng khác nào chuyện chống lại cuộc hôn nhân khác chủng tộc (interracial marriage) vậy! Do thế, việc chối từ một người nào đó quyền được sử dụng các nhà vệ sinh công cộng dựa trên nền tảng sinh lý thì cũng chẳng khác gì chuyện loại bỏ những người da đen ra khỏi những nơi vốn chỉ dành riêng cho những người da trắng vậy! Rõ ràng là chính phủ dưới thời Obama phải tìm mọi cách để bảo đảm rằng những trẻ em lớn lên trong thế giới—mà sự rối loạn về giới tính (gender confusion / sex confusion) đang trở nên thịnh hành—đều được đón nhận và cổ võ hết mình bởi chính phủ và xã hội!

Thế còn các nữ sinh, những người cảm thấy bị xúc phạm khi có một nam sinh, ngang nhiên bước vào phòng thay đồ hay nhà vệ sinh của các em thì sao? Xin lỗi, các em nữ sinh nhé! Chính phủ và xã hội không có bảo vệ cho các em đâu vì chưng chính các em, mới là người cần phải tự thay đổi hay tự điểu chỉnh lại cách suy nghĩ của các em, chứ không phải người nam sinh đó đâu; và nếu không, thì các em sẽ bị quy kết với tội phân biệt chủng tộc và bị tù tội suốt đời!?!?

Đau đớn hơn nữa khi chuyện lu mờ (doubt) về giới tính đang được mạnh mẽ cổ võ tại các trường học khắp Hoa Kỳ. Ngày nay các giáo viên và những nhà sư phạm học đang tìm cách gieo trồng và thúc đẩy sự hiểu biết lệch lạc về giới tính trong đầu óc non dại của các em học sinh. Những “kiến trúc sư xã hội” có suy nghĩ cực đoan và sai lệch thuộc Đảng Dân Chủ đang hồ hởi coi hiện trạng này chính là một mặt trận can trường mới trong quyền công dân (civil rights) và trong sự tiến bộ về mặt xã hội. Và với sự tham vấn từ những kẻ bệnh hoạn này, giới trẻ ngày nay, vốn đã bị nhồi sọ, thẳng thừng chống lại hay ngang nhiên thách thức những ai coi giới tính được ghi rõ trong các giấy khai sanh của các em, như là cách để chống lại hay áp bức các em, trừ khi họ cho phép các em được tự xem các em theo giới tính mà các em tự thích và muốn thay đổi vào bất kỳ thời gian hay khoảnh khắc nào. Những kẻ bệnh hoạn này đang tích cực thực thi một sứ mạng tôn giáo mới nhằm hoán chuyển và làm lung lay trái tim của con người, khuyến khích con người chống lại hình thức gia đình theo kiểu truyền thống, để chấp nhận hoàn toàn hình thức lưỡng tính, việc thông giâm giữa hai người cùng giới tính, vân vân. Nếu nhìn rộng và nhìn xa hơn nữa, những em này chính là tương lai của xã hội; rồi các em sẽ trở thành những chính trị gia, những nhà giáo dục, những người lãnh đạo tương lai của quốc gia, vân vân; thì khi đó không còn biết đất nước Hoa Kỳ lẫn Anh Quốc sẽ trôi dạt về đâu, nếu như không muốn nói là sự diệt vong vì sự suy đồi về mặt luân lý?

Chưa có bao giờ phong trào LGBT (Lesbian-Gay-Bisexual-Transgender: Đồng Tính Nữ - Đồng Tính Nam – Lưỡng Tính – Chuyển Đổi Giới Tính) lại được cổ võ một cách mạnh mẽ như là một kiểu tương lai hết sức rạng rỡ, hạnh phúc, không có phản phất một lớp mây đen hay có một hệ quả nào cả trong lịch sử cận đại của loài người như là 8 năm vừa qua dưới thời lãnh đạo của Obama. Các phương tiện truyền thông đại chúng và những chính trị gia đã mặc nhiên coi thường những khía cạnh đen tối của trào lưu ma quỹ và tội lỗi này như những căn bệnh lạ, sự xúc phạm đến lương tâm, và việc rạn nứt nơi các gia đình, chẳng hạn. Chỉ có một số nhỏ theo khuynh hướng bảo thủ hay rất ít những người thuộc Đảng Cộng Hòa chân chánh mới dám lên tiếng công khai chống lại, còn tất cả thì lại dửng dưng coi như chẳng có gì là đáng quan ngại cả: miễn sao nó không ảnh hưởng gì tới mình cả, thì kệ bọn chúng, bọn chúng muốn làm gì thì kệ chúng! Rõ ràng là xã hội của chúng ta đăng bị băng hoại và thoái hóa một cách trầm trọng về mặt luân lý để con người tự do làm theo ý thích của riêng mình (Judge 17:6; 21:25)

