Phụng Vụ - Mục Vụ
Câu hỏi của Thầy Giêsu
Lm. Đaminh Nguyễn ngọc Long
18:19 17/07/2012
Câu hỏi của Thầy Giêsu
Thánh Phero được Chúa Giêsu trực tiếp kêu gọi làm Môn đệ theo Ngài. Nhưng Ông vẫn không hiểu Thầy mình. Vì thế Ông lớn tiếng can ngăn đòi Thầy mình phải ra tay, không chịu để bị kẻ khác làm hại mình.
Thánh Pherô được Chúa Giêsu huấn luyện theo sát Ngài ba năm đi khắp nước Do Thái rao giảng nước tình yêu Thiên Chúa. Nhưng Ông vẫn còn hoài nghi, dù Ông đã nghe, đã xem và đã được cắt nghĩa về Lời Chúa giảng, về việc Chúa làm.
Thánh Phero được Chúa Giêsu trao cho nhiệm vụ đứng đầu các anh em Tông đồ, đứng đầu Hội Thánh, trao cho chìa khòa nước Trời. Nhưng ông vẫn chối Thầy mình tới ba lần vào giờ phút lịch sử đen tối nhất, trong đêm Ngài bị bắt đem đi xét xử ở công đường. ( Mt 26,69-75)
Nhưng Chúa Giêsu hiểu và tha thứ hết cho Ông. Sau khi từ cõi chết sống lại, một lần nữa Ngài hỏi Ông Pherô ba lần trong lúc hiện ra gặp gỡ các Môn đệ ở bờ hồ Tiberia: „Phero, con có yêu mến Thầy hơn các người này không?“ ( Ga 21,15-21).
Đâu là ý nghĩa câu hỏi của Chúa Giêsu: Con có yêu mến Thầy không?
Câu hỏi này là câu hỏi mấu chốt liên quan đến ý nghĩa hay vô nghĩa trong đời sống, sự sống hay sự chết.
„ Con có yêu mến Ta không?“ là câu hỏi sâu thẳm có liên quan mật thiết trực tiếp tới cá nhân người hỏi và người được hỏi.
Một bà hay cô hỏi chồng mình „ Anh có thấy em đẹp không?“ Người chồng hay người tình trả lời „ Dạ, em đẹp lắm!“ . Nhưng có lẽ người chồng chân thành nói thêm vào: „Dẫu em đẹp mà vẫn còn có những người phụ nữ khác cũng đẹp vậy!“ .
Cũng người phụ nữ đó hỏi chồng mình: „ Anh có yêu em không? Ông trả trả lời ngay: Có, anh yêu em! chỉ một mình em, không ai người nào khác đâu!
Nét đẹp người ta có thể tìm thấy nơi nhiều người phụ nữ khác nhau. Nhưng yêu thì người ta chỉ có thể tìm ở nơi một người duy nhất thôi. Vì tình yêu mến không hệ tại ở sự cảm nhận của tầng thần kinh cảm gíac. Nhưng ở mối tương giao liên kết, ở sự hy sinh dấn thân trọn vẹn đời sống cá nhân của một người cho một người khác. Mối tương giao liên kết đó không thể phân chia được. Sự đẹp duyên dáng người phụ nữ này chia sẻ với những người phụ nữ khác được. Còn tình yêu người chồng, chị không chia sẻ với một ai người nào khác. Tình yêu đó thuộc về chị.
Chúa Giêsu hỏi Ông Phero: Con có yêu mến Thầy không? Nếu như Chúa Giêsu muốn thử lòng thử đức tin của Ông, Ngài có thể hỏi Ông: Con có tuân giữ những giới răn của Thầy không?.
Người ta có thể tuân giữ lề luật giới răn của Thiên Chúa, mà vẫn không là Kitô hữu người tin theo Chúa! Người thanh niên giầu có đến hỏi Chúa Giêsu. Thưa Thầy con đã giữ tất cả giới răn lề luật, vậy con còn thiếu điều gì nữa? ( Matheo 19.16…). Chúa Giêsu nói cho anh lời khuyên nhủ, về bán tất cả rồi đem tặng người nghèo và đến theo Ta! Anh ta buồn rầu bỏ đi.
Như thế, tuân giữ lề luật giới răn chưa phải là tin theo yêu mến Chúa. Vì đó không phải là mối tương quan liên kết, không phải là tình yêu.
Chúa Giêsu cũng có thể hỏi Ông Phero: Con có tin vào giáo lý của Thầy không? Nhưng câu hỏi như thế này cũng như trên chưa đi sâu vào đức tin tình yêu mến. Ngày nay, gần một phân ba dân số trên thế giới xưng mình là Kitô hữu. Họ tin vào giáo lý Chúa trong Kinh Thánh. Họ có thể không có vấn đề gì khi phải ký nhận bản tuyên xưng đức tin của các Thánh Tông đồ của Giáo hội. Nhưng họ sống đức tin theo bề nổi, mặt tiền nhiều hơn, trên hình thức lễ nghi giấy tờ chứng nhận thôi.
Là người tin theo Chúa không hệ tạị ở hình thức mặt tiền. Nhưng ở tình yêu mến, ở sự gắn bó, mối tương giao liên kết cá nhân sâu thẳm với Chúa Giêsu, với Giáo Hội của Người.
Chúa Giêsu hỏi Ông Pherô „ Con có yêu mến Thầy không?“. Tình yêu có liên quan mật thiết với lòng trung thành. Chúa Giêsu biết Ông Phero đã không trung thành chối bỏ Ngài ba lần trong đêm lịch sử đen tối Ngài bị xét xử kết án tử hình. Vì thế Chúa hỏi Ông Phero lần này ba lần: Con có yêu mến Thầy không?
Tình yêu là một giao ước, là mối dây liên kết giữa hai người với nhau, như trong giao ước hôn nhân. Đã là mối dây liên kết trong giao ước nảy sinh có bổn phận với nhau. Vì thế Chúa Giêsu hỏi Ông Phero: Con có yêu mến Thầy không? là Ngài muốn hỏi Ông: Con có muốn làm mới lại giao ước với Thầy mà con đã xé bỏ, khi con chối Thầy ba lần: Không tôi không biết người này! Thầy cho con cơ hội thứ hai làm lại đời sống.
Câu hỏi: Con có yêu mến Thầy không? vừa là tiếng nhắc nhở nhớ đến bổn phận của mối tương giao liên kết giữa Ông Phero với Chúa Giêsu, và cũng vừa là lời tha thứ làm hòa của Chúa với Ông Phero đã sống không trung thành với Chúa.
Chúa Giêsu với câu hỏi này đã không đi vào mặt có ánh sáng trong đời sống của Ông Phero. Nhưng Ngài soi chiếu ánh sáng vào mặt bóng tối của đời Ông. Và như thế giúp Ông trở nên trong sáng.
Trong ý nghĩa đó, thiết tưởng câu hỏi „Con có yêu mến Thầy không?“ Chúa không chỉ nói với Ông Phero ngày xưa.
Nhưng câu hỏi này cũng cho chúng ta ngày hôm nay trong hoàn cảnh cuộc sống có nhiều khủng hoảng chao đảo, thử thách về nếp sống giữ các gía trị tinh thần đạo giáo giữa lòng xã hội đang trên đà bị tục hóa, về giáo dục, về hôn nhân, những thông tin tiêu cực về Giáo Hội đang gặp cảnh Vatileaks bị lợi dụng xuyên tạc, bị áp lực vu khống bôi nhọ đàn áp.
Lễ Thánh Phero Tông đồ.
Lm. Đaminh Nguyễn ngọc Long
Thánh Phero được Chúa Giêsu trực tiếp kêu gọi làm Môn đệ theo Ngài. Nhưng Ông vẫn không hiểu Thầy mình. Vì thế Ông lớn tiếng can ngăn đòi Thầy mình phải ra tay, không chịu để bị kẻ khác làm hại mình.
Thánh Pherô được Chúa Giêsu huấn luyện theo sát Ngài ba năm đi khắp nước Do Thái rao giảng nước tình yêu Thiên Chúa. Nhưng Ông vẫn còn hoài nghi, dù Ông đã nghe, đã xem và đã được cắt nghĩa về Lời Chúa giảng, về việc Chúa làm.
Thánh Phero được Chúa Giêsu trao cho nhiệm vụ đứng đầu các anh em Tông đồ, đứng đầu Hội Thánh, trao cho chìa khòa nước Trời. Nhưng ông vẫn chối Thầy mình tới ba lần vào giờ phút lịch sử đen tối nhất, trong đêm Ngài bị bắt đem đi xét xử ở công đường. ( Mt 26,69-75)
Nhưng Chúa Giêsu hiểu và tha thứ hết cho Ông. Sau khi từ cõi chết sống lại, một lần nữa Ngài hỏi Ông Pherô ba lần trong lúc hiện ra gặp gỡ các Môn đệ ở bờ hồ Tiberia: „Phero, con có yêu mến Thầy hơn các người này không?“ ( Ga 21,15-21).
Đâu là ý nghĩa câu hỏi của Chúa Giêsu: Con có yêu mến Thầy không?
Câu hỏi này là câu hỏi mấu chốt liên quan đến ý nghĩa hay vô nghĩa trong đời sống, sự sống hay sự chết.
„ Con có yêu mến Ta không?“ là câu hỏi sâu thẳm có liên quan mật thiết trực tiếp tới cá nhân người hỏi và người được hỏi.
Một bà hay cô hỏi chồng mình „ Anh có thấy em đẹp không?“ Người chồng hay người tình trả lời „ Dạ, em đẹp lắm!“ . Nhưng có lẽ người chồng chân thành nói thêm vào: „Dẫu em đẹp mà vẫn còn có những người phụ nữ khác cũng đẹp vậy!“ .
Cũng người phụ nữ đó hỏi chồng mình: „ Anh có yêu em không? Ông trả trả lời ngay: Có, anh yêu em! chỉ một mình em, không ai người nào khác đâu!
Nét đẹp người ta có thể tìm thấy nơi nhiều người phụ nữ khác nhau. Nhưng yêu thì người ta chỉ có thể tìm ở nơi một người duy nhất thôi. Vì tình yêu mến không hệ tại ở sự cảm nhận của tầng thần kinh cảm gíac. Nhưng ở mối tương giao liên kết, ở sự hy sinh dấn thân trọn vẹn đời sống cá nhân của một người cho một người khác. Mối tương giao liên kết đó không thể phân chia được. Sự đẹp duyên dáng người phụ nữ này chia sẻ với những người phụ nữ khác được. Còn tình yêu người chồng, chị không chia sẻ với một ai người nào khác. Tình yêu đó thuộc về chị.
Chúa Giêsu hỏi Ông Phero: Con có yêu mến Thầy không? Nếu như Chúa Giêsu muốn thử lòng thử đức tin của Ông, Ngài có thể hỏi Ông: Con có tuân giữ những giới răn của Thầy không?.
