Hoạt cảnh Giáng Sinh

Khi thời gian tới hồi viên mãn, Thiên Chúa đã sai Con mình tới, sinh làm con một người đàn bà, và sống dưới Lề Luật (Gl 4,4) Lời thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Galata đã diễn tả thời điểm của ơn Cứu độ được hiện thực trong Đức Giêsu Kitô, nhưng được khởi sự nơi Đức Trinh nữ Maria. Từ đặc ân Vô Nhiễm Nguyên Tội của Đức Mẹ tới những biến cố liên quan tới lịch sử ơn cứu độ như đính hôn với Giuse, Thiên Thần Truyền tin và sinh Chúa Hài Đồng Giêsu nơi Hang đá Be-lem. Tất cả là một trang Tin Mừng mở, đưa người tín hữu vào hành trình của Đức Tin.

CẢNH I

Ông Gioakim từ ngoài đon đả:

Gioakim: Nào kính mời, kính mời ông bà vào đây, ngày đính hôn của hai cháu, hai gia đình đã nên một, kính mời ông bà vào hẳn trong nhà đi.

Ông bà thông gia: Vâng quý hoá quá, chúng tôi đợi cháu Giuse còn đang chậm chân ngoài kia.

Gioakim: Bà Anna ơi, mau ra đón ông bà thông gia này.

Anna: Ồ, xin kính chào ông bà.

Thông gia: Kính chào bà.

Anna: Ông Gioakim nhà tôi là thế đấy, khách vào là cứ sợ mọi người chậm trễ. Nào kính mời ông bà ngồi mời nước.

Thông gia: Vâng, cám ơn ông bà hiếu khách quá, nhưng trước hết chúng tôi xin có cơ trầu để thưa chuyện người lớn với ông bà về chuyện Giuse và Maria. (Giuse bước vào) Cháu Giuse đây rồi, xin ông bà cho cháu được thường xuyên đi lại trong gia đình.

Gioakim: (đỡ khay trầu, chuyển cho bà Anna) Ông bà chu đáo quá, gia đình tôi cũng mong các cháu được Thiên Chúa se định (gọi với vào trong) Maria ơi, con ra đỡ cho mẹ này.

Anna: Thôi để tôi cất được mà, cháu Maria còn bẽn lẽn lắm.

Maria (bẽn lẽn) Cháu chào hai bác, chào anh Giuse.

Thông gia, Giuse: chào cháu, chào em.

Hàng xóm: Xin chào hết mọi người, nghe tin ngày đính hôn của Giuse và Maria, chúng tôi hàng xóm láng giềng đến chung vui với hai gia đình đây. Thật là “Môn đăng - Hộ đối” chúng tôi mừng cho hai gia đình lắm.

Hai gia đình: Chúng tôi xin cám ơn, cám ơn. Hôm nay thật là ngày vui vẻ đại phúc cho chúng tôi.

Hàng xóm: Mừng cho hai cháu nữa.

- Kìa Maria lại vào nhà trong rồi.

- Chúc mừng chàng rể tương lai của gia đình nhé, chàng rể hiền lành rạng rỡ quá.

- Kìa chàng rể cũng lui bước rồi.

- Thôi, thế thôi, chúng tôi xin cáo lui hai gia đình nhé.

-

Thông gia: Cả chúng tôi cũng xin phép ông bà, chúng tôi về ạ.

Gioakim: Xin cám ơn, cám ơn. Để tôi tiễn chân hết mọi người.

Nhạc vui nổi lên, nhỏ dần và chìm lắng.

CẢNH II

TRUYỀN TIN


Maria đang cầu nguyện. Bỗng ánh chớp loà, một Thiên Thần xuất hiện uy nghi trước mặt. Điện xanh mờ nhạt, pha sắc hồng tạo không gian linh thiêng.

Thiên thần: ( chắp tay) – Kính chào trinh nữ đầy ân sủng! Trinh nữ hãy vui mừng lên vì Thiên Chúa luôn ở cùng trinh nữ!

Maria: ( sợ sệt, bối rối) – Lời chào đó có ý nghĩa gì, tôi không hiểu?

