Đoàn Văn Vươn xin hỏi ông là ai
Sao ông khẳng khái chống lại phường cướp đất
Hình như ông không biết sợ hãi
Không sợ tù đày giá lạnh những đêm dài

Ông đứng dậy vì tâm ông ngay chính
Không mãi cúi đầu với ác bá cường hào
Tội tình gì khi đời ông xông xáo?
Kiếm miếng cơm nuôi sống cả gia đình


Cưỡng chiếm đất thật nực cười ấu trĩ
Cường quyền đem xe ủi phá nát nhà dân
Chồng bị tù vợ con không chỗ nương thân
Tài sản bị cướp bóc, thật cực kỳ phi lý

Công luận phẩn nộ bất bình từ muôn phía
Cầm quyền điạ phương chối baibãi không làm
Sao chối được tội đồ mình đã phạm
Giữa ban ngày chứng kiến biết bao người

Ôi ông Vươn, ông đơn thân độc mã
Chống lại kẻ cường hào hiếp đáp dân lành
Từ Tiên Lãng tiếng kêu ông khai phá
Tiếng kêu oan nức nở đến trời xanh

Chúng tôi chua xót nhìn ông cảnh tù tội
Chúng tôi đau lòng nhìn nhà ông sụptan
Ông quẩn chí, ông cùng đường bí lối
Vì lũ quan gian hại dân lành lầm than

Rồi công lý sẽ đến ngày sáng tỏ
Ông trở về đầm ấm với vợ con
Ông được đền bù bao năm tháng nhọc lo
Tài sản đó là công ông gầy dựng

Cường hào ác bá không thể hoài tồn tại
Người dân hiền đến lúc phải vùng lên
Chống lại cường hào để sớm có ngày mai
Ngày mai sáng sống đờ ikhông sợ hãi

Lên tiếng nói mỗi khi bị áp bức
Đòi công bằng đòi hơi thở tự do
Sống ấm no đêm không còn tức tưởi
Vui cuộc đời tươi đẹp và chăm lo

Chăm lo con cái sống cuộc đời sung túc
Chăm lo ruộng vườn không sợ bị tịch thu
Chăm lo ngôi nhà không sợbị phá tan
Chăm lo cuộc sống không tù đày áp bức

Nguyện xin Chúa Ngài thương kẻ cùng cực
Ban ơn thiêng giúp ông vững niềm tin
Tâm ông lao khổ với muôn vàn thao thức
Chúa sẽ thương đoái nhận lời ông xin.