KHOẢNG LẶNG CẦN
“Chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa Israel!”.
Richard Wurmbrand - sau 14 năm chịu giam cầm - chia sẻ trong “Ở Tù Với Chúa”, “Mes Prisons Avec Dieu”. Có lúc quá tuyệt vọng, ông suýt mất đức tin đến nỗi chỉ muốn tự tử, vì xem ra Chúa đã bỏ ông! Cho đến một ngày kia, qua khe hở của trần nhà, ông thấy một tổ chim. Kìa, chim mẹ đang bón mồi cho mấy chú chim con! Ông chợt bừng tỉnh, Chúa không bao giờ bỏ rơi ông; nhà tù là ‘khoảng lặng cần’ để ông hiểu biết Chúa hơn!
Kính thưa Anh Chị em,
Như Wurmbrand, cha của Gioan - Zacharia - cũng có một trải nghiệm tương tự. Lời Chúa sáng 24/12 tiết lộ, chín tuần trăng bị câm của Zacharia là một trong những ‘khoảng lặng cần’ đã đem người cha tội nghiệp này đến gần Thiên Chúa và hiểu biết Ngài hơn!
Trong thời gian buộc phải lặng thinh, có lẽ, thoạt đầu Zacharia cảm thấy bức bối, khó chịu; nhưng dần dần, nhờ kiên trì đón nhận sự cô tịch, ông đã bắt đầu yêu thích nó và cảm nhận được sự thử thách cần thiết mà Chúa muốn ông trải qua. Cũng thế, đau khổ của chúng ta chỉ có thể có một ý nghĩa tích cực - một giá trị cứu rỗi - khi chúng ta dám ôm lấy nó, tháp nó vào thập giá Chúa Kitô! Chính lời cầu nguyện và sự im lặng đã đưa và sẽ đưa con người đến gần Thiên Chúa và hiểu biết Ngài sâu sắc hơn. Đó là những ‘khoảng lặng cần’ để con người đạt được sự thân mật với Ngài khi nó khám phá ra cách thức Ngài giáo dục!
Và cuối cùng, sự im lặng ‘thánh thiện’ cần thiết này đã bùng lên những gì phải bùng lên! Zacharia hẳn đã nhớ lại lời thiên sứ, “Này đây, ông sẽ bị câm cho đến ngày các điều ấy xảy ra!”. Và "ngày các điều ấy" đã đến! Zacharia đã có chín tháng chuẩn bị cho bài ca Benedictus bất hủ của mình. Lời đầu tiên ông thốt ra khi lưỡi được buông lỏng không phải là một lời ta thán Đấng khiến ông khổ đau mà là một bài thánh ca ngợi khen lòng thương xót của Ngài; không chỉ với ông, gia đình ông, dân tộc ông nhưng với cả một nhân loại đáng thương, “Chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa Israel!”. Lời ca đó ứng với những gì đã được hứa cho Đavít, “Nhà của ngươi và vương quyền của ngươi sẽ muôn đời bền vững” - bài đọc một. Tâm tình của Zacharia, một lần nữa, hoà với tâm tình của Đavít qua Thánh Vịnh đáp ca, “Lạy Chúa, tình thương Chúa, đời đời con ca tụng!”.
Anh Chị em,
“Chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa Israel!”. Chín tháng nín thinh là ‘khoảng lặng cần’ của Zacharia; cũng thế, hang đá Bêlem là ‘khoảng lặng cần’ của Con Thiên Chúa. Tối hôm nay, chúng ta sẽ Mừng Chúa Giáng Sinh, kỷ niệm Đấng Cứu Độ xuống thế ôm lấy những ‘khoảng lặng cần’ đầu tiên của Ngài. Không chỉ ẩn cư, lặng thinh, Ngài còn trở nên vô danh, rốt hết đến nỗi chấp nhận cái chết lặng lẽ trên thập giá. Tất cả chỉ vì tình yêu! Bao thử thách đã xảy ra với Wurmbrand, Zacharia và cả với Chúa Giêsu trong những những ‘khoảng lặng cần’ này. Chúa Giêsu đã vượt qua, Wurmbrand, Zacharia đã vượt qua; niềm hy vọng nơi họ lớn hơn những thử thách. Điều tương tự cũng sẽ xảy ra với chúng ta nếu chúng ta biết trông chờ vào lòng trung thành của Thiên Chúa, để khi “ngày các điều ấy” đến, bạn và tôi cũng sẽ cất lên ‘những bài ca Benedictus’ đẹp đẽ tương tự!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, dạy con biết tận dụng những ‘khoảng lặng cần’, biến chúng thành thời khắc sám hối, biến đổi, hầu con cũng có thể đến gần Chúa và hiểu biết Chúa hơn!”, Amen.
