Tro là những gì còn lại sau khi đã bị tiêu hủy hoàn toàn hay đã bị thiêu đốt. Tất cả còn lại là tro bụi trả về cho đất. Vậy mà bụi tro của khởi đầu nhân thế, Thiên Chúa đã lấy đất tạo thành nên người, thổi hơi thở thần linh vào thân xác bụi đất làm cho sống động và từ ấy...
Sự sống của tro bụi
Từ khi tro bụi mang lấy sự sống từ hơi thở thần linh là từ khi ấy bụi tro đã hóa kiếp, để rồi từ đó băn khoăn tự hỏi mãi: “Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi” (TCS) và cứ mãi làm người nếm đủ mọi buồn vui. Tro bụi mang lấy hình hài của sự sống, tro bụi biết yêu thương, hờn ghét, sầu, hận…mang vào trong mình bao cảm xúc và nhận ra chính mình trong chiều vàng tắt bóng.
Tro bụi của ngày nhớ thương, sao lại biết thương nhớ nhau của những hạt bụi? Có lẽ bụi đã chẳng đơn độc vì mang lấy trái tim, có thương, có nhớ, có giận, có hờn... Biết bao cái có từ khi hạt bụi mang vào trái tim. Cũng từ ấy, hạt bụi dù mang kiếp mỏng manh vẫn nhận ra thân phận của cát bụi tuyệt vời. Và rồi cung trầm bổng của cuộc sống làm cát bụi nhận ra mình chẳng bao giờ còn là cát bụi nữa.
Lội ngược hành trình của người, con người nhận ra mình cát bụi biết suy tư. Suy tư về nguồn cội về tương lai về hôm nay. Biết bao dòng chảy cuộc sống gợi lên những suy tư, nhưng vẫn quan trọng nhất vẫn là tìm ý nghĩa của cát bụi làm người. Không giống với cát bụi của sa mạc, hôm nay ở đây, mai ở kia tùy thuộc vào những cơn gió đưa dẫn. Con người trong cát bụi quyết định cho mình những hướng đi, tự vận hành để đạt được tiến độ trong hướng đi ấy và nhận ra trong vận hành ấy ý nghĩa của cát bụi làm người, trong thất vọng hay trong hân hoan trong ngày về lại với cát bụi.
Vẫn là hạt bụi nào, vẫn là những hạt bụi nối tiếp vào đời hóa thân làm người, bởi sự sống tuyệt vời và sự sống không ngừng tuôn chảy trong những hạt bụi đã hóa thân.
Trần ai trong cát bụi.
Cát bụi mang thân đau khổ của ngày sống, bởi cát bụi tranh giành, xô nhau trong đời sống. Biết rằng một mai kia sẽ về lại với cát bụi nhưng có những phận đời cát bụi không chấp nhận như thế. Đã hóa thân thì cố giữ lấy thân bằng mọi cách, mọi giá, kể cả cướp lấy sự sống của cát bụi khác. Vơ về cho mình cũng là cát bụi, rồi tất cả chỉ là cát bụi, chẳng làm gì để gió cuốn đi. Cát bụi gây khổ cho nhau, chỉ vì tham sống mà mất sự sống, chỉ vì vơ vét mà mất tình người, chỉ vì thêm được chút ít mà đành mất nhau…Chuyện buồn muôn thưở của những hạt bụi hóa kiếp, để rồi làm gì, và gió cuốn đi.
Thân cát bụi, có hơn thua gì vẫn là cát bụi, có ghen ghét gì cũng là cát bụi, sao không sống với nhau bằng mối tình chân thật của tình người đã hóa thân để rồi còn nhau mãi, để rồi còn thấy nhau hạnh phúc, nắm tay nhau về với cát bụi linh thiêng vào đời vĩnh cửu.
Cát bụi một đời cát bụi, đừng xô nhau, đừng làm khổ đời nhau, ít đi một chút mà tình nghĩa còn tồn tại, thiếu đi một ít mà người còn có nhau, hy sinh đi một chút mà người cho nhau hạnh phúc… Tất cả đều có thể được, nếu cát bụi là người thực sự với nhau.
Người ơi, người là cát bụi, cát bụi đã làm người, đừng trở về với cát bụi mà lòng chất thêm sầu oán, đừng trở về cát bụi nhiễm thêm nhiều ô uế vẩn đục. Cát bụi làm người sao không mang lấy tay sạch lòng thanh?
