Chúa Giêsu dừng lại và truyền gọi anh đến. Người ta gọi người mù và bảo anh: "Hãy vững tâm đứng dậy, Người gọi anh". Anh ta liệng áo choàng, đứng dậy, đến cùng Chúa Giêsu. Bấy giờ Chúa Giêsu bảo rằng: "Anh muốn Ta làm gì cho anh?" Người mù thưa: "Lạy Thầy, xin cho tôi được thấy". Chúa Giêsu đáp: "Được, đức tin của anh đã chữa anh". Tức thì anh ta thấy được và đi theo Người. (Mc 10, 46-52).
Alleluia, Alleluia, Chúc tụng danh Chúa đến muôn muôn đời, bởi vì Chúa Giêsu phán với người mù rằng: "Đức tin của anh đã chữa anh". Có thế thôi! Đơn giản thế thôi! Tức thì anh mù được thấy. ... và anh đã đi theo Người. Có phải biết bao nhiêu người được Chúa chữa lành bởi vì họ có đức tin mạnh mẽ nơi Chúa Giêsu, mà lập tức bệnh tật của họ được chữa lành!? Dù là người đó là người mù, người phong cùi, bại liệt, hoại huyết,.... Đồng thời Chúa Giêsu cũng động lòng xót thương mà chữa lành cho người nhà hay người thân của những ai có tương tự niềm tin, muốn xin được Chúa cứu chữa cho người bị đau nặng, quỷ ám, hay cho cả người đã chết rồi!. Tất cả đều được Chúa ban cho với một niềm tín thác và phó dâng. Chúa muốn chứng tỏ cho tất cả chúng ta thấy rằng Niềm Tin, Phó Thác, Trông Cậy, vào Thiên Chúa là điều tất yếu trong cuộc đời của chúng ta, còn ngoài ra mọi thứ khác chỉ là thứ yếu và không quan trọng và giúp ích gì cho chúng ta cả, ngoài sự chết và mất linh hồn đời đời trong hỏa ngục.
Khi nào thì chúng ta mới nhận ra Thiên Chúa, là Đấng muôn đời toàn năng, và hằng hữu!? Ngài hiển trị muôn đời. Suốt cả 33 năm Ngài hiện diện bên con cái của Ngài, chẳng có bài học nào mà Chúa Giêsu dậy cho môn đệ và con cái của Ngài là sống trên đời phải thu góp, tích lũy, chứa thật nhiều của cải vào kho lẫm, càng nhiều càng tốt đâu, thưa có phải không anh chị em??? Hay ngược lại Chúa rất ghét những ai kiêu ngạo, tham xân xi, và ngược đãi anh chị em. Phải, Chúa không lên án người giầu có, nhưng Chúa phạt tất cả những người này phải xuống hỏa ngục, bởi họ giầu có mà họ đã bị Chúa phạt vì tội làm ngơ, chỉ biết sống hưởng thụ, ích kỷ, lo cho chính bản thân của mình, hà huống chi lại xua đuổi, mắng chửi, đánh đập gây thương tích cho những con người nghèo khổ, phải sống lây lất giữa chợ đời, khó khăn từng bữa để kiếm cơm, nuôi thân và gia đình. ...
Trong xã hội chúng ta đang sống không hiểu được bao nhiêu anh chị em là thấy được người mù nhỉ!? Tôi nghĩ hẳn không nhiều vì họ thường sống với nhau tại một nơi nào đó! Nhất là Nước Mỹ thì họ sống có nơi có chỗ đàng hoàng chứ không như bên VN mà chúng ta thường thấy họ nhiều hơn. Có phải chúng ta công nhận rằng có nhiều người mù Chúa ban cho họ thấy được sự vật qua hồng ân hay quà tặng cho những người này cách riêng của họ, mà chúng ta không cảm nhận được như họ. Có người mù tôi được đọc và biết rằng, tuy họ mù nhưng nhãn quan của họ khá hay lắm! Như họ đang ngồi ở trên một chiếc xe đang chạy nhưng đến nơi nào mà có tòa nhà hay cây cối, họ đều biết được hết đấy! Chúa ban cho họ những gì cần thiết để thay thế cho sự mất mát mà họ không có, để họ có thể cũng sống dư đầy như chúng ta vậy! Thế nên không vì sự khác biệt của họ mà chúng ta lại có thể cười chê họ, trong khi có những cái Chúa ban cho họ lại còn sáng hơn những con người luôn cho mình là sáng suốt là tỏ tường!???
