1. Cảnh sát cho biết: Kẻ tấn công sự kiện Thánh Lễ Đỏ tại Washington D.C cố ý nhắm vào người Công Giáo
Cảnh sát cho biết người đàn ông bị bắt bên ngoài một nhà thờ ở Washington, D.C., vào ngày 5 tháng 10 đã mang theo hàng trăm chất nổ và giấy tờ cho thấy anh ta có kế hoạch nhắm vào người Công Giáo và các thẩm phán Tòa án Tối cao.
Louis Geri đã bị bắt bên ngoài Nhà thờ Thánh Matthêu Tông đồ trước buổi lễ “Thánh Lễ Đỏ” thường niên chào đón các thẩm phán và nhà lập pháp Tòa án Tối cao. Cảnh sát cho biết Geri có chất nổ tiềm ẩn trên người và trong lều dựng gần lối vào nhà thờ.
Khi cảnh sát tiếp cận anh ta trong lều, anh ta nói với cảnh sát: “Các anh nên lùi lại và gọi cảnh sát liên bang, tôi có chất nổ/bom”, tài liệu tòa án cho thấy.
Cảnh sát và đội giải quyết bom đã tiến hành khám xét thêm và cho biết họ phát hiện Geri có giấy tờ “thể hiện sự thù địch đáng kể của anh ta đối với Giáo Hội Công Giáo, các thành viên Do Thái giáo, các thành viên của SCOTUS và các cơ sở của ICE/ICE”. Cuộc khám xét cũng “phát hiện ra một kho lớn các thiết bị phá hoại tự chế được thu hồi từ lều của [anh ta]”, cảnh sát cho biết.
Geri còn đe dọa ném chất nổ xuống đường và nói rằng anh ta có “hơn một trăm thiết bị như vậy”, cảnh sát cho biết.
Các giấy tờ được tìm thấy trong lều của Geri có tiêu đề: “Các cuộc đàm phán bằng văn bản để tránh phá hủy tài sản bằng cách kích nổ chất nổ”, cảnh sát cho biết. Nghi phạm đã xác nhận với cảnh sát rằng đó là giấy tờ của anh ta.
Một quản lý kinh doanh của Nhà thờ St. Matthew đã cung cấp cho cảnh sát giấy tờ chứng minh Sở Cảnh sát Thủ đô đã cấm anh ta vào địa điểm đó và Geri trước đó đã có mặt tại nhà thờ vào ngày 26 tháng 9 khi anh ta dựng lều trên bậc thềm và từ chối rời đi.
Cảnh sát cho biết Geri đã nói với họ: “Một số người của các người sẽ chết vì một trong những thứ này”, ám chỉ đến chất nổ.
Geri bị buộc tội xâm nhập trái phép; sản xuất, chuyển nhượng, sử dụng, sở hữu hoặc vận chuyển bom xăng hoặc các chất nổ khác cho mục đích bất hợp pháp; đe dọa bắt cóc hoặc làm bị thương người khác; tấn công cảnh sát; tàng trữ thiết bị hủy diệt; chế tạo hoặc tàng trữ vũ khí hủy diệt hàng loạt (tội ác thù hận); và chống đối việc bắt giữ. Anh ta đang bị giam giữ không được bảo lãnh.
Source:Catholic News Agency
2. Đức Giáo Hoàng Lêô XIV tưởng niệm ngày 7 tháng 10: Hai năm rất đau thương
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV thương tiếc các nạn nhân của vụ tấn công khủng bố và chiến tranh: “Chúng ta phải suy nghĩ về mức độ thù hận đang hiện hữu trên thế giới và bắt đầu tự hỏi mình có thể làm gì.”
Hôm thứ Ba, Đức Giáo Hoàng Lêô XIV đã suy gẫm về ngày kỷ niệm vụ tấn công khủng bố ngày 7 tháng 10 tại Israel và sự khởi đầu của cuộc chiến tranh ở Gaza, đồng thời nói với các phóng viên rằng cần phải tăng cường đối thoại để giải quyết xung đột.