Người ta có thể tuân giữ lề luật giới răn của Thiên Chúa, mà vẫn không là Kitô hữu người tin theo Chúa! Người thanh niên giầu có đến hỏi Chúa Giêsu. Thưa Thầy con đã giữ tất cả giới răn lề luật, vậy con còn thiếu điều gì nữa? ( Matheo 19.16…). Chúa Giêsu nói cho anh lời khuyên nhủ, về bán tất cả rồi đem tặng người nghèo và đến theo Ta! Anh ta buồn rầu bỏ đi.
Như thế, tuân giữ lề luật giới răn chưa phải là tin theo yêu mến Chúa. Vì đó không phải là mối tương quan liên kết, không phải là tình yêu.
Chúa Giêsu cũng có thể hỏi Ông Phero: Con có tin vào giáo lý của Thầy không? Nhưng câu hỏi như thế này cũng như trên chưa đi sâu vào đức tin tình yêu mến. Ngày nay, gần một phân ba dân số trên thế giới xưng mình là Kitô hữu. Họ tin vào giáo lý Chúa trong Kinh Thánh. Họ có thể không có vấn đề gì khi phải ký nhận bản tuyên xưng đức tin của các Thánh Tông đồ của Giáo hội. Nhưng họ sống đức tin theo bề nổi, mặt tiền nhiều hơn, trên hình thức lễ nghi giấy tờ chứng nhận thôi.
Là người tin theo Chúa không hệ tạị ở hình thức mặt tiền. Nhưng ở tình yêu mến, ở sự gắn bó, mối tương giao liên kết cá nhân sâu thẳm với Chúa Giêsu, với Giáo Hội của Người.
Chúa Giêsu hỏi Ông Pherô „ Con có yêu mến Thầy không?“. Tình yêu có liên quan mật thiết với lòng trung thành. Chúa Giêsu biết Ông Phero đã không trung thành chối bỏ Ngài ba lần trong đêm lịch sử đen tối Ngài bị xét xử kết án tử hình. Vì thế Chúa hỏi Ông Phero lần này ba lần: Con có yêu mến Thầy không?
Tình yêu là một giao ước, là mối dây liên kết giữa hai người với nhau, như trong giao ước hôn nhân. Đã là mối dây liên kết trong giao ước nảy sinh có bổn phận với nhau. Vì thế Chúa Giêsu hỏi Ông Phero: Con có yêu mến Thầy không? là Ngài muốn hỏi Ông: Con có muốn làm mới lại giao ước với Thầy mà con đã xé bỏ, khi con chối Thầy ba lần: Không tôi không biết người này! Thầy cho con cơ hội thứ hai làm lại đời sống.
Câu hỏi: Con có yêu mến Thầy không? vừa là tiếng nhắc nhở nhớ đến bổn phận của mối tương giao liên kết giữa Ông Phero với Chúa Giêsu, và cũng vừa là lời tha thứ làm hòa của Chúa với Ông Phero đã sống không trung thành với Chúa.
Chúa Giêsu với câu hỏi này đã không đi vào mặt có ánh sáng trong đời sống của Ông Phero. Nhưng Ngài soi chiếu ánh sáng vào mặt bóng tối của đời Ông. Và như thế giúp Ông trở nên trong sáng.
Trong ý nghĩa đó, thiết tưởng câu hỏi „Con có yêu mến Thầy không?“ Chúa không chỉ nói với Ông Phero ngày xưa.
Nhưng câu hỏi này cũng cho chúng ta ngày hôm nay trong hoàn cảnh cuộc sống có nhiều khủng hoảng chao đảo, thử thách về nếp sống giữ các gía trị tinh thần đạo giáo giữa lòng xã hội đang trên đà bị tục hóa, về giáo dục, về hôn nhân, những thông tin tiêu cực về Giáo Hội đang gặp cảnh Vatileaks bị lợi dụng xuyên tạc, bị áp lực vu khống bôi nhọ đàn áp.
Lễ Thánh Phero Tông đồ.
Lm. Đaminh Nguyễn ngọc Long
Đức Kitô là nguồn sống
Lm Giuse Đinh lập Liễm
18:19 17/07/2012
A. DẪN NHẬP
Sách Thánh dạy chúng ta :”Thiên Chúa đã tạo dựng con người giống hình ảnh Ngài” để con người được tham dự vào sự sống vĩnh cửu, nhưng chương trình ấy đã bị phá vỡ bởi tội lỗi con người, và từ đó sự chết đã nhập vào thế gian, khiến con người phải chết (Kn 1,13-15). Ngoài ra, con người còn phải chịu nhiều đau khổ như bệnh tật, thiên tai, hận thù, chiến tranh, chém giết nhau... Chúng rình rập chúng ta như săn đuổi con mồi, hòng chộp bắt chúng ta, đánh qụy chúng ta và sớm đẩy chúng ta xuống mồ.
Nhưng sách Khôn ngoan hôm nay dạy chúng ta :”Thiên Chúa không tạo dựng sự chết, chẳng vui mừng khi kẻ sống phải chết”(Kn 1,13). Ngài muốn cứu sống chúng ta, đem lại hạnh phúc và bình an cho chúng ta. Vì thế, nếu chúng ta biết tin tưởng và kêu cầu Ngài thì được Ngài cứu sống (Đáp ca :Tv 29).
Chúa sẽ nghe lời chúng ta kêu cầu nhưng đòi hỏi chúng ta phải đặt hết niềm tin vào Ngài và cộng tác với ơn Ngài theo gương người đàn bà băng huyết và ông trưởng hội đường Giairô trong bài Tin mừng hôm nay. Ngoài ra, chúng ta cần có thái độ tích cực và khôn ngoan trước những đau khổ, trước những gian nan thử thách mà Chúa gửi đến cho chúng ta :”Ông đừng sợ, hãy vững tin”(Mc 5,36).
B. TÌM HIỂU LỜI CHÚA
+ Bài đọc 1 : Kn 1,13-15 ; 2,23-24
Sách Khôn ngoan được soạn vào khoảng thế kỷ I trước công nguyên. Tác giả là một người rất ư lạc quan. Dưới con mắt của ông, Tạo hoá mong muốn mọi sự tồn tại và danh dự của Ngài không cho phép cái chết thắng sự sống. Mọi sự có lẽ sẽ hài hoà nếu tội lỗi không xen vào chương trình sáng tạo để làm nó bị lạc hướng và dẫn nó đến cái chết, bởi vì con người được tạo dựng giống hình ảnh Thiên Chúa, để cho loài người được sống vĩnh viễn.
Để giải quyết vấn đề do cái chết đặt ra, tác giả bèn liên kết cái chết thể xác với cái chết tinh thần : sở dĩ có sự chết là do tội lỗi mà ra. Tuy nhiên, cái chết thể xác nằm trong viễn tượng Phục sinh, vì nó sẽ khai mở tới sự sống đời đời.
+ Bài đọc 2 : 2Cr 8,7-9.13-15
Lúc ấy cộng đoàn Giêrusalem đang gặp nạn đói, thánh Phaolô đang tổ chức một cuộc lạc quyên để giúp đỡ cộng đoàn này. Để thuyết phục tín hữu tích cực tham gia đóng góp, Ngài đã đưa ra gương sáng của Đức Giêsu Kitô, Đấng giầu sang vô cùng, đã tự ý trở nên nghèo khó để làm cho loài người được nên giầu có.
Cuộc lạc quyên này sẽ chứng tỏ sự bình đẳng giữa người Do thái và Hy lạp : người Do thái đã chia sẻ cho người Hy lạp những đặc ân tinh thần, thì cũng là điều bình thường khi người Hy lạp chia sẻ cho người Do thái những may mắn của họ về vật chất trong lúc này. Như thế, sự dư dả của người này bù đáp sự thiếu thốn của người kia. Có như thế,”Kẻ được nhiều cũng không dư, mà kẻ có ít thì cũng không thiếu”.
+ Bài Tin mừng : Mc 5,21-43
Thánh Marcô thuật lại cho chúng ta hai phép lạ có liên quan đến nhau : phép lạ làm cho con gái ông trưởng hội đường Giairô sống lại và phép lạ làm cho người đàn bà bị băng huyết đã 12 năm được khỏi. Hai phép lạ này gợi cho chúng ta hai điều :
1. Trước hết, hai phép lạ này mạc khải cho chúng ta về lòng nhân hậu của Đức Kitô, khiến không bao giờ cho Ngài được dửng dưng trước đau khổ của người khác. Đồng thời cũng hé mở cho chúng ta về quyền năng phát xuất từ Đức Giêsu : Ngài có thể làm cho khỏi bệnh dễ dàng, nhất là làm cho kẻ chết sống lại.
2. Những phép lạ này đòi hỏi đức tin nơi người muốn kêu xin. Đức tin cần thiết biết bao :”Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi”(Mc 5,36). Đức tin của ông Giairô và người đàn bà băng huyết rất lớn : đặt hết tin tưởng vào Đức Kitô. Ngài dùng quyền năng cứu chữa và ban sự sống Ngài mang trong mình cho những ai, dù bề ngoài thất bại cách nào đi nữa, xin thì sẽ được như ý .
C. THỰC HÀNH LỜI CHÚA
Sống trong niềm tin và hy vọng
I. TIN THÌ ĐƯỢC SỐNG
Bài đọc 1 hôm nay nhắc cho chúng ta tư tưởng lạc quan về cuộc sống. Khi tạo dựng con người, Thiên Chúa đã tạo dựng con người giống hình ảnh Ngài, để con người được tham dự vào sự sống vĩnh cửu, được hạnh phúc đời đời, nhưng con người đã phá vỡ kế hoạch của Thiên Chúa vì phạm tội. Tuy nhiên, Thiên Chúa giầu lòng thương xót sẽ nhận lời những ai thành khẩn kêu xin Ngài (Đáp ca:Tv 29). Tư tưởng này được minh chứng bằng hai phép lạ dưới đây :
1. Chữa người đàn bà băng huyết
Bỏ địa hạt Cêsarê, Đức Giêsu lại trở về Capharnaum. Thấy Ngài trở lại, dân chúng đến đón Ngài rất đông để được nghe giảng và xin phép lạ. Trong số đó, ông trưởng hội đường Giairô có đứa con gái bệnh nặng gần chết. Ông đến xin Ngài đến chữa cho con ông. Ngài nhận lời đi ngay.
Đang trên đường đi đến nhà ông Giairô thì dọc đường có một người đàn bà bị bệnh băng huyết đã 12 năm, không dám đến gần Ngài một cách công khai vì luật lệ cấm ky, vì bệnh băng huyết là một thứ bệnh nhơ nhớp, bệnh nhân không được công khai giao thiệp với dân chúng. Bà lén lút đến đàng sau Đức Giêsu với ý nghĩ rằng miễn sao chạm được vào gấu áo Ngài là khỏi bệnh ngay. Bà đã sờ vào được gấu áo Chúa nên bà cảm thấy lập tức trong mình đã được khỏi bệnh. Đức Giêsu biết rõ sự việc đã xẩy ra và hỏi xem ai đã động đến gấu áo Ngài ? Bà thành thật thú nhận việc đã làm, Đức Giêsu đã yên ủi và khích lệ bà:”Hỡi con, đức tin của con đã chữa con”.
