Bà Dương Nguyệt Ánh, đứng đầu một toán khoa học gia Mỹ, đã phát minh một loại chất nổ mới dùng trong việc chế tạo ra loại bom 'áp nhiệt' có khả năng diệt các hầm ngầm hay hang động sâu trong lòng núi mà quân đội Hoa Kỳ sử dụng trong cuộc chiến Afghanistan.
Bà Ánh cho biết từ lúc mới còn là khái niệm, toán khoa học gia dưới sự điều động của bà đã hoàn thành bom thermobaric tạm dịch là bom 'áp nhiệt' trong một thời gian kỷ lục là 67 ngày.
Khi được Xuân Hồng hỏi là võ khí tạo ra hòa bình hay chỉ tạo ra chiến tranh, bà Dương Nguyệt Ánh nói: "Chiến tranh hay hòa bình là quyết định của con người, còn võ khí chỉ là phương tiện như trăm ngàn phương tiện khác mà thôi".
Bà Ánh nói tiếp: "Nếu bảo rằng không nên chế tạo hoặc phát triển võ khí, thì chẳng khác nào bảo rằng một quốc gia ưa chuộng hòa bình không cần có quân đội".
Bà Dương Nguyệt Ánh đã được chính phủ Hoa Kỳ trao tặng huy chuơng ' National Security Medal' hồi năm 2007 vì công trình phát minh ra loại chất nổ mới này.
Dân chủ
Trên cương vị một công dân Mỹ gốc Việt, bà Ánh cho biết bà quân tâm đến các diễn biến trong xã hội của của nước mẹ đẻ và nước đã cho bà và gia đình "cơ hội thứ nhì để lập lại cuộc sống.
Bà tự nhủ phải đóng góp phần nhỏ bé của mình vào sự phồn vinh và bình an của quê hương mới và để tạo điều kiện cho thế hệ con cháu cũng sẽ được sống tự do và hạnh phúc như mình, do đó, bà "rất quan tâm về tệ nạn khủng bố hiện nay".
Trên cương vị một người Mỹ gốc Việt, bà Ánh cho biết: "Lúc nào cũng quan tâm tới 85 triệu người đồng hương đang sống dưới sự thống trị của đảng Cộng Sản Việt Nam, không có tự do, nhân quyền"
Bà hy vọng "Chính quyền Việt Nam đặt quyền lợi của dân tộc lên trên quyền lợi của cá nhân, của đảng để cho Việt Nam được tiến bộ và phú cường"
Nhìn vào Việt Nam, bà Ánh nói: "Điều tôi lo nhất là hiểm họa mất nước trước ý đồ rất rõ ràng của Trung Quốc muốn xăm lăng Việt Nam"
Cao trào dân chủ khắp thế giới, theo bà Ánh là " Một điều đáng mừng vì sẽ ảnh hưởng đến suy nghĩ của giới trẻ Việt Nam giúp cho họ tự hỏi là tại sao quê hương vẫn không giàu, khôg mạnh, không tiến bộ như những nước láng giềng".
Bà Ánh nói rằng " Một ngày nào đó, giới trẻ Việt Nam sẽ đứng lên đòi hỏi dân chủ và đẩy mạnh tiến trình dân chủ hóa cho Việt Nam.
Kinh nghiệm
Bà Ánh nói: "Không có sự thành công nào mà không có sự giúp đỡ của người khác, do đó, nếu mình thành công, thì mình phải nhớ ơn những người đã giúp đỡ mình, và cách nhớ ơn hay nhất là mình phải giúp đ74 những người đi sau mình".
Bà Ánh nói tiếp: "Khả năng sáng tạo có thể được thi thố trong bất cứ môi trường nào, không cứ phải là văn chương, mà khoa học kỹ thuật cũng là môi trường để phát huy khả năng sáng tạo".
"Trong trường hợp của tôi, nghiên cứu khoa học kỹ thuật là sáng tạo vì tôi đã áp dụng các nguyên tắc khoa học để sáng tạo ra môt cái gì mới"
"Không phải học giỏi là yếu tố duy nhất đưa đến thành công, vì 20% là óc, 60% là mồ hôi còn lại là trái tim ".
Bà Ánh khẳng định "tài phải đi đôi với đức mới đưa đến thành công".