“Quả vậy, có ai ghét thân xác mình bao giờ; trái lại, người ta nuôi nấng và chăm sóc thân xác mình, cũng như Đức Ki-tô nuôi nấng và chăm sóc Hội Thánh, vì chúng ta là bộ phận trong thân thể của Người. Sách Thánh có lời chép rằng: Chính vì thế, người đàn ông sẽ lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả hai sẽ thành một xương một thịt. Mầu nhiệm này thật là cao cả. Tôi muốn nói về Đức Ki-tô và Hội Thánh. Vậy mỗi người trong anh em hãy yêu vợ như chính mình, còn vợ thì hãy kính sợ chồng” (Ephesian 5:29-33)

Ấu Dâm – Trận Chiến Kế Tiếp Trong Cuộc Cách Mạng Tính Dục?

Nền luân lý của Hoa Kỳ đang được biến đổi theo xu hướng tuột dốc trầm trọng và suy đồi nhất về mặt luân lý khiến cho bất kỳ ai, dẫu có thờ ơ hay bàng quang cho lắm cũng phải hết sức quan ngại và giựt mình! Hãy tưởng tượng xem 5 năm nữa chuyện gì sẽ xảy ra?

Khía cạnh hay đời sống luân lý của Hoa Kỳ lẫn Anh Quốc đã phát triển từ kiểu gia đình Chính Thống - Kitô Giáo truyền thống (Judeo-Christian traditional family) đến kiểu gia đình không có còn mang một chút gì là tôn giáo cả hay kiểu gia đình bất/vô tôn giáo (non-relegious family), đến kiểu gia đình rạn nứt và tan vỡ, rồi đến kiểu gia đình ly dị và tái hôn, rồi đến kiểu gia đình của những người gian dâm (fornicator) hay ăn cơm trước kẻng, rồi đến kiểu gia đình ngoại tình (adulterers), và sau cùng là kiểu gia đình đồng tính (homosexual) / kiểu gia đình lưỡng tính (bisexual) / kiểu gia đình tình dục bậy bạ hay bừa bãi không bị hạn hẹp bởi giới tính sinh lý (pansexual) / kiểu gia đình của những người bị bệnh hoạn về mặt tâm lý hay tình cảm vì họ nghĩ rằng họ thuộc giới tính khác chứ không phải giới tính bẩm sinh mà Thiên Chúa đã mặc định cho họ (transsexual) / kiểu gia đình của những người vốn cho là nhân dạng cá nhân (personal identity) và giới tính (gender) riêng tư của họ không theo đúng với giới tính bẩm sinh mà Thiên Chúa đã mặc định cho họ (transgender).

Có phải sự băng hoại về mặt luân lý chỉ dừng tại đó thôi không? Hay liệu còn có một sự biến chuyển hay băng hoại nào khác chăng?

Thưa có, đó chính là nhóm người đang tự coi họ như là những kẻ “bị ruồng bỏ” trong nhóm những người có tình dục sai lạc, vốn chỉ toàn là những người lớn—và thích thực hiện những hành vi giao cấu tính dục dơ bẩn và bệnh hoạn với các trẻ em, cho dẫu những trẻ em đó chỉ mới 8 tháng tuổi, hay chúng ta còn gọi là ấu dâm. Họ tự xem họ có sứt hút mạnh mẽ đến các trẻ em (pedophiles). Những kẻ ấu dâm này tìm cách thỏa mãn dục vọng của họ bằng cách tìm, chứa, và tàng trữ những hình ảnh khỏa thân của trẻ con, và đến khi hành động thì chúng tìm đến những nơi có đông các trẻ em, để lợi dụng sự ngây thơ của các em, chúng dụ dỗ, bắt cóc, rồi hãm hiếp và giao cấu tình dục với các em. Riêng tại các quốc gia nghèo đang phát triển, hay chậm phát triển ở Châu Phi, Châu Á, vân vân… kỹ nghệ ấu dâm cũng đang phát triển rầm rộ. Cũng mới gần đây, một viên chức hay nói đúng hơn một vị Linh Mục tham tán đại diện Vatican ở Washington cũng đã bị Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ trục xuất vì bị bắt có tàn trữ các hình ảnh khiêu dâm của trẻ em. Quả thật, loạn luân đến thế! Ngay cả tại Vatican cũng chẳng vừa, tội lỗi đã xuyên thủng tới khắp mọi nơi! Ngày nay đại đa số xem chuyện ấu dâm là thứ tội tày trời và không có thể nào có thể tha thứ được, thế nhưng chỉ vài năm nữa thôi, chuyện đó lại là bình thường; cũng giống như chuyện “đồng tính luyến ái” xưa kia vậy!