2. Cứu sống con gái ông Giairô
Vừa chữa bệnh cho một người đàn bà bị băng huyết, Đức Giêsu vừa tiếp tục đi tới nhà ông Giairô. Tình cờ người nhà ông đến báo tin con ông đã chết rồi, đừng phiền đến Thầy nữa. Nhưng Đức Giêsu khích lệ ông :”Đừng sợ, hãy cứ tin”.
Quang cảnh nhà đứa bé thật nhộn nhịp : tiếng khóc của thân nhân cũng như của những người khóc mướn, tiếng trống tiếng kèn , cùng với lời báo tin của người nhà cũng như thái độ cười nhạo của những người chung quanh không tin vào quyền năng của Đức Giêsu cho thấy cô bé đã chết thật. Nhưng ở đây Đức Giêsu lại bảo:”Cô bé không chết đâu, nó ngủ đấy”. Ngài nói thế là vì Ngài muốn tỏ ra rằng Ngài làm cho kẻ chết sống lại dễ dàng như người ngủ thức dậy, để người khó tin được dễ hiểu.
Trước mặt 5 nhân chứng là cha mẹ cô bé và 3 môn đệ là Phêrô, Giacôbê và Gioan, Đức Giêsu cầm lấy tay cô bé và nói:”Hỡi em bé, Ta truyền cho em hãy chỗi dậy”. Và em bé chỗi dậy mạnh khỏe. Ở đây Đức Giêsu tỏ ra có quyền trên sự chết và sự sống. Ngài làm chủ của kẻ sống và kẻ chết.
II. THIÊN CHÚA MUỐN ĐỨC TIN CỦA CHÚNG TA
1. Phép lạ và đức tin
Tất cả các phép lạ Đức Giêsu làm đều có ý khơi dậy lòng tin cho người ta. Không ai có thể chối cãi được những phép lạ Ngài đã làm như chữa bệnh, trừ qủi, dẹp yên sóng gió, làm cho kẻ chết sống lại... Vì những phép lạ này làm công khai trước mặt nhiều người và làm ngay tức khắc nên mọi người phải công nhận. Khi chữa bệnh xong, Đức Giêsu hay nói với bệnh nhân :”Đức tin của con đã chữa con”.
Còn những nơi người ta không tin Ngài thì Ngài không làm phép lạ, như trường hợp ở quê hương Ngài vì “gần chùa gọi bụt bằng anh”; còn đối với những luật sĩ và liệt phái chống đối Ngài thì Ngài cũng không làm phép lạ cho họ. Họ không thật lòng xin Ngài làm phép lạ mà chỉ thách thức Ngài thôi. Nếu không tin, không kêu xin Ngài thì làm gì có phép lạ ?
Người đàn bà bị băng huyết này không dám công khai trực tiếp xin Chúa chữa bệnh cho bà, nhưng bà tự nhủ :”Tôi chỉ cần sờ vào gấu áo Ngài thì tôi sẽ được khỏi”. Nghĩ thế và bà đã dám làm, bất chấp luật lệ cấm đoán phiền phức và khắt khe. Điều đó chứng tỏ bà đã có đức tin vững mạnh, và thúc đẩy Chúa làm phép lạ. Kết quả là bà đã được như ý khi Chúa nói với bà:”Đức tin của con đã chữa con”.
Trường hợp ông trưởng hội đường Giairô cũng thế. Ông là một người có địa vị và thế giá trong dân. Điều này nói lên việc ông làm có ý thức và có thế giá. Thái độ khiêm nhường của ông trước mặt Đức Giêsu diễn tả niềm tin sâu xa của ông, ông đã qùy mọp xuống dưới chân Chúa và khẩn khoản van xin:”Con bé nhà tôi gần chết rồi, xin Ngài đến đặt tay lên cháu, để nó được cứu chữa và được sống”. Như vậy ông này phải tin Đức Giêsu là ai, có quyền phép thế nào ông ta mới có cử chỉ và thái độ khiêm nhường và kêu xin như thế. Qua thái độ tin tưởng và lời cầu xin ấy, ông đã được toại nguyện.
2. Phép lạ có còn hợp thời không ?
Đứng trước những dữ kiện “phép lạ” Chúa làm mà Tin mừng kể lại, (1/3 của Tin mừng Marcô) chúng ta thấy ngày nay có hai khuynh hướng trái ngược nhau. Một số khoa học gia cho rằng phép lạ chỉ gây rắc rối cho đức tin, dần dần khoa học sẽ giải quyết nhiều bệnh lý. Trái lại, ngày nay, phong trào Thánh Linh đang phát triển mạnh làm cho người ta tin tưởng rằng trong một cộng đoàn có Chúa Thánh Thần hoạt động, phép lạ không còn là một sự phi thường. Kinh nghiệm bản thân và sự quan sát khách quan đã minh chứng điều đó (Theo Sr Briege Mckenna, O.S.C, Des Miracles d’Aujourd’hui).
Sống trong không khí thực nghiệm và duy vật, người ngày nay, cả trong Kitô hữu, có khi là cả tu sĩ hay giáo sĩ, có khuynh hướng muốn phủ nhận phép lạ và chối bỏ các điều mầu nhiệm của đạo.
- Đối với phép lạ, họ cho là nghịch công lệ tự nhiên, trái với sự bất di dịch của Thiên Chúa. Không nghịch, không trái gì hết. Tin phép lạ là tin Thiên Chúa có thể làm được những việc mà không loài thọ tạo nào tự sức mình có thể làm được. Ta hãy nghe nhà văn hào J.J Rousseau nói:”Thiên Chúa có làm được phép lạ không ? Nghĩa là Ngài có thể làm khác với các định luật Ngài lập không? Câu hỏi ấy mà có ý đặt ra thực, thì quả là ngạo mạn, nếu không là vô lý. Đối với kẻ trả lời rằng không, thì phạt nó còn là quá hân hạnh cho nó, hạng ấy cứ giam vào ngục là xong”.
- Đối với các mầu nhiệm, họ bảo người tin có mầu nhiệm nghĩa là tin cái không hiểu được, là mê tín. Không phải là mê tín. Tin mầu nhiệm chỉ là công nhận rằng sự thông minh của Thiên Chúa vượt hẳn trí khôn ta. Ông Charles Nicolle, một bác học có hạng, khi trở lại Công giáo nói:”May mà còn có những mầu nhiệm của tôn giáo ! Nếu không, thì thật là khả nghi, vì tôi sợ rằng đó chỉ là sản phẩm giả tạo của trí óc loài người. Mầu nhiệm của tôn giáo làm tôi an tâm. Nó là biểu hiệu của Thiên Chúa” (Trần văn Khả, Phúc âm Chúa nhật năm B, tr 151-152).
Truyện : Phải chăng là phép lạ ?
Trong chương trình “The Extraordinary” có kể câu chuyện lạ, xẩy ra tại Melbourne, Australia vào năm 1987. Buổi sáng đẹp trời, một bà bẹ chở đứa con gái 7 tuổi đến trường. Đang lúc mẹ con trò chuyện vui vẻ, bất chợt một chiếc xe trọng tải đâm thẳng vào hông xe, nơi em bé ngồi. Em bé bị ngất xỉu. Sau khi cứu sống, hội đồng bác sĩ cho biết là em sẽ không bao giờ có thể đi lại được nữa ! Em sống, nhưng mất nhiều khả năng tri giác và cảm xúc. Thật là tin buồn cho người mẹ. Tuy nhiên bà ngoại vẫn điềm tĩnh và có linh cảm rằng cháu của bà sẽ được ơn đặc biệt. Bà thường đến bệnh viện thăm và giúp cháu đọc kinh và cầu nguyện. Những ai thấy bệnh trạng của em bé đều thương hại cho em. Nhiều người ngạc nhiên là trên khuôn mặt của em luôn hiện lên sự bình an từ trong tâm hồn và niềm vui siêu nhiên. Sau khi rời bệnh viện, dần dần em đi học lại và theo kịp các bạn cùng lớp (Hà ngọc Đoài).
Câu chuyện em bé hôm nay và con gái ông trưởng hội đường hôm xưa cũng tương tự. Xưa và nay cũng chỉ là một Thiên Chúa. Ngài luôn tươi trẻ với thời gian và luôn gần gũi trong không gian để an ủi và nâng đỗ những ai tìm đến Ngài.
III. ĐỨC TIN VÀ HÀNH ĐỘNG
1. Phải cộng tác với Chúa
Thánh Giacôbê đã khẳng định về sự cần thiết của việc làm song song với đức tin:”Đức tin không có hành động thì quả là đức tin chết. Đàng khác, có người sẽ bảo : “Bạn, bạn có đức tin ; còn tôi, tôi có hành động. Bạn thử cho tôi thấy thế nào là tin mà không có hành động, còn tôi, tôi sẽ hành động để cho bạn thấy thế nào là tin”(Gc 2,17-18).
Tin là cộng tác với ơn Chúa, và muốn sống đời đời cũng phải đồng hành với Chúa như người đàn bà băng huyết, bà nghĩ mình phải làm cái gì đó chứ không chỉ tin suông, nên bà đã đến với Chúa chớ không chờ Chúa đến với mình.
Ông Giairô cũng vậy, ông tin Đức Giêsu có thể cứu sống con ông, ông vội vã đến với Chúa. Cả hai đều tin tưởng vào Chúa và nỗ lực cộng tác với Ngài. Vì thế, chúng ta không thể cứ thụ động chờ Chúa làm phép lạ, nhưng hãy xử dụng hết những phương tiện Chúa ban, còn phần kia tùy Chúa định liệu.
Truyện : Hãy tự cứu mình trước
Câu chuyện xẩy ra vào mùa thu, có một vùng quê bị một trận lụt dữ dội tàn phá, khiến cho một bà già bị kẹt trong căn nhà bà. Đang khi bà ta đứng tựa cửa sổ nhà bếp nhìn ra thì một chiếc thuyền xuất hiện, người lái thuyền bảo bà:”Hãy leo lên thuyền để thoát nạn”. Bà lão đáp lại:”Không, cám ơn, tôi tin vào Chúa, Ngài sẽ cứu tôi”. Người lái thuyền lắc đầu rồi bỏ đi.
Ngày hôm sau, cơn lụt dâng cao đến tầng hai của căn nhà. Đang lúc bà lão đứng tựa cửa sổ tầng hai ngắm nhìn con nước thì một chiếc thuyền khác lại xuất hiện. Người lái thuyền bảo bà:”Hãy lên thuyền để thoát nạn”. Bà già đáp lại:”Không, cảm ơn, tôi tin vào Chúa. Ngài sẽ cứu tôi”. Người lái thuyền lắc đầu rồi bỏ đi.
