1. Giả mạo sắc lệnh của Đức Giáo Hoàng, thư của Hồng Y mở một nhà thờ giả tại Kansas

Trong chương trình truyền hình phát sóng hôm 15 tháng 11, là chương trình quý vị và anh chị em đang xem thấy đây, đài truyền hình KSHB 41 ở Kansas đã có một phóng sự đặc biệt nhằm quảng bá cho cái gọi là “Nhà thờ Công Giáo độc lập”.

Trong video này, một thanh niên tự xưng là Cha Taylor Tracy đã đưa ra một chiếu chỉ của Đức Giáo Hoàng Phanxicô hoan nghênh, và chúc lành cho sáng kiến thiết lập một Giáo Hội Công Giáo độc lập nhằm lôi kéo những người cảm thấy bị loại trừ khỏi Giáo Hội như những người LGBTQ+, những người đã ly dị và tái hôn dân sự. Chiếu chỉ đó chắc chắn là giả. Tuy nhiên, phong trào Giáo Hội Công Giáo Độc lập đang lan nhanh tại Hoa Kỳ vì nó được sự ủng hộ của nhiều nhà tư bản. Như trong video này, người ta nói về khả năng tìm kiếm công ăn việc làm cho những ai tham gia. Đó là chiêu thức rất thành công của người Tin lành.

Phóng sự của đài truyền hình KSHB 41 nói như sau:

Giáo Hội Công Giáo Độc lập Christ the King đã đến với cộng đồng tôn giáo Thành phố Kansas từ tháng 3 năm 2020. Họ bắt đầu gặp nhau trong không gian ngoài trời trong những tháng đầu của đại dịch, và hiện đã có một ngôi nhà mới, thể lý ở phía Tây của thành phố.

“Tôi nhận được ít nhất một email mỗi tuần từ những người nói rằng, bạn đã đến đâu rồi? Chúng tôi đã chờ đợi bạn trong nhiều năm,” Cha Taylor Tracy, người đang trong năm đầu tiên làm linh mục lãnh đạo giáo đoàn của mình tại Nhà thờ Công Giáo Độc lập Christ the King, cho biết.

“Tôi nhận thấy một nhu cầu cao độ đối với những người đến từ một nền tảng đa dạng hơn,” ông nói về một đàn chiên mong muốn đào sâu đức tin Công Giáo của họ trong một không gian hòa nhập.

“Tôi nghĩ rằng rất nhiều người đã cảm thấy bị loại trừ theo cách này hay cách khác, và vì vậy đây là cơ hội tuyệt vời để họ đến và trở thành một phần của cộng đồng nơi họ không phải lo lắng về xu hướng tình dục hoặc tình trạng hôn nhân của mình,” Tracy nói.

Phong trào Công Giáo độc lập đã trải dài khắp Hoa Kỳ và nhà thờ mới nhất của phong trào này vừa chuyển đến góc West Pennway và Jefferson. Các giáo dân đã tràn vào, như Tim Mouton, chẳng hạn.

“Khi tôi chuyển đến đây tại Thành phố Kansas sáu năm trước, tôi đã tham dự một số giáo xứ, chưa bao giờ thực sự tìm thấy một ngôi nhà. Và khi điều này xuất hiện trên Facebook, và tôi bắt đầu tham dự và đến thường xuyên, tôi đã tìm thấy nhà của mình,” Mouton nói.

Nhiều giáo dân tham gia, bao gồm cả Jesse Ibarra III.

“Niềm tin đã đóng một vai trò đáng kinh ngạc trong hành trình của tôi, và đối với tôi, đó là một phần không thể thiếu trong hành trình nhận thức của mình,” Ibarra nói.

Đó là một hành trình không hề suôn sẻ - nhiều lần lái xe trong tình trạng say rượu và ma túy, một án tù. Đó là hơn một thập kỷ trước, và Ibarra nói rằng anh ấy rất tỉnh táo và tập trung vào đức tin của mình.

“Tôi đang làm tốt. Mỗi ngày là một trải nghiệm, và bạn có cơ hội để thay đổi”, anh nói. “Giáo Hội Công Giáo và nền tảng mà nó cung cấp cho phép tăng trưởng điều đó. Nó cho phép một cá nhân tìm thấy chính mình và cho họ cơ hội để biết rằng có ánh sáng ở cuối đường hầm”.