Dương Nguyệt Ánh rời Việt Nam hồi năm 1975, khi còn là một nữ sinh 15 tuổi mới học lớp 9 trường Lê Quý Đôn, Sàigòn, để cùng gia đình sang tỵ nạn tại Hoa Kỳ, với số vốn tiếng Anh chỉ có ' vỏn vẹn 50 từ '.
Bà đã nghe theo lời thân phụ để theo học khoa học, mặc dù ôm giấc mộng theo văn chương từ tấm bé.
Bà Ánh tốt nghiệp trường đại học Maryland với hai bằng B.S. về hóa học và khoa học điện toán. Đến năm 1983, bà bắt đầu làm kỹ sư hóa học tại trung tâm nghiên cứu võ khí diện địa thuộc Hải quân Hoa Kỳ.
Ý kiến độc giả gửi về cho BBC như sau:
New Yorker: Gửi bạn Trân ở góc nào đó của VN. Nếu có dịp đến thăm New York hãy ghé qua WTC (nay gọi là Ground Zero) để coi kiệt tác của bọn khủng bố để lại rồi hãy nhận mình ờ NY cũng không muộn. Mấy vị ở VN không làm được gì nhưng lại thích chê bai đủ điều. Ngược lại nếu bà Ánh chế tạo ra loại vũ khí này ở VN thì có khi trở thành anh hùng dân tộc thế kỉ 21 của VN cũng nên. Nhưng nếu bà Ánh mà ở VN thì đã không thể nào làm được trò gì.
Thắng: Tôi đồng ý với phát biểu của bà Ánh. Về các ý kiến đã được đăng tôi muốn bày tỏ quan điểm của tôi như sau. Thứ nhất là các ý kiến lên án bà vì bà đã phát minh ra thứ vũ khí đáng sợ. Tôi thấy loại người có ý kiến này hết sức ấu trĩ, phát minh là thành quả của trí tuệ con người, rất đáng tự hào, việc đáng lên án là việc sử dụng chúng để chống lại loài người. Về mặt cá nhân, bà Ánh đã rất nỗ lực trên con đường của mình để đạt tới vị trí xứng đáng ngày nay, tôi ngưỡng mộ. Về quan điểm chính trị, tôi hoàn toàn đồng ý với suy ng!hĩ Vn không thể tiến bộ vì thể chế chính trị, những người có trí tuệ sống tại Vn hiểu rõ điều này.
Việt Hải, Los Angeles: Dương Nguyệt Ánh là biểu tượng của hình ảnh tuổi trẻ thành công và có những đóng góp cụ thể cho quốc gia sở tại, bả là niềm hãnh diện cho cộng đồng Việt Nam. Với nguồn gốc Việt Nam Cộng Hòa mà bà xuất thân, bà vẫn hãnh diện về xứ sở cũ, mặc dù bây giờ nó chỉ còn là một dĩ vãng vàng son. Dương Nguyệt Ánh gửi gấm lời tri ân đến các Thương Phế Binh VNCH bằng lời nói và bằng hành động. Tôi đồng ý về những quan tâm qua quan điểm dân chủ cho Việt Nam như bà suy nghĩ.
Kim Anh: Cám ơn cô Dương Nguyệt Ánh và rất kính trọng cô mỗi khi phỏng vấn cô hay nói và nhắc nhở đến những người lính VNCH họ là những người hy sinh cuộc sống để gìn giữ quê hương do CSVN xâm lấn miền Nam VN. Chúng ta tồn tại cho đến ngày hôm nay đó là nhờ công đức của những anh hùng vô danh nằm xuống cho chính nghĩa tự do ân đức nầy chúng tôi không bao giờ quên lãng.
Dung, Canada: Bà Nguyệt Ánh phát minh chất nổ để quân đội Mỹ sử dụng thì bị lên án là phải rồi (dù chỉ là 1%). Nếu chất nổ của bà được quân đội CHXHCNVN sử dụng để bảo vệ hải phận chắc chắn bà sẽ được toàn thể người việt tuyên dương, nhưng rất tiếc quân đội VN không cần gì cả vì đã được TQ cung cấp đầy đủ rồi và hải phận đang được hải quân TQ bảo vệ dùm.