Thông thường thì con người ai ai cũng có cái tánh kiêu căng, tự phụ, và luôn luôn là tự cao tự đại. Cái gì của mình cũng nhất. Cái gì thuộc về mình cũng nhất. Cái gì là mình thì cũng nhất. Tất cả mọi thứ về mình thì đều là nhất nhất. Nhất định không thua ai. Ai tới đâu thì ta phải tới đó hoặc hơn. Cho nên ở đời những anh chị em này thường bị thất bại trên trường đời vì không bao giờ biết nhường nhịn, mà nhất nhất phải làm sao luôn là kẻ được chiến thắng thì mới chịu và mới thỏa mãn. Cho nên thế giới luôn còn có chiến tranh là vậy! Cho nên thế giới vẫn luôn có những nhà trọc phú bên cạnh là những con người nghèo khổ. Bởi có phải trước khi làm trọc phú thì anh phải là những tay cướp ngày và cả cướp đêm của những con người hiền lành và chất phát, sống dưới quyền của anh không?? Anh lợi dụng có tiền thì anh mướn trả rẻ người ta. Anh lợi dụng công sức và mồ hôi nước mắt của người ta. Rồi thì anh cướp giựt tiền của người ta bằng cách bao nhiêu năm trời làm việc của người ta, anh giựt không chịu trả lương cho người ta, rồi anh lớn tiếng rằng bao nhiêu năm được anh nuôi cơm cho là anh đã độ lượng lắm rồi! Còn bắt anh trả lương nữa sao!?
Có phải chúng ta thường nghe những con người xem trời bằng vung này, miệng hay rủa xả người ăn kẻ ở?? Xỉa xói, đánh đập như con vật, bởi chỉ vì họ cần công ăn việc làm để kiếm miếng cơm mỗi ngày, mà chúng ta phải cư xử đầy đoạ những anh chị em này còn thua một con xúc vật mà họ cưng nuôi trong nhà??? Có phải những con người ỷ mình là giầu có, có quyền "mù tịt", trước mặt Thiên Chúa hay không?. Bởi họ có quá nhiều tiền của nên họ kiêu ngạo mà chẳng sợ Thiên Chúa gì cả!? Họ tiền của nhiều quá nên ma quỷ cho họ luôn nghĩ rằng, họ không bao giờ chết???? Ma quỷ xúi xỉn họ rằng họ sẽ được sống đến muôn đời mà còn không hết của nữa cơ mà! Và có phải lòng tin của họ là được đặt trên con số tiền của họ trong nhà băng. Của cải là những gì sắm sửa trong căn nhà. Phô trương bao nhiêu xe mắc tiền có tên hiệu mà thế giới ít ai có? Nhà thì như lâu đài có thể chứa nhiều người để thượng khách của họ là những con người có thế lực trong xã hội. Con cái của họ là những thành phần bất hảo của xã hội, luôn phá phách, băng đảng, không sợ pháp luật, bởi pháp luật của thành phần bất hảo này, đã được trả bằng tiền, thì làm sao nhà tù có chỗ cho những cô cậu này!
Có phải Chúa dậy chúng ta thấy rằng người giầu có khó vào Nước Thiên Chúa biết bao!? Có phải chỉ khi nào họ từ bỏ được hết những gì của họ chất chứa, bố thí cho người nghèo, thì Nước Trời mới thuộc về họ. Tôi thiết nghĩ không ít người giầu mà không hiểu Lời của Chúa đâu! Nhưng bởi vì họ tiếc của; họ thiếu tự tin, thiếu bản lãnh, và thiếu lòng quảng đại. Họ thường là những con người yếu kém, nhu nhược, và yếu đuối. Cho nên giầu có và Đức Tin là hai sự chống đối nhau như nam châm có hai đầu đẩy ngược nhau, không thể nào gần nhau được. Người giầu có và Thiên Chúa thì luôn luôn phản ảnh nhau. Cho nên có phải những dân pharisêu, luật sỹ, biệt phái, là những người giầu có thường bị Chúa Giêsu quở trách đấy không? Bởi họ là những con người ăn cướp ngày và đêm của những bà già góa? Họ thích mặc áo dài có tay áo thụng ra và đứng ở những tiền đường nơi mà để được thiên hạ chào hỏi. Có phải Chúa bảo những con người này là những loại người sống bề ngoài, mầu mè, gian xảo, lọc lừa, và đầy gian ác, như những mồ mả bên ngoài được tô vôi và sơn phết cho thật đẹp đẽ, còn bên trong thì rúc rỉa đầy những con giòi con bọ!???