Christ the King không liên kết với Giáo phận Thánh Giuse của Kansas City. Sự độc lập của giáo xứ là do thiết kế, nhưng không phải là cách biệt.

“Chúng tôi mong muốn hợp tác ở mọi nơi và mọi nơi có thể. Bạn biết đấy, đây không phải là bất cứ thứ gì mà chúng tôi muốn cạnh tranh. Chúng tôi chỉ đơn giản là cho mọi người ăn và chúng tôi sẽ đến các vùng ngoại vi bằng nhiều cách”, Cha Tracy nói.

Gần đây, Bề trên Tổng quyền của ngài đã có chuyến thăm với Đức Hồng Y Francis Arinze tại Rôma, người đã biết về công việc của Christ the King.

“Ngài đã ban cho chúng tôi một lá thư, cầu chúc phước lành cho tôi và chức linh mục của tôi, nhưng sau đó cũng cho giáo xứ của chúng tôi, mục vụ của chúng tôi ở đây. Nó vô cùng ý nghĩa”, Cha Tracy nói.

Số người tham dự của giáo xứ này đã tăng gấp đôi kể từ khi chuyển đến ngôi nhà cố định của họ, mang đến một điều gì đó mới mẻ cho những người bước vào.

Cha Tracy nói: “Thiết lập mối liên hệ với mọi người và thực sự, thực sự có tình người được chia sẻ mà tất cả chúng ta thực sự cần phải nuôi dưỡng”.

Ông hy vọng sẽ thúc đẩy một con đường mới về phía trước, dựa trên truyền thống Công Giáo.

“Mọi người khao khát cộng đồng và họ cũng muốn trở thành một phần của điều gì đó lớn hơn chính họ,” anh nói.

Phong trào Công Giáo độc lập bao gồm nhiều khu vực và giáo xứ, ủng hộ việc hòa nhập LGBTQ + từ nhiều thập kỷ trước. Các giáo đoàn ngày nay tập trung vào các vấn đề cụ thể, trong đó một số tập trung vào công bằng xã hội và một số tập trung vào việc chào đón nhiều linh mục nữ hơn.

Christ the King nói với KSHB 41 rằng họ cam kết đưa nhà thờ ra ngoài bốn bức tường, hoạt động trong cộng đồng với các tổ chức khác nhau, bao gồm Harvesters, Habitat for Humanity và Westside Community Action Network.
Source:KSHB 41

2. Các nhà thờ 'Công Giáo độc lập' có thực sự là Công Giáo không? Nhận định của khoa trưởng dòng Đa Minh

Một ngày sau khi chương trình của KSHB 41 được phát sóng, hôm 16 tháng 11, Cha Pius Pietrzyk, dòng Đa Minh, khoa trưởng khoa mục vụ tại Chủng viện St. Patrick ở Menlo Park, California, đã đăng trên tờ Aleteia, nghĩa là Chân Lý Tỏ Tường, một bài có nhan đề “Are ‘independent Catholic’ churches really Catholic?”, nghĩa là “Các nhà thờ 'Công Giáo độc lập' có thực sự là Công Giáo không?”. Xin kính mời quý vị và anh chị em theo dõi bản dịch sang Việt Ngữ qua phần trình bày của Đinh Nhung.

Linh mục của một nhà thờ mới ở Thành phố Kansas cho biết họ đang chào đón những người cảm thấy họ bị Giáo Hội Công Giáo “loại trừ”.

Các phương tiện truyền thông địa phương ở Thành phố Kansas gần đây đã đưa tin về một cái gì đó tự xưng là “Giáo Hội Công Giáo Độc lập”. Bài báo mô tả nó là một phần của “phong trào Công Giáo độc lập” và gợi ý rằng nó là một phần của Giáo Hội Công Giáo. Có thể nảy sinh câu hỏi: Nhóm này có phải là Công Giáo không? Một người Công Giáo có nên tham dự Nhà thờ ở đó không?