Độc giả: Không biết nói gì hơn ngoài từ khâm phục bà. Phải nói người Việt mình ra nước ngoài nhiều người có thể phát triển rất tốt nhưng hơn 80 triệu người trong nước lại chưa làm được gì nhiều. Thiết nghĩ nguời Vn thì như nhau cả, nhưng cơ chế nước mình còn quá kém cỏi hoặc cố ý Đảng làm nó kém cỏi nên dân trong nước mình cứ mãi lầm lũi cầm cày đi theo trâu, hoặc khá khẩm hơn nữa là làm thuê cho nước ngoài.
Đinh Trần: Tôi rất lấy làm tự hào về một phụ nữ gốc Việt như bà ấy. Nói như bà, thì bà là người yêu chuộng hòa bình và yêu quê hương dân tộc Việt. Đáng khâm phục tài đức của Bà.
Bill: Cảm ơn chị vì đã có những câu nói rất hay và mong rằng có rất nhiều người như chị để làm rạng danh đất nước và con người việt nam bên ngoài lãnh thỗ VN và để mọi người trên thế giới này hiểu rằng bản chất con người VN không như họ nghĩ mà tại vì con người VN sống dưới chế độ XHCN nên mới như vậy. Một lần nữa xin cảm chị và chúc chị thành công hơn nữa trong tương lai và mong rằng trong tương lai chị sẽ góp sức cho quê hương tổ quốc nơi chị sinh ra.
Granite: Tôi rất xúc động và khâm phục khi nghe bài phỏng vần của chị Ánh. Tôi sẽ cũng sẽ dạy cho con tôi như lời chị Ánh chăm chỉ, sống có đạo đức và yêu đất nước! Chúc chị và gia đình mạnh khỏe, có nhiều phát minh về khoa học!
Lê Hương: Xin chúc mừng bà Dương Nguyệt Ánh cho sự đóng góp vào sự giàu mạnh cũng như khả năng quân sự của Hoa Kì. Tôi không lấy làm lạ khi bà có cách nhìn phiến diện về Việt Nam như một số người Mỹ tôi đã từng tiếp xúc. Tôi tin rằng bà chưa bao giờ trở về Việt Nam nên mới có cái nhìn phiến diện như vậy về đất nước cũng như những gì đang xảy ra ở đất nước này. Tôi là một người làm business nên rất ghét sự bất ổn về chính trị. Cái chúng ta cần (hay chỉ là tôi cần?) hiện nay là đoàn kết người Việt trong nước cũng như ngoài nước để phát triển đất nước và đuổi kịp các nước trong khu vực.
PPT: Tâm nguyện của TS Dương Nguyệt Ánh xứng đáng là niềm tự hào cho mọi người Việt Nam và làm sáng danh dòng giống "con Rồng cháu Tiên". Bởi lẽ đây chính là niềm tin, niềm hy vọng cho một đất nước qua cơn khốn khó đến ngày tươi sáng. Sự khốn khó gây ra bởi chủ thuyết cộng sản vẫn đang ngự trị trên quê hương, trên con người Việt Nam và chúng ta không mong những nhà cầm quyền ở đó thức tỉnh lương tri để từ bỏ tham vọng. Trên thực tế CSVN ngày càng gắn kết với CSTQ để mong tránh được cái thế "cùng tắc biến, biến tắc thông" đang diễn ra. Và người ta đã bắt đầu nhìn được cái thế "tắc thông" ở đâu đó ngay giữa lòng quê hương, nơi các cụ già bất khuất, nơi giới trẻ thông minh và năng động. Chính những con người của Mẹ Việt Nam sẽ lại làm nên những trang lịch sử mới cho dân tộc vốn đã bị người cộng sản đánh cắp, bôi bẩn từ mấy chục năm qua.
Little Trân: Tôi rất phục bà Ánh và rất nhiều người VN ở hải ngoại đã nổ lực bản thân để vươn lên thành công. Tôi nghĩ, những người như bà Ánh rất là nhiều, hãy liên kết lại và cứu giúp chúng tôi, giải thóat cho chúng tôi những người đói khổ bần cùng ở VN.