Thiên thần: Hỡi Trinh nữ Maria, xin đừng sợ! Trinh nữ rất đẹp lòng Thiên Chúa! Và này đây Trinh nữ sẽ thụ thai, sinh một con trại, đặt tên là Giêsu! Chính Người sẽ nên cao trọng và sẽ được gọi là Con Đấng Tối cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng Đavít Tổ phụ, Người sẽ trị vì nhà Giacóp đến muôn đời và Triều đại Người sẽ vô cùng vô tận!.

Maria: (Ngạc nhiên, bối rối) –Việc ấy xảy ra thế nào được, vì tôi không biết đến việc vợ chồng?

Thiên thần: Trinh nữ hãy an tâm, chính Thánh Thần sẽ ngự xuống trên Trinh nữ và quyền năng của Đức Chúa tối cao sẽ rợp bóng trên Trinh nữ. Vì vậy, Đấng mà Trinh nữ cưu mang và sinh ra chính là Đấng Thánh, là Con Thiên Chúa!

Kìa bà Elisabét, người chị họ của Trinh nữ tuy đã già rồi mà cũng đang cưu mang một người con trai. Người đã từng mang tiếng là hiếm hoi, và đã mang thai sáu tháng! Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được!

Maria:– Vâng, tôi là nữ tì của Chúa! Xin Chúa cứ làm cho tôi như lời Thiên Thần vừa nói!

(Thiên thần cung kính cúi chào Maria)

CẢNH III: THĂM VIẾNG.

LỜI DẪN:

Sau tiếng Xin Vâng đầu tiên, Ngôi Lời Thiên Chúa đã Nhập thể làm người trong cung lòng trinh nữ Maria. Mầu nhiệm nhập thể đã bắt đầu ngay từ giây phút này. Được cưu mang Con Thiên Chúa trong lòng, hồng ân ấy thôi thúc Mẹ vội vã lên đường, đến miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Giuđa, vào nhà ông Dacaria và chia sẻ niềm vui với bà Êlisabét.

(Cảnh nhà Giacaria. Êlisabet đang đi lại, Maria đi vào)

Elisabet: (vẻ mừng rỡ, bỗng chững lại ngạc nhiên) – Ôi, chào Maria, em của chị!

Maria: Em chào chị Elisebet (Maria ôm choàng lấy Êlisabet)

Elisabet: Maria, em là người thật có phúc giữa các người phụ nữ và người con em cưu mang cũng được chúc phúc!

Maria: Cả chị nữa chị ạ, Chị son sẻ nay được mang thai, vì không có việc gì mà Thiên Chúa không làm được.

Êlisabet: (Cầm chặt tay Maria, rạng rỡ, xúc động) – Bởi đâu chị được Mẹ Thiên Chúa viếng thăm? Vì này tai chị vừa nghe lời em chào thì hài nhi đã nhảy mừng trong lòng chị! Em thật có phúc vì đã luôn tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em!

Maria: Em đến đây cũng là để được cùng chị dâng tâm tình tạ ơn Thiên Chúa. Chị hãy cùng em vang cung cảm tạ chị nhé.

Đoàn múa tiến vào múa bài Magnificat: Linh hồn tôi tung hô Chúa…

(Hai chị em cùng vào trong theo sau đoàn múa).

CẢNH 4

Thánh Giuse xuất hiện, vẻ ngập ngừng ngang qua sân khấu.

Giuse: Maria
ơi, anh có lỗi với em. Anh đến xin lỗi em đây

Maria: (tiến ra) Chào anh Giuse, có lỗi gì đâu mà sáng sớm anh đã đến xin lỗi em vậy?

Giuse: Là vì đêm qua anh đã định lìa bỏ em cách kín đáo. Nhưng Thiên thần đã hiện ra với anh trong giấc mộng, bảo anh đừng ngại kết hôn với em, vì em mang thai là bởi phép Chúa Thánh Thần.

Maria: Ôi, tạ ơn Chúa vô cùng, vì từ mấy tháng nay em chỉ biết phó thác mọi sự cho Chúa.

Giuse: Từ hôm nay, anh sẽ là người chồng của em theo pháp lý (quay ra mường tượng) Hài Nhi ra đời sẽ có một người cha hợp luật. Anh hạnh phúc được làm Dưỡng phụ của Hài Nhi (quay lại nhìn Maria) Kìa, em làm sao thế?