“Đây là hai năm rất đau thương,” Đức Giáo Hoàng Lêô XIV phát biểu với các phóng viên bên ngoài Castel Gandolfo.
Cuộc trao đổi ngắn ngủi này đã trở thành thông lệ vào thứ Ba, khi Đức Thánh Cha dành cả ngày tại dinh thự mùa hè của Giáo hoàng, và các phóng viên đã dừng lại để đặt câu hỏi khi ngài rời đi để trở về Vatican.
Ngài nói: “Hai năm trước, 1,200 người đã thiệt mạng trong một vụ tấn công khủng bố. Chúng ta phải suy nghĩ về mức độ thù hận đang tồn tại trên thế giới và bắt đầu tự hỏi mình có thể làm gì. Trong hai năm, khoảng 67,000 người Palestine đã thiệt mạng. Chúng ta phải giảm bớt hận thù, chúng ta phải tìm lại khả năng đối thoại, tìm kiếm các giải pháp hòa bình.”
Đức Giáo Hoàng Lêô đã lên án cả chủ nghĩa khủng bố và chủ nghĩa bài Do Thái trong bài phát biểu với các phóng viên, nói rằng phẩm giá của mỗi người cần được tôn trọng.
Ngài nói: “Chúng ta không thể chấp nhận các nhóm tham gia vào chủ nghĩa khủng bố,” điều này “phải luôn bị bác bỏ.”
Ngài nói tiếp: “Đồng thời, sự tồn tại của chủ nghĩa bài Do Thái, dù có gia tăng hay không, cũng rất đáng lo ngại. Chúng ta phải luôn tuyên bố hòa bình và tôn trọng phẩm giá của mỗi người. Đây là thông điệp của Giáo hội.”
Đức Giáo Hoàng kêu gọi cầu nguyện cho hòa bình
Trong tháng Mười, “Giáo hội kêu gọi mọi người cầu nguyện cho hòa bình,” Đức Giáo Hoàng Lêô nói và nói thêm rằng “chúng ta cũng sẽ tìm cách, bằng những cách thức sẵn có của Giáo hội, để thúc đẩy đối thoại mọi lúc.”
Đức Thánh Cha đang đề cập đến lời kêu gọi đặc biệt mà ngài đã đưa ra vào cuối tháng Chín, kêu gọi các tín hữu hãy đọc Kinh Mân Côi mỗi ngày trong tháng dành riêng cho Kinh Mân Côi này, với ý cầu nguyện cho hòa bình.
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cũng được hỏi về bình luận của Đại sứ quán Israel tại Tòa Thánh liên quan đến cuộc phỏng vấn hôm thứ Hai của Quốc vụ khanh Tòa Thánh, Đức Hồng Y Pietro Parolin, với báo L'Osservatore Romano và Vatican News.
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV ủng hộ Đức Hồng Y Parolin và nói rằng: “Đức Hồng Y đã bày tỏ rất rõ ràng lập trường của Tòa Thánh về vấn đề này.”
Trong cuộc phỏng vấn, Đức Hồng Y Parolin cho biết Israel đã không đáp trả cuộc tấn công của Hamas một cách kiềm chế tương xứng. Ngài cũng nhắc lại lời kêu gọi mà Tòa Thánh đã đưa ra trong nhiều năm: một giải pháp hai nhà nước cho cuộc xung đột Israel/Palestine.
Một thông cáo báo chí từ Đại sứ quán Israel cho biết bình luận của Đức Hồng Y Parolin “có nguy cơ làm suy yếu những nỗ lực nhằm chấm dứt chiến tranh ở Gaza và chống lại chủ nghĩa bài Do Thái đang gia tăng”, mặc dù những bình luận này “chắc chắn có thiện chí.”