Trọng tâm của những câu hỏi này là một câu hỏi sâu sắc hơn: Theo đạo Công Giáo nghĩa là gì? Một số người sẽ nói rằng chính phép rửa tội tạo nên một người Công Giáo. Và có một số sự thật cho điều đó. Giáo hội đã dạy rằng chính nhờ phép rửa tội mà người ta trở thành thành viên của một Giáo hội duy nhất của Chúa Giêsu Kitô. Hơn nữa, việc rửa tội trở thành người người Công Giáo khiến người ta phải tuân theo giáo luật.

Nhưng trở thành người Công Giáo không chỉ là việc lãnh nhận bí tích rửa tội. Đó là bước đầu tiên cần thiết, nhưng để trở thành Công Giáo viên mãn đòi hỏi phải có sự hiệp thông với Giáo hội. Giáo luật của Giáo hội buộc mọi người Công Giáo phải duy trì sự hiệp thông trọn vẹn với Giáo hội. Giáo hội, một cách tổng quát, cho rằng sự hiệp thông viên mãn bao gồm ba lãnh vực: đức tin, bí tích và quản trị. Nghĩa là, để trở thành người Công Giáo hoàn toàn, đòi hỏi người ta phải tin vào các chân lý của đức tin, tham gia vào đời sống bí tích, và phục tùng thẩm quyền hợp pháp của Giáo hội, cả Đức Giáo Hoàng và Đức Giám Mục bản quyền của mình.

Ở cấp độ đức tin, mọi người Công Giáo có nghĩa vụ phải chấp nhận những chân lý mặc khải và những chân lý do Huấn quyền đưa ra liên quan đến đức tin và đời sống luân lý. Ngay cả sự kiên trì nghi ngờ về một sự thật mà Giáo hội cho rằng đã được Thiên Chúa mạc khải cũng là một thất bại trong việc đặt mình vào sự hiệp thông trọn vẹn với Giáo hội và sẽ khiến một người không đạt đến mức độ Công Giáo hoàn toàn theo nghĩa đó.

Điều này cũng đúng về quản trị. Giáo hội không chỉ là dân Chúa, nhưng là một xã hội hoàn chỉnh được cấu trúc vì lợi ích chung. Giáo Hội Latinh sẽ sớm mừng Lễ trọng Chúa Kitô Vua. Chúa Kitô thực sự cai trị và chăn dắt chúng ta, và những người được phong chức vụ thánh, đặc biệt là các giám mục, cai quản Giáo hội nhân danh Ngài. Cố ý loại bỏ chính mình khỏi thẩm quyền hợp pháp mà họ có trong Giáo hội là loại bỏ chính mình khỏi Giáo hội. Điều này cũng sẽ làm cho một người ít hơn là người Công Giáo thực sự.

Khó khăn đối với cái gọi là các Giáo Hội Công Giáo độc lập này là họ tự quảng cáo mình là có các bí tích hợp lệ nhưng lại loại trừ đức tin và sự quản trị của Giáo hội. Họ bác bỏ nhiều định đề về đức tin và nhất là về đời sống luân lý mà Giáo hội luôn cho là chân lý được mạc khải. Hơn nữa, họ cố tình từ chối công nhận thẩm quyền hợp pháp của Đức Thánh Cha Phanxicô và các Giám mục địa phương. Như vậy, họ khẳng định từ chối sự hiệp thông trọn vẹn với Giáo hội.

Lịch sử của nhóm này ở Thành phố Kansas càng làm cho sự tách biệt này khỏi Giáo hội trở nên rõ ràng hơn. Trên trang web riêng của họ, họ tuyên bố tính hợp lệ của các bí tích bởi vì chức tư tế của họ bắt nguồn từ việc thụ phong bởi Emmanuel Milingo. Tuy nhiên, Milingo đã bị Đức Giáo Hoàng ra vạ tuyệt thông vào năm 2006 vì không tuân theo luật lệ của Giáo hội. Làm thế nào một người có thể tuyên bố là Công Giáo hoàn toàn từ một nguồn được công khai biết đến là bị vạ tuyệt thông – theo đúng định nghĩa của từ đó là không hiệp thông?