(Tgp. Huế)
“Chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa Israel!”.
Richard Wurmbrand - sau 14 năm chịu giam cầm - chia sẻ trong “Ở Tù Với Chúa”, “Mes Prisons Avec Dieu”. Có lúc quá tuyệt vọng, ông suýt mất đức tin đến nỗi chỉ muốn tự tử, vì xem ra Chúa đã bỏ ông! Cho đến một ngày kia, qua khe hở của trần nhà, ông thấy một tổ chim. Kìa, chim mẹ đang bón mồi cho mấy chú chim con! Ông chợt bừng tỉnh, Chúa không bao giờ bỏ rơi ông; nhà tù là ‘khoảng lặng cần’ để ông hiểu biết Chúa hơn!
Kính thưa Anh Chị em,
Như Wurmbrand, cha của Gioan - Zacharia - cũng có một trải nghiệm tương tự. Lời Chúa sáng 24/12 tiết lộ, chín tuần trăng bị câm của Zacharia là một trong những ‘khoảng lặng cần’ đã đem người cha tội nghiệp này đến gần Thiên Chúa và hiểu biết Ngài hơn!
Trong thời gian buộc phải lặng thinh, có lẽ, thoạt đầu Zacharia cảm thấy bức bối, khó chịu; nhưng dần dần, nhờ kiên trì đón nhận sự cô tịch, ông đã bắt đầu yêu thích nó và cảm nhận được sự thử thách cần thiết mà Chúa muốn ông trải qua. Cũng thế, đau khổ của chúng ta chỉ có thể có một ý nghĩa tích cực - một giá trị cứu rỗi - khi chúng ta dám ôm lấy nó, tháp nó vào thập giá Chúa Kitô! Chính lời cầu nguyện và sự im lặng đã đưa và sẽ đưa con người đến gần Thiên Chúa và hiểu biết Ngài sâu sắc hơn. Đó là những ‘khoảng lặng cần’ để con người đạt được sự thân mật với Ngài khi nó khám phá ra cách thức Ngài giáo dục!
Và cuối cùng, sự im lặng ‘thánh thiện’ cần thiết này đã bùng lên những gì phải bùng lên! Zacharia hẳn đã nhớ lại lời thiên sứ, “Này đây, ông sẽ bị câm cho đến ngày các điều ấy xảy ra!”. Và "ngày các điều ấy" đã đến! Zacharia đã có chín tháng chuẩn bị cho bài ca Benedictus bất hủ của mình. Lời đầu tiên ông thốt ra khi lưỡi được buông lỏng không phải là một lời ta thán Đấng khiến ông khổ đau mà là một bài thánh ca ngợi khen lòng thương xót của Ngài; không chỉ với ông, gia đình ông, dân tộc ông nhưng với cả một nhân loại đáng thương, “Chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa Israel!”. Lời ca đó ứng với những gì đã được hứa cho Đavít, “Nhà của ngươi và vương quyền của ngươi sẽ muôn đời bền vững” - bài đọc một. Tâm tình của Zacharia, một lần nữa, hoà với tâm tình của Đavít qua Thánh Vịnh đáp ca, “Lạy Chúa, tình thương Chúa, đời đời con ca tụng!”.
Anh Chị em,
“Chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa Israel!”. Chín tháng nín thinh là ‘khoảng lặng cần’ của Zacharia; cũng thế, hang đá Bêlem là ‘khoảng lặng cần’ của Con Thiên Chúa. Tối hôm nay, chúng ta sẽ Mừng Chúa Giáng Sinh, kỷ niệm Đấng Cứu Độ xuống thế ôm lấy những ‘khoảng lặng cần’ đầu tiên của Ngài. Không chỉ ẩn cư, lặng thinh, Ngài còn trở nên vô danh, rốt hết đến nỗi chấp nhận cái chết lặng lẽ trên thập giá. Tất cả chỉ vì tình yêu! Bao thử thách đã xảy ra với Wurmbrand, Zacharia và cả với Chúa Giêsu trong những những ‘khoảng lặng cần’ này. Chúa Giêsu đã vượt qua, Wurmbrand, Zacharia đã vượt qua; niềm hy vọng nơi họ lớn hơn những thử thách. Điều tương tự cũng sẽ xảy ra với chúng ta nếu chúng ta biết trông chờ vào lòng trung thành của Thiên Chúa, để khi “ngày các điều ấy” đến, bạn và tôi cũng sẽ cất lên ‘những bài ca Benedictus’ đẹp đẽ tương tự!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, dạy con biết tận dụng những ‘khoảng lặng cần’, biến chúng thành thời khắc sám hối, biến đổi, hầu con cũng có thể đến gần Chúa và hiểu biết Chúa hơn!”, Amen.
(Tgp. Huế)