Có phải khi chúng ta khá giả, có của dư của để, thường bị Mù Lòa hết hay không??? Quả thế, bởi chúng ta tự đắc, tự phụ, tự cậy dựa vào sức lực rất hạn hẹp của mình, mà quên Thiên Chúa. Chúng ta bị ma quỷ che mắt, nên trở thành con người Mù kinh niên. Mù vì quên hẳn Một Thiên Chúa toàn năng, Ngài đã sinh ra chúng ta, ban cho chúng ta sự sống, ban cho chúng ta sức khoẻ, ban cho chúng ta mọi thứ như dụng cụ, để sống. Chẳng những cho riêng chúng ta, mà còn cho gia đình, người thân, bằng hữu, láng giềng, và cho tất cả những ai đang cần đến sự giúp đỡ của chúng ta nữa! Ma quỷ đã che mắt chúng ta, bởi vì sự ghen tức với Thiên Chúa, mà chúng cố gắng đem thật nhiều linh hồn về với chúng, để tự kiêu tự đắc, vỗ ngực là chúng sẽ đem được hết cả linh hồn về cho chúng rồi!??
Xin Chúa thương ban cho chúng con sớm hiểu ra Lời Chúa dậy bảo, kẻo linh hồn chúng con bị ma quỷ chúng lôi chúng kéo chúng con xuống hỏa ngục đời đời thật khủng khiếp, một nơi mà chúng con không thể tưởng tượng nổi Chúa ơi! Xin cho chúng con được ơn phụ giúp của Chúa Thánh Thần, kẻo không còn kịp nữa! Bởi thời giờ chúng con sắp mãn mà chúng con không biết. Tiền bạc là chi? Danh vọng là gì? Quyền thế là cái chi chi? Tham lam, tranh giành, ích kỷ, thỏa mãn dục vọng, và còn lỉnh kỉnh những thứ phù hoa, nay còn mai mất, ra đi chỉ hai bàn tay trắng, và đi thẳng xuống hỏa ngục. Ghê sợ quá Chúa ơi! Xin Mở Mắt chúng con, để chúng con được nhìn ngắm Dung Nhan của Chúa. Bởi chỉ có Chúa mới xứng đáng làm Chủ Cuộc Đời của chúng con mà thôi! Xin Chúa đừng để chúng con phải Mù mãi Chúa nhé! Amen.
Alleluia, Alleluia, Chúc tụng danh Chúa đến muôn muôn đời, bởi vì Chúa Giêsu phán với người mù rằng: "Đức tin của anh đã chữa anh". Có thế thôi! Đơn giản thế thôi! Tức thì anh mù được thấy. ... và anh đã đi theo Người. Có phải biết bao nhiêu người được Chúa chữa lành bởi vì họ có đức tin mạnh mẽ nơi Chúa Giêsu, mà lập tức bệnh tật của họ được chữa lành!? Dù là người đó là người mù, người phong cùi, bại liệt, hoại huyết,.... Đồng thời Chúa Giêsu cũng động lòng xót thương mà chữa lành cho người nhà hay người thân của những ai có tương tự niềm tin, muốn xin được Chúa cứu chữa cho người bị đau nặng, quỷ ám, hay cho cả người đã chết rồi!. Tất cả đều được Chúa ban cho với một niềm tín thác và phó dâng. Chúa muốn chứng tỏ cho tất cả chúng ta thấy rằng Niềm Tin, Phó Thác, Trông Cậy, vào Thiên Chúa là điều tất yếu trong cuộc đời của chúng ta, còn ngoài ra mọi thứ khác chỉ là thứ yếu và không quan trọng và giúp ích gì cho chúng ta cả, ngoài sự chết và mất linh hồn đời đời trong hỏa ngục.