Ngày kế tiếp cơn nước dâng lên tận nóc nhà. Đang khi bà lão ngồi trên nóc nhà nhìn con nước dâng, một chiếc trực thăng lại hiện ra. Viên phi công dùng loa gọi vọng xuống :”Tôi sẽ thả một chiếc thang dây cho bà, hãy leo lên và bà sẽ thoát nạn”. Bà già lại nói:”Không, cảm ơn, tôi tin vào Chúa, Ngài sẽ cứu thoát tôi”. Viên phi công nhìn bà lắc đầu, rồi bỏ đi.
Ngày sau đó, cơn lụt nhận chìm ngôi nhà và bà lão bị chết đuối. Khi được đưa về trời, bà ta nói với thánh Phêrô:”Trước khi vào đây, tôi xin được phàn nàn một điều. Tôi đã tin chắc Chúa sẽ cứu tôi thoát khỏi trận lụt, thế mà Ngài lại để tôi bị chết chìm”. Thánh Phêrô bối rối nhìn bà lão đoạn lên tiếng:”Tôi chả hiểu Chúa có thể làm thêm điều gì được cho bà nữa, vì Ngài đã gửi tới cho bà những hai chiếc thuyền và một chiếc trực thăng rồi còn gì” (M. Link, Giảng lễ Chúa nhật, năm B, tr 254-255) ?
Bà lão trong trận lụt này quá lầm lẫn. Bà quên rằng Chúa thường hoạt động trong đời sống chúng ta xuyên qua những phương tiện bình thường. Bà quên rằng chúng ta phải làm hết phận vụ mình và hợp tác với Chúa bằng cách xử dụng những phương tiện bình thường Ngài ban cho ta. Nói cách khác, chúng ta không thể ngồi thụ động chờ Chúa làm phép lạ, mà phải dùng tất cả mọi phương tiện thông thường Chúa ban để tự giúp mình trước đã.
Tục ngữ Việt nam đã nói lên chân lý này :”Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên” : con người phải bắt đầu làm đã, còn thành bại thế nào thì sẽ do Trời định liệu. Nhưng về phía Trời thì chắc chắn :”Thiên thượng bất phụ hảo tâm nhân”, Trời sẽ giúp cho những ai biết cố gắng dùng mọi phương tiện Chúa đã ban cho, đúng như tục ngữ Pháp có câu : Aide-toi, le Ciel t’aidera : anh hãy tự giúp mình trước, Trời sẽ giúp mình sau.
2. Xét lại đức tin của mình
Qua thái độ của người đàn bà băng huyết và của ông trưởng hội đường Giairô, ta thử xét lại đức tin của chúng ta xem sao : Tin khi đời sống bình an, thuận buồm xuôi gió thì chưa hẳn là đức tin thật, nó phải được tôi luyện trong đau khổ, trong khó khăn, trong gian nan thử thách mà vẫn kiên trì, thì đức tin ấy mới có thể làm nên phép lạ.
Hay nói đúng hơn, lúc ấy Thiên Chúa mới trợ giúp, mới cứu chữa, vì khi đó chúng ta không tin vào sức riêng mình mà tin vào Chúa, thì Chúa phải thực hiện thôi. Như Abraham xưa, như Phêrô đi trên mặt biển, như người đàn bà và ông Giairô trong bài Tin mừng hôm nay, chúng ta hãy tin tưởng.
Cuộc đời của chúng ta không bao giờ hết đau khổ. Chúng ta có thể cảm nghiệm tình yêu của Thiên Chúa cả trong đau khổ. Sự hiện diện của Thiên Chúa không nhất thiết lấy đi đau khổ, nhưng cho chúng ta năng lực chuyển hoá đau khổ. Chúng ta cần Thiên Chúa giúp đỡ để linh hồn chúng ta không bị thu hẹp vào sự thụ động hoàn toàn, gần giống như những đồ vật, bị tác động nhưng không bao giờ hoạt động.
Thấu hiểu chân lý này, ông Francois Mauriac đã phát biểu:”Ngài đến không phải để cất sự đau khổ mà để hiện diện với đau khổ”. Như vậy nghĩa là Ngài đến ban đức tin cho chúng ta để chúng ta biết chịu đựng đau khổ, biết chuyển hoá đau khổ, biến nó thành phương tiện để đạt tới ơn cứu độ. Bằng không thì chúng ta chịu đau khổ một cách vô ích và những đau khổ trở nên vô nghĩa.
Những ai không có đức tin thì gặp nhiều bất lợi trước đau khổ. Họ chịu đựng đau khổ gấp ba lần : họ chịu đựng bệnh tật, họ chịu đựng sự vô nghĩa của bệnh tật (vì đối với họ, bệnh tật chỉ là phiền toái, kết quả của một số phận mù quáng) và họ chịu đựng đau khổ vì cuộc sống của họ bị ngưng trệ. Họ coi bệnh tật của họ như một việc phải chịu đựng thay vì một việc phải sống. Đời sống của họ như bị giữ chặt lại vì họ chờ đợi thụ động cho đến khi mọi việc trở lại bình thường để họ có thể bắt đầu cuộc sống trở lại.
Mặt khác, các bệnh nhân có đức tin ở trong một tình thế tốt hơn. Dù đức tin không giải thoát họ khỏi bệnh tật, hoặc làm giảm bớt đau khổ do bệnh tật gây ra, người có đức tin tiếp tục sống một cách mãnh liệt như trước đây, có khi còn mãnh liệt hơn. Họ có thể tìm thấy Thiên Chúa trong bệnh tật cũng như trong lúc khỏe mạnh, và bệnh tật của họ có thể sinh ra kinh nghiệm có lợi là họ sẽ xin Chúa chữa lành cho bệnh tật ấy (Flor McCarthy).
Mỗi ngày một câu chuyện
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
18:19 17/07/2012
GÕ GHẾ
Có một người đang nói chuyện với khách, đột nhiên đánh rắm một cái, rất xấu hổ, và muốn che giấu nên dùng ngón tay gõ liên tục trên cái ghế phát ra âm thanh. Khách cười hì hì nói:
- “Vẫn là giống âm thanh thứ nhất”.
Suy tư:
Đức Chúa Giê-su giải thích lời của Ngài cho các môn đệ: “Anh em không hiểu rằng bất cứ cái gì vào miệng thì xuống bụng, rồi bị thải xuống cầu tiêu sao ?” (Mt 15, 17), có nghĩa là chuyện đánh rắm hay “đi ngoài” khi tiếp khách thì không có gì là xấu hổ phải che đậy, vì đó là luật tự nhiên của thân thể, chỉ cần phép lịch sự xin lỗi khách rồi đứng lên ra ngoài là ổn.
Cái đáng xấu hổ là khi tiếp khách mà đem chuyện riêng của người này người nọ nói cho khách nghe, chê bai người này dèm pha người nọ với khách, thì đúng là thật đáng xấu hổ, như lời của Đức Chúa Giê-su nói: “Còn những cái gì từ miệng xuất ra, là phát xuất tự lòng, chính những cái ấy luôn làm cho con người ra ô uế. Vì tự lòng phát xuất những ý định gian tà, những tội giết người, ngoại tình, tà dâm, trộm cắp, làm chứng gian và vu khống…” (Mt 15, 18-19)
Không nên lấy làm xấu hổ vì chuyện tự nhiên của thân thể, mà nên xấu hổ vì lòng dạ của mình cứ luôn kiếm cách nói xấu, vu khống và ghét ghen tha nhân…
----------------
http://www.vietcatholic.net/nhantai
http://blog.yahoo.com/nhantai
jmtaiby@yahoo.com taibytw@hotmail.com
N2T |
Có một người đang nói chuyện với khách, đột nhiên đánh rắm một cái, rất xấu hổ, và muốn che giấu nên dùng ngón tay gõ liên tục trên cái ghế phát ra âm thanh. Khách cười hì hì nói:
- “Vẫn là giống âm thanh thứ nhất”.
Suy tư:
Đức Chúa Giê-su giải thích lời của Ngài cho các môn đệ: “Anh em không hiểu rằng bất cứ cái gì vào miệng thì xuống bụng, rồi bị thải xuống cầu tiêu sao ?” (Mt 15, 17), có nghĩa là chuyện đánh rắm hay “đi ngoài” khi tiếp khách thì không có gì là xấu hổ phải che đậy, vì đó là luật tự nhiên của thân thể, chỉ cần phép lịch sự xin lỗi khách rồi đứng lên ra ngoài là ổn.
Cái đáng xấu hổ là khi tiếp khách mà đem chuyện riêng của người này người nọ nói cho khách nghe, chê bai người này dèm pha người nọ với khách, thì đúng là thật đáng xấu hổ, như lời của Đức Chúa Giê-su nói: “Còn những cái gì từ miệng xuất ra, là phát xuất tự lòng, chính những cái ấy luôn làm cho con người ra ô uế. Vì tự lòng phát xuất những ý định gian tà, những tội giết người, ngoại tình, tà dâm, trộm cắp, làm chứng gian và vu khống…” (Mt 15, 18-19)
Không nên lấy làm xấu hổ vì chuyện tự nhiên của thân thể, mà nên xấu hổ vì lòng dạ của mình cứ luôn kiếm cách nói xấu, vu khống và ghét ghen tha nhân…
----------------
http://www.vietcatholic.net/nhantai
http://blog.yahoo.com/nhantai
jmtaiby@yahoo.com taibytw@hotmail.com
Mỗi tuần SỐNG một câu Lời Chúa (CN 13 TN)
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
18:19 17/07/2012
CHÚA NHẬT 13 THƯỜNG NIÊN
Tin mừng: Mc 5, 21-43
“Này bé, Thầy truyền cho con: trỗi dậy đi”.
Anh chị em thân mến,
Đức Chúa Giê-su đến trần gian, không phải để được người khác phục vụ, nhưng là để phục vụ và thi ân giáng phúc cho nhân loại. Phục vụ và thi ân là bày tỏ cho nhân loại biết Ngài chính là Thiên Chúa thật và là người thật: khi thi ân thì Ngài là Thiên Chúa, khi phục vụ thì Ngài là con người.
Lãnh nhận ân phúc thì phải có đức tin.
Đức tin của ông đội trưởng đã cứu sống con gái của ông, đức tin của người đàn bà bị bệnh băng huyết đã chữa lành bà, cho nên để đón nhận ân phúc bởi Thiên Chúa thì dứt khoát con người phải có đức tin.
Đức tin làm cho con người nhận ra được quyền năng của Thiên Chúa trong sự yếu đuối và bất lực của mình; đức tin cũng làm cho con người nhìn thấy được Thiên Chúa trong những nỗi bất hạnh nhất của tha nhân, bởi vì khi đối diện với đau khổ và thất vọng, con người thường có khuynh hướng nhìn lên trời cao.
