Chúa Nhật 23 TN C – 2019

Trên trang báo mạng Tiền Phong - Thứ Sáu, 3/9/2010, có đăng bài : LẤY CHỒNG CÓ “H”[1]. Một chuyện tình có thể định nghĩa: mang “dáng đứng thập giá” !

Đó là câu chuyện cảm động đầy tính nhân văn nếu không nói là “rất Tin Mừng”, kể lại cuộc hôn nhân và dấn thân xây dựng cuộc sống gia đình của anh T.V.P và chị N.T.Đ. ở Kiên Giang. Anh T.V.P sau một thời bươn chải phóng túng ở Sài Gòn, đã vướng vào xì ke và mang lấy căn bệnh thế kỷ HIV. Khi biết được thông tin buồn bã nầy từ giấy xét nghiệm của người yêu, chi N.T.Đ đã bình tĩnh và quyết định : “Mình cưới nhau liền đi”, để, theo chị, chỉ có tình yêu gắn bó nầy mới hy vọng cứu anh. Sau bao nhiêu cay đắng, nhọc nhằn, hy sinh và khổ ải, vượt qua bao nhiêu chống đối dèm pha của những người thân và bạn bè, tình yêu của chị dành cho anh đã vực anh từ nổi thất vọng lênh láng với cái chết cận kề, trở thành con người đầy hy vọng và sống có ý nghĩa….

Trong nhãn quan Tin Mừng hôm nay, chúng ta có thể nói được rằng chị NTĐ đã chấp nhận “đi con đường Thập Giá của Đức Kitô” để phục sinh niềm tin và sự sống cho người chồng từ bóng tối của buồn nản thất vọng. Và như thế, phải chăng Thập giá của tình yêu đã trổ hoa !

Thật ra, những “câu chuyện tình” như thế không phải mới trong lịch sử nhân loại, ít ra là từ ngày có một Đấng “vì tình yêu vác thập giá lên đồi Sọ và chịu đóng đinh trên đó”; và cũng là Đấng đã từng tuyên bố cách dứt khoát về con đường dành cho những ai muốn bước theo Ngài: “Ai không vác thập giá mình mà đi theo tôi, thì không thể làm môn đệ tôi được… Cũng vậy, ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được.” (Lc 14,27).

Như vậy, thật rõ ràng, hai động tác “từ bỏ” và “vác thập giá” như hai điều kiện tiên quyết để “theo Đức Kitô” và trở nên “môn đệ của Người”.

Cứ tưởng rằng khi đề xuất “con đường” trông “ngược đời” và chẳng mấy hấp dẫn như thế, sẽ chẳng có “con ma nào” hưởng ứng (Điển hình như câu chuyện ‘Người thanh niên giàu có’ – Mt 19,16-22). Thế nhưng, chàng thuế vụ Lêvi đã bỏ “bàn thu thuế đầy ắp tiền”; một loạt mấy tay dân chài xứ Galilê đã bỏ thuyền, bỏ lưới, bỏ cha mẹ, vợ con, nhà cửa; tay trọc phú Gia-kê tuyên bố đổi đời…; cô gái điếm Mađalêna quay lưng lại với quá khứ tội lỗi…; vâng, tất cả theo Ngài hoặc lên đường chọn sống kiếp “lưu linh lạc địa” đầy bấp bênh, nghèo khó…hoặc hoán cải để trở nên một con người mới của liêm chính, khó nghèo.

Và câu chuyện “theo Ngài” và “vác thập giá” đâu dừng ngang tại đó mà được viết tiếp bằng những chứng từ oai hùng nhưng cũng đầy bi tráng : Phêrô bị đóng đinh ngược đầu tại Rôma, Giacôbê bị ném đá chết tại Giêrusalem, Batôlômêô bị lột da và chém đầu tại Ba Tư…

Trong nhật ký 2000 năm của Giáo Hội do Chúa Kitô thiết lập ghi đầy những chứng tá “từ bỏ” và “vác thập giá” đi theo Đức Kitô với vô vàn “hạnh các Thánh” Tử đạo, Đồng trinh, Hiển tu, Mục tử…

- Để giữ được sự trong sạch của Tin Mừng “Tám Mối”, cô bé Maria Goretti mới 12 tuổi đã chấp nhận lãnh đủ “vết đau thập giá” của 14 nhát dao oan nghiệt.