Khi nào thì chúng ta mới nhận ra Thiên Chúa, là Đấng muôn đời toàn năng, và hằng hữu!? Ngài hiển trị muôn đời. Suốt cả 33 năm Ngài hiện diện bên con cái của Ngài, chẳng có bài học nào mà Chúa Giêsu dậy cho môn đệ và con cái của Ngài là sống trên đời phải thu góp, tích lũy, chứa thật nhiều của cải vào kho lẫm, càng nhiều càng tốt đâu, thưa có phải không anh chị em??? Hay ngược lại Chúa rất ghét những ai kiêu ngạo, tham xân xi, và ngược đãi anh chị em. Phải, Chúa không lên án người giầu có, nhưng Chúa phạt tất cả những người này phải xuống hỏa ngục, bởi họ giầu có mà họ đã bị Chúa phạt vì tội làm ngơ, chỉ biết sống hưởng thụ, ích kỷ, lo cho chính bản thân của mình, hà huống chi lại xua đuổi, mắng chửi, đánh đập gây thương tích cho những con người nghèo khổ, phải sống lây lất giữa chợ đời, khó khăn từng bữa để kiếm cơm, nuôi thân và gia đình. ...
Trong xã hội chúng ta đang sống không hiểu được bao nhiêu anh chị em là thấy được người mù nhỉ!? Tôi nghĩ hẳn không nhiều vì họ thường sống với nhau tại một nơi nào đó! Nhất là Nước Mỹ thì họ sống có nơi có chỗ đàng hoàng chứ không như bên VN mà chúng ta thường thấy họ nhiều hơn. Có phải chúng ta công nhận rằng có nhiều người mù Chúa ban cho họ thấy được sự vật qua hồng ân hay quà tặng cho những người này cách riêng của họ, mà chúng ta không cảm nhận được như họ. Có người mù tôi được đọc và biết rằng, tuy họ mù nhưng nhãn quan của họ khá hay lắm! Như họ đang ngồi ở trên một chiếc xe đang chạy nhưng đến nơi nào mà có tòa nhà hay cây cối, họ đều biết được hết đấy! Chúa ban cho họ những gì cần thiết để thay thế cho sự mất mát mà họ không có, để họ có thể cũng sống dư đầy như chúng ta vậy! Thế nên không vì sự khác biệt của họ mà chúng ta lại có thể cười chê họ, trong khi có những cái Chúa ban cho họ lại còn sáng hơn những con người luôn cho mình là sáng suốt là tỏ tường!???
Thông thường thì con người ai ai cũng có cái tánh kiêu căng, tự phụ, và luôn luôn là tự cao tự đại. Cái gì của mình cũng nhất. Cái gì thuộc về mình cũng nhất. Cái gì là mình thì cũng nhất. Tất cả mọi thứ về mình thì đều là nhất nhất. Nhất định không thua ai. Ai tới đâu thì ta phải tới đó hoặc hơn. Cho nên ở đời những anh chị em này thường bị thất bại trên trường đời vì không bao giờ biết nhường nhịn, mà nhất nhất phải làm sao luôn là kẻ được chiến thắng thì mới chịu và mới thỏa mãn. Cho nên thế giới luôn còn có chiến tranh là vậy! Cho nên thế giới vẫn luôn có những nhà trọc phú bên cạnh là những con người nghèo khổ. Bởi có phải trước khi làm trọc phú thì anh phải là những tay cướp ngày và cả cướp đêm của những con người hiền lành và chất phát, sống dưới quyền của anh không?? Anh lợi dụng có tiền thì anh mướn trả rẻ người ta. Anh lợi dụng công sức và mồ hôi nước mắt của người ta. Rồi thì anh cướp giựt tiền của người ta bằng cách bao nhiêu năm trời làm việc của người ta, anh giựt không chịu trả lương cho người ta, rồi anh lớn tiếng rằng bao nhiêu năm được anh nuôi cơm cho là anh đã độ lượng lắm rồi! Còn bắt anh trả lương nữa sao!?
Có phải chúng ta thường nghe những con người xem trời bằng vung này, miệng hay rủa xả người ăn kẻ ở?? Xỉa xói, đánh đập như con vật, bởi chỉ vì họ cần công ăn việc làm để kiếm miếng cơm mỗi ngày, mà chúng ta phải cư xử đầy đoạ những anh chị em này còn thua một con xúc vật mà họ cưng nuôi trong nhà??? Có phải những con người ỷ mình là giầu có, có quyền "mù tịt", trước mặt Thiên Chúa hay không?. Bởi họ có quá nhiều tiền của nên họ kiêu ngạo mà chẳng sợ Thiên Chúa gì cả!? Họ tiền của nhiều quá nên ma quỷ cho họ luôn nghĩ rằng, họ không bao giờ chết???? Ma quỷ xúi xỉn họ rằng họ sẽ được sống đến muôn đời mà còn không hết của nữa cơ mà! Và có phải lòng tin của họ là được đặt trên con số tiền của họ trong nhà băng. Của cải là những gì sắm sửa trong căn nhà. Phô trương bao nhiêu xe mắc tiền có tên hiệu mà thế giới ít ai có? Nhà thì như lâu đài có thể chứa nhiều người để thượng khách của họ là những con người có thế lực trong xã hội. Con cái của họ là những thành phần bất hảo của xã hội, luôn phá phách, băng đảng, không sợ pháp luật, bởi pháp luật của thành phần bất hảo này, đã được trả bằng tiền, thì làm sao nhà tù có chỗ cho những cô cậu này!