Ân sủng của Thiên Chúa vẫn tuôn đổ trên con người, Ngài vẫn luôn thi ân cho nhân loại, nhưng để đón nhận những ân huệ Thiên Chúa ban cho, thì cần phải có đức tin như đức tin của tổ phụ Ab-ra-ham, như đức tin của tổ phụ I-sa-ác, như đức tin của Gia-cóp, và như đức tin của viên đội trưởng và của người đàn bà bệnh loạn huyết. Ân sủng của Thiên Chúa ban cho cách nhưng không, nhưng muốn đón nhận nó thì cần phải có đức tin.
Phục vụ tha nhân phải có đức tin.
Thời nay có nhiều hội từ thiện để giúp đỡ người bất hạnh, thời nay có nhiều bệnh viện và cơ quan từ thiện để chăm sóc bệnh nhân nghèo, và thời nay cũng có nhiều cá nhân làm việc thiện, nhưng số người không biết đến Thiên Chúa thì càng nhiều hơn. Bởi vì có nhiều đoàn thể và có nhiều cá nhân phục vụ nhưng không có đức tin, hoặc đức tin đã bị ngâm sâu dưới lớp tro bụi xa hoa phù phiếm của cuộc sống bon chen.
Khi phục vụ tha nhân mà không tin, không nhìn thấy Đức Chúa Giê-su ở trong họ, thì họ cũng sẽ không nhìn thấy được Đức Chúa Giê-su ở trong chúng ta -những người làm việc từ thiện.
Đức tin dạy cho chúng ta tin rằng Thiên Chúa hiện diện khắp nơi, đặc biệt là nơi những người nghèo khó bất hạnh; đức tin cũng dạy cho chúng ta biết rằng, phục vụ tha nhân chỉ vì danh vọng hảo huyền mà thôi, thì họ sẽ không thể thay Đức Chúa Giê-su đem an ủi đến cho người khác được...
Anh chị em thân mến,
Là những người được gọi là “những kẻ tin”, chúng ta cũng có trong mình “gen” phục vụ tha nhân như Đức Chúa Giê-su đã phục vụ, bởi vì đức tin mà chúng ta đã lãnh nhận trong ngày Rửa Tội, đã làm cho chúng ta nên đồng hình đồng dạng với Đức Chúa Giê-su hơn bất cứ ai, nhất là khi chúng ta phục vụ tha nhân.
Chúng ta cũng được trở nên con cháu của tổ phụ Ab-ra-ham nhờ lòng tin của mình, đó là khi chúng ta tin tưởng vào tình yêu Thiên Chúa, và đón nhận những ơn lành cũng như những thử thách của Ngài dành cho chúng ta trong cuộc sống đời thường, để nhờ đức tin, mà chúng ta ngày càng trở nên hoàn hảo hơn trong đức mến và đức cậy.
Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.
----------------
http://www.vietcatholic.net/nhantai
http://blog.yahoo.com/nhantai
jmtaiby@yahoo.com taibytw@hotmail.com
Tin mừng: Mc 5, 21-43
“Này bé, Thầy truyền cho con: trỗi dậy đi”.
Anh chị em thân mến,
Đức Chúa Giê-su đến trần gian, không phải để được người khác phục vụ, nhưng là để phục vụ và thi ân giáng phúc cho nhân loại. Phục vụ và thi ân là bày tỏ cho nhân loại biết Ngài chính là Thiên Chúa thật và là người thật: khi thi ân thì Ngài là Thiên Chúa, khi phục vụ thì Ngài là con người.
Lãnh nhận ân phúc thì phải có đức tin.
Đức tin của ông đội trưởng đã cứu sống con gái của ông, đức tin của người đàn bà bị bệnh băng huyết đã chữa lành bà, cho nên để đón nhận ân phúc bởi Thiên Chúa thì dứt khoát con người phải có đức tin.
Đức tin làm cho con người nhận ra được quyền năng của Thiên Chúa trong sự yếu đuối và bất lực của mình; đức tin cũng làm cho con người nhìn thấy được Thiên Chúa trong những nỗi bất hạnh nhất của tha nhân, bởi vì khi đối diện với đau khổ và thất vọng, con người thường có khuynh hướng nhìn lên trời cao.
Ân sủng của Thiên Chúa vẫn tuôn đổ trên con người, Ngài vẫn luôn thi ân cho nhân loại, nhưng để đón nhận những ân huệ Thiên Chúa ban cho, thì cần phải có đức tin như đức tin của tổ phụ Ab-ra-ham, như đức tin của tổ phụ I-sa-ác, như đức tin của Gia-cóp, và như đức tin của viên đội trưởng và của người đàn bà bệnh loạn huyết. Ân sủng của Thiên Chúa ban cho cách nhưng không, nhưng muốn đón nhận nó thì cần phải có đức tin.
Phục vụ tha nhân phải có đức tin.
Thời nay có nhiều hội từ thiện để giúp đỡ người bất hạnh, thời nay có nhiều bệnh viện và cơ quan từ thiện để chăm sóc bệnh nhân nghèo, và thời nay cũng có nhiều cá nhân làm việc thiện, nhưng số người không biết đến Thiên Chúa thì càng nhiều hơn. Bởi vì có nhiều đoàn thể và có nhiều cá nhân phục vụ nhưng không có đức tin, hoặc đức tin đã bị ngâm sâu dưới lớp tro bụi xa hoa phù phiếm của cuộc sống bon chen.
Khi phục vụ tha nhân mà không tin, không nhìn thấy Đức Chúa Giê-su ở trong họ, thì họ cũng sẽ không nhìn thấy được Đức Chúa Giê-su ở trong chúng ta -những người làm việc từ thiện.
Đức tin dạy cho chúng ta tin rằng Thiên Chúa hiện diện khắp nơi, đặc biệt là nơi những người nghèo khó bất hạnh; đức tin cũng dạy cho chúng ta biết rằng, phục vụ tha nhân chỉ vì danh vọng hảo huyền mà thôi, thì họ sẽ không thể thay Đức Chúa Giê-su đem an ủi đến cho người khác được...
Anh chị em thân mến,
Là những người được gọi là “những kẻ tin”, chúng ta cũng có trong mình “gen” phục vụ tha nhân như Đức Chúa Giê-su đã phục vụ, bởi vì đức tin mà chúng ta đã lãnh nhận trong ngày Rửa Tội, đã làm cho chúng ta nên đồng hình đồng dạng với Đức Chúa Giê-su hơn bất cứ ai, nhất là khi chúng ta phục vụ tha nhân.
Chúng ta cũng được trở nên con cháu của tổ phụ Ab-ra-ham nhờ lòng tin của mình, đó là khi chúng ta tin tưởng vào tình yêu Thiên Chúa, và đón nhận những ơn lành cũng như những thử thách của Ngài dành cho chúng ta trong cuộc sống đời thường, để nhờ đức tin, mà chúng ta ngày càng trở nên hoàn hảo hơn trong đức mến và đức cậy.
Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.
----------------
http://www.vietcatholic.net/nhantai
http://blog.yahoo.com/nhantai
jmtaiby@yahoo.com taibytw@hotmail.com
Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
Các giám mục Hoa Kỳ thúc giục Quốc hội ''sửa'' các vấn đề tồn tại trong đạo luật y tế
Lã Thụ Nhân
18:19 17/07/2012
Các giám mục Hoa Kỳ thúc giục Quốc hội "sửa" các vấn đề tồn tại trong đạo luật y tế
Washington DC (CNA/EWTN News) - Hội Đồng Giám Mục Công Giáo Hoa Kỳ đã nhắc lại lời kêu gọi Quốc Hội hiệu chỉnh các vấn đề tồn tại trong Đạo luật chăm sóc sức khỏe 2010, giờ đây việc lập pháp đã được Tối Cao Pháp Viện tán thành.
Hội Đồng Giám Mục cho biết đã không tham gia vào "những nỗ lực hủy bỏ toàn bộ đạo luật" sau khi nó được thông qua vào năm 2010 và cho biết thêm rằng "bây giờ chúng tôi cũng không làm như vậy".
Tuy nhiên, họ lập luận, Luật Chăm sóc Sức khỏe Hợp túi tiền có "những sai sót cơ bản" mà quyết định của Tối Cao Pháp Viện đã không giải quyết. Hơn nữa việc lập pháp cần sửa chữa các vấn đề về tài trợ phá thai, bảo vệ lương tâm và đối xử với người di dân.
Ngày 28 tháng Sáu, Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ tán thành Đạo luật Bảo vệ Bệnh nhân và Chăm sóc Sức khỏe Hợp túi tiền, bao gồm cả một ‘nhiệm vụ cá nhân’ đòi hỏi hầu như tất cả mọi người phải mua bảo hiểm y tế. Tối Cao Pháp Viện phán quyết bằng một cuộc bỏ phiếu với tỷ lệ ủng hộ và chống là 5-4 rằng ‘nhiệm vụ’ này không rơi vào phạm vi có thể chấp nhận được của quyền lực Quốc hội theo điều khoản thương mại, nhưng nó có thể có giá trị thay vì là một khoản thuế hợp lệ đối với những người từ chối mua bảo hiểm.
Trong tuyên bố của mình ngay sau khi quyết định đã được công bố, Hội Đồng Giám Mục lưu ý rằng trong gần 100 năm, các giám mục Công Giáo đã ủng hộ "cho cải cách chăm sóc sức khỏe toàn diện để đảm bảo tiếp cận chăm sóc sức khỏe cho đời sống của tất cả mọi người, nhất là những người nghèo nhất và dễ bị tổn thương nhất".
Các giám mục giải thích rằng trong không tham gia vào vụ kiện trước Tối Cao Pháp Viện và "không đưa ra quan điểm về các vấn đề cụ thể trình bày với Tòa án", Hội đồng Giám Mục đã phản đối đoạn văn cuối cùng của Đạo Luật Chăm sóc Sức khỏe Hợp túi tiền vì nhiều lý do.
Trước nhất, luật mâu thuẫn với "chính sách liên bang lâu đời" bằng cách cho phép "quỹ liên bang trả tiền cho lựa chọn phá thai và cho các kế hoạch bao hàm phá thai như thế".
Những người chủ trương phò sự sống đã phản đối "phụ thu phá thai" vốn bắt buộc tất cả mọi người tham gia vào các kế hoạch bao hàm phá thai. Phụ thu này phải ít nhất là một đô la mỗi tháng, nhưng có thể là cao hơn đáng kể, không có mức tối đa.
Hơn nữa, Hội Đồng Giám Mục cho biết, pháp luật không "cung cấp sự bảo vệ lương tâm cần thiết, cả trong và ngoài bối cảnh phá thai".
Họ cũng nói đến nhiệm vụ "dịch vụ phòng bệnh" ban hành theo Đạo Luật Chăm sóc Sức khỏe Hợp túi tiền. Nhiệm vụ này, do Bộ Y tế và Dịch vụ Nhân sinh Hoa Kỳ công bố, sẽ yêu cầu chủ sử dụng lao động cung cấp các kế hoạch bảo hiểm y tế bao gồm biện pháp tránh thai, triệt sản và thuốc gây phá thai sớm, thậm chí nếu làm như thế vi phạm lương tâm của họ.
