LỄ KI-TÔ VUA

Anh chị em thân mến,

Trong những bài giáo lý của chúng ta về lời nguyện Ki-tô giáo, giờ đây chúng ta trở lại với Thánh Vịnh 110, một trong những “thánh vịnh hoàng tộc” trứ danh, được liên kết nguyên thủy với sự đăng quang của một vương quốc David. Giáo Hội đọc Thánh Vịnh này như một lời tiên tri của Đức Ki-tô, vị vua cứu thế và là linh mục đời đời, sống lại từ cõi chết và ngự bên hữu Đức Chúa Cha. Thánh Phê-rô trong diễn từ của mình vào ngày Lễ Hiện Xuống (Acts 2:32-36), đã ứng dụng lời này trước chiến thắng của Chúa vượt qua cái chết và lời tán tụng của ngài trong vinh quang. Từ thời cổ đại, câu thứ ba đầy bí ẩn của Thánh Vịnh này đã được làm sáng tỏ như một dẫn chứng tình nghĩa tử thánh thiện của vị vua này, trong lúc câu thứ tư nói về người như “một linh mục đời đời, theo lệnh của Melchizedek.” Thư gửi tín hữu Hebrew đặc biệt đả áp dụng hình tượng này cho Đức Ki-tô, Con một Thiên Chúa và là vị linh mục cao trọng hoàn hảo của chúng ta, người mà hằng sống để tạo sự trung gian cho tất cả những ai, qua Người, đến với Đức Chúa Cha (Heb. 7: 25). Những câu cuối của Thánh Vịnh phô diễn vị vua đắc thắng như thực hiện sự phán xét bao trùm mọi dân tộc. Khi chúng ta nguyện Thánh Vịnh này, chúng ta tung hô sự chiến thắng của Chúa và là vị vua của chúng ta đã sống lại, trong khi phấn đấu để sống mãi mãi tràn đầy nhân phẩm linh mục huy hoàng, nơi chúng ta là chi Thể của Người.

(“Những bài giáo lý của Đức Thánh Cha” – News.VA)