Washington-Một thầy dòng Tên, thầy Rick Curry, có một tên mới: Cha Curry.

Nhưng cha vẫn muốn sống giữa các thương phế binh để giúp họ khôi phục lại ý nghĩa và mục đích cuộc đời.

Truyền chức linh mục ở tuổi 66, ngày 13 tháng 9 vừa qua, có thể được gọi là một "ơn gọi muộn." Nhưng câu nói hài hước đó không áp dụng cho trường hợp cuả Cha Curry. Cha cho biết chức linh mục chỉ là "một phần mở rộng công việc mục vụ cuả cha."

Năm 2002, sau khi Cha Curry đã trải qua 27 năm làm việc với National Theatre Workshop of the Handicapped (Viện diễn tập nghệ thuật quốc gia cho thương phế binh), các quản trị viên cuả viện được yêu cầu giúp các thương phế binh từ Afghanistan và Iraq 'viết văn để họ có thể nói chuyện riêng của họ và, cha Curry nói với Catholic News Service, "mở ra một lối thoát cho tâm trạng căng thẳng sau việc bị chấn thương."

"Trong thời gian đó tôi đã bắt đầu “bị” các thương bệnh binh yêu cầu giải tội cho họ, tôi đã nói với họ là tôi chỉ là một thầy Dòng và không được tấn phong.. Vì nhiều lần tôi đã phải nói với họ như thế cho nên tôi bắt đầu nghi ngờ có một ơn gọi gì đó, "Cha Curry nói. "Thực ra tôi rất hạnh phúc là một thầy dòng Tên và tôi không bao giờ nghĩ đến chức vụ (linh mục)."

Vị linh hướng cuả cha Curry củng có nghi ngờ như ngài, "Có thể có một ơn gọi đấy." "Tôi hỏi, 'Để làm gì?" Ngài nói, 'Để làm linh mục. " Tôi đùa nói, "Tôi không thích các ông linh mục,'" Cha Curry nhớ lại.

Tuy vậy, sau một chương trình học tại Washington Theological Union ở thủ đô Washington DC, Cha Curry đã được truyền chức. Chỉ có một khúc mắc, và đã được giải quyết dễ dàng: Cha Curry sinh ra mà không có cánh tay phải, đã nhận được một luật trừ từ Vatican để cử hành Thánh Lễ với một bàn tay.

Vì mặc áo thụng tại Thánh lễ, "mọi người có thể, hoặc có thể không, nhận ra thực tế là tôi chỉ có một bàn tay," Cha Curry nói với CNS. "Tôi đã học những cách riêng để sinh hoạt trong thế giới, do đó, tôi khá thoải mái và tôi nghĩ rằng tôi có thể làm lây lan một cảm giác thoải mái trong những nơi tôn nghiêm... Và. Nếu tôi cảm thấy thoải mái, tôi hy vọng mọi người khác cũng thoải mái."

Cha vinh danh LM Jerry Hall dòng Tên đã giúp cha. "Ngài đã cho tôi nhiều kinh nghiệm cá nhân về cách dâng lễ, xức dầu, rửa tội em bé, chỉ dùng một tay," Cha Curry nói. "Đó khẳng định là những kinh nghiệm quí báu cho tôi, chỉ tiếc rằng ngài đã mất trước đó và ngài đã không thể hiện diện bằng xương thịt khi tôi được truyền chức.. Ngài chắc chắn là có hiện diện trong tinh thần."

Cha Curry, cư trú với cộng đồng dòng Tên tại Đại học Georgetown ở Washington, muốn tiếp tục hai sáng kiến cho thương phế binh. Một là 'hội thảo nhà văn, trong đó các thương phế binh sẽ trau dồi văn tài của họ và kể lại kinh nghiệm của họ về cuộc sống quân ngũ và chiến trường.

"Bất cứ một chương trình dành cho các thương phế binh nào cũng sẽ được các thương phế binh khác bàn tới. Các thương phế binh có một tinh thần đồng đội đáng ngạc nhiên, đó là cái quan niệm 'của chúng mình,' giống như là có cùng một học hiệu (alma mater); giống như nét đặc biệt cuả đồng môn Notre Dame vậy".

Cha Curry thêm rằng các thương phế binh đã hỏi nhau về ngài: "Có phải ông ta là một người trong chúng ta?" "Tôi giải thích rằng tôi không bị mất cánh tay mà tôi đã sinh ra mà không có nó. Nhưng điều đó không đặt thành vấn đề đối với họ.. Họ nói, 'Bạn biết thế nào là khác người ta. Bạn biết những khó khăn sống trong thế giới hai tay." Họ đồng hoá tôi với họ. "

Cha Curry cho biết cha có kế hoạch cho thương phế binh sau khi họ xuất viện từ Walter Reed Army Medical Center tại Washington, và đang tìm kiếm một chỗ trong hoặc gần khuôn viên trường Georgetown để thực hiện chương trình 'hội thảo nhà văn’ giúp 20 thương phế binh một khoá 12 ngày và đồng thời dùng làm học viện chuẩn bị các 'thương phế binh theo đuổi cấp đại học.

Vị linh mục cũng sẽ tìm một trang web ở Washington cho sáng kiến thứ hai: một chương trình làm bánh mì và bán bánh lẻ. Cha Curry đã có chương trình này tại Maine cho đến khi ngài phải đóng cửa để theo đuổi việc học linh mục. Hai trong số các sản phẩm phổ biến nhất được bán tại trang web ở Maine là Brother Curry's Breads và Brother Curry's Miraculous Dog Biscuits. (Bánh mì cuả thầy Curry và Bánh phép lạ cho chó cuả thầy Curry)

Bánh có phép lạ gì? Ngài trả lời dí dỏm: "Nếu bạn mua chúng thì là phép lạ rồi".

Cha Curry cũng hy vọng sẽ có một sự kiện gây quỹ hàng năm tại Trung tâm Kennedy Center for the Performing Arts ở Washington để gây tiếng vang cho những câu chuyện của các chiến sĩ, mang lại sự quan tâm đến chương trình và quyên góp để duy trì nó.

Thánh Ignatius of Loyola, vị sáng lập dòng Tên, "cho phép chúng tôi mong mỏi làm những công việc lớn", cha Curry nói. Là một sĩ tử dòng Tên 48 năm, "Tôi luôn luôn nghĩ về bản thân mình như một sĩ tử dòng Tên," cha nói thêm. "Quan trọng hơn bất cứ điều gì khác, tôi phục vụ như một sĩ tử dòng Tên."