Thông cáo cho biết: “Điều đáng lo ngại nhất là việc sử dụng khái niệm tương đương về mặt đạo đức một cách có vấn đề ở những nơi không phù hợp. Ví dụ, việc áp dụng thuật ngữ 'thảm sát' cho cả cuộc tấn công diệt chủng ngày 7 tháng 10 của Hamas và quyền tự vệ chính đáng của Israel. Không có sự tương đương về mặt đạo đức giữa một quốc gia dân chủ bảo vệ công dân của mình và một tổ chức khủng bố có ý định giết hại họ.”
Đây không phải là lần đầu tiên Đại sứ quán Israel chỉ trích những bình luận của Vatican về cuộc chiến.
Ví dụ, khi Đức Giáo Hoàng Phanxicô phát biểu vào cuối năm 2024 rằng cần phải điều tra xem những gì đang xảy ra ở Gaza có thể được coi là một cuộc diệt chủng hay không, Đại sứ quán cũng đã phản đối lời phát biểu của ngài. Tháng trước, Ủy ban Điều tra Quốc tế Độc lập của Liên Hiệp Quốc về Lãnh thổ Palestine bị tạm chiếm, bao gồm Đông Giêrusalem, và Israel đã phát hiện ra rằng “Israel đã phạm tội diệt chủng đối với người Palestine ở Dải Gaza.”
3. Hiến chương mới về Đại kết của Âu châu sẽ được ký tại Roma vào ngày 05 tháng Mười Một
Hiến chương mới về Đại kết các Giáo hội Kitô Âu châu sẽ được ký kết tại Roma, vào ngày 05 tháng Mười Một tới đây.
Hãng tin Công Giáo Áo Kathpress cho biết như trên hôm mùng 02 tháng Mười vừa qua, trích thuật bản tin của Hội đồng các Giáo hội Kitô Âu châu, gọi tắt là KEK, và quy tụ khoảng 125 Giáo hội Kitô không Công Giáo tại đại lục này.
Lẽ ra, Hiến chương mới đã được ký kết ngày 04 tháng Tư năm nay, tại Vilnius, thủ đô Lituani, nhưng bị hoãn lại vì tình trạng sức khỏe của Đức Giáo Hoàng Phanxicô và ngài qua đời sau đó.
Theo chương trình buổi ký kết Hiến chương tới đây cũng có buổi tiếp kiến Đức Giáo Hoàng Lêô XIV.
“Hiến chương Đại kết” lần đầu được Hội đồng các Giáo hội Kitô Âu châu và Liên Hội đồng Giám mục Âu Châu, gọi tắt là CCEE, ký năm 2001, và từ hơn 20 năm nay đã là nền tảng hợp tác đại kết tại Âu Châu. Văn kiện này đưa ra các định hướng nhằm tăng cường hợp tác về mặt Giáo hội, xã hội, sinh thái và nhân quyền. Động lực ban đầu xuất phát từ Đại hội Đại kết Âu Châu lần thứ hai tại Graz bên Áo năm 1997.
Bản cập nhật mới nhằm đáp ứng các thách thức hiện nay, thích nghi với bối cảnh xã hội và Kitô giáo Âu Châu đang thay đổi. Nhóm công tác chung của hai khối Giáo hội Tin lành và Công Giáo (KEK và CCEE) đã bắt tay vào việc từ năm 2022. Để bảo đảm văn bản phù hợp nhu cầu đại kết hôm nay, các ý kiến phản hồi từ Giáo hội và các tổ chức đại kết khắp Âu Châu cũng như ngoài Âu Châu đã được tham khảo. Văn kiện mới được kỳ vọng sẽ thúc đẩy “hiệp nhất, hòa bình và hành động chung giữa các Giáo hội Kitô tại Âu Châu”, theo Hội đồng các Giáo hội Kitô Âu châu.