VKT, London: Cám ơn anh Xuân Hồng đã viết bài và cho nghe một buổi phỏng vấn tuyệt vời giữa người phỏng vấn và người trả lời không những về kiến thức tổng quát, kiến thức khoa học chuyên ngành và một cái tâm bao la của một nhà khoa học Mỹ gốc Việt hiện tại. Buổi phỏng vấn và những câu trả lời hôm nay rất bao quát và toàn diện hơn cả so với những lần trước. Tôi đoán Xuân Hồng trong quá khứ, với tư cách là người làm trong truyền thông như BBC thì không thể không quan tâm đến những đóng góp của Dương Nguyệt Ánh cho xã hội Hoa Kỳ, cho thế giới và cho Việt Nam. Đặc biết với cái tâm rộng mở của Dương Nguyệt Ánh đã là kim chỉ nam cho sự học hỏi, nghiên cứu và đóng góp kia của Dương Nguyệt Ánh cho Xã hội.
Tiểu Bảo: Bà Nguyệt Ánh chẳng liên quan gì tới cuộc sống của tôi và gia đình tôi cả, những người trong số 85 triệu đồng bào mà bà cho là. Nếu bà có lòng yêu quê hương đất nước, hãy làm một điều gì đó thể hiện tấm lòng của mình với quê nhà.
Trân, New York: Trong khi lo "trả nợ" cho nước Mỹ, Dương Nguyệt Ánh đã thêm mắc nợ Tổ quốc Việt Nam của mình và cả nhân loại nữa. Đây là một trong những chuyên gia chất nổ được coi là hàng đầu của Mỹ, từng chế tạo những loại vũ khí giết người ghê rợn đã và đang được Lầu Năm Góc sử dụng trên chiến trường Afghanistan hay Iraq. Tôi cho đây là một sự sỉ nhục cho cộng đồng Việt Nam ở nước ngoài chứ không phải là chuyện đáng khoa trương ca tụng. Ai không đồng ý, xin lên tiếng.
Mr.Neo: Cá nhân tôi lại không nghĩ vậy. Tôi nghĩ rằng bất cứ 1 ai đã tham gia gián tiếp, trực tiếp vũ khi để đi giết người khác thì đừng bao giờ mở miệng nói về vấn đề đạo đức và tài đức ở đây nữa. Vì nếu ủng hộ chẳng khác nào tôi đi ủng hộ Hittle hoặc Bush, rất có tài, nhưng...
Lương Nhật: Bà Ánh không sai trong công việc tìm tài khoa học và phục vụ tổ quốc của bà ta. Nhưng nếu nói đến chữ Đạo Đức thì có vẻ hơi qúa! Nếu vậy không lẽ việc làm của nhà khoa học Nobel sai lầm hay dại khờ sao? Theo tôi bà Ánh cứ làm việc cứ nhận những giải thưởng, ân huệ của Hoa Kỳ, của cơ quan nơi bà làm việc. Nhưng không nghĩ rằng đó là chuyện đạo đức. Việc làm của bà Ánh phục vụ tổ quốc bà ta là đúng. Vậy việc Pakistan, Ấn Độ và cả Iran, Bắc Hàn. .v...v.. họ nhịn đói để phát triển vũ khi Nguyên tử thì có gì để nói sai nhỉ? Họ sản xuất để bảo vệ tổ quốc họ để kẻ thù không dám xâm chiếm họ.
Minh, Đà Nẵng: "Bà Bom" Dương Nguyệt Ánh không nên về Việt Nam. Vì hầu hết người Việt Nam không thể hoan nghêng bà. Tại sao ư? Tại vì Việt Nam đã bị chiến tranh tàn phá háng trăm năm, kể từ năm 1858 khi Pháp cướp nước Việt Nam rồi đô hộ dân Việt Nam, cho đến 30/4/1975, người lính Mỹ cuối cùng lên trực thăng tháo chạy khỏi Việt Nam. Người Việt Nam đã hiểu thế nào là chiến tranh, thế nào là vũ khí huỷ diệt, thế nào là chất độc hóa học đi-ô-xin giết và để lại tác hại cho hàng triệu người, hiện nay vẫn đang tiếp tục tàn phá các thế hệ kế tiếp.