Xin cho cát bụi làm người và mãi mãi làm người cần có nhau và cho nhau hạnh phúc.
Sự sống của tro bụi
Từ khi tro bụi mang lấy sự sống từ hơi thở thần linh là từ khi ấy bụi tro đã hóa kiếp, để rồi từ đó băn khoăn tự hỏi mãi: “Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi” (TCS) và cứ mãi làm người nếm đủ mọi buồn vui. Tro bụi mang lấy hình hài của sự sống, tro bụi biết yêu thương, hờn ghét, sầu, hận…mang vào trong mình bao cảm xúc và nhận ra chính mình trong chiều vàng tắt bóng.
Tro bụi của ngày nhớ thương, sao lại biết thương nhớ nhau của những hạt bụi? Có lẽ bụi đã chẳng đơn độc vì mang lấy trái tim, có thương, có nhớ, có giận, có hờn... Biết bao cái có từ khi hạt bụi mang vào trái tim. Cũng từ ấy, hạt bụi dù mang kiếp mỏng manh vẫn nhận ra thân phận của cát bụi tuyệt vời. Và rồi cung trầm bổng của cuộc sống làm cát bụi nhận ra mình chẳng bao giờ còn là cát bụi nữa.
Lội ngược hành trình của người, con người nhận ra mình cát bụi biết suy tư. Suy tư về nguồn cội về tương lai về hôm nay. Biết bao dòng chảy cuộc sống gợi lên những suy tư, nhưng vẫn quan trọng nhất vẫn là tìm ý nghĩa của cát bụi làm người. Không giống với cát bụi của sa mạc, hôm nay ở đây, mai ở kia tùy thuộc vào những cơn gió đưa dẫn. Con người trong cát bụi quyết định cho mình những hướng đi, tự vận hành để đạt được tiến độ trong hướng đi ấy và nhận ra trong vận hành ấy ý nghĩa của cát bụi làm người, trong thất vọng hay trong hân hoan trong ngày về lại với cát bụi.
Vẫn là hạt bụi nào, vẫn là những hạt bụi nối tiếp vào đời hóa thân làm người, bởi sự sống tuyệt vời và sự sống không ngừng tuôn chảy trong những hạt bụi đã hóa thân.
Trần ai trong cát bụi.
Cát bụi mang thân đau khổ của ngày sống, bởi cát bụi tranh giành, xô nhau trong đời sống. Biết rằng một mai kia sẽ về lại với cát bụi nhưng có những phận đời cát bụi không chấp nhận như thế. Đã hóa thân thì cố giữ lấy thân bằng mọi cách, mọi giá, kể cả cướp lấy sự sống của cát bụi khác. Vơ về cho mình cũng là cát bụi, rồi tất cả chỉ là cát bụi, chẳng làm gì để gió cuốn đi. Cát bụi gây khổ cho nhau, chỉ vì tham sống mà mất sự sống, chỉ vì vơ vét mà mất tình người, chỉ vì thêm được chút ít mà đành mất nhau…Chuyện buồn muôn thưở của những hạt bụi hóa kiếp, để rồi làm gì, và gió cuốn đi.
Thân cát bụi, có hơn thua gì vẫn là cát bụi, có ghen ghét gì cũng là cát bụi, sao không sống với nhau bằng mối tình chân thật của tình người đã hóa thân để rồi còn nhau mãi, để rồi còn thấy nhau hạnh phúc, nắm tay nhau về với cát bụi linh thiêng vào đời vĩnh cửu.
Cát bụi một đời cát bụi, đừng xô nhau, đừng làm khổ đời nhau, ít đi một chút mà tình nghĩa còn tồn tại, thiếu đi một ít mà người còn có nhau, hy sinh đi một chút mà người cho nhau hạnh phúc… Tất cả đều có thể được, nếu cát bụi là người thực sự với nhau.
Người ơi, người là cát bụi, cát bụi đã làm người, đừng trở về với cát bụi mà lòng chất thêm sầu oán, đừng trở về cát bụi nhiễm thêm nhiều ô uế vẩn đục. Cát bụi làm người sao không mang lấy tay sạch lòng thanh?
Xin cho cát bụi làm người và mãi mãi làm người cần có nhau và cho nhau hạnh phúc.