Maria: Không sao đâu anh, em xúc động đấy thôi.

Giuse: Anh hiểu rồi, em giữ gìn sức khoẻ nhé. Để anh dìu em về.

LỜI DẪN: Thời gian lặng lẽ trôi, ơn thánh cũng lắng sâu rồi bừng lên như ánh bình minh báo hiệu ngày mới. Ngày của ơn cứu độ đã gần kề. Bao nhiêu sự kiện dồn dập đã xảy đến.

(Từng cặp gia đình xuất hiện dần trên sân khấu)

Các cặp gia đình:

1. Các ông bà ạ, mấy hôm nay thấy lính về làng trên đông lắm, không biết có lùng bắt ai không?

2. Không bắt ai đâu, họ báo tin gì đó.

3. (Một người chạy về) Các ông bà ơi, lính đang về làng ta đấy.

4. Đúng rồi có tiếng lính đang báo tin gì đó, các ông bà có nghe thấy gì không.

5. Yên lặng nào, ờ.. ờ… có nghe thấy, nghe thấy rồi…nghe rõ rồi…(tiếng vọng Alô, Alô)

6. Nghe gì mà nghe, nhìn thấy rồi kia kìa, lính Rôma đấy.

Lính xuất hiện:

Lính 1: Mọi người nghe rõ đây:

“Để thực hiện cuộc kiểm tra dân số quy mô trong khắp vương quốc, nay Ta truyền cho các thần dân phải về nguyên quán khai tên. Lệnh phải được thi hành ngay không chậm trễ. Ai bất tuân sẽ gia hình xử trảm.

Au-gút-tô, Hoàng đế Rôma”

Lính 2: Về nguyên quán khai tên, ai bất tuân sẽ gia hình xử trảm Alô, Alô.

Hai lính vào trong, mọi người xôn xao:

1. Thôi, nhanh lên bà con ơi, đường xa lắm đấy.

2. Trời đất ơi, hơn trăm cây số, ba ngày cực nhọc đi đường, bao nhiêu là vất vả.

3. Tội nghiệp nhất là cho gia đình Giuse, Maria. Bụng dạ như thế thì đi sao được chứ.

4. Thôi về chuẩn bị đi, đứng đây lo quẩn mãi làm gì. Về thôi, thôi, ôi i….

Tiếng Vọng:

Giuse thuộc tổ tiên Đa-vit

Đang ở Na-da-rét làm ăn

Với Maria - bạn trăm năm,

Về Be-lem chốn xa xăm quê nhà.

Khi tới nơi trời đà xẩm tối

Maria lại tới ngày sinh,

Giuse cố gắng tận tình

Tìm nơi tạm trú đêm thanh cho người.

Nhưng quán trọ không nơi nào chứa

Đành phải ra hang đá ngoại ô

Là nơi quen nhốt chiên bò

Khó hèn, hôi hám, gió lùa, sương sa.(thơ ĐHY Phạm Đình Tụng)

Giuse: Maria thương em đời vất vả.

Bóng đêm dày đã che cả nhân gian,

Anh đứng đây, dòng lệ muốn ứ tràn,

Cảnh nhân thế sao phũ phàng đến thế.

Maria: Giuse ơi, đời trần gian tội lệ,

Càng mong hơn Đấng Cứu Thế ra đời.

Lê bước chân lạnh ngắt giữa khung trời,

Em cảm nhận lòng con người băng giá.

Giuse: Vùng núi Be-lem nay sao khó tả,

Sáng ơn trời mà lòng dạ đêm đen.

Không bạc tiền, không quán trọ, dầu đèn,

Vâng ý Chúa, con phận hèn vui nhận.

Maria: Tiếng Xin Vâng còn kéo dài vô tận

Con xin vâng trong thân phận nữ tỳ.

Con xin vâng theo ý Chúa dẫn đi,

Con đón nhận mọi sầu bi, cay đắng.

Chung:

Cảm tạ Chúa dùng đường cong vẽ thẳng

Dùng đêm đen để sâu lắng ơn trời,

Hang Be-lem thành điểm hẹn đất trời.

Tình thương Chúa muôn đời con ca ngợi.

Tiếng vọng:

“Nửa đêm Maria trinh nữ

Sinh Hài Nhi cứu độ muôn dân.