Các giám mục từ tất cả các giáo phận tại Hoa Kỳ đã gia nhập vào các tầng lớp tôn giáo và chính trị khác nhau để lên tiếng chống lại các ‘nhiệm vụ’ này, và cảnh báo rằng nó đặt ra mối đe dọa nghiêm trọng đến tự do tôn giáo và có thể buộc các trường học, bệnh viện và các tổ chức bác ái Công Giáo đóng cửa hơn là làm tổn hại đến đức tin của họ.
Hơn 50 nguyên đơn từ khắp Hoa Kỳ - bao gồm nhiều giáo phận Công Giáo - hiện đang thách đố các ‘nhiệm vụ’. Những vụ kiện này không nằm trong phạm vi của các vấn đề được Tối Cao Pháp Viện xem xét hôm 28 tháng Sáu, vì vậy họ không bị ảnh hưởng bởi phán quyết của Tối Cao Pháp Viện và sẽ tiếp tục tiến lên phía trước trong hệ thống tư pháp.
Ngoài ra, Hội Đồng Giám Mục cảnh báo, Luật Chăm sóc Sức khỏe Hợp túi tiền là bất công đối với người lao động di dân và gia đình của họ, làm cho họ "tồi tệ hơn bằng cách không cho phép họ mua bảo hiểm y tế trong hệ thống thanh toán mới được tạo ra theo quy định của luật, ngay cả khi họ sử dụng tiền riêng của mình". Điều này mâu thuẫn với mục đích được luật tuyên bố là cung cấp sự tiếp cận chăm sóc sức khỏe cơ bản cho tất cả mọi người, nhất là những người nghèo nhất.
"Quyết định của Tối Cao Pháp Viện không làm giảm sự cưỡng bách về đạo đức để đảm bảo chăm sóc sức khỏe tử tế cho tất cả mọi người, cũng không loại bỏ sự cần thiết phải sửa chữa các sai sót cơ bản được mô tả ở trên". Nhấn mạnh đến cả những nghĩa vụ đạo đức này, Hội Đồng Giám Mục kêu gọi "Quốc hội thông qua, và Chính phủ ban hành để sửa chữa những sai sót" vẫn còn trong luật.
Lã Thụ Nhân
Washington DC (CNA/EWTN News) - Hội Đồng Giám Mục Công Giáo Hoa Kỳ đã nhắc lại lời kêu gọi Quốc Hội hiệu chỉnh các vấn đề tồn tại trong Đạo luật chăm sóc sức khỏe 2010, giờ đây việc lập pháp đã được Tối Cao Pháp Viện tán thành.
Hội Đồng Giám Mục cho biết đã không tham gia vào "những nỗ lực hủy bỏ toàn bộ đạo luật" sau khi nó được thông qua vào năm 2010 và cho biết thêm rằng "bây giờ chúng tôi cũng không làm như vậy".
Tuy nhiên, họ lập luận, Luật Chăm sóc Sức khỏe Hợp túi tiền có "những sai sót cơ bản" mà quyết định của Tối Cao Pháp Viện đã không giải quyết. Hơn nữa việc lập pháp cần sửa chữa các vấn đề về tài trợ phá thai, bảo vệ lương tâm và đối xử với người di dân.
Ngày 28 tháng Sáu, Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ tán thành Đạo luật Bảo vệ Bệnh nhân và Chăm sóc Sức khỏe Hợp túi tiền, bao gồm cả một ‘nhiệm vụ cá nhân’ đòi hỏi hầu như tất cả mọi người phải mua bảo hiểm y tế. Tối Cao Pháp Viện phán quyết bằng một cuộc bỏ phiếu với tỷ lệ ủng hộ và chống là 5-4 rằng ‘nhiệm vụ’ này không rơi vào phạm vi có thể chấp nhận được của quyền lực Quốc hội theo điều khoản thương mại, nhưng nó có thể có giá trị thay vì là một khoản thuế hợp lệ đối với những người từ chối mua bảo hiểm.
Trong tuyên bố của mình ngay sau khi quyết định đã được công bố, Hội Đồng Giám Mục lưu ý rằng trong gần 100 năm, các giám mục Công Giáo đã ủng hộ "cho cải cách chăm sóc sức khỏe toàn diện để đảm bảo tiếp cận chăm sóc sức khỏe cho đời sống của tất cả mọi người, nhất là những người nghèo nhất và dễ bị tổn thương nhất".
Các giám mục giải thích rằng trong không tham gia vào vụ kiện trước Tối Cao Pháp Viện và "không đưa ra quan điểm về các vấn đề cụ thể trình bày với Tòa án", Hội đồng Giám Mục đã phản đối đoạn văn cuối cùng của Đạo Luật Chăm sóc Sức khỏe Hợp túi tiền vì nhiều lý do.
Trước nhất, luật mâu thuẫn với "chính sách liên bang lâu đời" bằng cách cho phép "quỹ liên bang trả tiền cho lựa chọn phá thai và cho các kế hoạch bao hàm phá thai như thế".
Những người chủ trương phò sự sống đã phản đối "phụ thu phá thai" vốn bắt buộc tất cả mọi người tham gia vào các kế hoạch bao hàm phá thai. Phụ thu này phải ít nhất là một đô la mỗi tháng, nhưng có thể là cao hơn đáng kể, không có mức tối đa.
Hơn nữa, Hội Đồng Giám Mục cho biết, pháp luật không "cung cấp sự bảo vệ lương tâm cần thiết, cả trong và ngoài bối cảnh phá thai".
Họ cũng nói đến nhiệm vụ "dịch vụ phòng bệnh" ban hành theo Đạo Luật Chăm sóc Sức khỏe Hợp túi tiền. Nhiệm vụ này, do Bộ Y tế và Dịch vụ Nhân sinh Hoa Kỳ công bố, sẽ yêu cầu chủ sử dụng lao động cung cấp các kế hoạch bảo hiểm y tế bao gồm biện pháp tránh thai, triệt sản và thuốc gây phá thai sớm, thậm chí nếu làm như thế vi phạm lương tâm của họ.
Các giám mục từ tất cả các giáo phận tại Hoa Kỳ đã gia nhập vào các tầng lớp tôn giáo và chính trị khác nhau để lên tiếng chống lại các ‘nhiệm vụ’ này, và cảnh báo rằng nó đặt ra mối đe dọa nghiêm trọng đến tự do tôn giáo và có thể buộc các trường học, bệnh viện và các tổ chức bác ái Công Giáo đóng cửa hơn là làm tổn hại đến đức tin của họ.
Hơn 50 nguyên đơn từ khắp Hoa Kỳ - bao gồm nhiều giáo phận Công Giáo - hiện đang thách đố các ‘nhiệm vụ’. Những vụ kiện này không nằm trong phạm vi của các vấn đề được Tối Cao Pháp Viện xem xét hôm 28 tháng Sáu, vì vậy họ không bị ảnh hưởng bởi phán quyết của Tối Cao Pháp Viện và sẽ tiếp tục tiến lên phía trước trong hệ thống tư pháp.
Ngoài ra, Hội Đồng Giám Mục cảnh báo, Luật Chăm sóc Sức khỏe Hợp túi tiền là bất công đối với người lao động di dân và gia đình của họ, làm cho họ "tồi tệ hơn bằng cách không cho phép họ mua bảo hiểm y tế trong hệ thống thanh toán mới được tạo ra theo quy định của luật, ngay cả khi họ sử dụng tiền riêng của mình". Điều này mâu thuẫn với mục đích được luật tuyên bố là cung cấp sự tiếp cận chăm sóc sức khỏe cơ bản cho tất cả mọi người, nhất là những người nghèo nhất.
"Quyết định của Tối Cao Pháp Viện không làm giảm sự cưỡng bách về đạo đức để đảm bảo chăm sóc sức khỏe tử tế cho tất cả mọi người, cũng không loại bỏ sự cần thiết phải sửa chữa các sai sót cơ bản được mô tả ở trên". Nhấn mạnh đến cả những nghĩa vụ đạo đức này, Hội Đồng Giám Mục kêu gọi "Quốc hội thông qua, và Chính phủ ban hành để sửa chữa những sai sót" vẫn còn trong luật.
Lã Thụ Nhân
9 vị tôi tớ Chúa được công nhận nhân đức anh hùng
Lm. Giuse Vũ Tiến Tặng
18:19 17/07/2012
Những sắc lệnh này công nhận rằng các tôi tớ nêu trên đã sống các nhân đức Kitô giáo và nhân bản ở cấp độ anh hùng, dấu chỉ của tác động Chúa Thánh Thần nơi các ngài.
Trước tiên cần kể đến 3 vị giám mục
- Đức Cha Riario Sforza, Giám mục và Hồng Y người Ý (1810-1877)
- Đức Cha Fulton Sheen, Giám mục người Hoa Kỳ (1895 - 1979)
- Đức Cha Alvaro Del Portillo y Diez de Sollano, Giám mục người Tây Ban Nha (1914 - 1994), là người kế vị đầu tiên thánh Jose Maria Escriva de Balaguer (1902-1975), Đấng sáng lập Opus Dei. Tôi tớ Jose Maria là con trai trong gia đình có 8 người con, nguyên là kỹ sư dân sự, Tiến sĩ Triết Học và Giáo Luật. Năm 1935 ngài gia nhập Opus Dei, tức là chỉ vài năm sau khi Hạt tòng nhân này được thành lập (năm 1928), và có thời gian 40 năm sống bên cạnh vị sáng lập Opus Dei. Năm 1975 sau cái chết của Đấng sáng lập, đức cha Jose Maria Escriva lên kế vị cho đến khi qua đời vào năm 1994.
Cách đặc biệt, vị tôi tớ này đã làm được để Opus Dei có được tư cách pháp lý là Phủ Giám Chức tòng nhân, và đã bỏ nhiều công sức trong án phong thánh cho đấng sáng lập. Còn hồ sơ phong chân phước của chính ngài đã được mở năm 2004. Bước tiếp theo cần có một phép lạ được công nhận do sự chuyển cầu của vị tôi tớ.
Hai trong số các vị đó là linh mục :
- Cha Ludwig Tijssen, linh mục người Hà Lan (1865 - 1929) ;
- ha Cristóbal de Santa Catalina (Cristóbal Fernández Valladolid) (1638 - 1690), linh mục người Tây Ban Nha, Đấng sáng lập Dòng Tế Bần Chúa Giêsu thành Nazareth.
Và các tôi tớ còn lại là nữ tu :
- Mẹ Marie-Josèphe Fitzbach (1806 - 1885), góa phụ người Canada, Nữ Sáng lập Các Nữ tì Trái Tim vẹn sạch Đức Mẹ.
- Nữ tu Mary Angelin Teresa (Bridged Teresa McCrory) (1893 - 1984), tu sĩ người Hoa Kỳ gốc Ai Len, Đấng sáng lập Dòng Carmel phục vụ người già và bệnh nhân.
- Nữ tu Marie-Marguerite (Adelaïde Bogner) (1905 - 1933), tu sĩ dòng Thăm Viếng người Hunggary.