Có phải Chúa dậy chúng ta thấy rằng người giầu có khó vào Nước Thiên Chúa biết bao!? Có phải chỉ khi nào họ từ bỏ được hết những gì của họ chất chứa, bố thí cho người nghèo, thì Nước Trời mới thuộc về họ. Tôi thiết nghĩ không ít người giầu mà không hiểu Lời của Chúa đâu! Nhưng bởi vì họ tiếc của; họ thiếu tự tin, thiếu bản lãnh, và thiếu lòng quảng đại. Họ thường là những con người yếu kém, nhu nhược, và yếu đuối. Cho nên giầu có và Đức Tin là hai sự chống đối nhau như nam châm có hai đầu đẩy ngược nhau, không thể nào gần nhau được. Người giầu có và Thiên Chúa thì luôn luôn phản ảnh nhau. Cho nên có phải những dân pharisêu, luật sỹ, biệt phái, là những người giầu có thường bị Chúa Giêsu quở trách đấy không? Bởi họ là những con người ăn cướp ngày và đêm của những bà già góa? Họ thích mặc áo dài có tay áo thụng ra và đứng ở những tiền đường nơi mà để được thiên hạ chào hỏi. Có phải Chúa bảo những con người này là những loại người sống bề ngoài, mầu mè, gian xảo, lọc lừa, và đầy gian ác, như những mồ mả bên ngoài được tô vôi và sơn phết cho thật đẹp đẽ, còn bên trong thì rúc rỉa đầy những con giòi con bọ!???
Có phải khi chúng ta khá giả, có của dư của để, thường bị Mù Lòa hết hay không??? Quả thế, bởi chúng ta tự đắc, tự phụ, tự cậy dựa vào sức lực rất hạn hẹp của mình, mà quên Thiên Chúa. Chúng ta bị ma quỷ che mắt, nên trở thành con người Mù kinh niên. Mù vì quên hẳn Một Thiên Chúa toàn năng, Ngài đã sinh ra chúng ta, ban cho chúng ta sự sống, ban cho chúng ta sức khoẻ, ban cho chúng ta mọi thứ như dụng cụ, để sống. Chẳng những cho riêng chúng ta, mà còn cho gia đình, người thân, bằng hữu, láng giềng, và cho tất cả những ai đang cần đến sự giúp đỡ của chúng ta nữa! Ma quỷ đã che mắt chúng ta, bởi vì sự ghen tức với Thiên Chúa, mà chúng cố gắng đem thật nhiều linh hồn về với chúng, để tự kiêu tự đắc, vỗ ngực là chúng sẽ đem được hết cả linh hồn về cho chúng rồi!??
Xin Chúa thương ban cho chúng con sớm hiểu ra Lời Chúa dậy bảo, kẻo linh hồn chúng con bị ma quỷ chúng lôi chúng kéo chúng con xuống hỏa ngục đời đời thật khủng khiếp, một nơi mà chúng con không thể tưởng tượng nổi Chúa ơi! Xin cho chúng con được ơn phụ giúp của Chúa Thánh Thần, kẻo không còn kịp nữa! Bởi thời giờ chúng con sắp mãn mà chúng con không biết. Tiền bạc là chi? Danh vọng là gì? Quyền thế là cái chi chi? Tham lam, tranh giành, ích kỷ, thỏa mãn dục vọng, và còn lỉnh kỉnh những thứ phù hoa, nay còn mai mất, ra đi chỉ hai bàn tay trắng, và đi thẳng xuống hỏa ngục. Ghê sợ quá Chúa ơi! Xin Mở Mắt chúng con, để chúng con được nhìn ngắm Dung Nhan của Chúa. Bởi chỉ có Chúa mới xứng đáng làm Chủ Cuộc Đời của chúng con mà thôi! Xin Chúa đừng để chúng con phải Mù mãi Chúa nhé! Amen.