- Để chiếu toả “tình yêu hy sinh” nơi ngục tù ngập tràn hận thù ghen ghét, linh mục Maximilien Kolbe sẵn sàng “chết thay” cho một bạn tù !

- Để “đáp trả tình yêu cho Chúa Giêsu”, chàng thanh niên tân tòng Anrê Phú Yên quyết chấp nhận “lấy mạng sống đáp đền mạng sống”…

Phải chăng cái thế giới đầy ắp những “rỗ cá ương”, những “thúng bột trơ lỳ”, những “vùng bóng tối”… của tội lỗi, dục vọng, vô cảm, hận thù, ghen ghét, ích kỷ…luôn cần và rất cần những “hạt muối”, “viên men”, “ánh lửa” là những con người dám “theo Đức Kitô” và “vác thập giá” như thế !

Mặc cho thế gian một mực cho rằng : theo chân Giêsu và đi nẻo thập giá đó là điên dại, những người mang danh Kitô hữu luôn xác tín như Thánh Tông Đồ Phaolô : “Trong khi người Do-thái đòi hỏi những điềm thiêng dấu lạ, còn người Hy-lạp tìm kiếm lẽ khôn ngoan, thì chúng tôi lại rao giảng một Đấng Ki-tô bị đóng đinh, điều mà người Do-thái coi là ô nhục không thể chấp nhận, và dân ngoại cho là điên rồ. Nhưng đối với những ai được Thiên Chúa kêu gọi, dù là Do-thái hay Hy-lạp, Đấng ấy chính là Đức Ki-tô, sức mạnh và sự khôn ngoan của Thiên Chúa.” (1 Cr 17,22-24).

Điều xác tín của Thánh Phaolô về sự khôn ngoan “lạ đời” của Thiên Chúa (là chính “Đức Kitô bị đóng đinh”) lại là điều mà từ xa xưa trong mạc khải Cựu ước, tác giả sách Khôn Ngoan cũng đã xác nhận, như chúng ta vừa nghe trong Bài đọc 1 :“Ai trong loài người có thể biết được ý định của Thiên Chúa? Hay ai có thể suy tưởng được sự Thiên Chúa muốn?”

Tuy nhiên, sách Khôn ngoan củng cảnh báo rằng : “Vì những ý tưởng của loài hay chết thì mập mờ, và những dự định của chúng tôi đều không chắc chắn. Vì xác hay hư nát làm cho linh hồn ra nặng nề, và nhà bụi đất làm cho lý trí hay lo lắng nhiều điều ra nặng nề.”.

Điều nầy làm chúng ta chợt nhớ đến “sự cố” Phêrô bị Chúa Giêsu quở trách nặng lời, khi vị Tông đồ trưởng nầy can ngăn “con đường thập giá” của Chúa :

“Nhưng Đức Giê-su quay lại bảo ông Phê-rô: "Xa-tan, lui lại đàng sau Thầy! Anh cản lối Thầy, vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người." (Mt 16,23). Phải chăng, đó cũng chính là tư tưởng “chủ bại”, chấp nhận “thua nửa trận chiến” mà Chúa Giêsu phần nào đã ngụ ý trong hai dụ ngôn về “xây tháp” và “ra trận” !

Chính vì thế, đời sống Kitô hữu luôn đỏi hỏi tỉnh thức trong khiêm hạ, nguyện cầu, và nhất là, luôn cần sự trợ giúp của Chúa Thánh Thần, điều mà hôm nay sách Khôn Ngoan ân cần nhắc nhở : “Ai hiểu thấu Thánh ý của Chúa, nếu Chúa không ban sự khôn ngoan, và không sai Thánh Thần Chúa từ trời cao xuống.”.

Trong ngôn ngữ của Đức Giáo Hoàng Phanxicô, hành vi “từ bỏ” và “vác thập giá” chính là “cuộc chiến đấu liên lỉ trên con đường nên thánh”; và “chiến thắng của Kitô giáo luôn là một thập giá, nhưng thập giá ấy đồng thời là ngọn cờ chiến thắng, được ta mang vác với một tình yêu dịu hiền, bất khuất chống lại những tấn công của ma quỷ” (Tông huấn HÃY VUI MỪNG HOAN HỈ, số 162-163)

Trương Đình Hiền

[1] Chí Nhân – Nguyễn Thành. “Lấy chồng có ‘H’. Nguồn : Báo Thanh niên Online. Link :

https://www.tienphong.vn/gioi-tre/lay-chong-co-h-511580.tpo