- Và cuối cùng là nữ tu Ferdinanda Riva, tu sĩ người Ý (1920 - 1956).
Top Stories
Vatican constructing social networking site for Catholics
CBCP News
18:19 17/07/2012
VATICAN City, June 29, 2012—After establishing online presence of the Catholic Church on Facebook, Twitter and Youtube, the Holy See is now setting up its own social networking site to better communicate with the world’s 1 billion Catholics through various multimedia platforms.
Answering the Holy Father’s call for new evangelization, the Pontifical Council for Social Communication, the Pontifical Council for New Evangelization and H2Onews have partnered in setting up Aleteia: Seekers of Truth (aleteia.org).
Aleteia, which means “truth” in Greek, claims to be an accessible multimedia online reference for Catholics on their faith-related questions and concerns so as to “help quench the thirst of those seeking the truth.”
Members—referred to as friends—of Aleteia are encouraged to post any question about faith, life and society. The site promises to give “clear, documented and multimedia” answers on all subjects related to the Catholic Faith.
“We want people to know, understand and experience what we believe in as Catholics, and invite every seeker to find with us the right answers,” the creators of the site said.
The answers provided by Aleteia are “prepared by experienced journalists with the help of specialists” and may come in the form of articles, videos, podcasts, references, and the selected sites related to each topic.
More than virtually gathering Catholics online, Aleteia hopes to extend the Church’s reach to those dealing with faith-related doubts and reservations.
“Aleteia is intended to promote a worldwide dialogue on faith, and is designed to leverage the vast Catholic networks around the world so we can extend our reach to all those seeking truth,” the creators added.
The site is still under construction but creators are planning on formally launching it on September 21. Creators of Aleteia are inviting journalists, bloggers, and educators to partner and contribute contents and publish their works at the site.
(Source: http://www.cbcpnews.com/?q=node/19901)
Answering the Holy Father’s call for new evangelization, the Pontifical Council for Social Communication, the Pontifical Council for New Evangelization and H2Onews have partnered in setting up Aleteia: Seekers of Truth (aleteia.org).
Aleteia, which means “truth” in Greek, claims to be an accessible multimedia online reference for Catholics on their faith-related questions and concerns so as to “help quench the thirst of those seeking the truth.”
Members—referred to as friends—of Aleteia are encouraged to post any question about faith, life and society. The site promises to give “clear, documented and multimedia” answers on all subjects related to the Catholic Faith.
“We want people to know, understand and experience what we believe in as Catholics, and invite every seeker to find with us the right answers,” the creators of the site said.
The answers provided by Aleteia are “prepared by experienced journalists with the help of specialists” and may come in the form of articles, videos, podcasts, references, and the selected sites related to each topic.
More than virtually gathering Catholics online, Aleteia hopes to extend the Church’s reach to those dealing with faith-related doubts and reservations.
“Aleteia is intended to promote a worldwide dialogue on faith, and is designed to leverage the vast Catholic networks around the world so we can extend our reach to all those seeking truth,” the creators added.
The site is still under construction but creators are planning on formally launching it on September 21. Creators of Aleteia are inviting journalists, bloggers, and educators to partner and contribute contents and publish their works at the site.
(Source: http://www.cbcpnews.com/?q=node/19901)
Tin Giáo Hội Việt Nam
Đại Hội Giáo Lý Viên Giáo Phận Thanh Hóa Lần II Năm 2012
BTT GP Thanh Hóa
18:19 17/07/2012
Đại Hội Giáo Lý Viên Giáo Phận Thanh Hóa Lần II Năm 2012
Gpthanhhoa - Ngày kết thúc Men phục sinh (MPS) 2012 cũng là ngày được chọn lựa để hội tụ giáo lý viên toàn giáo phận Thanh Hóa. Ngày 28.06.2012, từ các điểm Men, các bạn trẻ trở về với xứ Mẹ Chính Tòa. Tại đây, các bạn họp mặt nhau, giao lưu với nhau và cùng cất cao tiếng lòng tạ ơn Thiên Chúa với những ngày tràn đầy hồng ân:
“Vì con muốn làm Men, muốn làm muối ướp cho mặn đời
Vì con dám liều thân đem Tin Mừng đi khắp nơi”.
Xem hình đại hội
Sức sống căng tràn của chiến sĩ Tin Mừng
Sau chuyến hành trình mệt mỏi trên xe, các bạn trẻ nhanh chóng lấy lại sức khi nhìn thấy gương mặt thân quen của bạn bè khắp nơi trong giáo phận. Đặc biệt, có những bạn đi MPS lâu năm, quen các thầy, các sơ, quen các bạn khác hạt thì mừng rỡ, hân hoan. Người trẻ gặp nhau không cần câu lệ hình thức. Nở một nụ cười tinh khôi, hồn nhiên, lắc tay nhau vì những nỗi niềm chưa thể thành lời…
Sau khi ghi danh, đón tiếp, các bạn được ban tổ chức phát mũ và khăn dành riêng cho MPS. Sau đó là điệu vũ tập thể để chào đón Đức cha và quí cha đến với ngày hội ngộ. Số giáo lý viên qui tụ hôm nay là 825 bạn. Dưới cái nắng gay gắt của ngày hè, các bạn hiên ngang múa, hát, diễu hành. Không sợ khó, không sợ khổ và luôn sẵn sàng là những điều mà các các học viên MPS luôn tâm niệm cũng như cố gắng phấn đấu.
Tới dự ngày hội với giáo lý viên có Đức cha đáng kính Giuse Nguyễn Chí Linh, cha Tổng đại diện Phêrô Vũ Tiến Phúc, cha Phaolô Ngân Nguyễn Ngọc Ngân – trưởng ban giáo lý giáo phận, cha Giuse Vũ Thanh Long – chủ tịch UB ơn gọi, quí cha Tòa giám mục, quí cha trong giáo phận…
Cha Phaolô Nguyễn Ngọc Ngân báo cáo khái quát về MPS trong vòng bảy năm vừa qua. Chặng đường bảy năm tính ra không quá dài. Nhưng để đưa một chương trình hoàn toàn mới và đòi hỏi lượng kiến thức chuyên môn cũng như lực lượng giảng huấn lớn là một điều không hề dễ dàng. Bảy năm, MPS đã cho ra lò những lớp giáo lý viên xuất sắc, những chiến sĩ Tin Mừng trên mọi nẻo đường. Còn có những khó khăn, những lí do ngăn trở, nhưng nhìn lại chặng đường đã qua có thể nói đó là hồng ân lớn lao.
Năm nay giáo phận long trọng mừng Năm Thánh kỷ niệm 80 tuổi tròn. Con đường “chấn hưng hiện tại” và “dấn thân tương lai” để “tri ân quá khứ” cũng từ đây khởi động. Tất cả phụ thuộc vào sức vươn dậy của các bạn trẻ.
Cha Tổng đại diện thay mặt giáo phận chúc mừng các giáo lý viên đã được trải qua một khóa huấn luyện bổ ích và ý nghĩa. Cha hi vọng các bạn sẽ học lấy điều hay từ đại hội, từ khóa học và từ đó biến đổi mình trở nên hoàn hảo hơn, tốt đẹp hơn, đạo đức hơn giữa cuộc đời này.
Mỗi giáo hạt mang một cơn gió mát lành xua tan khí nóng ngày hè bằng những màu sắc riêng của mình. Hạt Ba Làng mạnh mẽ, hạt Nga Sơn chân tình mở rộng vòng tay, Sông Chu hóm hỉnh, Sông Mã mang hương rừng xuống phố… Sự đa dạng của điệu ca, điệu múa tạo nên “những bông hoa đẹp nhất giáo phận, đẹp nhất mùa hè …” (lời của Đức cha).
Vừa qua có một đoàn Việt kiều từ Mĩ trở về đã xúc động vô cùng khi chứng kiến Men sống dậy bột, muối ướp mặn đời. Điều này là niềm mơ ước đối với hải ngoại, khi mà sự tín thác ở đó đã nguôi ngoai và thiếu sức sống.
Dù tuổi cao, dù mệt mỏi nhưng nhìn thấy những cánh tay hồng rạng rỡ khỏe khoắn, đồng đều qua điệu vũ chung…và thấy nụ cười duyên dáng tỏa nắng của học viên, tiếp thêm sức mạnh cho Đức cha. Người chờ mong đến hè để gặp Men, để thấy niềm tin vào tương lai giáo phận lúc nào cũng rạng rỡ. Đó là hình ảnh rất đẹp trong tương lai. Đức cha mong được nhìn thấy thật nhiều nụ cười ấy…
Kết thúc buổi sáng sôi động bằng bữa cơm trưa thắm tình huynh đệ. Đó là bữa cơm cuối cùng mà các Men còn được sát cánh bên nhau trong năm nay.
Thánh lễ tạ ơn…
Để thánh lễ tạ ơn được thêm phần uy nghiêm và các bạn có thể lãnh nhận ơn toàn xá của Năm Thánh, đúng 14g00, nghi thức sám hối bắt đầu. Tòa giải tội mở rộng cánh cửa đón chào những ai biết ăn năn, hối cải. Giờ phút linh thiêng bên tòa giải tội là lúc các bạn lớn lên trong Chúa, hoàn thiện mình, nhìn thấy hạt bụi trong mắt mình.
15g00, thánh lễ tạ ơn diễn ra sốt sắng dưới sự chủ tế của Đức cha, cùng đông đảo quý cha đồng tế.
“Mặc dù trời nóng nhưng các con vẫn có mặt đầy đủ nơi đây, và có mặt ở lễ tạ ơn – cao điểm của ngày đại hội. Điều đó chứng tỏ chúng ta yêu Chúa, chúng ta yêu nhau, chúng ta yêu mến giáo phận nên chúng ta sẵn sàng hi sinh tất cả. Cha cảm ơn các con về điều đó. Nhân ngày lễ thánh Phêrô và Phaolô – hai cột trụ tạo thành Giáo hội Công giáo do Chúa Giêsu thiết lập, chúng ta cũng hãy học tập tấm gương của các ngài: hăng say như Phaolô, vững chắc như Phêrô…Trên con đường truyền giáo của giáo phận còn nhiều sỏi đá, còn nhiều ngăn trở và chúng ta là chiến sĩ Tin Mừng phải luôn tự tin mà dấn thân…”
Những lời chia sẻ thân tình của Đức cha cũng chính là mong muốn của người, là lời tự trái tim của mình dành cho thế hệ mầm non của giáo phận Thanh Hóa. Hôm nay, hiện diện tại ngôi thánh đường xứ Mẹ không chỉ có các “bé giáo lý viên nhí” tuổi mới lên 10, các ông các bà giáo lý viên (Hữu Lễ) tuổi ngoài 50…mà còn có cả các bạn giáo lý viên dân tộc H’mông từ tận bản làng xa xôi: Suối Tôn, Pa Búa cũng về dự. Cánh đồng truyền giáo miền Tây phụ thuộc rất lớn vào các bạn. Ở nơi thánh đường linh thiêng, mọi người đều là anh em, huynh đệ, đều nhận được tình yêu như nhau. Nhưng rồi mai đây, khi các bạn trở về, người miền ngược, kẻ miền xuôi…những khó khăn sẽ phần nào đó nguôi đi sức hơi Men đã dậy hôm nay. Hi vọng rằng, Chúa Thánh Thần sẽ ngự trị, hai vị Thánh Tông đồ cầu bầu, ủi an, để các bạn trẻ tràn đầy năng lượng trên mỗi nẻo đường gieo hạt giống Tin Mừng.
