Thư gửi Cộng Đồng Dân Chúa Nhân lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu, bế mạc Năm Linh Mục
Thư gửi Cộng Đồng Dân Chúa
Nhân lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu, bế mạc Năm Linh Mục
Anh chị em rất thân mến,
1. Bước vào tháng kính Thánh Tâm Chúa Giêsu, với cao điểm là Lễ Thánh Tâm, bế mạc Năm Linh Mục, tôi muốn cùng với anh chị em, nhất là với linh mục đoàn của Tổng Giáo Phận nhìn lên Trái Tim bị đâm thâu của Chúa trên thập giá, để tôn vinh, chúc tụng Tình Yêu tột cùng của Thiên Chúa dành cho nhân loại chúng ta và để kín múc từ nơi đó Nguồn Sức Sống, Nguồn An Vui, Nguồn Hy Vọng của chúng ta.
2. Trước hết, tôi muốn cùng với anh chị em đọc lại lời “Kinh Dâng Loài Người cho Rất Thánh Trái Tim Đức Chúa Giêsu”, lời kinh cô đọng những tâm tình đơn sơ nhất của Dân Chúa, đồng thời nói lên nội dung chính yếu của Lịch Sử Cứu Độ, đó là Giao Ước Tình Yêu giữa Thiên Chúa và Dân của Người: “Chúng con là người của Chúa, cùng muốn thuộc về Chúa” (Kinh Dâng Loài Người Cho Rất Thánh Trái Tim Đức Chúa Giêsu). Có thể nói, trong suốt dòng lịch sử, Dân Chúa không có điểm tựa nào khác hơn là “được thuộc về Chúa” và không có ao ước nào sâu xa hơn là “muốn thuộc về Chúa”, bởi lẽ đó là lý do và là nền tảng duy nhất cho đời sống hiện tại và tương lại của họ, bất chấp mọi thử thách xảy đến. Nói khác đi, Dân Chúa có tồn tại vững vàng cũng chỉ vì cậy tin vào Tình Yêu trung thành của Thiên Chúa mà thôi.
3. Anh chị em rất thân mến, trong bối cảnh đầy thách thức, thậm chí đầy xáo trộn của xã hội cũng như của chính Giáo Hội chúng ta, chúng ta lại càng cần phải ý thức đâu là điều cốt yếu, đâu là điểm tựa mang ý nghĩa quyết định đối với hiện tại và tương lai của Hội Thánh, của cộng đồng Dân Chúa. Thật vậy, nếu không ý thức và không còn tin vững vàng vào Tình Yêu quan phòng, đỡ nâng, dẫn dắt của chính Thiên Chúa thì chúng ta có thể là gì khác chứ không còn đích thực là Dân của Chúa nữa. Chính vì thế, Thánh Tâm Chúa Giêsu cần phải trở nên khởi điểm để từ đó chúng ta ra đi và cũng phải là nơi chốn để chúng ta trở về, làm sao cho mọi suy nghĩ, mọi dự định cũng như tất cả hành động của chúng ta cuối cùng nói lên và chỉ nói lên một điều: “chúng con là người của Chúa, cùng muốn thuộc về Chúa mà thôi”.
4. Đến đây, tôi muốn được ngỏ lời cách đặc biệt với anh em linh mục trong Tổng Giáo Phận của chúng ta, bởi lẽ chính niềm ước nguyện của Dân Chúa nói trên đã vang vọng một cách đặc biệt trong đời sống và tác vụ linh mục của Cha Thánh Gioan Vianney, đến nỗi mong ước duy nhất của Ngài là “được yêu mến Chúa, được thuộc về Chúa không phút nào ngơi, ngay cả trong giờ chết” (x. Kinh của Thánh Vianney). Anh em rất thân mến, trong thời điểm bế mạc Năm Thánh Linh Mục, chúng ta hãy một lẫn nữa nhìn lại mẫu gương của cha Thánh Gioan Vianney: ngài đã yêu mến Thiên Chúa hết sức cũng là vì ngài đã hết lòng với phần rỗi các linh hồn. Và ngược lại ngài đã có thể tận tụy hết sức với các linh hồn, cũng là vì ngài đã yêu mến Thiên Chúa trong từng giây phút.
5. Thánh Gioan Vianney quả thực là “ký ức sống động” về Đức Kitô Mục Tử cũng như về Trái Tim bị đâm thâu của Người. Tuy nhiên, nói như thế không có nghĩa là thánh nhân đã không phải trải qua những lao đao thử thách. Thánh nhân cũng đã phải trải qua những đêm tối hãi hùng, thậm chí như thể gục ngã dưới sức nặng của trách vụ mục tử. Có lúc thánh nhân đã bỏ xứ ra đi… Nhưng cuối cùng, Ngài đã để cho sức mạnh của Thánh Tâm Chúa chiến thắng nỗi yếu hèn của mình. Ngài đã trở về và tiếp tục yêu thương giáo dân của Ngài như chính Chúa yêu thương.
6. Anh chị em rất thân mến, cuối cùng, điều mong ước sâu xa nhất của tôi lúc này, trong trách vụ mục tử, đó là anh chị em có thể nhận ra nơi từng linh mục đang phục vụ anh chị em Trái Tim đầy lòng thương xót của Thiên Chúa, và với anh em linh mục, tôi không mong ước gì hơn là xin anh em hãy học mang lấy Trái Tim của Chúa, hãy mang lấy những tâm tình của Chúa, để trong mọi việc anh em làm cũng như qua chính đời sống của anh em, chính Đức Kitô mục tử, chính Thiên Chúa Tình Yêu có thể chăm sóc, dẫn dắt đoàn dân của Người.