Tại làm sao vậy?

Trước chiến thắng “ngoạn mục” và vũ bão của phong trào đồng giới tính và chuyển đổi giới tính, phong trào cổ võ cho sự ấu dâm đang từng bước được thực hiện. Những Nhóm Ấu Dâm như Hội Người Đàn Ông/Bé Trai Yêu Thương Nhau Bắc Mỹ (North America Man/Boy Love Association hay NAMBLA) đã tồn tại từ rất lâu rồi. Trong giới truyền thông đại chúng, đã có không ít tiếng nói cổ võ cho kiểu quan hệ tính dục bất xứng này và khuyên mọi người không nên mạnh mẽ phê phán hay chống lại. Trơ trẽn hơn nữa, khi họ kêu gọi mọi người phải tôn trọng các quyền của những người lớn về việc họ muốn có quan hệ ấu dâm với các trẻ em, chưa tới tuổi vị thành niên.

Các bạn có tin tưởng nổi chuyện này không? Hãy mở mắt mà xem ….

Ngày hôm nay, nhóm cuồng tín về việc đồng tính luyến ái bắt đầu cuộc cách mạng của họ với kiểu lập luận “chúng tôi đã được sinh ra như vậy rồi!” (We were born that way!) nho nhỏ như thế. Trước đây không lâu, nhóm đồng tính luyến ái cũng đang ở vị trí như nhóm cổ võ ấu dâm hiện nay. Trong năm 2015, dưới sự hổ trợ đắc lực của chính thể Obama, Tòa Án Tối Cao đã “hợp thức hóa” chuyện đồng tính và “hôn nhân” đồng tính; và giới truyền thông đại chúng ăn mừng chiến thắng bằng những hình trái tim có mầu cầu vòng (rainbow hearts). Cách lập luận cơ bản và sai lệch về mặt luân lý mà những người vận động cho chuyện đồng tính chính là họ nói rằng sở dĩ có việc thu hút cùng giới tính là vì nó xuất phát từ mặt di truyền học (genetically determined)—và rằng họ được sinh ra theo kiểu đồng tính như vậy rồi. Làm sao mà chúng ta có thể thay đổi một người nào đó về mặt di truyền học được? Họ tranh cãi rằng nếu bạn nói việc đồng tính là sai trái, thì bạn chính là kẻ thù ghét—kẻ tin mù quáng, hay người chỉ thích kết án một người nào đó đơn giản chỉ vì họ được sinh ra khác màu da với mình mà thôi! Chẵng lẽ, Thiên Chúa đã sai lầm trong việc tạo dựng nên một người có bản tính là nam giới, và một người có bản tính là nữ giới hay sao?

Nếu khía cạnh di truyền học có thể quyết định đến khía cạnh luân lý thì kiểu lập luận đó đáng ghê sợ và nguy hiểm biết bao, và hiện giờ đang có một phong trào nhỏ, đang dần được lớn mạnh thêm, chỉ nhằm muốn thúc đẩy kiểu lập luận đó với những kẻ ấu dâm. Giáo sư chuyên về văn chương và cũng là người chủ chương trình Kitô Giáo bảo thủ, Michael L. Brown, vốn cũng là tác giả của cuốn sách có nhan đề Một Điều Kỳ Quặc Đã Xảy Ra Tại Hoa Kỳ (A Queer Thing Happended to America) đã viết trên tờ Thông Tin Kitô Giáo (Christian Post) trong số ra ngày 28 tháng 9 năm 2015 như sau:

“Một số chuyên gia lãnh đạo về tâm thần học (pyschiatrist leaders), những người cố ý tìm cách loại bỏ ‘chuyện đồng tính luyến ái’ ra khỏi danh sách những căn bệnh bất ổn về mặt tâm thần của Hiệp Hội Tâm Thần Học trong năm 1973 đã và đang tìm cách loại bỏ luôn việc ấu dâm như là một thứ bệnh bất ổn về mặt thần kinh, và không còn coi chuyện ấu dâm như là sự bạc đãi về mặt tính dục chống lại các trẻ em nữa.”