Bà ôm con bọc trong khăn

Đặt trong máng cỏ ân cần dấu yêu”.(thơ ĐHY Phạm Đình Tụng)

Ánh sáng bừng lên rực rỡ, nhạc trổi cao bài HANG ĐÁ BELEM của Hải Linh, một câu.

CẢNH 5: MỤC ĐỒNG

Thiên Thần ngang qua sân khấu, Nhạc nổi lên, bài “Tiếng hát Thiên thần” câu 1(Này hới Mục đồng dạy mau…). Ngay khi Thiên thần biến đi, đoàn mục đồng xuất hiện.

Mục đồng 1: Nhanh lên các em ơi, anh nhìn thấy hang đá kia rồi. (nhạc nổi tiếp câu hai: Dân mục đồng con kính tin…)

Mục đồng 2: Nhanh lên các bạn ơi, Thiên Thần dặn một Hài nhi ở trong hang đá mà.

Mục đồng 3: Trẻ thơ bọc trong khăn,

Mục đồng 4: Đặt nằm trong máng cỏ.

Mục đồng 5: Và đó là Đấng Cứu độ đã Giáng Sinh cho chúng ta.

Mục đồng 6: Ngài là Đức Kitô Chúa chúng ta

Mục đồng 7: Nhưng ngài giáng sinh trong thành vua Đa-vit kia mà.

Mục đồng 8: Kìa, muôn vàn Thiên Thần đang hát trong hang đá, còn nghi ngờ gì nữa. Nhanh lên các bạn ơi.

Tất cả cùng vào viếng chúa Hài Nhi. Nhạc vang ĐK: Gloria in exensis Deo…

CẢNH 6 - BA VUA

Vua 1: Từ Đông phương tới nơi đây

Đường trường vất vả trải đầy gian nan.

Tìm vua sinh xuống trần gian

Dâng vàng thờ kính Vinh quang Nước Trời.

Vua 2: Ta vừa kịp tới nơi,

Cùng cúc cung thờ lạy.

Trầm hương dâng kính bái,

Vị vua mới sinh ra.

Vua 1: Đúng là dấu hiệu tỏ ra

Cùng theo ánh sáng, hai ta thành đoàn.

Nào ta cất bước hân hoan

Tìm Vua - Đấng cứu trần gian, lạy thờ.

Vua 2: Xin ngài hãy nán chờ.

Qua sương mỏng huyền mơ,

Tôi thấy thêm vị nữa,

Đang tiến bước say sưa.

Hai vua nhìn xa xa chờ đợi

Vua 3: Mộc dược trên tay suốt dọc đường

Quản chi dặm thẳm với tuyết sương

Tìm Vua Cứu thế dâng thờ kính

Biết đến cùng ai kết bạn đường?

Vua 2: Chúng tôi từ Đông phương

Cùng đi tìm Vua mới

Xin hỏi ngài vừa tới

Có kết bạn đường không?

Vua 3: Thật đúng sao thiêng dẫn bạn hiền

Ai còn nghi ngại với ý riêng?

Hai ngài cất bước, tôi theo với

Thờ lạy tân vương thoả ước nguyền!

Chung: Nào ta theo ánh sáng thiêng

Cùng tìm thờ kính vua hiền mới sinh.

Trời cao ánh sáng huyền linh,

Soi đường tìm Đấng tỏ mình muôn dân.

Vua 2: Kìa Ngôi sao thánh ân

Bỗng nhạt dần biến mất.

Tìm đâuVua trời đất

Vừa mới được sinh ra?

Vua 3: Sao khuất trên trời, hiện lòng ta

Vào vua Hê-rốt hỏi cho ra.

Khởi công cất bước, đừng dừng bước

Kiên vững lòng tin sẽ thấy mà!

Ba Vua đi vào Đền Vua Hê-ro-đê, lính canh đẩy các ngài ra và khoá giáo đứng canh. Viên quan hầu cận tiến ra nghe ba vua trình bày, quay vào và đi ra cùng với vua Hê-ro-đê. Vua triệu vời ba vua vào.

( Tất cả diễn cử điệu không lời trên nền nhạc Cung đình).

