Đã gần bốn mươi năm thống nhất Việt Nam
Đảng của các ông đã mang lại những gì cho đất nước?
Sau khi chiếm Miền Nam, cả nước thêm nhiều trại giam
Đứa tiểu nhân thắng cuộc bắt đầu trả thù bên thua cuộc!

Miền Nam đã khá tự do và văn minh trước khi các ông vào
Chỉ vài phần trăm trong số hơn hai mươi triệu dân Miền Nam tin vào đảng cộng sản lãnh đạo
“Bác Hồ vĩ đại” của các ông thời ấy Miền Nam chỉ những thằng điên mới tự xưng bác- cháu?
Miền Bắc xã hội chủ nghĩa quá nghèo đói, lạc hậu so với Miền Nam văn minh, có chi đáng tự hào?

Dưới chiêu bài đánh Mỹ-Ngụy, các ông làm tay sai cho cộng sản Nga, Tàu
Chúng giúp súng đạn, đảng đẩy tuổi trẻ vào Nam gieo rắc xương máu
Pháo kích, đặt mìn…kích động hận thù vì một chủ thuyết vô nhân bất đạo
Mụ mị tuyên truyền lũ cho lũ cộng sản quốc tế Lê-nin, Sịt-ta-lin, Mao…

Năm 1975, than ôi! thằng ác thắng kẻ lành!
Bắc vào Nam, dân dần dần hiểu đảng đã tuyên truyền lưu manh
Hơn hai mươi năm nội chiến máu xương cho một thứ nhân danh thần thánh
Miền Bắc xã hội chủ nghĩa man rợ đã nhuộm đỏ một Miền Nam nhân bản, văn minh

Như Miền Bắc sau Năm-Tư, đảng phát động đấu tố ở Miền Nam sau Bảy-Lăm
Phân rẽ giai cấp, réo gọi hận thù giữa những tầng lớp nhân dân
Thay vì tình nghĩa đồng bào nên hòa giải bên thua - bên thắng trận
Đảng đã chọn trả thù, theo Tàu, đấu tranh giai cấp chia rẽ nhân dân!

Đảng khiến người thành thú người với nhau - hơn triệu người đã bỏ nước ra đi
Trên những con thuyền mong manh mạng chuông treo mành chỉ
Lũ hải quan, công an, hải tặc… nhan nhãn hiện thân dã man bầy ác quỷ
Cướp giết, hãm hiếp…có lẽ đã hơn triệu người mất xác trong cuộc di tản thế kỷ
Lịch sử đẫm đầy trang máu lệ, nghẹn ngào!

Cha ông xưa dẫu thắng ngoại xâm vẫn tâm niệm rằng:
“Lấy chí nhân mà thay cường bạo
Đem chính nghĩa để thắng hung tàn!”
Đảng đã chọn trả thù mà thay lòng nhân đạo
Đem chủ nghĩa cộng sản quốc tế để tiêu diệt nghĩa tình dân tộc Việt Nam!

Những thuyền nhân mà một thời đảng gọi là “bọn phản quốc”
“Bám chân đế quốc, bơ thừa sữa cặn” đảng đã lớn tiếng sỉ nhục
Bây giờ đảng gọi họ là “Kiều bào thân yêu - ngàn dặm xa khúc ruột!”
Như xưa nay vẫn thế - đảng quen kiểu tự nhổ rồi liếm nuốt!

Gần bốn mươi năm nhưng hận thù chưa thể hàn gắn được
Bởi đảng vẫn kiểu gian manh, dốt nát, hẹp dạ tiểu nhân
Hỏi ai lưu vong mà không từng xót xa thương dân nhớ nước
Muốn làm hòa với Việt kiều ư? trước hết đảng hãy tử tế với chính nhân dân!

Ai có thể tin khi đảng vẫn đối xử tàn độc với chính dân mình
Hèn với giặc - ác với dân…bầy đàn lợi ích riêng cấu kết làm thinh
Nhân danh quy hoạch vĩ mô để cướp đất dân nghèo…
…để bọn chủ ngoại quốc cỡi cổ đè đầu tầng lớp công nhân trên chính quê hương mình thất thế
Xem quả biết cây - hãy chỉ cho thấy đâu là cái vĩ đại của đảng, của tư tưởng Hồ Chí Minh?

Chắc chắn rồi một ngày đảng sẽ bị tiêu diệt, xác ướp sẽ được đem chôn
Hãy thức tỉnh hỡi bầy đàn lãnh đạo bất lương
Thứ chủ nghĩa mà lương tri nhân loại giờ ghê tởm
Đảng ký sinh trùng vẫn cố bám vào xương máu, mồ hôi, nước mắt nhân dân!

Gần bốn mươi năm các ông thống nhất Việt Nam
Đất nước chẳng độc lập, dân không tự do và ngày càng vô phúc
Đảng ngày càng khiếp nhược trước giặc Tàu thủ đoạn gian tham
Bịt miệng nhân dân, cúi đầu trước quốc nhục!
(Than ôi! nội xâm câu kết với ngoại xâm - hỏi bao giờ mất nước?!)

Gần bốn mươi năm đảng thống nhất giang san
Hỏi có bao giờ như thời này: xã tắc suy vong, con người ăn chơi, ơ thờ quên chung nhục?!
Hỏi cái gì đã làm cho đảng các ông bà ngày càng đâm ra khiếp nhược?
Hễ thêm hèn với giặc lại càng ác với dân, đảng hiện rõ hình sâu bầy hại nước!

Sâu bọ câu kết lắm kiểu, nhiều bầy, ngày càng giầu ra
Càng tham của dân ắt càng sinh hèn hạ
Nông dân lún sâu kiếp cơ cực không thoát cảnh ăn đong vất vả
Công nhân nô lệ đời áo cơm vào đám chủ ngoại kiều câu kết với bầy tư bản đỏ
Trên đất nước, biển, rừng… giờ nhan nhãn bầy Tàu quen Tàu lạ
Hỏi đảng đã làm gì gần bốn mươi năm qua?