Là những người Công Giáo muốn duy trì sự hiệp thông trọn vẹn với Giáo hội, chúng ta nên tránh những nhóm như vậy, ngay cả khi chúng ta tiếp tục cầu nguyện cho sự hiệp nhất.
Source:Aleteia

3. Tiếp kiến chung của Đức Thánh Cha: Thánh Giuse thực là một vị thầy về những điều thiết yếu

Lúc 9 giờ, sáng thứ Tư, ngày 17 tháng Mười Một, Đức Thánh Cha Phanxicô đã tiếp kiến chung hơn 5.000 tín hữu hành hương, tại Đại thính đường Phaolô Đệ Lục ở Nội thành Vatican.

Đây là buổi tiếp kiến chung thứ 36 tính từ đầu năm nay. Sau khi Đức Thánh Cha làm dấu thánh giá mở đầu, mọi người nghe đọc một đoạn cuối cùng trích từ đoạn 5 sách ngôn sứ Mikha (Mk 5,1.2-3.4):

“Phần ngươi, hỡi Bethlehem Ephrata, ngươi nhỏ bé nhất trong các thị tộc Giuda, từ nơi ngươi, Ta sẽ cho xuất hiện một vị có sứ mạng thống lãnh Israel. Vì thế, Thiên Chúa sẽ đặt họ trong quyền của người khác cho đến khi người sẽ phải sinh sẽ sinh hạ; và phần còn lại của các anh em ngươi sẽ trở lại với con cái Israel. Người sẽ trỗi dậy và chăn dắt với sức mạnh của Chúa, với uy nghiêm của danh Chúa là Thiên Chúa của người. Chính Người sẽ là hòa bình!”

Tiếp đó, Đức Thánh Cha đã bắt đầu loạt bài mới về thánh Giuse, nhân dịp năm kính thánh nhân. Bài thứ nhất có đề tài: “Thánh Giuse trong môi trường sống của ngài.”

Mở đầu bài giáo lý, Đức Thánh Cha nói:

Anh chị em thân mến, chào anh chị em buổi sáng!

Ngày 8 tháng 12 năm 1870, Chân phước Piô IX tuyên phong Thánh Giuse là bổn mạng của Giáo hội hoàn vũ. 150 năm sau biến cố đó, chúng ta đang trải nghiệm một năm đặc biệt dành riêng cho Thánh Giuse, và trong Tông thư Patris corde, tôi đã thu thập một số suy gẫm về con người của ngài. Chưa bao giờ như ngày hôm nay, trong thời điểm được đánh dấu bằng một cuộc khủng hoảng hoàn cầu với nhiều thành tố đa dạng, ngài có thể là chỗ dựa, niềm an ủi và người hướng dẫn. Đó là lý do tại sao tôi quyết định dành một chu kỳ giáo lý cho ngài, điều mà tôi hy vọng sẽ giúp chúng ta hơn nữa để chúng ta được soi sáng bởi gương sáng và lời chứng của ngài. Trong một vài tuần, chúng ta sẽ nói về Thánh Giuse.

Có hơn mười nhân vật trong Kinh thánh mang tên Giuse. Người quan trọng nhất trong số này là con trai của Giacóp và Raken, người, trải qua nhiều thăng trầm, từ một nô lệ trở thành người quan trọng thứ hai ở Ai Cập sau pharaô (x. St 37-50). Tên Giuse trong tiếng Do Thái có nghĩa là "Chúa làm gia tăng, Chúa làm cho nó lớn lên". Đó là một ước muốn, một phước lành được xây dựng trên sự tin tưởng vào ơn quan phòng và đặc biệt nói đến sự sinh thành và lớn lên của trẻ em. Thật vậy, chính cái tên này đã tiết lộ cho chúng ta một khía cạnh thiết yếu trong nhân cách của Thánh Giuse thành Nadarét. Ngài là một người đầy đức tin, tin vào sự quan phòng của Thiên Chúa. Mọi hành động của ngài được Tin Mừng thuật lại đều được thi hành với niềm tin chắc chắn rằng Thiên Chúa sẽ “làm cho nó lớn lên”, Thiên Chúa sẽ “gia tăng” nó, Thiên Chúa sẽ “thêm vào”, nghĩa là Thiên Chúa sẽ chu cấp để thực hiện chương trình cứu rỗi của Người. Và, trong điều này, Thánh Giuse thành Nadarét rất giống ông Giuse nước Ai Cập.