Tờ Los Angeles Times trong số xuất bản ngày 14 tháng 1 năm 2013 đã viết rằng: “Rất nhiều nhà nghiên cứu đã thay đổi cách nhìn của họ về những kẻ ấu dâm, và xem chuyện người lớn thích giao cấu dục tính với trẻ em là chuyện không thể nào tránh khỏi được. Thấm chí, một số khoa học gia tại Trung Tâm Nghiên Cứu về Sức Khỏe Thần Kinh tại Toronto, Canada còn đề nghị rằng chuyện ấu dâm là xuất phát từ mặt sinh lý mà ra.”

Tờ Times trong cùng thời điểm đưa ra lời nhận xét có vẽ trắng trợn hơn rằng: “Những kẻ ấu dâm có khuynh hướng dục tính với các trẻ ấu thơ là chuyện tất nhiên và không khác gì so với khía cạnh dục tính của những người phát triển giới tính bình thường nam-nữ (heterosexuality) hay đồng giới tính vậy.” Rõ ràng là kiểu lập luận đó chẳng khác gì so với kiểu lập luận của nhóm đồng giới tính mấy năm về trước!

Với những kẻ ấu dâm, họ còn thêm một kiểu lý luận khác nữa ngoài kiểu lý luận “chúng tôi đã được sinh ra là như vậy!” (We Were Born That Way!) đó là “chúng tôi không phải là những tên yêu quái đâu!” (We Are Not Monsters Either!), do đó quý vị cũng đừng quan ngại gì cả vì suy cho cùng chúng tôi không phải là mối đe dọa cho các con trẻ của quý vị!

Todd Nickerson, kẻ ấu dâm với các bé gái chậm phát triển, đã viết trên trang web đồi trụy Salon.com vào ngày 21 tháng 9 năm 2015 có nhan đề Tôi là Một Kẻ Ấu Dâm, Nhưng Tôi Không Phải Là Một Ác Thú (I am a Pedophile, but Not a Monster) rằng: “Tôi đã không may mắn dính phải khuynh hướng tính dục mà những người có đạo đức, có luân lý và ngay thẳng không thể nào có thể chấp nhận, hiểu, hay thông cảm được về những giác cảm và sự mong muốn dục tính của tôi với các em gái chậm phát triển…. Dẫu vậy, nhưng tôi không phải là một con ác thú mà quý vị nghĩ tôi như vậy. Trong đời tôi, tôi chưa từng bao giờ sờ mó tình dục bậy bạ nơi trẻ em và sẽ không bao giờ có chuyện đó cũng như chuyện sưu tầm các hình ảnh khiêu dâm trẻ em.” Nói chung lại mục đích của bài viết trên trang web Salon.com là nhằm kêu gọi sự cảm thông với một người đàn ông độc thân vốn thích có mối quan hệ dục tính với trẻ em.

Trong một trường hợp khác tương tự, tờ báo Độc Lập (Independent) của Anh Quốc mới đây cho xuất bản một bài viết của chuyên gia tâm lý có danh giá, Bác Sĩ Glenn Wilson có nhan đề Không Phải Những Kẻ Ấu Dâm Nào Cũng Là Những Người Xấu Cả - Chúng Ta Cần Phải Có Sự Nhận Định Chừng Mực (Not All Pedophiles Are Bad People – We Need to Have a Sense of Proportion)

[Xem thêm chi tiết tại http://www.independent.co.uk/voices/not-all-paedophiles-are-bad-people-we-need-to-have-a-sense-of-proportion-a6704201.html].

Nội dung tóm lược của bài báo là như thế này:

“Trong rất nhiều cuộc nghiên cứu của tôi về Việc Trao Đổi Thông Tin với Người Ấu Dâm trong suốt những năm 1980, rất nhiều thành viên thú nhận với tôi rằng cảm giác dục tính của họ hướng về các trẻ em đều được họ kiềm chế và biến những giác cảm dục tính đó theo lợi ích chung của xã hội.” Hay nói khác đi, theo kiểu lập luận của nhà tâm lý học này thì những khoái cảm về dục tính trẻ em thật sự là có lợi cho xã hội vì “có không ít người ấu dâm đã quyết định đeo đuổi những ngành nghề như sư phạm (là các thầy/cô giáo) hay người làm công tác xã hội (social worker), vì đó chính là những nơi mà họ có thể gần gũi với các em nhất, mà không hề bị dòm ngó, bủa vây, hay nghi vấn bởi các cặp mắt dò xét và phán đoán của các phụ huynh, và đó cũng có thể là cách bị thu hút vào các em mà không cần phải ra tay hành động theo những xúc cảm dục tính.”