Hoàng Dung, Hoa Kỳ: Xin cảm ơn những trả lời phỏng vấn của bà Dương Nguyệt Ánh. Qua đó,đây cũng là quan điểm của tất cả Người Việt Hải Ngoại vậy.
Bà Ánh cho biết từ lúc mới còn là khái niệm, toán khoa học gia dưới sự điều động của bà đã hoàn thành bom thermobaric tạm dịch là bom 'áp nhiệt' trong một thời gian kỷ lục là 67 ngày.
Khi được Xuân Hồng hỏi là võ khí tạo ra hòa bình hay chỉ tạo ra chiến tranh, bà Dương Nguyệt Ánh nói: "Chiến tranh hay hòa bình là quyết định của con người, còn võ khí chỉ là phương tiện như trăm ngàn phương tiện khác mà thôi".
Bà Ánh nói tiếp: "Nếu bảo rằng không nên chế tạo hoặc phát triển võ khí, thì chẳng khác nào bảo rằng một quốc gia ưa chuộng hòa bình không cần có quân đội".
Bà Dương Nguyệt Ánh đã được chính phủ Hoa Kỳ trao tặng huy chuơng ' National Security Medal' hồi năm 2007 vì công trình phát minh ra loại chất nổ mới này.
Dân chủ
Trên cương vị một công dân Mỹ gốc Việt, bà Ánh cho biết bà quân tâm đến các diễn biến trong xã hội của của nước mẹ đẻ và nước đã cho bà và gia đình "cơ hội thứ nhì để lập lại cuộc sống.
Bà tự nhủ phải đóng góp phần nhỏ bé của mình vào sự phồn vinh và bình an của quê hương mới và để tạo điều kiện cho thế hệ con cháu cũng sẽ được sống tự do và hạnh phúc như mình, do đó, bà "rất quan tâm về tệ nạn khủng bố hiện nay".
Trên cương vị một người Mỹ gốc Việt, bà Ánh cho biết: "Lúc nào cũng quan tâm tới 85 triệu người đồng hương đang sống dưới sự thống trị của đảng Cộng Sản Việt Nam, không có tự do, nhân quyền"
Bà hy vọng "Chính quyền Việt Nam đặt quyền lợi của dân tộc lên trên quyền lợi của cá nhân, của đảng để cho Việt Nam được tiến bộ và phú cường"
Nhìn vào Việt Nam, bà Ánh nói: "Điều tôi lo nhất là hiểm họa mất nước trước ý đồ rất rõ ràng của Trung Quốc muốn xăm lăng Việt Nam"
Cao trào dân chủ khắp thế giới, theo bà Ánh là " Một điều đáng mừng vì sẽ ảnh hưởng đến suy nghĩ của giới trẻ Việt Nam giúp cho họ tự hỏi là tại sao quê hương vẫn không giàu, khôg mạnh, không tiến bộ như những nước láng giềng".
Bà Ánh nói rằng " Một ngày nào đó, giới trẻ Việt Nam sẽ đứng lên đòi hỏi dân chủ và đẩy mạnh tiến trình dân chủ hóa cho Việt Nam.
Kinh nghiệm
Bà Ánh nói: "Không có sự thành công nào mà không có sự giúp đỡ của người khác, do đó, nếu mình thành công, thì mình phải nhớ ơn những người đã giúp đỡ mình, và cách nhớ ơn hay nhất là mình phải giúp đ74 những người đi sau mình".
Bà Ánh nói tiếp: "Khả năng sáng tạo có thể được thi thố trong bất cứ môi trường nào, không cứ phải là văn chương, mà khoa học kỹ thuật cũng là môi trường để phát huy khả năng sáng tạo".
"Trong trường hợp của tôi, nghiên cứu khoa học kỹ thuật là sáng tạo vì tôi đã áp dụng các nguyên tắc khoa học để sáng tạo ra môt cái gì mới"
"Không phải học giỏi là yếu tố duy nhất đưa đến thành công, vì 20% là óc, 60% là mồ hôi còn lại là trái tim ".
Bà Ánh khẳng định "tài phải đi đôi với đức mới đưa đến thành công".
