Khi tầu du lịch lên chương trình đi thăm thành phố Kotor của nước Montenegro, tôi cũng chẳng biết quốc gia này ở đâu, chỉ nhớ mang máng rằng sau khi Nam tư sụp đổ, và chiến tranh tiếp diễn sau đó Nam tư chia thành 6 quốc gia tự lập, trong đó có Montenegro. Thực ra nếu không có thành Kotor thì chũng chẳng ai đề ý tới Mentenegro đâu!



hình ảnh

Theo nguyên ngữ tiếng Ý, monte là núi, negro là đen, người Ý gọi nước này là núi đen vì từ phía bên kia biển Adriatic là nước Ý nhìn qua thì toàn một mầu núi đen. Gọi tên nước là Núi Đen vì có đến trên 60% diện tích quốc gia này là núi. Người Ý đã mấy lần đến chiếm và cai trị quốc gia nhỏ bé này.

Nếu không đến thăm Kotor và tận mắt chiêm ngưỡng thì cũng không thễ thấy được phong cảnh Kotor đẹp đến như vậy, y như một bức tranh thủy mạc vẽ từ trời xuống! Quá đẹp nên trong những thập niên qua nhiều tầu du lịch đã phải ghé nơi đây. Tôi đã từng đi thăm nhiều vịnh đẹp vùng Nauy, nhưng phải công nhận thành Kotor trong vịnh (fjord) Kotor thì thật tuyệt vời, khó đâu sánh bằng.

Vịnh Kotor, một trong những phần bị thời băng tuyết ngàn năm xưa xoi mòn thuộc biển Adriatic. Đa số công nhận đây là vịnh hẹp ở miền châu Âu đẹp hạng nhất. Tuy nhiên có người cho là một dòng sông "ria", một hẻm núi có sông ngập nước. Cùng với những vách đá vôi nhô ra ở mièn Orjen và Lovćen.

Nếu đi quanh một vòng trong thành Kotor, du khách đã thấy được nét đẹp của những con đường đá mòn soi bóng loáng, những kiến trúc cổ, những nhà thờ lịch sử, những hào lũy kiên vững và phong cảnh đẹp hùng vĩ, thì bạn càng ngạc nhiên bội phần khi dùng xe leo lên chót đỉnh núi cao nhìn xuống sẽ thấy một cãnh thần thiên vô tiền khoáng hậu. Xung quanh thành là núi đá vôi và núi xanh bao quát, nó tạo thành một cảnh quan Địa Trung Hải ấn tượng và đẹp như tranh vẽ. Chúng tôi đã đi xe hơi ngoành nghèo hết vòng nọ đến vòng kia lên đỉnh núi, và giữa chừng vào một làng Mjegusi truyền thống xem cách dân làng đa số dự trữ thịt bằng cách xông khói ướp thịt đề lâu gọi là "smoked ham" hay tiếng Ý là "prosciutto". Thưởng thức thịt xông khói và uống rượu nho đặc biệt sản xuất trong vùng với công nghệ truyền thống 3000 năm có thừa. Thật thú vị biết bao.

Sau khi uống rượu không say lắm, nhưng ngà ngà mơ mơ màng mành... Xe đưa chúng tôi tới thủ đô quốc gia là Cetenje, nơi đây trước kia khi hoàng đế Nicolas cai trị dân Montenegro nhiều đời, có cung điện tuy không nguy nga, nhưng rất qúi giá vì những tranh cổ, đồ dùng và các báo vật nhà Nicolas đề lại. Nay cung điện thành bảo tàng viện cho dân chúng thăm viếng. Dưới thời cộng sản Titô, và đây không phải là thủ đô, nay dân Montenegro được độc lập lại đổi tên lại và lấy thành này làm thủ đô như trước.

Vài nét về lịch sử Kotor

Kotor là một thị trấn ven biển quốc gia Montenegro. Nó nằm trong một phần tách biệt của Vịnh Kotor với dân số khoảng 13.510 người. Thành Kotor được xây dựng lên trong khoảng thời gian người Venetian đến xâm chiếm và cai trị. Quanh thành có một tường thành xây kiên cố, và tường thành xây tuốt lên núi cao, hiện hãy còn pháo đài nằm trên đỉnh núi cao.