Nhà tâm lý học này còn cả gan nói với tờ Điện Tín (Telegraph) rằng: “Mặc dầu họ là ấu dâm, nhưng không phải lúc nào họ cũng thực thi hành động giao cấu tính dục với các trẻ em cả.” Liệu cách lập luận này có làm yên lòng quý vị--những người làm cha, làm mẹ hay không? Vậy quý vị có hổ trợ hay đồng ý để cho một người ấu dâm trở thành thầy/cô hay người làm công tác xã hội cho con cái của quý vị, để người đó có thể “thích thú được gần gũi với con em của chúng ta” không? Quý vị có thể nào tin rằng chuyện thu hút với các trẻ em có thể xảy ra mà không cần phải có bất kỳ hành động sàm sỡ hay vô luân lý nào không?

Vị tâm lý học người Anh này cho rằng mọi chuyện là bình thường vì những kẻ ấu dâm không có dụ dỗ các trẻ em đâu. Thế nhưng nếu nói rằng khía cạnh di truyền học có thể quyết định đến khía cạnh luân lý học thì tại sao việc những kẻ ấu dâm tìm cách thỏa mãn dục tính của chúng lại là điều sai trái? Rõ ràng là có sự mâu thuẩn lớn và sự lý luận lệch lạc xa rời với ý nghĩa đúng đắn của luân lý.

Vậy đến bao giờ chuyện này mới dừng lại đây?

Thưa, rát khó mà có thể trả lời được. Những binh sĩ Hoa Kỳ đóng tại Afghanistan đã bị ra lệnh là làm ngơ những binh sĩ Afghan đồng minh khi họ xâm phạm đến tình dục của các em trai ngay trong các doanh trại đóng quân của Hoa Kỳ, chỉ vì một lý do hết sức đơn giản được khống chế từ Washington tới tất cả các binh chủng trong Lực Lượng Võ Trang của Hoa Kỳ (U.S. Armed Forces) dưới thời Obama đó là vì vấn đề “văn hóa nhạy cảm” (culture sensitivity)! Thêm vào đó việc Anh Quốc thẳng thừng làm ngơ đến chuyện mạng lưới vận chuyển và mua bán tình dục trẻ em (child sex-trafficking) của những người Hồi Giáo cũng vì lý do tương tự về mặt chánh trị!

Tại Hollywood, cơn đại dịch ấu dâm được chính thức phơi bày ra vào mùa hè năm 2015 qua cuốn phim có nhan đề Một Sự Cởi Mở Bí Mật (An Open Secret). Đây là những người rất giàu có, và có ảnh hưởng lớn về mặt xã hội tại Hoa Kỳ cũng như trên khắp thế giới. Hãy dõi theo đường đạn bay (trajectory) của những gì sắp xảy ra trong tương lai. Phong trào đồng tính đã thay đổi toàn bộ nền văn hóa tân thời chỉ trong vòng có vài năm. Và bây giờ, ai nấy cũng đều chấp nhận, vốn xưa kia bị coi là tội lỗi đáng kinh tởm và xấu xa. Và giờ đây, phong trào ấu dâm cũng đi xuyên qua con đường tương tự. Không chóng thì chày, chuyện ấu dâm sẽ không còn bị xã hội và con người lên án hay nguyền rủa nữa, vì đó, khốn nạn thay, là chuyện thường ngày xảy ra ở huyện!

Nói tóm lại, với việc đang cố gắng “bình thường hóa” chuyện ấu dâm trước nhãn quan và cách suy nghĩ của xã hội và con người thời nay, có tám kiểu lập luận được cho là “thành công” mà Giáo sư Michael L. Brown đã nêu ra như sau:

Một – người ấu dâm là bẩm sinh (innate) và không thể nào thay đổi được (immutable); họ sinh ra là như vậy rồi, và không có thể nào thay đổi được.

Hai -Thói quen thích có quan hệ dục tính của người đàn ông với một bé trai (pederasty) hay ngược lại là xuất thân từ mọi nền văn hóa khác nhau trong suốt dòng lịch sử.

Ba - Việc cho rằng mối quan hệ dục tính giữa người lớn và trẻ em là gây nguy hại, chính là kiểu hay hình thức tuyên ngôn quá đáng và thường hay bẻ cong sự thật.