Dương Nguyệt Ánh rời Việt Nam hồi năm 1975, khi còn là một nữ sinh 15 tuổi mới học lớp 9 trường Lê Quý Đôn, Sàigòn, để cùng gia đình sang tỵ nạn tại Hoa Kỳ, với số vốn tiếng Anh chỉ có ' vỏn vẹn 50 từ '.
Bà đã nghe theo lời thân phụ để theo học khoa học, mặc dù ôm giấc mộng theo văn chương từ tấm bé.
Bà Ánh tốt nghiệp trường đại học Maryland với hai bằng B.S. về hóa học và khoa học điện toán. Đến năm 1983, bà bắt đầu làm kỹ sư hóa học tại trung tâm nghiên cứu võ khí diện địa thuộc Hải quân Hoa Kỳ.
Ý kiến độc giả gửi về cho BBC như sau:
New Yorker: Gửi bạn Trân ở góc nào đó của VN. Nếu có dịp đến thăm New York hãy ghé qua WTC (nay gọi là Ground Zero) để coi kiệt tác của bọn khủng bố để lại rồi hãy nhận mình ờ NY cũng không muộn. Mấy vị ở VN không làm được gì nhưng lại thích chê bai đủ điều. Ngược lại nếu bà Ánh chế tạo ra loại vũ khí này ở VN thì có khi trở thành anh hùng dân tộc thế kỉ 21 của VN cũng nên. Nhưng nếu bà Ánh mà ở VN thì đã không thể nào làm được trò gì.
Thắng: Tôi đồng ý với phát biểu của bà Ánh. Về các ý kiến đã được đăng tôi muốn bày tỏ quan điểm của tôi như sau. Thứ nhất là các ý kiến lên án bà vì bà đã phát minh ra thứ vũ khí đáng sợ. Tôi thấy loại người có ý kiến này hết sức ấu trĩ, phát minh là thành quả của trí tuệ con người, rất đáng tự hào, việc đáng lên án là việc sử dụng chúng để chống lại loài người. Về mặt cá nhân, bà Ánh đã rất nỗ lực trên con đường của mình để đạt tới vị trí xứng đáng ngày nay, tôi ngưỡng mộ. Về quan điểm chính trị, tôi hoàn toàn đồng ý với suy ng!hĩ Vn không thể tiến bộ vì thể chế chính trị, những người có trí tuệ sống tại Vn hiểu rõ điều này.
Việt Hải, Los Angeles: Dương Nguyệt Ánh là biểu tượng của hình ảnh tuổi trẻ thành công và có những đóng góp cụ thể cho quốc gia sở tại, bả là niềm hãnh diện cho cộng đồng Việt Nam. Với nguồn gốc Việt Nam Cộng Hòa mà bà xuất thân, bà vẫn hãnh diện về xứ sở cũ, mặc dù bây giờ nó chỉ còn là một dĩ vãng vàng son. Dương Nguyệt Ánh gửi gấm lời tri ân đến các Thương Phế Binh VNCH bằng lời nói và bằng hành động. Tôi đồng ý về những quan tâm qua quan điểm dân chủ cho Việt Nam như bà suy nghĩ.
Kim Anh: Cám ơn cô Dương Nguyệt Ánh và rất kính trọng cô mỗi khi phỏng vấn cô hay nói và nhắc nhở đến những người lính VNCH họ là những người hy sinh cuộc sống để gìn giữ quê hương do CSVN xâm lấn miền Nam VN. Chúng ta tồn tại cho đến ngày hôm nay đó là nhờ công đức của những anh hùng vô danh nằm xuống cho chính nghĩa tự do ân đức nầy chúng tôi không bao giờ quên lãng.
Dung, Canada: Bà Nguyệt Ánh phát minh chất nổ để quân đội Mỹ sử dụng thì bị lên án là phải rồi (dù chỉ là 1%). Nếu chất nổ của bà được quân đội CHXHCNVN sử dụng để bảo vệ hải phận chắc chắn bà sẽ được toàn thể người việt tuyên dương, nhưng rất tiếc quân đội VN không cần gì cả vì đã được TQ cung cấp đầy đủ rồi và hải phận đang được hải quân TQ bảo vệ dùm.
