Gẫm sự đời: Khi người tàn tật có chân trong Nghị viện Quốc hội Đài loan

Lm Jos. Phạm Ngọc Ngôn, Csjb

Thời gian gần đây, tình hình chính trị tại Taiwan khi ngày bầu cử Tổng Thống và nghị viên Quốc hội gần kề càng lúc càng nóng bỏng, quyết liệt xen lẫn nhiều điều thú vị. Chúng ta hãy xem bầu khí chính trị ở đất nước bé nhỏ này nóng bỏng, quyết liệt và thú vị như thế nào?

1. Một nền dân chủ nóng bỏng, tràn đầy sức cạnh tranh.

Taiwan là một đảo quốc nhỏ bé với dân số 23 triệu dân từ lâu được biết đến như một quốc gia phát triển về kinh tế và công nghệ điện toán, đứng vào hàng Topten trong bản đồ kinh tế thế giới và là một trong bốn con rồng kinh tế tại Á Châu chỉ đứng sau Nhật Bản và Hàn Quốc mà thôi. Tuy nhiên điều đáng nói ở đây Taiwan còn là một quốc gia tiến bộ về mặt dân chủ, tôn trọng về mặt nhân quyền và sâu sắc về mặt công bình xã hội.

Nhiều nhà bình luận chính trị cho rằng dân chủ ở đất nước này đã đi quá đà, quá mức cần thiết. Đây là một nhận xét có phần tiêu cực nhưng nhìn chung nhờ nó và có nó, người dân ở đất nước này không cảm thấy bị "ngột ngạt" khi cất lên tiếng nói xây dựng, thậm chí phản đối những chính sách của chính phủ khi họ cho rằng chính sách đó không có lợi cho đất nước và lợi ích của người dân. Do đó mọi chiến lược phát triển kinh tế của đất nước này, chính phủ mà người đứng đầu là Tổng Tống phải minh bạch và công khai hóa trước bàn dân thiên hạ và vì thế nhiều chính sách của chính phủ đã không thể thực hiện khi người dân hay các đảng phái chính trị khác phát hiện mờ ám, đi đêm, cấu kết, thủ đoạn làm lợi cho tổ chức hay cá nhân nào đó. Một đất nước khi mà Tổng Thống của họ mới vừa rời khỏi chức vụ 3 tháng trời đã bị Toà án tối cao gửi trát đến tận nhà, còng tay tống giam vào ngục và sau đó bị xử 19 năm tù về tội lợi dụng chức vụ tham nhũng đủ cho thấy người dân nơi đây thật sự được hít thở bầu khí dân chủ và sự tự do như thế nào.

Về mặt nhân quyền của đất nước này cũng đáng để thế giới phải ngả mũ bái phục. Trước hết, chưa bao giờ tổ chức nhân quyền thế giới (Human Rights) lên tiếng phàn nàn về tình trạng nhân quyền ở đất nước bé nhỏ này; trái lại, họ luôn ca ngợi và kêu gọi các quốc gia thiếu hay không có nhân quyền hãy nhìn vào đất nước này để làm gương và đi theo sự tiến bộ của nhân loại. Nơi công cộng, người dân luôn biết nhường chỗ, nhường lối đi cho một cụ già, một em bé, một thai phụ hay một người tàn tật và tuyệt nhiên không hề có sự chen lấn hay cướp giật xảy ra nơi những chỗ đông người. Nơi bệnh viện hay công sở, nhân viên luôn niềm nở và lịch sự phục vụ công dân. Sự niềm nở và lịch sự của họ đã khiến một vị Linh mục truyền giáo tại đây phải thốt lên : " Chúa ôi, họ lịch sự và đáng yêu làm mình ngượng ngùng quá!". Còn nơi nhà tù thì sao? Khi mới lên Linh mục, tôi có một thời gian phụ trách công việc mục vụ trại tù. Đối tượng để tôi đến phục vụ là những tù nhân thụ án chung thân và tử hình, điều đó cũng đủ nói lên mức độ nghiêm trọng của những tù nhân nơi đây nguy hiểm như thế nào. Lần đầu tiên đi vào trại giam, mặt dù phải qua nhiều cửa kiểm tra cẩn thận mới đến được chỗ giam của tù nhân, nhưng khung cảnh bên ngoài cũng như bên trong trại tù không làm cho tôi sợ hãi mà là một cảm giác an bình thư thái đến lạ lùng. Nếu không có các song sắt, chả ai nghĩ đó là trại tù nơi giam những tội phạm nguy hiểm. Bên ngoài là những hoa viên do bàn tay của những tù nhân chăm sóc đẹp như những công viên trong thành phố; bên trong là những tù nhân được đối đãi hết sức tử tế và tôn trọng. Bằng chứng là các khẩu phần thức ăn của họ đếu được bộ phận an toàn thực phẩm của chính phủ kiểm tra và giám sát. Bởi chính phủ nước này cho rằng, để tù nhân thiếu chất, sinh bệnh thì ai khổ? Dân khổ chứ ai! Vì một bộ phận tiền thuế của người dân được đưa vào đây nếu cho tù nhân ăn uống đấy đủ vệ sinh cũng rẽ hơn nhiều so với chi phí thuốc men điều trị khi tù nhân bị bệnh. Rồi khi tù nhân bị bệnh cần phải đưa đi khám để điều trị, vì tính chất nguy hiểm của tù nhân nên phải cùm tay chân. Nhưng khi cùm tay chân tù nhân, chính phủ lại sợ tù nhân bị xước chân xước tay thì lại tốn thưốc men, vì thế bên ngoài là chiếc còng, còn bên trong là tấm khăn bông mịt màng để tù nhân di chuyển không bị chấn thương! Đây không phải là nhân quyền nghĩa là quyền con người được tôn trọng thì còn là gì hả bạn?