Ngay cả những tài liệu tham khảo địa lý chính có nhắc đến Thánh Giuse: Bêlem và Nadarét, cũng đóng một vai trò quan trọng trong việc tìm hiểu con người ngài.

Trong Cựu Ước, thành phố Bêlem (Bethlehem) được gọi bằng tên Beth Lechem, tức là "Nhà của bánh mì", hay còn gọi là Épratha, theo tên bộ tộc định cư trên lãnh thổ đó. Tuy nhiên, trong tiếng Ả Rập, tên này có nghĩa là "Nhà của thịt", có lẽ là do số lượng lớn các đàn cừu và dê trong khu vực. Thực vậy, không phải ngẫu nhiên mà khi Chúa Giêsu sinh ra, các mục đồng là những nhân chứng đầu tiên của biến cố (x. Lc 2: 8-20). Dưới ánh sáng câu chuyện về Chúa Giêsu, những ám chỉ về bánh và thịt ám chỉ mầu nhiệm Thánh Thể: Chúa Giêsu là bánh hằng sống từ trời xuống (x. Ga 6:51). Chính Người sẽ tự nói về mình: “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sự sống đời đời” (Ga 6:54).

Bêlem được nhắc đến nhiều lần trong Kinh thánh, bắt đầu từ Sách Sáng thế. Câu chuyện về bà Rút và bà Naômi, được thuật lại trong Sách Rút, một sách nhỏ nhưng tuyệt vời, cũng liên quan đến Bêlem. Bà Rút sinh một người con trai tên là Ôvét, từ ông này, sinh ra Giétse, cha của Vua Đavít. Và chính từ dòng dõi của Đavít mà có Thánh Giuse, cha hợp pháp của Chúa Giêsu. Do đó, về Bêlem, tiên tri Mikha đã báo trước những điều lớn lao: " Phần ngươi, hỡi Bêlem Épratha, ngươi nhỏ bé nhất trong các thị tộc Giuđa, từ nơi ngươi, Ta sẽ cho xuất hiện một vị có sứ mạng thống lãnh Ítraen” (Mk 5: 1). Thánh sử Mátthêu sẽ tiếp nhận lời tiên tri này, ngài sẽ nối kết nó với câu chuyện về Chúa Giêsu cũng như sự ứng nghiệm hiển nhiên của nó.

Quả thật, Con Thiên Chúa không chọn Giêrusalem làm nơi nhập thể, mà là Bêlem và Nadarét, hai làng ngoại vi, cách xa tiếng ồn ào của tin tức và quyền lực thời bấy giờ. Thế mà Giêrusalem là thành phố được Chúa yêu thương (x. Is 62:1-12), là “thành thánh” (Đn 3:28), được Chúa chọn làm nơi cư ngụ (x. Dcr 3:2; Tv 132:13). Và quả thực, đây là nơi cư ngụ của các tiến sĩ Luật, kinh sư và người Pharisiêu, các thượng tế và các kỳ lão trong dân (xem Lc 2:46; Mt 15:1; Mc 3:22; Ga 1:19; Mt 26:3).

