... Lãnh bí tích Rửa Tội vào năm 18 tuổi, tôi được Tình Yêu Đức Chúa GIÊSU KITÔ chiếm đoạt, cùng lúc, Ngài ban cho tôi hồng ân yêu mến Ngài. Một thời gian ngắn sau khi được rửa tội, tôi lãnh bí tích Thêm Sức.
Với ơn Chúa Thánh Linh thúc đẩy, tôi cố gắng đem ra thực hành - với trọn lòng can đảm - tất cả những gì tôi học và hiểu được trong thời gian chuẩn bị từ bí tích Rửa Tội tiến đến bí tích Thêm Sức. Tôi dấn thân phục vụ giáo xứ. Tôi trở nên thành viên của Hội Thanh Niên Thánh Thể. Trong Hội Đoàn Thánh Thể, tôi đào sâu Đức Tin Công Giáo cùng với các bạn trẻ và nhờ các bạn trẻ. Cứ mỗi chiều thứ bảy, chúng tôi họp nhau để suy tư về Phúc Âm. Thỉnh thoảng các hội viên chúng tôi linh hoạt Thánh Lễ và tổ chức các buổi dạo chơi chung.
Thời gian dần trôi. Tôi ước muốn trở thành giáo lý viên. Nhưng vì không có nhiều kinh nghiệm và có tính hơi nhút nhát nên tôi khởi sự từ từ. Tôi bắt đầu dạy giáo lý cho các trẻ em lớp hai. Sau đó tôi chuyển dần dần lên các lớp cao hơn. Tôi rất thích liên lạc và gặp gỡ các Linh Mục phụ trách giáo xứ, đặc biệt với Cha Eugène Weber, vị Thừa Sai người Pháp. Một hôm, Cha nói với thân phụ tôi trước sự hiện diện của tôi:
- Ông Victor à, tôi đã già và bệnh tật hằng rình rập trước cửa. Ngày nào tôi chết, ai sẽ thế chỗ cho tôi đây??? Phải một thời gian lâu lắm mới học và nói được ngôn ngữ của quí vị!
Khi tai tôi nghe lời này từ miệng vị Linh Mục Thừa Sai, tôi cảm thấy mình cũng dự phần trách nhiệm đối với xứ đạo và dân tộc Antilles của tôi. Lời nói của Ngài gởi thẳng đến cho riêng tôi. Tôi tiến lên trước mặt Cha Eugène Weber và thưa với ngài:
- Con sẽ xem nếu con có thể trở thành Linh Mục sau khi học xong hay không!
Kể từ giây phút đáng ghi nhớ ấy, Cha Sở và gia đình tôi cùng hiệp lực và góp ý để giúp tôi nhận ra con đường nào Đức Chúa GIÊSU KITÔ muốn tôi dấn thân vào. Sau đó tôi theo học tại Đại Chủng Viện Issy-les-Moulineaux thuộc vùng phụ cận thủ đô Paris.
Tại Chủng Viện, tôi học cách thức trở thành tôi tớ Đức Chúa GIÊSU KITÔ ở bất cứ nơi đâu và phục vụ bất cứ xứ đạo nào mà tôi được gởi đến để chu toàn công tác mục vụ.
Tôi từng được giúp đỡ, ấp ủ và yêu thương, giờ đây đến phiên mình, tôi cũng ao ước giúp đỡ người khác. Tôi muốn chia sẻ niềm vui giống như người khác đã chia sẻ niềm vui cho tôi. Đó là lý do giải thích tại sao tôi vẫn tiếp tục dạy giáo lý và đồng hành với các thiếu niên bằng nhiều sinh hoạt khác nhau.
THIÊN CHÚA CHA đã nhận ra thảm trạng thân phận loài người nên Ngài đã gởi Con Một Ngài là Đức Chúa GIÊSU xuống thế cứu chuộc con người. Ngày nay thì THIÊN CHÚA gởi chúng ta đến nơi chúng ta đang sống để giúp đỡ dân Ngài và Giáo Hội của Ngài.