2. Một nền dân chủ quyết liệt và thú vị.

Từ khi Tổng Thống Mã Anh Cửu đồng thời cũng là chủ tịch Quốc Dân Đảng lên nắm quyền lãnh đạo, bấu khí chính trị tại nơi đây ngày một khởi sắc và thú vị. Đặc biệt cách đây mấy ngày khi Quốc Dân Đảng công bố bảng danh sách các ứng viên Nghị viên Quốc hội đã làm cho người dân nơi đây thật sự phấn khởi và xúc động. Phấn khởi bởi đây là lần đầu tiên trong lịch sử, đa số các ứng viên không phải là đảng viên Quốc Dân Đảng mà là các chuyên gia cao cấp về các lĩnh vực khác nhau trong xã hội được chính phủ trải thảm mời vào Quốc hội để mưu ích cho sự tiến bộ của quốc gia và nâng cao đời sống cũng như phẩm giá của người dân; Xúc động bởi đây cũng là lần đầu trong lịch sử, một người tàn tật được đưa vào Quốc hội để đại diện cho quyền lợi của tầng lớp nghèo khổ, bệnh tật và thân cô thế cô. Lần đầu tiên trong lịch sử Quốc hội nước này có một phụ nữ ngồi xe lăn để cùng với các Nghị viên khác bàn việc quốc sự. Người phụ nữ đó có quý danh thật đẹp: Dương Ngọc Hân, 37 tuổi hiện đang giữ chức thư ký trưởng của một hiệp hội căn bệnh hiếm gặp mà cô là một thành phần trong số ấy (xem ảnh). Và hôm qua (17/10) lần đầu tiên cô được vào diện kiến Tổng Thống. Điều làm cho cô và nhiều người dân nơi đây thật sự xúc động là khi Tổng Thổng quỳ xuống để đàm đạo với cô. Đây được xem là cử chỉ như cô chia sẻ trên đài TVBS tối qua cho thấy Tổng Thống thật sự tôn trọng và đứng về phía những người đau khổ và tàn tật. Điều đó làm cho cô và tất cả những người đau khổ và tàn tật cảm thấy ấm lòng và quyết tâm nguyện đem hết khả năng của mình để phục vụ đất nước và cách riêng phục vụ những kẻ yếu thế trong xã hội. Khi được hỏi cô có sợ không khi bước vào con đường chính trị với nhiều thủ đoạn mờ ám luôn rình rập? Nghị viên tương lai Dương Ngọc Hân tươi cười trả lời : " Vợ chồng tôi là tín hữu Công Giáo, lấy minh triết để hộ thân không phải là niềm tin của chúng tôi. Vì tình yêu và chính nghĩa, hy sinh chính mình không hề sợ hãi!"

Câu trả lời thật tuyệt vời! Với một người có niềm tin sắt đá như Dương Ngọc Hân cũng như với một vị lãnh đạo đầy tâm huyết, thực sự vì lợi ích quốc gia và nâng cao nhân phẩm của công dân như Tổng Thống Mã Anh Cửu, tôi nghĩ rằng đất nước này sẽ còn tiến bộ và đi xa hơn nữa trên con đường hoàn thiện và phát triển.

Lm Jos. Phạm Ngọc Ngôn, Csjb