Kotor là được công nhận là di sản thế giới vì tính cách lịch sử văn hóa và thắng cảnh cú nó.

Lối vào của thị trấn cũ Kotor có viết bảng hiệu như sau: "Những gì thuộc về người khác thì chúng tôi không muốn, những gì là của chúng tôi, chúng tôi sẽ không bao giờ đầu hàng."

Theo sử sách thì Kotor, lần đầu tiên được đề cập vào năm 168 trước Công nguyên, trong thời La Mã cổ đại, khi đó nó được gọi là Acruvium, Ascrivium, hoặc Ascruvium (tiếng Hy Lạp cổ đại: Ἀσκρήβιον). Và là một phần của tỉnh La Mã của Dalmatia.

Kể từ thời Trung Cổ, Kotor phát triền mạnh khi Hoàng đế Justinian xây dựng một pháo đài trên Acruvium vào năm 535. Thành phố bị đánh bại và bị cưới bóc bởi người Saracens vào năm 840.

Thành Kotor là một trong những thành bị văn hóa Dalmatian ảnh hưởng trong suốt thời Trung Cổ, và cho đến thế kỷ thứ 11 ngôn ngữ Dalmatian được sử dụng tại Kotor.

Năm 1002, thành phố bị người Bulgarian chiếm đóng, và trong những năm sau đó người Bugarian đã được nhượng lại cho người Serbia, tuy nhiên, người dân địa phương chống lại các hiệp ước và, lợi dụng đồng minh với Cộng hòa Ragusa, họ chống cự cho tới năm 1184.

Dưới triều đại Nemanjić thành phố kotor được tự trị. Với sự sụp đổ của đế chế Serbia, thành phố vẫn lệ thuộc vào những người Serbia tha hương.

Tới năm 1420, Kotor thừa nhận quyền chủ tể của Cộng hòa Venice.. Bốn thế kỷ dưới sự thống trị của người Venetian đã làm cho thành phố có những nét kiến trúc đặc trưng của Venice, góp phần làm cho Kotor thành di sản thế giới được UNESCO công nhận.

Trong khi dưới sự cai trị Venetian, Kotor đã bị bao vây bởi Đế chế Ottoman năm 1538 và 1657, đã phải chịu đựng các bệnh dịch hạch năm 1572, và gần như bị phá hủy bởi trận động đất năm 1563 và 1667. Nó cũng được cai trị bởi Ottoman tại một thời gian ngắn.

Sau này nhiều quốc gia mạnh hơn đã thay nhau xâm chiếm Kotor, Napoleon của Pháp vào năm 1805, sau đó là Áo, là Ý, là Nga, và rồi Anh quốc.

Giữa năm 1941 và 1943 Vương quốc Ý thôn tính khu vực của Kotor mà đã trở thành một trong ba tỉnh của Governorate Ý của Dalmatia.

Sau năm 1945 nó trở thành một phần của xã hội chủ Cộng hòa Montenegro sau đó trong hóa thân thứ hai của Nam Tư.

Ngày 15.4. 1979, một trận động đất lớn nhấn khu vực ven biển Montenegro. Có khoảng 100 thương vong. Một nửa của thành cổ Kotor đã bị phá hủy và Nhà thờ St. Tryphon đã phần nào bị hư hỏng.

Cho đến đầu thế kỷ 20, người Công Giáo gốc Croatia chiếm tỷ trọng lớn xung quanh Vịnh Kotor. Kotor có Tòa Giám mục Công Giáo cho người Croatian, trong đó bao gồm toàn bộ vùng vịnh.

Kotor có một trong những thị trấn thời trung cổ được bảo tồn tốt nhất trong Adriatic và là một di sản thế giới UNESCO. Đây là nơi có nhiều điểm tham quan, chẳng hạn như Nhà thờ Saint Tryphon trong khu phố cổ (xây dựng năm 1166), và các bức tường cổ xưa mà kéo dài trong 4,5 km (3 dặm) trực tiếp trên thành phố. Sveti Đorđe và Gospa od Škrpijela đảo nhỏ ngoài khơi bờ biển của Perast cũng là một trong những điểm đến phổ biến ở những vùng lân cận của Kotor.