Đây là lý do tại sao sự lựa chọn Bêlem và Nadarét cho chúng ta biết rằng vùng ngoại vi và bên lề đều được Thiên Chúa ưu ái. Chúa Giêsu không sinh ra ở Giêrusalem với toàn thể triều đình... không: Người sinh ra ở vùng ngoại ô và sống cả đời mình, tới 30 năm, ở vùng ngoại vi đó, làm thợ mộc, như thánh Giuse. Đối với Chúa Giêsu, những vùng ngoại vi và những người bị gạt ra ngoài lề đều được quí mến hơn. Không coi trọng thực tại này cũng tương tự như không coi trọng Tin Mừng và công trình của Thiên Chúa, những điều tiếp tục tự biểu lộ ở các vùng ngoại vi địa lý và hiện sinh. Chúa luôn luôn hành động bí mật ở ngoại vi, cả trong linh hồn chúng ta, ở ngoại vi của linh hồn, của các cảm xúc, có lẽ cả những cảm xúc khiến chúng ta xấu hổ; nhưng Chúa ở đó để giúp chúng ta tiến về phía trước. Chúa tiếp tục tự tỏ mình ra ở các vùng ngoại vi, cả những vùng ngoại vi địa lý lẫn hiện sinh. Đặc biệt, Chúa Giêsu đi tìm những người tội lỗi, vào nhà họ, nói chuyện với họ, kêu gọi họ hoán cải. Và Người từng bị khiển trách về điều này. Thực vậy, các luật sĩ có lần nói: "Hãy xem kìa, vị Thầy này, hãy nhìn vị Thầy này: Ông ngồi ăn với những kẻ có tội, lây bẩn thỉu, đi tìm những người tuy không làm điều ác nhưng phải chịu đựng hậu quả của nó: người bệnh, người đói, người nghèo, người cùng hết. Chúa Giêsu luôn luôn đi đến các vùng ngoại vi. Và chắc chắn Người phải cho chúng ta rất nhiều tin tưởng về điều đó, vì Chúa biết vùng ngoại vi của trái tim chúng ta, vùng ngoại vi của linh hồn chúng ta, vùng ngoại vi của xã hội chúng ta, thành phố của chúng ta, gia đình của chúng ta, tức là cái phần hơi mù mờ mà chúng ta hay dấu diếm, có lẽ vì xấu hổ.

Về mặt này, xã hội lúc bấy giờ không khác xã hội của chúng ta bao nhiêu. Ngay cả ngày nay vẫn có một trung tâm và một vùng ngoại vi. Và Giáo Hội biết rằng mình được kêu gọi để loan báo tin mừng từ các vùng ngoại vi. Vốn là một thợ mộc xuất thân từ Nadarét và là người tin tưởng vào kế hoạch của Thiên Chúa dành cho vị hôn thê của ngài và cho chính ngài, Thánh Giuse nhắc nhở Giáo hội chú ý đến những gì mà thế giới cố tình phớt lờ. Hôm nay thánh Giuse dạy chúng ta điều này: “Đừng quá nhìn vào những điều thế gian ca tụng, hãy nhìn vào những góc khuất, những bóng tối, hãy nhìn những vùng ngoại vi, những gì thế gian không mong muốn”. Ngài nhắc nhở mỗi người chúng ta phải quý trọng những gì người khác vứt bỏ. Theo nghĩa này, ngài thực sự là một bậc thầy dạy những điều cốt yếu: ngài nhắc nhở chúng ta rằng những gì thực sự có giá trị không thu hút sự chú ý của chúng ta, mà đòi hỏi sự biện phân kiên nhẫn để được khám phá và trân quí. Anh chị em hãy tìm hiểu giá trị của nó. Chúng ta xin ngài cầu bầu để toàn thể Giáo hội có thể phục hồi cái nhìn này, khả năng biện phân này, khả năng đánh giá điều cốt yếu này. Chúng ta ra đi từ Bêlem, chúng ta ra đi từ Nadarét.

Hôm nay, tôi muốn gửi một thông điệp đến tất cả những người đàn ông và đàn bà đang sống ở những vùng ngoại vi địa lý bị lãng quên nhất trên thế giới hoặc những người đang sống trong hoàn cảnh bị gạt ra ngoài lề hiện sinh. Mong các bạn tìm thấy nơi Thánh Giuse một nhân chứng và một người bảo vệ để tìm đến. Chúng ta hãy hướng về ngài với lời cầu nguyện sau đây, một lời cầu nguyện "tự chế" xuất phát từ trái tim:

Lạy thánh Giuse,
ngài luôn tin cậy nơi Chúa,
và ngài đã lựa chọn
được hướng dẫn bởi sự quan phòng của Người,
xin dạy chúng con đừng phụ thuộc quá nhiều vào các dự án của mình,
nhưng vào kế hoạch tình yêu của Người.

Ngài xuất phát từ vùng ngoại ô,
xin giúp chúng con hoán cải cái nhìn của chúng con
và thích những gì thế gian vứt bỏ và gạt sang bên lề.
Xin an ủi những người cảm thấy cô đơn
và hỗ trợ những người đang âm thầm dấn thân
để bảo vệ sự sống và phẩm giá con người. Amen.