Chúa Nhật 4 Mùa Vọng năm C : Lc 1, 39-45

LÊN ĐƯỜNG

Suy niệm

Được sứ thần cho biết chị họ đã mang thai được sáu tháng trong lúc tuổi già, tức thì Đức Maria thu xếp “vội vã lên đường” đi đến chăm lo. Nhà bà Êlisabét ở “miền núi”, có truyền thống cho rằng, đó là vùng Ain-Karim cách Giêrusalem 8 km về phía tây. Nếu thế, Đức Maria phải đi hơn 120 km mới đến thăm bà chị họ được, vì phải đi từ Nadarét ở Galilê phía bắc, lên Giêrusalem ở phía nam. Con đường quá xa xôi mà lại vòng vo, hoang vu, cách trở núi đồi, đầy nguy hiểm. Một thiếu nữ đi như vậy quả là liều lĩnh. Nhưng Mẹ chẳng nệ hà gian khó, chỉ nghĩ đến người chị họ đang cần giúp đỡ. Lòng nhân ái khiến Mẹ quên cả niềm vui riêng, để hướng đến niềm vui của người khác.

Cuộc hành trình diễn ra vào lúc Xuân sang, lúc mà vùng Đất Thánh trổ hoa muôn sắc, lan tỏa hương thơm, và chim chóc tụ về líu lo vang trời. Tất cả thiên nhiên như bừng dậy để đón chào Trinh Nữ Mẹ Thiên Chúa. Mẹ vui mừng và hạnh phúc đi trong ánh quang của ngày mới, của Mùa Xuân Cứu Độ. Mẹ chìm ngập trong tình yêu Thiên Chúa trên từng bước đi, vì chứng nghiệm những kỳ công Chúa đã làm.

Khi tới nhà bà Elisabét, Đức Maria vừa cất tiếng chào, thì Gioan trong lòng bà mẹ được tràn đầy Thánh Thần và nhảy mừng, như đón chào Ðấng Cứu Độ. Thánh Thần cũng đến với bà Êlisabét, khiến bà nhận ra điều kỳ diệu là Maria đã thụ thai Ðấng Cứu Thế. Đức Maria cũng ngạc nhiên khi thấy mầu nhiệm kín ẩn mà Mẹ âm thầm đón nhận, nay lại được Thánh Thần tỏ bày cho bà chị họ. Cuộc gặp gỡ xem ra thật bình thường, nhưng lại rất linh thánh, vì được diễn ra trong bầu khí tràn ngập Thánh Thần, Đấng khơi dậy niềm vui trong tâm hồn mọi người.

Đức Maria đã lưu lại nhà chị họ chừng ba tháng cho tới khi Gioan Tẩy giả chào đời. Tự nhận là “tôi tớ Chúa”, nên Mẹ cũng muốn làm tôi tớ mọi người. Mẹ chẳng nghĩ gì đến phẩm chức cao trọng được chọn làm Mẹ Đấng Cứu Thế, cũng chẳng tỏ ra sáng giá vì có phúc hơn mọi người nữ; cũng chẳng hãnh diện hay tự hào về những ân ban cao cả mà Chúa đã thực hiện nơi mình. Mẹ chỉ quan tâm và âm thầm sống cho một Tình Yêu - Tình Yêu Phục Vụ. Chính vì vậy, Mẹ mới thật là Mẹ của Đấng đã đến không phải để được phục vụ, nhưng để phục vụ.

Đức Mẹ tuyệt vời vì có Đức Kitô trong lòng. Có Đức Kitô trong lòng thì tình yêu dâng tràn, trái tim rộng mở, lý trí thông sáng, ý chí kiên cường, hành động cao vượt. Kitô hữu là người mang Đức Kitô trong lòng mình, là người có Chúa ở cùng. Chỉ khi xác tín sâu xa điều này, ta mới dám ra khỏi bản thân, dám rời bỏ vị trí của mình để đến với người khác, mới dám dấn thân phục vụ và sống chết vì lý tưởng.