-Việc đồng lòng trước việc quan hệ tính dục giữa trẻ em và người lớn thật sự mang lại rất nhiều ích lợi cho đứa trẻ đó.

Năm - Thói quen thích có quan hệ dục tính của người đàn ông với một bé trai (hay ngược lại) không được xem như là một hình thức rối loạn về mặt thần kinh/tâm thần học, vì chưng hành vi giao cấu tính dục đó không gây ra sự đớn đau nào cả cho người lớn, và rằng người lớn đó có thể hoạt động như người bình thường, để đóng góp vào ích lợi chung cho xã hội.

Sáu-Rất nhiều mối quan hệ đồng tính vẽ vang trong quá khứ thực chất chính là những mối quan hệ ấu dâm.

Bảy-Những ai chống lại việc thân mật giữa hai hoặc nhiều thế hệ là vì họ bị những quan điểm cổ lổ xỉ và khắc khe (puritanical) về mặt xã hội và luân lý tính dục trói buộc họ.

Tám-Tất cả là vì tình yêu, sự bình đẳng, và việc giải phóng tính dục của con người mà Thiên Chúa rất tôn trọng và không muốn đã động tới.

Kết Luận

Trong sách Xuất Hành, Thiên Chúa đã nhắn gởi chúng ta rằng: “Vậy bây giờ, nếu các ngươi quyết nghe tiếng Ta mà giữ giao ước của Ta, thì các ngươi sẽ là sở hữu của Ta giữa các dân hết thảy, vì toàn cõi đất đều là của Ta. Còn các ngươi, các ngươi sẽ làm một vương quốc tư tế cho Ta, một dân thánh. Ðó là những lời ngươi phải nói với con cái Israel” (19: 5-6).

Thế nhưng, ngày nay con người (và trong đó chính vai trò, hành động, và cách nghĩ suy của từng người trong chúng ta dưới bất kỳ hình thức nào) đã không còn lắng nghe và hành động theo những gì Thiên Chúa mong muốn. Con người đã nổi loạn, đã quá kêu căng, và quá ích kỹ. Chúng ta đã làm ô nhiểm đi bầu khí quyển và những vùng đất phù hoa mà Thiên Chúa trao ban cho chúng ta. Chúng ta đã trắng trợn hủy hoại đầu óc ngây dại của các trẻ thơ, và của con-cháu chúng ta—dạy dỗ chúng chống lại Thiên Chúa. Chúng ta đã quá sợ hãi, để rút lui vào sự yên lặng lãng quên hay còn dám ngang nhiên chấp nhận những hình thức gian dâm (ăn cơm trước kẻng), thông dâm giữa hai người cùng giới tính, ngoại tình, chuyển đổi giới tính chống lại sự hoạch định của Thiên Chúa, vân vân. Gia đình chính là nền tảng của xã hội và của Giáo Hội. Thế nhưng gia đình đang tan vỡ chỉ vì lối sống theo đúng với luân lý và luật của Chúa đang bị thẳng thừng khước từ và chối bỏ đi, thì liệu tương lai của quốc gia và của Giáo Hội sẽ trôi về đâu? Sống đạo, nhưng chúng ta không muốn tử vì đạo, chỉ vì đơn giản chúng ta quá sợ hãi hay coi là chuyện đó chẳng dính dáng gì cả đến bản thân chúng ta cả. Sự sụp đổ của các Đế Chế vĩ đại xưa, phải chăng chẳng có gì đáng để đánh thức lương tâm nguội lạnh và chai đá của chúng ta chăng, khi mà tội lỗi và những khuynh hướng của ma quỷ đang tìm cách len lõi và dần dần làm sói mòn đi nếp sống chuẩn mực truyền thống luân lý đạo đức trong gia đình của chúng ta?

Kết thúc bài viết này, tôi muốn mời gọi tất cả các độc giả, chúng ta hãy cùng nhau đọc lại toàn bộ Chương 26 của sách Cựu Ước Lêvi, khi Thiên Chúa đề cập đến chuyện chúc lành và chúc dữ cho con người:

Chúc lành

"3 Nếu các ngươi đi theo các luật điều của Ta, và giữ các lịnh truyền của Ta mà làm theo, 4 Ta sẽ ban mưa gió phải thời, và đất sẽ sản xuất hoa màu, và cây trên đồng bói quả. 5 Ðạp lúa tiếp liền với nho, hái nho tiếp liền với gieo mạ, các ngươi sẽ có bánh ăn no và được an cư trong xứ sở các ngươi.