Độc giả: Không biết nói gì hơn ngoài từ khâm phục bà. Phải nói người Việt mình ra nước ngoài nhiều người có thể phát triển rất tốt nhưng hơn 80 triệu người trong nước lại chưa làm được gì nhiều. Thiết nghĩ nguời Vn thì như nhau cả, nhưng cơ chế nước mình còn quá kém cỏi hoặc cố ý Đảng làm nó kém cỏi nên dân trong nước mình cứ mãi lầm lũi cầm cày đi theo trâu, hoặc khá khẩm hơn nữa là làm thuê cho nước ngoài.
Đinh Trần: Tôi rất lấy làm tự hào về một phụ nữ gốc Việt như bà ấy. Nói như bà, thì bà là người yêu chuộng hòa bình và yêu quê hương dân tộc Việt. Đáng khâm phục tài đức của Bà.
Bill: Cảm ơn chị vì đã có những câu nói rất hay và mong rằng có rất nhiều người như chị để làm rạng danh đất nước và con người việt nam bên ngoài lãnh thỗ VN và để mọi người trên thế giới này hiểu rằng bản chất con người VN không như họ nghĩ mà tại vì con người VN sống dưới chế độ XHCN nên mới như vậy. Một lần nữa xin cảm chị và chúc chị thành công hơn nữa trong tương lai và mong rằng trong tương lai chị sẽ góp sức cho quê hương tổ quốc nơi chị sinh ra.
Granite: Tôi rất xúc động và khâm phục khi nghe bài phỏng vần của chị Ánh. Tôi sẽ cũng sẽ dạy cho con tôi như lời chị Ánh chăm chỉ, sống có đạo đức và yêu đất nước! Chúc chị và gia đình mạnh khỏe, có nhiều phát minh về khoa học!
Lê Hương: Xin chúc mừng bà Dương Nguyệt Ánh cho sự đóng góp vào sự giàu mạnh cũng như khả năng quân sự của Hoa Kì. Tôi không lấy làm lạ khi bà có cách nhìn phiến diện về Việt Nam như một số người Mỹ tôi đã từng tiếp xúc. Tôi tin rằng bà chưa bao giờ trở về Việt Nam nên mới có cái nhìn phiến diện như vậy về đất nước cũng như những gì đang xảy ra ở đất nước này. Tôi là một người làm business nên rất ghét sự bất ổn về chính trị. Cái chúng ta cần (hay chỉ là tôi cần?) hiện nay là đoàn kết người Việt trong nước cũng như ngoài nước để phát triển đất nước và đuổi kịp các nước trong khu vực.
PPT: Tâm nguyện của TS Dương Nguyệt Ánh xứng đáng là niềm tự hào cho mọi người Việt Nam và làm sáng danh dòng giống "con Rồng cháu Tiên". Bởi lẽ đây chính là niềm tin, niềm hy vọng cho một đất nước qua cơn khốn khó đến ngày tươi sáng. Sự khốn khó gây ra bởi chủ thuyết cộng sản vẫn đang ngự trị trên quê hương, trên con người Việt Nam và chúng ta không mong những nhà cầm quyền ở đó thức tỉnh lương tri để từ bỏ tham vọng. Trên thực tế CSVN ngày càng gắn kết với CSTQ để mong tránh được cái thế "cùng tắc biến, biến tắc thông" đang diễn ra. Và người ta đã bắt đầu nhìn được cái thế "tắc thông" ở đâu đó ngay giữa lòng quê hương, nơi các cụ già bất khuất, nơi giới trẻ thông minh và năng động. Chính những con người của Mẹ Việt Nam sẽ lại làm nên những trang lịch sử mới cho dân tộc vốn đã bị người cộng sản đánh cắp, bôi bẩn từ mấy chục năm qua.
Little Trân: Tôi rất phục bà Ánh và rất nhiều người VN ở hải ngoại đã nổ lực bản thân để vươn lên thành công. Tôi nghĩ, những người như bà Ánh rất là nhiều, hãy liên kết lại và cứu giúp chúng tôi, giải thóat cho chúng tôi những người đói khổ bần cùng ở VN.