4. Điều gì đang chờ đợi Đức Giáo Hoàng Lêô XIV tại Li Băng
Việc kêu gọi hòa bình ở Li Băng, chứ chưa nói đến 'sự trung lập tích cực và chủ động', là một tín hiệu rõ ràng phản đối trục chiến tranh và cách mạng dai dẳng.
Đó là lời bình luận của Alberto M. Fernandez, trên trang mạng National Catholic Register ngày 7 tháng 10 năm 2025.
Việc Đức Giáo Hoàng Lêô bổ sung Li Băng vào chuyến tông du quốc tế đầu tiên của mình là một tín hiệu cho thấy tầm quan trọng và tình hình khủng hoảng của quốc gia này.
Li Băng có thể không quá quan trọng trên trường quốc tế. Nhưng điều khiến nó có sức nặng tại Vatican là việc nó thực sự là một thành trì của Kitô giáo Đông phương, đặc biệt là Kitô giáo Công Giáo. Với tỷ lệ Kitô giáo “chỉ” chiếm 37% dân số, Li Băng có một khối lượng lớn Kitô giáo có ảnh hưởng lớn trong tổng dân số, điều chưa từng thấy ở bất cứ nơi nào khác tại Trung Đông. Và ở một khu vực không nhỏ của Li Băng — từ Bsharre ở phía bắc đến Đông Beirut ở phía nam, từ bờ biển đến Zahleh — người Kitô hữu vẫn chiếm đa số áp đảo trong dân số, điều này thể hiện rõ qua các cửa hàng, biển hiệu đường phố, các đền thờ trên vỉa hè và vô số nhà thờ trong khu vực này.
Nhưng vấn đề lớn hay cuộc khủng hoảng ở Li Băng không phải là mối quan hệ Hồi giáo-Kitô giáo. Những mối quan hệ đó vẫn tồn tại và phần lớn có xu hướng thân thiện. Vấn đề của Li Băng chỉ mang tính giáo phái ở mức độ nó phản ảnh những chia rẽ chính trị nghiêm trọng hơn nhiều trong nước.
Một bên là những người Li Băng muốn thấy đất nước mình phát triển như một quốc gia bình thường, hòa bình với chính mình và trung lập trước những xung đột bạo lực đã tàn phá khu vực trong nhiều thập niên. Đức Thượng phụ Công Giáo Maronite Bechara Rai của Li Băng, giáo sĩ có ảnh hưởng nhất của đất nước, đã kêu gọi “một lập trường trung lập tích cực và chủ động”. Đức Hồng Y Rai giải thích rằng “trung lập tích cực là một học thuyết chính trị tránh liên kết với các khối khu vực hoặc quốc tế xung đột, đồng thời vẫn cam kết với các mục tiêu chính đáng trên toàn cầu, chẳng hạn như quyền độc lập của các dân tộc.” Nói thẳng thắn hơn, Đức Thượng phụ chúc người dân Palestine mọi thành công. Nhưng ngài không muốn thấy Li Băng bị hy sinh trên bàn thờ của chiến tranh và hỗn loạn triền miên vì các lý do nước ngoài, dù là dưới ngọn cờ Palestine, Iran hay bất cứ ai khác.
Đối lập hoàn toàn với trục trung lập tích cực này, được thể hiện bởi Đức Thượng phụ và nhiều người Li Băng, Kitô giáo và Hồi giáo khác, là một trục khác mà người ta có thể gọi là trục cách mạng triền miên, đại diện bởi nhóm khủng bố Hezbollah do Iran hậu thuẫn và các đồng minh chính trị và vũ trang của nhóm này ở Li Băng, bao gồm cả người Hồi giáo và một số người Kitô giáo. Trục cách mạng triền miên này là sự lặp lại mới nhất của một tai họa giáng xuống Li Băng — thường được một số người Li Băng thực sự chấp thuận — trong hơn 50 năm. Đầu tiên, Li Băng là một bệ phóng cho cuộc cách mạng trong thế giới Ả Rập và cuộc chiến chống lại Israel. Beirut được gọi là Hà Nội hay Stalingrad của người Ả Rập. Li-băng — hay phần đáng kể đất nước không do người Kitô giáo Li-băng kiểm soát — đã trở thành con tin của chủ nghĩa dân tộc Palestine, rồi sau đó trở thành con tin của tham vọng chế độ Assad của Syria và cuối cùng trở thành con tin của tham vọng khu vực của Iran. Arafat, Assad, thủ lĩnh Hezbollah Hassan Nasrallah có những tầm nhìn khác nhau, nhưng tác động lên Li-băng là như nhau: biến đất nước thành công cụ cho kẻ khác, cho chính sách đối ngoại và bạo lực của họ.