"6 Ta sẽ ban bình an trong xứ, các ngươi ngủ nghỉ, không người dọa nạt. Ta sẽ làm ác thú biến khỏi xứ, và gươm giáo sẽ không xuyên vào xứ sở các ngươi. 7 Các ngươi sẽ đuổi quân thù, và chúng sẽ nhào, trước mặt các ngươi vì gươm đâm. 8 Các ngươi năm người sẽ đuổi được trăm địch, và trăm người, các ngươi sẽ đuổi được một vạn; và địch thù sẽ nhào trước mặt các ngươi vì gươm đâm.

"9 Ta sẽ quay lại vớii các ngươi, và cho các ngươi sinh sôi nảy nở, Ta sẽ duy trì giao ước của Ta với các ngươi.

"10 Các ngươi sẽ có ăn, lúa cũ vẫn còn và sẽ đổ ra lúa cũ để có chỗ cho lúa mới.

"11 Ta sẽ đặt Nhà tạm của Ta giữa các ngươi; và hồn Ta sẽ không chán ghét các ngươi. 12 Ta sẽ đi lại giữa các ngươi, Ta sẽ là Thiên Chúa của các ngươi, và các ngươi sẽ là dân của Ta. 13 Ta là Yavê, Thiên Chúa của các ngươi, Ðấng đã dẫn các ngươi ra khỏi đất Aicập, để các ngươi khỏi phải làm nô lệ cho chúng. Ta đã đập bể đòn ách ngươi mang và Ta đã cho các ngươi được tiến bước hiên ngang.

Chúc dữ

"14 Nhược bằng các ngươi không nghe Ta và không làm theo tất cả các lịnh truyền này, 15 nếu các ngươi khinh thường các luật điều của Ta, và hồn các ngươi ớn ghét các phán quyết của Ta, không làm theo tất cả các lịnh truyền của Ta, đến thủ tiêu giao ước của Ta, 16 thì chính Ta, Ta sẽ làm điều này cho các ngươi: Ta sẽ giáng xuống trên các ngươi kinh hoàng, tiêu hao, cảm sốt làm cho mắt đờ, hơi kiệt; các ngươi sẽ gieo giống luống công; địch thù các ngươi sẽ ăn mất. 17 Ta sẽ quay mặt Ta chống lại các ngươi và các ngươi sẽ bị địch thù đánh cho bại hoại; các kẻ ghét các ngươi sẽ khống chế các ngươi, các ngươi sẽ cút chạy, dầu không người theo đuổi.

"18 Nếu đã đến thế mà các ngươi vẫn không nghe Ta, thì Ta sẽ còn trị tội các ngươi gấp bảy lần nữa. 19 Ta sẽ bẻ gãy mãnh lực kiêu hùng của các ngươi, Ta sẽ làm cho các ngươi có trời như sắt có đất như đồng. 20 Sức lực các ngươi kiệt đi luống công vô ích, đất không cung cấp hoa lợi, cây cối trên đất không sinh hoa quả.

"21 Nếu các ngươi đi nghịch với Ta và không muốn nghe Ta, thời Ta sẽ gia thêm hình phạt cho các ngươi gấp bảy lần xứng tội các ngươi. 22 Ta sẽ thả dã thú trên các ngươi, chúng sẽ làm con cái các ngươi tiệt nòi, Ta sẽ tiêu diệt thú vật các ngươi, và các ngươi ít người sống sót khiến các đường đi vắng tanh không người.

"23 Nếu đã thế mà các ngươi không chịu sửa mình, còn cứ ngỗ nghịch với Ta, 24 thì chính Ta, Ta cũng đi nghịch với các ngươi, cả Ta nữa, Ta sẽ đánh phạt các ngươi gấp bảy lần vì tội các ngươi. 25 Ta sẽ cho gươm rửa hận, báo phục cho Giao ước, xông vào các ngươi, và các ngươi sẽ rút cả vào các thành, nhưng Ta sẽ thả ôn dịch vào giữa các ngươi và các ngươi sẽ bị phó nộ trong tay địch thù. 26 Khi Ta bẻ gãy gậy bánh của các ngươi, thì mười đàn bà thổi bánh trong một lò và cân cân nhắc nhắc bánh cho các ngươi ăn mà các ngươi cũng chẳng được no.