Thánh lễ tạ ơn được kết thúc bằng nghi thức sai đi. Lửa hồng được chuyền tay từ Đức cha đến các học viên Men. Thông qua ánh lửa ấy, các bạn trẻ chính là môn đệ Chúa, chính thức được ngài sai đi. Những cuộc hành trình lại sắp sửa được bắt đầu.
Thánh lễ cũng khép lại một “Mùa Men” ý nghĩa. Câu hát Tạm biệt vang lên ngậm ngùi. Những giọt nước mắt dù cho cố gắng ngưng lại vẫn bật trào. Tạm biệt các thầy, các sơ, các chú và tạm biệt nhau nhé. Những ngày bên nhau dù cho có ngắn ngủi nhưng thật là tuyệt vời. Bởi lẽ chúng ta đã sống trong tình Chúa bao la, tình bạn đậm đà và tình người cao quí.
Giọt nước mắt này rơi xuống như một dấu chỉ cho ngày mai những hạt giống sẽ nảy mầm tươi tốt. Hẹn gặp nhau “Mùa Men” năm sau, đông vui hơn, ý nghĩa hơn và thành công hơn…
Ban Truyền Thông gpthanhhoa
Gpthanhhoa - Ngày kết thúc Men phục sinh (MPS) 2012 cũng là ngày được chọn lựa để hội tụ giáo lý viên toàn giáo phận Thanh Hóa. Ngày 28.06.2012, từ các điểm Men, các bạn trẻ trở về với xứ Mẹ Chính Tòa. Tại đây, các bạn họp mặt nhau, giao lưu với nhau và cùng cất cao tiếng lòng tạ ơn Thiên Chúa với những ngày tràn đầy hồng ân:
“Vì con muốn làm Men, muốn làm muối ướp cho mặn đời
Vì con dám liều thân đem Tin Mừng đi khắp nơi”.
Xem hình đại hội
Sức sống căng tràn của chiến sĩ Tin Mừng
Sau chuyến hành trình mệt mỏi trên xe, các bạn trẻ nhanh chóng lấy lại sức khi nhìn thấy gương mặt thân quen của bạn bè khắp nơi trong giáo phận. Đặc biệt, có những bạn đi MPS lâu năm, quen các thầy, các sơ, quen các bạn khác hạt thì mừng rỡ, hân hoan. Người trẻ gặp nhau không cần câu lệ hình thức. Nở một nụ cười tinh khôi, hồn nhiên, lắc tay nhau vì những nỗi niềm chưa thể thành lời…
Sau khi ghi danh, đón tiếp, các bạn được ban tổ chức phát mũ và khăn dành riêng cho MPS. Sau đó là điệu vũ tập thể để chào đón Đức cha và quí cha đến với ngày hội ngộ. Số giáo lý viên qui tụ hôm nay là 825 bạn. Dưới cái nắng gay gắt của ngày hè, các bạn hiên ngang múa, hát, diễu hành. Không sợ khó, không sợ khổ và luôn sẵn sàng là những điều mà các các học viên MPS luôn tâm niệm cũng như cố gắng phấn đấu.
Tới dự ngày hội với giáo lý viên có Đức cha đáng kính Giuse Nguyễn Chí Linh, cha Tổng đại diện Phêrô Vũ Tiến Phúc, cha Phaolô Ngân Nguyễn Ngọc Ngân – trưởng ban giáo lý giáo phận, cha Giuse Vũ Thanh Long – chủ tịch UB ơn gọi, quí cha Tòa giám mục, quí cha trong giáo phận…
Cha Phaolô Nguyễn Ngọc Ngân báo cáo khái quát về MPS trong vòng bảy năm vừa qua. Chặng đường bảy năm tính ra không quá dài. Nhưng để đưa một chương trình hoàn toàn mới và đòi hỏi lượng kiến thức chuyên môn cũng như lực lượng giảng huấn lớn là một điều không hề dễ dàng. Bảy năm, MPS đã cho ra lò những lớp giáo lý viên xuất sắc, những chiến sĩ Tin Mừng trên mọi nẻo đường. Còn có những khó khăn, những lí do ngăn trở, nhưng nhìn lại chặng đường đã qua có thể nói đó là hồng ân lớn lao.
Năm nay giáo phận long trọng mừng Năm Thánh kỷ niệm 80 tuổi tròn. Con đường “chấn hưng hiện tại” và “dấn thân tương lai” để “tri ân quá khứ” cũng từ đây khởi động. Tất cả phụ thuộc vào sức vươn dậy của các bạn trẻ.
Cha Tổng đại diện thay mặt giáo phận chúc mừng các giáo lý viên đã được trải qua một khóa huấn luyện bổ ích và ý nghĩa. Cha hi vọng các bạn sẽ học lấy điều hay từ đại hội, từ khóa học và từ đó biến đổi mình trở nên hoàn hảo hơn, tốt đẹp hơn, đạo đức hơn giữa cuộc đời này.
Mỗi giáo hạt mang một cơn gió mát lành xua tan khí nóng ngày hè bằng những màu sắc riêng của mình. Hạt Ba Làng mạnh mẽ, hạt Nga Sơn chân tình mở rộng vòng tay, Sông Chu hóm hỉnh, Sông Mã mang hương rừng xuống phố… Sự đa dạng của điệu ca, điệu múa tạo nên “những bông hoa đẹp nhất giáo phận, đẹp nhất mùa hè …” (lời của Đức cha).
Vừa qua có một đoàn Việt kiều từ Mĩ trở về đã xúc động vô cùng khi chứng kiến Men sống dậy bột, muối ướp mặn đời. Điều này là niềm mơ ước đối với hải ngoại, khi mà sự tín thác ở đó đã nguôi ngoai và thiếu sức sống.
Dù tuổi cao, dù mệt mỏi nhưng nhìn thấy những cánh tay hồng rạng rỡ khỏe khoắn, đồng đều qua điệu vũ chung…và thấy nụ cười duyên dáng tỏa nắng của học viên, tiếp thêm sức mạnh cho Đức cha. Người chờ mong đến hè để gặp Men, để thấy niềm tin vào tương lai giáo phận lúc nào cũng rạng rỡ. Đó là hình ảnh rất đẹp trong tương lai. Đức cha mong được nhìn thấy thật nhiều nụ cười ấy…
Kết thúc buổi sáng sôi động bằng bữa cơm trưa thắm tình huynh đệ. Đó là bữa cơm cuối cùng mà các Men còn được sát cánh bên nhau trong năm nay.
Thánh lễ tạ ơn…
Để thánh lễ tạ ơn được thêm phần uy nghiêm và các bạn có thể lãnh nhận ơn toàn xá của Năm Thánh, đúng 14g00, nghi thức sám hối bắt đầu. Tòa giải tội mở rộng cánh cửa đón chào những ai biết ăn năn, hối cải. Giờ phút linh thiêng bên tòa giải tội là lúc các bạn lớn lên trong Chúa, hoàn thiện mình, nhìn thấy hạt bụi trong mắt mình.
15g00, thánh lễ tạ ơn diễn ra sốt sắng dưới sự chủ tế của Đức cha, cùng đông đảo quý cha đồng tế.
“Mặc dù trời nóng nhưng các con vẫn có mặt đầy đủ nơi đây, và có mặt ở lễ tạ ơn – cao điểm của ngày đại hội. Điều đó chứng tỏ chúng ta yêu Chúa, chúng ta yêu nhau, chúng ta yêu mến giáo phận nên chúng ta sẵn sàng hi sinh tất cả. Cha cảm ơn các con về điều đó. Nhân ngày lễ thánh Phêrô và Phaolô – hai cột trụ tạo thành Giáo hội Công giáo do Chúa Giêsu thiết lập, chúng ta cũng hãy học tập tấm gương của các ngài: hăng say như Phaolô, vững chắc như Phêrô…Trên con đường truyền giáo của giáo phận còn nhiều sỏi đá, còn nhiều ngăn trở và chúng ta là chiến sĩ Tin Mừng phải luôn tự tin mà dấn thân…”
Những lời chia sẻ thân tình của Đức cha cũng chính là mong muốn của người, là lời tự trái tim của mình dành cho thế hệ mầm non của giáo phận Thanh Hóa. Hôm nay, hiện diện tại ngôi thánh đường xứ Mẹ không chỉ có các “bé giáo lý viên nhí” tuổi mới lên 10, các ông các bà giáo lý viên (Hữu Lễ) tuổi ngoài 50…mà còn có cả các bạn giáo lý viên dân tộc H’mông từ tận bản làng xa xôi: Suối Tôn, Pa Búa cũng về dự. Cánh đồng truyền giáo miền Tây phụ thuộc rất lớn vào các bạn. Ở nơi thánh đường linh thiêng, mọi người đều là anh em, huynh đệ, đều nhận được tình yêu như nhau. Nhưng rồi mai đây, khi các bạn trở về, người miền ngược, kẻ miền xuôi…những khó khăn sẽ phần nào đó nguôi đi sức hơi Men đã dậy hôm nay. Hi vọng rằng, Chúa Thánh Thần sẽ ngự trị, hai vị Thánh Tông đồ cầu bầu, ủi an, để các bạn trẻ tràn đầy năng lượng trên mỗi nẻo đường gieo hạt giống Tin Mừng.
Thánh lễ tạ ơn được kết thúc bằng nghi thức sai đi. Lửa hồng được chuyền tay từ Đức cha đến các học viên Men. Thông qua ánh lửa ấy, các bạn trẻ chính là môn đệ Chúa, chính thức được ngài sai đi. Những cuộc hành trình lại sắp sửa được bắt đầu.
Thánh lễ cũng khép lại một “Mùa Men” ý nghĩa. Câu hát Tạm biệt vang lên ngậm ngùi. Những giọt nước mắt dù cho cố gắng ngưng lại vẫn bật trào. Tạm biệt các thầy, các sơ, các chú và tạm biệt nhau nhé. Những ngày bên nhau dù cho có ngắn ngủi nhưng thật là tuyệt vời. Bởi lẽ chúng ta đã sống trong tình Chúa bao la, tình bạn đậm đà và tình người cao quí.
Giọt nước mắt này rơi xuống như một dấu chỉ cho ngày mai những hạt giống sẽ nảy mầm tươi tốt. Hẹn gặp nhau “Mùa Men” năm sau, đông vui hơn, ý nghĩa hơn và thành công hơn…
Ban Truyền Thông gpthanhhoa