VKT, London: Cám ơn anh Xuân Hồng đã viết bài và cho nghe một buổi phỏng vấn tuyệt vời giữa người phỏng vấn và người trả lời không những về kiến thức tổng quát, kiến thức khoa học chuyên ngành và một cái tâm bao la của một nhà khoa học Mỹ gốc Việt hiện tại. Buổi phỏng vấn và những câu trả lời hôm nay rất bao quát và toàn diện hơn cả so với những lần trước. Tôi đoán Xuân Hồng trong quá khứ, với tư cách là người làm trong truyền thông như BBC thì không thể không quan tâm đến những đóng góp của Dương Nguyệt Ánh cho xã hội Hoa Kỳ, cho thế giới và cho Việt Nam. Đặc biết với cái tâm rộng mở của Dương Nguyệt Ánh đã là kim chỉ nam cho sự học hỏi, nghiên cứu và đóng góp kia của Dương Nguyệt Ánh cho Xã hội.
Tiểu Bảo: Bà Nguyệt Ánh chẳng liên quan gì tới cuộc sống của tôi và gia đình tôi cả, những người trong số 85 triệu đồng bào mà bà cho là. Nếu bà có lòng yêu quê hương đất nước, hãy làm một điều gì đó thể hiện tấm lòng của mình với quê nhà.
Trân, New York: Trong khi lo "trả nợ" cho nước Mỹ, Dương Nguyệt Ánh đã thêm mắc nợ Tổ quốc Việt Nam của mình và cả nhân loại nữa. Đây là một trong những chuyên gia chất nổ được coi là hàng đầu của Mỹ, từng chế tạo những loại vũ khí giết người ghê rợn đã và đang được Lầu Năm Góc sử dụng trên chiến trường Afghanistan hay Iraq. Tôi cho đây là một sự sỉ nhục cho cộng đồng Việt Nam ở nước ngoài chứ không phải là chuyện đáng khoa trương ca tụng. Ai không đồng ý, xin lên tiếng.
Mr.Neo: Cá nhân tôi lại không nghĩ vậy. Tôi nghĩ rằng bất cứ 1 ai đã tham gia gián tiếp, trực tiếp vũ khi để đi giết người khác thì đừng bao giờ mở miệng nói về vấn đề đạo đức và tài đức ở đây nữa. Vì nếu ủng hộ chẳng khác nào tôi đi ủng hộ Hittle hoặc Bush, rất có tài, nhưng...
Lương Nhật: Bà Ánh không sai trong công việc tìm tài khoa học và phục vụ tổ quốc của bà ta. Nhưng nếu nói đến chữ Đạo Đức thì có vẻ hơi qúa! Nếu vậy không lẽ việc làm của nhà khoa học Nobel sai lầm hay dại khờ sao? Theo tôi bà Ánh cứ làm việc cứ nhận những giải thưởng, ân huệ của Hoa Kỳ, của cơ quan nơi bà làm việc. Nhưng không nghĩ rằng đó là chuyện đạo đức. Việc làm của bà Ánh phục vụ tổ quốc bà ta là đúng. Vậy việc Pakistan, Ấn Độ và cả Iran, Bắc Hàn. .v...v.. họ nhịn đói để phát triển vũ khi Nguyên tử thì có gì để nói sai nhỉ? Họ sản xuất để bảo vệ tổ quốc họ để kẻ thù không dám xâm chiếm họ.
Minh, Đà Nẵng: "Bà Bom" Dương Nguyệt Ánh không nên về Việt Nam. Vì hầu hết người Việt Nam không thể hoan nghêng bà. Tại sao ư? Tại vì Việt Nam đã bị chiến tranh tàn phá háng trăm năm, kể từ năm 1858 khi Pháp cướp nước Việt Nam rồi đô hộ dân Việt Nam, cho đến 30/4/1975, người lính Mỹ cuối cùng lên trực thăng tháo chạy khỏi Việt Nam. Người Việt Nam đã hiểu thế nào là chiến tranh, thế nào là vũ khí huỷ diệt, thế nào là chất độc hóa học đi-ô-xin giết và để lại tác hại cho hàng triệu người, hiện nay vẫn đang tiếp tục tàn phá các thế hệ kế tiếp.
Hoàng Dung, Hoa Kỳ: Xin cảm ơn những trả lời phỏng vấn của bà Dương Nguyệt Ánh. Qua đó,đây cũng là quan điểm của tất cả Người Việt Hải Ngoại vậy.