Kêu gọi hòa bình ở Li-băng, chứ chưa nói đến “trung lập tích cực và chủ động” là thể hiện sự phản đối rõ ràng đối với trục chiến tranh và cách mạng dai dẳng. Đó là sự chia rẽ lớn ở Li-băng, chứ không nhất thiết là tôn giáo. Đã có những người Kitô giáo, vì niềm tin hoặc sự hoài nghi sâu xa và lợi ích cá nhân, ủng hộ trục do Hezbollah lãnh đạo, chẳng hạn như cựu Tổng thống Michel Aoun và đảng của ông. Và cũng có những người Kitô giáo chưa bao giờ làm như vậy.
Một số người Kitô giáo, như cựu bộ trưởng và nghị sĩ Pierre Amine Gemayel, đã phải trả giá đắt nhất bằng vụ ám sát vì sự phản đối của họ đối với đảng chiến tranh. Nhưng Mohammad Chatah, cựu bộ trưởng và là người Hồi giáo Sunni, và Lokman Selim, một nhà hoạt động chính trị và nhà xuất bản Hồi giáo Shiite, cũng đã bị ám sát vì sự phản đối dũng cảm của họ đối với đảng chiến tranh liên miên do Hezbollah và các đồng minh của ông ta lãnh đạo.
Vì vậy, giữa hàng loạt nghi thức ngoại giao, các cuộc họp chính thức và các sự kiện tôn giáo liên quan đến chuyến thăm của Giáo hoàng, Đức Thánh Cha sẽ phải đối diện với thách thức truyền đạt rõ ràng và ủng hộ hai mục tiêu: đoàn kết và hỗ trợ cộng đồng Kitô giáo lịch sử của Li Băng và ủng hộ hòa bình, yên bình và trung lập cho tất cả người dân Li Băng. Hai mục tiêu này chồng chéo lên nhau.
Cuộc khủng hoảng kinh tế của Li Băng, khiến một lượng lớn thanh niên Kitô giáo di cư để tìm kiếm một tương lai tốt đẹp hơn, có liên hệ mật thiết với cuộc khủng hoảng chính trị, vốn liên quan trực tiếp đến những biến dạng do đảng chiến tranh gây ra ở đất nước này.
Tất cả những vấn đề khác của Li Băng - nhu cầu về một IsraelViệc rút quân, tái thiết miền Nam, cuộc chiến chống tham nhũng, công bằng xã hội, khoan dung tôn giáo — được cải thiện nhờ việc sắp xếp lại hiện trạng và thoát khỏi vòng xoáy chiến tranh triền miên cùng nạn tham nhũng kinh tế chính trị xuất phát từ việc Hezbollah tự coi mình là một đội quân riêng biệt và một nhà nước trong một nhà nước. Thông điệp của Đức Giáo Hoàng kêu gọi loại thay đổi này không chỉ phù hợp với chính sách đối ngoại của phương Tây đối với Li Băng, mà còn phù hợp với chính sách của hầu hết các quốc gia Hồi giáo Ả Rập, và hy vọng của hầu hết người Li Băng, cả Kitô giáo lẫn Hồi giáo.