CẢNH 7 - VUA HÊ-RO-ĐÊ

Ba vua: Chúng thần xin kính chào Bệ hạ.

Hê-ro-đê: Xin kính chào các ngài. Các ngài từ đâu tới, ta có thể giúp được gì cho các ngài?

Vua 1: Tâu bệ hạ, chúng thần từ Phương đông đến, đi theo ánh sáng sao lạ để tìm vị vua mới sinh.

Vua 2: Khi tới vương quốc của bệ hạ đây thì ngôi sao biến mất.

Vua 3: Chúng thần xin bệ hạ chỉ cho biết nơi vị vua mới sinh để dâng lễ vật bái triều vua mới ạ.

Hê-ro-đê: Có sự kiện trọng đại này ư? quả thật là ta chưa được biết (vẻ lo lắng đi lại quay sang quan hầu cận) khanh có nghe biết gì không?

Quan hầu: Muôn tâu bệ hạ, hạ thần chẳng nghe biết gì, nhưng xin bệ hạ hãy cho gọi vị tư tế vào, hy vọng hàng tư tế sẽ có lời giải đáp.

Hê-ro-đê: Đúng, đúng lắm, khanh hãy đi gọi vị Tư tế vào đây.

Quan hầu: Hạ thần tuân chỉ.

Quan hầu ra rồi trở vào cùng với vị tư tế.

Tư tế: Thần xin kính chào bệ hạ.

Hê-ro-đê: (nôn nóng) Miễn lễ, này vị tư tế, ba vị đạo sĩ này muốn hỏi vua mới sinh ra hiện đang ở đâu? Khanh có nghe biết gì về sự kiện này không?

Tư tế: Tâu bệ hạ, thần cũng chẳng tự mình nghe biết được, nhưng đã có lời tiên tri nói rõ về vị vua mới sinh. Đó là …

Hê-ro-đê: (hoảng hốt ngắt lời) Khanh hãy tuyên đọc mau đi.

Tư tế: “Tại Be-lem, miền Giu-đê, vì trong sách Tiên tri có chép rằng: “Phần ngươi, hỡi Be-lem, miền đất Giu-đa, ngươi đâu phải là thành nhỏ nhất của Giu-đa, vì ngươi là nơi vị lãnh tụ chăn dắt Ít-ra-en dân Ta sẽ ra đời”.

Hê-ro-đê: Các vị đã nghe rõ chưa?

Ba vua: Tạ ơn bệ hạ, chúng thần đã nghe rõ rồi ạ.

Hê-ro-đê: Đây là lời soi sáng cho các vị, và cũng cho cả ta nữa. Ta có điều cần dặn dò riêng các vị. (nói với triều thần) Các ngươi hãy lui ra.

Hê-ro-đê: Ta có điều này muốn dặn riêng các vị: Các vị hãy mau mắn lên đường tìm vị vua mới sinh, và khi tìm thấy, hãy trở lại báo tin cho ta biết, để ta cũng đến triều bái Người.

Ba vua: Chúng thần xin tạ ơn và cáo biệt bệ hạ.

Hê-ro-đê: (một mình tức tối nham hiểm) “Vị lãnh tụ chăn dắt Ít-ra-en dân ta sẽ ra đời” giỏi, giỏi lắm! Hãy chờ đấy để nhận lễ vật của ta: Một thanh gươm và một lưỡi hái của thần chết. Ha, ha, ha, một lưỡi hái của thần chết Ha, ha, ha a…a…!!! (lùi dần vào trong)

Ba vua lại xuất hiện ngang qua sân khấu:

Vua 3: Kìa sao lại tái hiện ra

Mau tìm vua mới sinh ra bái triều.

Vua 1: Vàng ròng, của lễ tình yêu

Dâng lên thành kính sớm chiều yêu thương.

Vua 2: Lời cầu quyện với Trầm hương

Dâng lên ngàn nỗi vấn vương thế trần.

Vua 3: Đắng cay Mộc Dược chung phần

Tình yêu hiến tế muôn dân hưởng nhờ.


Chung: Chúng con hiệp nhất tấm lòng

Nhũ hương, Mộc dược, vàng ròng kính dâng

Thờ Vua Cứu Độ muôn dân

Thờ Đấng Cứu Thế GIÁNG TRẦN ĐÊM NAY.