Đức Mẹ là mẫu gương tuyệt vời để ta biết ra khỏi mình, ra khỏi những bận tâm tính toán và khôn ngoan người đời, để đi đến với anh chị em, nhất là những người cô đơn, bệnh tật, nghèo hèn, đau khổ… Ra khỏi mình để Chúa có thể hành động qua chúng ta. Ngài muốn yêu thương mọi người bằng trái tim của ta. Hãy cảm nhận sự khát khao của Chúa nơi tâm hồn mình, để ta dám sống một tình yêu khiêm nhu phục vụ.

Việc thăm viếng không chỉ là cách biểu lộ tình yêu, mà còn là cơ hội để đem Chúa đến cho người khác, nên không cần mình phải nói nhiều. Đức Maria có nói gì đâu, Mẹ mới mở lời chào thì Thánh Thần đã đến. Chính Thánh Thần soi sáng và làm bừng lên sức sống mới nơi mọi người mà chúng ta gặp gỡ. Ước chi cuộc thăm viếng của Đức Mẹ khi xưa là sự khởi hứng linh thiêng cho việc thăm viếng của chúng ta ngày nay, để mọi người mở lòng đón nhận ơn cứu độ. Ước chi những bước chân thánh thiện của Đức Mẹ ngày xưa được tiếp nối bằng những bước chân của chúng ta bây giờ, để Chúa có thể đi vào lòng đời hôm nay.

Đẹp thay những bước chân trên con đường phụng sự Chúa và phục vụ tha nhân. Biết rằng trên con đường này nhiều chông gai giăng mắc và gian nan trắc trở, có thể làm chúng ta chùn bước, nhưng chắc chắn sức mạnh của Thánh Thần luôn đủ cho ta mỗi ngày, để ta tiến bước trong niềm vui. Đó chính là tinh thần Mùa Vọng mà Giáo Hội mời gọi ta sống với Đức Mẹ và sống như Đức Mẹ, để Chúa có thể đến trong cuộc đời hiện tại và đem lại ơn cứu độ cho mọi người hôm nay.

Cầu nguyện

Lạy Chúa!

Để ra khỏi mình không phải dễ,

thế mà Chúa đã từ trời xuống thế,

chẳng xá kể gì ngai vinh hiển vô biên,

tự hủy mình để hoàn toàn tận hiến,

vì tình yêu trút bỏ mọi uy quyền.

Chúa âm thầm đi vào đời nhân loại,

lịch sử từ đó giở sang trang mới,

để thiên hạ được hoan hỉ khắp nơi,

được nối kết trong tình trời với đất.

Để cho Ngôi Hai xuống cõi đời,

Đức Maria đã đón nhận lời thiên sứ,

làm cho Thiên Ý được thực thi,

và Mẹ cũng đã lên đường tiếp nối,

theo đường lối yêu thương và phục vụ,

trao ban cho loài người Chúa Giêsu.

Tuy mọi cuộc thăm viếng vẫn bình thường,

nhưng khi làm với thái độ yêu thương,

như Đức Maria với tính cách khiêm nhường,

thì chính Chúa Thánh Thần luôn điều hướng,

đem lại sự sống mới thật phi thường,

soi lối mở đường để con luôn tiến bước.

Mỗi cuộc thăm viếng đều cho con trải nghiệm,

thấu hiểu hơn về mầu nhiệm của con tim,

xin cho con ra khỏi con đường mòn,

là lối sống đức tin theo lề thói,

hay co cụm trong khuôn khổ hẹp hòi,

và bằng lòng với những cái nhỏ nhoi.

Xin cho con lên đường phụng sự Chúa,

ra khỏi mình đến gặp gỡ tha nhân,

sống ân cần với tất cả tình thân,

tỏa niềm vui ơn cứu độ nhân trần. Amen.