Riêng tôi, tôi biết rằng THIÊN CHÚA nói với tôi qua Kinh Thánh và qua sự thinh lặng của các biến cố. Con đường tôi chọn để bước theo Chúa không dễ dàng. Nhưng sức mạnh không đến từ tôi mà đến từ THIÊN CHÚA, bởi lẽ THIÊN CHÚA biết rõ giới hạn và yếu đuối của tôi. Chính THIÊN CHÚA chọn tôi làm chứng nhân cho Ngài từ ngày tôi lãnh bí tích Rửa Tội giống như mọi tín hữu Công Giáo khác.
Đôi khi tôi cảm thấy chán nản bị cám dỗ muốn bỏ cuộc vì nghĩ rằng mình sẽ không đủ sức đi đến cùng. Nhưng cứ mỗi lần như thế, tôi lại phó thác trong vòng tay nhân từ của THIÊN CHÚA. Và ngay tức khắc, THIÊN CHÚA xuất hiện để nâng đỡ tôi thoát qua cơn gian nan khốn khó. Thêm vào đó, cuộc sống nơi Đại Chủng Viện trao ban tình huynh đệ chân thành. Tôi không bao giờ cảm thấy cô đơn trong cơn chiến đấu trên hành trình tiến lên thiên chức Linh Mục.
Trên đường lữ thứ trần gian chúng ta có Vị Tôn Sư Tối Cao đồng hành. Đó là Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Vào những lúc chúng ta nghi nan do dự và hoang mang, Ngài sẽ bất ngờ xuất hiện như từng xuất hiện với hai môn đệ trên đường trở về làng Emmau xưa. Ngài đến để trao ban cho chúng ta can đảm, sức mạnh và niềm hy vọng, một niềm Hy Vọng vượt xa mọi niềm hy vọng thế trần.
Chứng từ của của Cha Herman Bleii, người Guyane, thuộc quần đảo Antilles, Trung Mỹ.
... Từ xa, THIÊN CHÚA đã hiện ra nói với tôi: ”Cha đã yêu con bằng mối tình muôn thưở, nên Cha vẫn dành cho con lòng xót thương. Cha sẽ lại xây con lên, và con sẽ được xây lại, hỡi trinh nữ Israel. Con sẽ lại nên xinh đẹp; với những chiếc trống cơm, con sẽ xuất hiện giữa đám nhảy múa tưng bừng. Con sẽ trồng nho lại trên núi đồi Samari; những kẻ trồng cây sẽ trồng cây, và được hưởng hoa lợi” (Giêrêmia 31,3-5).
(”Église en Guyane”, Avril 2005, trang 12)
Với ơn Chúa Thánh Linh thúc đẩy, tôi cố gắng đem ra thực hành - với trọn lòng can đảm - tất cả những gì tôi học và hiểu được trong thời gian chuẩn bị từ bí tích Rửa Tội tiến đến bí tích Thêm Sức. Tôi dấn thân phục vụ giáo xứ. Tôi trở nên thành viên của Hội Thanh Niên Thánh Thể. Trong Hội Đoàn Thánh Thể, tôi đào sâu Đức Tin Công Giáo cùng với các bạn trẻ và nhờ các bạn trẻ. Cứ mỗi chiều thứ bảy, chúng tôi họp nhau để suy tư về Phúc Âm. Thỉnh thoảng các hội viên chúng tôi linh hoạt Thánh Lễ và tổ chức các buổi dạo chơi chung.
Thời gian dần trôi. Tôi ước muốn trở thành giáo lý viên. Nhưng vì không có nhiều kinh nghiệm và có tính hơi nhút nhát nên tôi khởi sự từ từ. Tôi bắt đầu dạy giáo lý cho các trẻ em lớp hai. Sau đó tôi chuyển dần dần lên các lớp cao hơn. Tôi rất thích liên lạc và gặp gỡ các Linh Mục phụ trách giáo xứ, đặc biệt với Cha Eugène Weber, vị Thừa Sai người Pháp. Một hôm, Cha nói với thân phụ tôi trước sự hiện diện của tôi:
- Ông Victor à, tôi đã già và bệnh tật hằng rình rập trước cửa. Ngày nào tôi chết, ai sẽ thế chỗ cho tôi đây??? Phải một thời gian lâu lắm mới học và nói được ngôn ngữ của quí vị!
Khi tai tôi nghe lời này từ miệng vị Linh Mục Thừa Sai, tôi cảm thấy mình cũng dự phần trách nhiệm đối với xứ đạo và dân tộc Antilles của tôi. Lời nói của Ngài gởi thẳng đến cho riêng tôi. Tôi tiến lên trước mặt Cha Eugène Weber và thưa với ngài:
- Con sẽ xem nếu con có thể trở thành Linh Mục sau khi học xong hay không!
