Có những điều rất tình cờ đến với mình như một đặc ân không được báo trước, thì sự có mặt của tôi ở Đài Phát Thanh Chân Lý Á Châu trong dịp vừa qua là sự ngẫu nhiên đặc ân ấy. Vừa có mặt hôm trước thì hôm sau tôi được tham dự thánh lễ mừng 40 năm thụ phong linh mục và 38 năm phục vụ cho Đài Phát Thanh Chân Lý Á Châu của đức ông Phêrô Nguyễn Văn Tài hay bút danh thường gọi là Đặng Thế Dũng.

Thánh lễ này do Đài tổ chức nên không có khách mời, chỉ có anh chị em trong đài với nhau mà thôi. Thánh lễ diễn ra tại nhà nguyện nhỏ của đài, nơi thu âm thánh lễ mỗi Chúa Nhật để phát đi. Thánh lễ trang nghiêm sốt sắng và ấm cúng.

Mở đầu thánh lễ Đức ông chia sẻ tâm tình tạ ơn Thiên Chúa đã cho Ngài sống đến hôm nay và đó là một ngạc nhiên lớn cho Ngài. Ngạc nhiên vì khi chịu chức, Ngài chỉ xin cho sống được 20 năm, vậy mà Chúa để cho đến hôm nay là 40 năm, hơn nữa đã hai lần bị nhồi máu cơ tim và gần đây nhất một cơn nữa, vậy mà Chúa vẫn để cho sống. Có lẽ Chúa cứ cho tôi được gấp đôi- Ngài nói tiếp- lần này tôi xin 40, có lẽ Người sẽ cho tôi gấp đôi chăng? Tiếng cười của những anh chị em phát thanh viên lập tức vang trong nhà nguyện nhỏ nhắn, những người đang làm việc sát cánh cùng Đức ông và họ đến từ nhiều quốc gia khác nhau như Mianma, Trung Quốc, Philippines và chắc chắn Việt Nam nữa.

Trong bài giảng lễ, Đức ông chia sẻ về cuộc đời mình, Ngài nói: Tôi thấy cuộc đời của tôi như tiên tri Gio-na. Đang học ở Roma năm thứ hai, tôi được cha thư ký của Đức Thánh Cha thông báo tôi sẽ đi Phi Luật Tân để làm việc cho Đài Phát Thanh Chân Lý Á Châu. Tôi nhưngười từ trên trời rơi xuống đất cái bịch. Tôi không muốn đi và lấy cớ sang Đức học tiếng , nhưng cũng chỉ học được một kỳ hè và phải trở về Roma chuần bị cho nhiệm vụ ở Manila. Ngày tôi từ Việt Nam đi Roma, vali cuả tôi chứa 20kg áo lễ, hai 200 dollar Đức Cha cho dằn túi và hai trái cam xanh Mẹ tôi dúi vào tay, vì bà sợ tôi khát nước dọc đàng!

Ngày tôi rời Roma đi Phi Luật Tân, tôi vẫn có 20kg áo quần nhưng thêm 100kg sách nữa. Tôi được giúp gửi sách qua đường biển. Nhưng khi tôi ở Manila được một rồi hai tuần và một tháng, thì sách vẫn chưa đến, thế là tôi cũng chỉ còn lại 20kg quần áo !

Tôi cứ nghĩ làm cho đài vài ba năm thì thôi nhưng Chúa để tôi làm đã 38 năm. Tôi không dám xin gì hết, nếu xin Chúa cho tôi về Việt Nam thì Người sẽ bắt tôi làm tiếp ở đây; nếu giờ đây tôi xin tiếp tục công việc này, có lẻ Chúa sẽ cho tôi về Việt Nam, Đức ông dí dỏm!

Tưởng cũng nên được chia sẻ thêm ở đây, đức ông Tài là tên thân mật và dễ thương mà không một tu sĩ nào học ở Phi Luật Tân lại không biết đến. Mỗi cuối tuần các tu sĩ Việt Nam ở các trường đại học lân cận lại kéo về đài, cùng dâng lễ tiếng Việt và nấu nướng, do đó đức ông đã mở hẳn một Quán Gió để dễ bề cho anh chị em nấu nướng. Quán Gió này có đầy đủ các loại rau thơm, dọc mùng, cải xanh, mướp đắng… đang ngồi ăn cũng có thể với tay hái quả ớt hiểm cho bữa cơm ngon miệng, Quán Gió “ tiện nghi” và gần gũi như đang ngồi ở nhà quê vậy đó.

Sinh ra trong gia đình nông dân ở họ đạo Rạch Lọp, giáo phận Vĩnh Long, là người con thứ tư trong sáu anh chị em, đức ông đã vào tiểu chủng viện khi mới là cậu bé 10 tuổi! Rồi chịu chức linh mục đã 40 năm mà chưa bao giờ làm cha sở. Một cuộc đời loan báo Tin Mừng qua Radio, chẳng ai biết mặt nhưng chỉ biết giọng của Ngài, giọng đọc không lẫn đi đâu được. Nhờ Đài Phát Thanh Chân Lý Á Châu mà biết bao nhiêu anh chị em không có điều kiện tham dự thánh lễ được thông công và cũng không ai thống kê được đã có bao nhiêu anh chị em nhờ vào cái radio nho nhỏ mỗi ngày nghe đài mà xin rửa tội gia nhập vào Giáo Hội. Những công việc âm thầm trong phòng thu âm và những ngày tháng rút ruột nhả tơ để có chương trình phát mỗi ngày quả là một thách đố lớn. Vậy mà Đức ông đã miệt mài cần mẫn trong công việc đòi hỏi nhiều tài lực này suốt bốn thập kỷ.

Trong bài Tin Mừng được chọn đọc trong thanh lễ mừng 40 năm do Đài tổ chức vào sang thứ ba 04 tháng 03, Chúa Giê-su đã trả lời cho Phê- rô rằng những ai bỏ gia đình thì được gấp trăm. Đức Ông chia sẻ: “Tôi xác tín điều đó và xin quý anh chị em hiện diện nơi đây hãy dâng một người con cho Chúa, vì chúng ta đang thiếu linh mục và tu sĩ.”

Để nói về Đức ông, có lẽ tôi không nói được hết vì chỉ trong giới hạn biết tí ti mà thôi, và trong bữa cơm huynh đệ của đài tôi được nghe rất nhiều chia sẻ của các nhân viên thuộc nhiều quốc gia nói về Đức ông. Một người hiền lành, đôn hậu, chất phác và chia sẻ tất cả những gì mình có nhưng hơn nữa Ngài có một trái tim vĩ đại.

Xin cùng tạ ơn Chúa với Đức ông trong suốt hành trình 40 năm, xin Thiên Chúa - Đấng giàu lòng nhân hậu sẽ ban nhiều ơn lành nữa xuống Đức ông để đức ông không chỉ ngạc nhiên: mình xin một mà được hai, và sẽ đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác nữa. Đức Ông đã trở thành “vật quý hiếm” cần được bảo trì kỷ mỗi ngày! Thay mặt cho hàng ngàn hàng vạn thính giả của 38 năm qua, chúng con xin một lần nữa được tri ân Đức ông.


Maria Nguyễn Thị Minh Du
Congregation of Dominican Sisters of Saint Rose of Lima