Hà Nội ngày 11 tháng 6 năm 2010
Tổng Giám Mục Hà Nội
(Nguồn: tgphanoi.org>
Thư gửi Cộng Đồng Dân Chúa
Nhân lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu, bế mạc Năm Linh Mục
Anh chị em rất thân mến,
1. Bước vào tháng kính Thánh Tâm Chúa Giêsu, với cao điểm là Lễ Thánh Tâm, bế mạc Năm Linh Mục, tôi muốn cùng với anh chị em, nhất là với linh mục đoàn của Tổng Giáo Phận nhìn lên Trái Tim bị đâm thâu của Chúa trên thập giá, để tôn vinh, chúc tụng Tình Yêu tột cùng của Thiên Chúa dành cho nhân loại chúng ta và để kín múc từ nơi đó Nguồn Sức Sống, Nguồn An Vui, Nguồn Hy Vọng của chúng ta.
2. Trước hết, tôi muốn cùng với anh chị em đọc lại lời “Kinh Dâng Loài Người cho Rất Thánh Trái Tim Đức Chúa Giêsu”, lời kinh cô đọng những tâm tình đơn sơ nhất của Dân Chúa, đồng thời nói lên nội dung chính yếu của Lịch Sử Cứu Độ, đó là Giao Ước Tình Yêu giữa Thiên Chúa và Dân của Người: “Chúng con là người của Chúa, cùng muốn thuộc về Chúa” (Kinh Dâng Loài Người Cho Rất Thánh Trái Tim Đức Chúa Giêsu). Có thể nói, trong suốt dòng lịch sử, Dân Chúa không có điểm tựa nào khác hơn là “được thuộc về Chúa” và không có ao ước nào sâu xa hơn là “muốn thuộc về Chúa”, bởi lẽ đó là lý do và là nền tảng duy nhất cho đời sống hiện tại và tương lại của họ, bất chấp mọi thử thách xảy đến. Nói khác đi, Dân Chúa có tồn tại vững vàng cũng chỉ vì cậy tin vào Tình Yêu trung thành của Thiên Chúa mà thôi.
3. Anh chị em rất thân mến, trong bối cảnh đầy thách thức, thậm chí đầy xáo trộn của xã hội cũng như của chính Giáo Hội chúng ta, chúng ta lại càng cần phải ý thức đâu là điều cốt yếu, đâu là điểm tựa mang ý nghĩa quyết định đối với hiện tại và tương lai của Hội Thánh, của cộng đồng Dân Chúa. Thật vậy, nếu không ý thức và không còn tin vững vàng vào Tình Yêu quan phòng, đỡ nâng, dẫn dắt của chính Thiên Chúa thì chúng ta có thể là gì khác chứ không còn đích thực là Dân của Chúa nữa. Chính vì thế, Thánh Tâm Chúa Giêsu cần phải trở nên khởi điểm để từ đó chúng ta ra đi và cũng phải là nơi chốn để chúng ta trở về, làm sao cho mọi suy nghĩ, mọi dự định cũng như tất cả hành động của chúng ta cuối cùng nói lên và chỉ nói lên một điều: “chúng con là người của Chúa, cùng muốn thuộc về Chúa mà thôi”.
4. Đến đây, tôi muốn được ngỏ lời cách đặc biệt với anh em linh mục trong Tổng Giáo Phận của chúng ta, bởi lẽ chính niềm ước nguyện của Dân Chúa nói trên đã vang vọng một cách đặc biệt trong đời sống và tác vụ linh mục của Cha Thánh Gioan Vianney, đến nỗi mong ước duy nhất của Ngài là “được yêu mến Chúa, được thuộc về Chúa không phút nào ngơi, ngay cả trong giờ chết” (x. Kinh của Thánh Vianney). Anh em rất thân mến, trong thời điểm bế mạc Năm Thánh Linh Mục, chúng ta hãy một lẫn nữa nhìn lại mẫu gương của cha Thánh Gioan Vianney: ngài đã yêu mến Thiên Chúa hết sức cũng là vì ngài đã hết lòng với phần rỗi các linh hồn. Và ngược lại ngài đã có thể tận tụy hết sức với các linh hồn, cũng là vì ngài đã yêu mến Thiên Chúa trong từng giây phút.
5. Thánh Gioan Vianney quả thực là “ký ức sống động” về Đức Kitô Mục Tử cũng như về Trái Tim bị đâm thâu của Người. Tuy nhiên, nói như thế không có nghĩa là thánh nhân đã không phải trải qua những lao đao thử thách. Thánh nhân cũng đã phải trải qua những đêm tối hãi hùng, thậm chí như thể gục ngã dưới sức nặng của trách vụ mục tử. Có lúc thánh nhân đã bỏ xứ ra đi… Nhưng cuối cùng, Ngài đã để cho sức mạnh của Thánh Tâm Chúa chiến thắng nỗi yếu hèn của mình. Ngài đã trở về và tiếp tục yêu thương giáo dân của Ngài như chính Chúa yêu thương.
6. Anh chị em rất thân mến, cuối cùng, điều mong ước sâu xa nhất của tôi lúc này, trong trách vụ mục tử, đó là anh chị em có thể nhận ra nơi từng linh mục đang phục vụ anh chị em Trái Tim đầy lòng thương xót của Thiên Chúa, và với anh em linh mục, tôi không mong ước gì hơn là xin anh em hãy học mang lấy Trái Tim của Chúa, hãy mang lấy những tâm tình của Chúa, để trong mọi việc anh em làm cũng như qua chính đời sống của anh em, chính Đức Kitô mục tử, chính Thiên Chúa Tình Yêu có thể chăm sóc, dẫn dắt đoàn dân của Người.
Hà Nội ngày 11 tháng 6 năm 2010
Tổng Giám Mục Hà Nội
(Nguồn: tgphanoi.org>