"27 Nếu đã thế mà các ngươi vẫn không nghe Ta, vẫn còn đi nghịch với Ta, 28 thì Ta cũng thịnh nộ đi nghịch với các ngươi. Ta sẽ trừng trị các ngươi gấp bảy lần vì tội các ngươi. 29 Các ngươi sẽ ăn thịt các con trai các ngươi, các ngươi sẽ ăn thịt các con gái các ngươi. 30 Ta đập tan các cao đàn, Ta sẽ triệt hạ hương án, Ta sẽ chất thây các ngươi trên thây xú thần của các ngươi. 31 Ta sẽ biến thành trì của các ngươi nên cảnh đổ nát; Ta sẽ tàn phá các điện thờ của các ngươi, Ta sẽ không còn ngửi đến hinh hương giải hờn của các ngươi. 32 Chính Ta sẽ tàn phá đất đai; cả những địch thù các ngươi cũng lấy làm kinh, những kẻ sẽ chiếm ở đất ấy. 33 Ta sẽ tung vãi các ngươi khắp các nước, Ta sẽ tuốt gươm đuổi sau các ngươi, trong khi xứ sở các ngươi nên cảnh hoang tàn và thành trì các ngươi đổ nát. 34 Bấy giờ đất đai trả bù những ngày hưu lễ, tất cả những ngày đất bị hoang tàn và các ngươi (bị lưu đày) nơi đất địch thù các ngươi, bấy giờ đất sẽ hưu nghỉ và trả bù những ngày hưu lễ. 35 Tất cả những ngày đất bị hoang tàn, đất sẽ hưu nghỉ bù cho tất cả (những thời) nó không hưu nghỉ nhân các hưu lễ của các ngươi, khi các ngươi còn lưu lại trên đất. 36Những ai còn sống sót trong các ngươi, Ta sẽ gieo nhát đảm vào lòng và nơi đất đai địch thù: tiếng lá bay đi theo đuổi chúng và chúng ùa té chạy như chạy tránh mũi gươm; và chúng lăn nhào dẫu không một người đuổi theo. 37 Chúng trợt ngã đứa này đè đứa nọ như trước mũi gươm, dẫu chẳng có ma nào theo đuổi và các ngươi sẽ không còn phương cự lại địch thù các ngươi. 38 Các ngươi sẽ mất mạng giữa các nước, đất của địch thù sẽ ngốn mình các ngươi. 39 Trong các ngươi ai còn sống sót sẽ thối xác, vì tội chúng, nơi đất địch thù, và cả vì tội cha ông chúng, chúng sẽ thối xác như họ. 40 Chúng sẽ phải xưng thú tội của chúng và tội cha ông chúng, vì những phản trắc chúng đã phản Ta và cũng vì chúng đã đi nghịch với Ta.

"41 Nên cả Ta nữa, Ta cũng đã đi nghịch với chúng và đã đem chúng đến đất nghịch thù của chúng# Hay là bấy giờ lòng không cắt bì của chúng sẽ biết hạ mình và chúng sẽ đền tội của chúng. 42 Ta sẽ nhớ lại giao ước của Ta với Yacob; và cả giao ước với Ysaac, và cả giao ước với Abraham, Ta cũng sẽ nhớ lại, Ta sẽ nhớ lại đất đai này.

"43 Và đất đai đã bị chúng bỏ sẽ trả đền những ngày hưu lễ của nó thời nó bị hoang tàn không còn chúng ở; chúng cũng sẽ đền tội chúng, nhân vì chúng đã khinh thường các phán quyết của Ta, và hồn chúng chán ớn các luật điều của Ta.

"44 Nhưng dẫu thế, khi chúng còn ở nơi đất địch thù, Ta cũng sẽ không khinh màng, Ta sẽ không chán ớn chúng, đến phải tận diệt chúng đi, đến phải thủ tiêu giao ước của Ta với chúng: Vì Ta là Yavê, Thiên Chúa của chúng. 45 Vì chúng, Ta sẽ nhớ lại giao ước với các tổ tiên Ta đã đem ra khỏi đất Aicập, trước mắt các nước, để nên Thiên Chúa của chúng: Ta là Yavê!"

46 Ðó là các luật điều, các phán quyết, các lề luật Yavê đã lập ra giữa Người và con cái Israel ở núi Sinai, nhờ tay Môsê.

Nguyện xin Thiên Chúa giàu lòng nhân ái và qua sự chuyển cầu của Mẹ Maria, hãy hoán cải trái tim chai đá và khuynh hướng tội lỗi của trào lưu thế tục thời nay!