SAO LẠI ĐÁNH DÂN?

Đời sao có chuyện nực cười,
Tiếng là dân chủ đánh người thẳng ngay.
Chủ trương đảng nói rất hay,
Dân bàn dân biết dân rày kiểm tra.
Lâu ngày mới biết rằng là,
Mỵ dân dối trá một nhà “sọc dưa”…(1)

Xảy ra chuyện ở xứ lừa,
Khổng lồ hàng xóm mang bừa dàn khoan.
Hải dương chín tám một (HD981), ra,
Cắm ngay vùng biển Hoàng sa nước nhà. (2)
Đảng thời “vi quí dĩ hòa”,
Biển mình họ đứng xuề xòa cho xong.
Dân rằng chớ có mềm lòng,
Giặc thò chân sói, đề phòng vẫn hơn. (3)
Nghe qua đảng tức lên cơn,
Đứa nào lên tiếng bắt luôn vào tù.
Dân ta bức xúc chẳng mù,
Xuống đường lớp lớp cho dù thương đau.
Đảng cho mật thám đi sau,
Vừa là quấy phá, vừa mau bắt người.
Vu cho thù địch mớm lời,
Vu gây rối đánh tơi bời dã man…!

Nhớ xưa bao vụ án oan,
Dân đen mất đất xin van hãi hùng.
Đoàn văn Vươn thật não nùng,
Quai đê lấn biển tiêu tùng công lao. (4)
Ba miền oan khuất biết bao,
Dân rày than khóc hỏi sao thế này?
Mất nhà, mất cả ruộng cày,
Sân gôn, khách sạn, lại bày công viên.
Sai nha một lũ cuồng điên,
Thẳng tay đuổi đánh cứ tiền là xong.
Dân tình lâm cảnh long đong,
Cướp băng một đảng chẳng mong đường nào.
Quan tham một lũ cường hào,
Luật rừng hiến pháp xé nào sợ ai.
Hồ sơ kiện tụng đất đai,
Chất cao như núi, củ khoai xá gì.
Ai gan chống, đánh tức thì,
Bất kỳ già trẻ, bất kỳ nữ nam…!

Lại thêm tiếng nói lương tâm,
Lời hay lẽ phải âm thầm vang lên.
Tưởng rằng góp ý quan trên,
Giãi bày lợi hại chớ quên phận mình.
Làm cho đất nước yên bình,
Làm cho lạc nghiệp dân tình an cư.
Làm cho của cải đầy dư,
Dân giàu nước mạnh cáo từ mác-lê.
Tỉnh mau đừng quá u mê,
Đường xa lối lạc chẳng bề nào đi.
Ai ngờ đảng bảo đáng nghi,
“Hòa bình diễn biến”, tức thì diệt ngay.
Quy cho thù địch nước ngoài,
Âm mưu phản động đừng hoài công chi.
Biết bao trí thức “bị đì”.
Vây nhà, áp chế đánh ghì oan gia…!

Lại thêm chuyện foọc-mô-sa,
Ống ngầm xả thải thẳng ra biển nhà.
Khiến cho cá chết hằng hà,
Dân tình lên tiếng thế là tại sao?
Đảng rằng: động đất khí ao,
Thủy triều đỏ khiến cá nào chịu thâu.
Dân nghe bất mãn cùng nhau,
Biểu tình minh bạch trước sau tỏ tường.
Đảng cho chặn mọi ngả đường,
Quan quân vây đánh dân thường khốn thay.
Bít bưng tiếng nói thẳng ngay,
Lu loa chụp mũ: lũ này “việt tân”.
Lạ cho chế độ vì dân,
Biến thành bán nước lụy thân khựa tàu.
Bao che kiếm chác làm giàu,
Lẹo lươn quýnh quáng dấu đầu hở đuôi.
Đến nay xét nghiệm phanh phui,
Rõ bao độc tố: nhục chui đường nào?
Mặt trơ trâng tráo tự hào,
Khoe thành tích lớn kiếm vào đô-la… (5)
………………

Hỏi sao lại đánh dân ta,
Hỏi sao đảng lại quá là dã man?
Hỏi sao chụp tội dân oan,
Hỏi sao trí thức đảng quàng “việt tân”?
Xưa nay đảng bảo lời thân,
Cán bộ đầy tớ, nhân dân chủ nhà.
Cớ sao lộn kiếp lộn cà,
Cớ sao bạo lực lại là câu thưa?
Cớ sao dối trá, cù cưa,
Quanh co, lấp liếm, đẩy đưa, ù lì?
Nếu dân sai, hỏi sai gì,
Nếu dân kêu đúng, cớ gì đánh dân?

Thứ tư, 07. 07. 2016.
Đường Thẳng.

(1): từ dân gian phát xuất từ việc đá cá lia thia, ám chỉ kẻ giả hình, hai mặt, miệng hùm gan sứa, đánh hại người nhà lấy lòng đối phương…
(2): sự kiện T 5/2014, trung cộng cắm dàn khoan HD981 tại vùng biển thuộc chủ quyền Việt Nam, gần quần đảo Hoàng sa.
(3): chuyện ngụ ngôn: Trời lạnh, sói xin thỏ cho thò một chân vào hang để sưởi ấm. Thỏ nể nang cho. Sau đó, sói năn nỉ cho thêm một chân nữa. cuối cùng khi đã thò được cả 4 chân, sói xông vào sơi luôn cả thỏ.
(4): Vụ gia đình ông Đoàn văn Vươn bị giải tỏa đất (chuyện dài…)
(5): Sự kiện Formosa xả thải xuống biển miền trung Việt Nam. Phải mất 3 tháng dưới áp lực của dư luận và toàn thể nhân dân VN, cùng sự “ngâm cứu” điều tra của nhà nước, Formosa đã nhận tội và “hứa” bồi thường 500 triệu đô-la…(?)