Kể từ giây phút đáng ghi nhớ ấy, Cha Sở và gia đình tôi cùng hiệp lực và góp ý để giúp tôi nhận ra con đường nào Đức Chúa GIÊSU KITÔ muốn tôi dấn thân vào. Sau đó tôi theo học tại Đại Chủng Viện Issy-les-Moulineaux thuộc vùng phụ cận thủ đô Paris.
Tại Chủng Viện, tôi học cách thức trở thành tôi tớ Đức Chúa GIÊSU KITÔ ở bất cứ nơi đâu và phục vụ bất cứ xứ đạo nào mà tôi được gởi đến để chu toàn công tác mục vụ.
Tôi từng được giúp đỡ, ấp ủ và yêu thương, giờ đây đến phiên mình, tôi cũng ao ước giúp đỡ người khác. Tôi muốn chia sẻ niềm vui giống như người khác đã chia sẻ niềm vui cho tôi. Đó là lý do giải thích tại sao tôi vẫn tiếp tục dạy giáo lý và đồng hành với các thiếu niên bằng nhiều sinh hoạt khác nhau.
THIÊN CHÚA CHA đã nhận ra thảm trạng thân phận loài người nên Ngài đã gởi Con Một Ngài là Đức Chúa GIÊSU xuống thế cứu chuộc con người. Ngày nay thì THIÊN CHÚA gởi chúng ta đến nơi chúng ta đang sống để giúp đỡ dân Ngài và Giáo Hội của Ngài.
Riêng tôi, tôi biết rằng THIÊN CHÚA nói với tôi qua Kinh Thánh và qua sự thinh lặng của các biến cố. Con đường tôi chọn để bước theo Chúa không dễ dàng. Nhưng sức mạnh không đến từ tôi mà đến từ THIÊN CHÚA, bởi lẽ THIÊN CHÚA biết rõ giới hạn và yếu đuối của tôi. Chính THIÊN CHÚA chọn tôi làm chứng nhân cho Ngài từ ngày tôi lãnh bí tích Rửa Tội giống như mọi tín hữu Công Giáo khác.
Đôi khi tôi cảm thấy chán nản bị cám dỗ muốn bỏ cuộc vì nghĩ rằng mình sẽ không đủ sức đi đến cùng. Nhưng cứ mỗi lần như thế, tôi lại phó thác trong vòng tay nhân từ của THIÊN CHÚA. Và ngay tức khắc, THIÊN CHÚA xuất hiện để nâng đỡ tôi thoát qua cơn gian nan khốn khó. Thêm vào đó, cuộc sống nơi Đại Chủng Viện trao ban tình huynh đệ chân thành. Tôi không bao giờ cảm thấy cô đơn trong cơn chiến đấu trên hành trình tiến lên thiên chức Linh Mục.
Trên đường lữ thứ trần gian chúng ta có Vị Tôn Sư Tối Cao đồng hành. Đó là Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Vào những lúc chúng ta nghi nan do dự và hoang mang, Ngài sẽ bất ngờ xuất hiện như từng xuất hiện với hai môn đệ trên đường trở về làng Emmau xưa. Ngài đến để trao ban cho chúng ta can đảm, sức mạnh và niềm hy vọng, một niềm Hy Vọng vượt xa mọi niềm hy vọng thế trần.
Chứng từ của của Cha Herman Bleii, người Guyane, thuộc quần đảo Antilles, Trung Mỹ.
... Từ xa, THIÊN CHÚA đã hiện ra nói với tôi: ”Cha đã yêu con bằng mối tình muôn thưở, nên Cha vẫn dành cho con lòng xót thương. Cha sẽ lại xây con lên, và con sẽ được xây lại, hỡi trinh nữ Israel. Con sẽ lại nên xinh đẹp; với những chiếc trống cơm, con sẽ xuất hiện giữa đám nhảy múa tưng bừng. Con sẽ trồng nho lại trên núi đồi Samari; những kẻ trồng cây sẽ trồng cây, và được hưởng hoa lợi” (Giêrêmia 31,3-5).
(”Église en Guyane”, Avril 2005, trang 12)